Bách Luyện Thành Thần

Chương 2375: Bản sao

Ngay khi nàng ta vừa thoát khỏi Đông Phương Thuần Quân thì một vòng sáng chói chang phóng tới từ hướng nghiêng bên cạnh. Nó cắt liền một mạch qua bảy tám lớp băng, để lại từng tảng băng tròn vo trên những lớp băng đó và cuối cùng phủ xuống đầu nàng taCô gái nhướng mày, gót chân giẫm nhẹ một cái, lớp băng dưới chân tức khắc vỡ vụn, khiến cả cơ thể nàng ta rơi xuống, đồng thời cũng tránh được vòng sáng này!

“Suýt chút nữa!”

“Thuần Quân huynh nói cô gái này tạm thời không thể đánh trả, nhất định phải nhân cơ hội giết chết ả!”

“Ta tới bắn chết ả!”

Nàng ta vừa tránh thoát vòng sáng đã cảm thấy có một luồng đạo uẩn rất mạnh đang tập trung trên đỉnh đầu mình.

Khi những thánh nhân này ra tay, mỗi một chiêu đều trời long đất lở!

Nhưng bây giờ nàng ta thực sự không tiện ra tay, một khi quá trình sao chép của “Vô Hình” bị gián đoạn, tất cả những sức mạnh tín ngưỡng bỏ ra trước đây chẳng khác nào đổ sông đổ biển!

Cho nên bây giờ nàng ta vừa phải cẩn thận che chở ký hiệu trong tay, vừa phải tránh né những chiêu thức nguy hiểm của các thánh nhân.

“Ù!”

“Vù vù vù…”

Vòng sáng vừa rồi không vây được nàng ta, đột nhiên phía trên nó xuất hiện những mũi tên máu đỏ tươi lao thẳng về phía nàng ta!

Trong mũi tên máu này ẩn chứa sát khí nồng nặc, đó là “Phí Huyết Tiễn” được thi triển bằng thần đạo Sát!

Nếu người bình thường bị bắn trúng, chỉ cần đổ máu thì máu huyết toàn thân sẽ sôi lên sùng sục, cuối cùng bỏ mạng…

Đầu ngón chân của nàng ta liên tục nhún khẽ trên mặt đất, trông như đang thi triển Lăng Ba Vi Bộ. Thân hình nàng ta uốn éo linh hoạt, khéo léo tránh được vài mũi “Phí Huyết Tiễn” phóng tới.

Nhưng những thánh nhân này đã nhận được mệnh lệnh của Đông Phương Thuần Quân, sao có thể buông tha nàng ta dễ dàng như vậy?

“Để ta!”

Một giọng nói hào hùng khí thế vang lên, sau đó là một ánh lửa ba màu bổ tung…

Ánh lửa ba màu này bị sương đen lấn át nên chẳng mấy chốc đã chìm nghỉm trong bóng đêm. Song, trong khoảnh khắc ánh lửa sáng lên, mọi người đều biết Đường Lôn đã ra tay.

Tuy mọi người không nhìn thấy ánh lửa, nhưng cảm giác nóng rực đập vào mắt đã nói cho bọn họ biết Thần Tiêu Chi Hỏa ba màu vẫn đang hừng hực thiêu đốt!

Lúc trước Đường Lôn từng chịu thua thiệt trong tay cô gái này, cho nên vẫn luôn ôm lòng kiêng kỵ. Nhưng sau đó ông ta phát hiện nãy giờ cô gái này chỉ luôn tránh né, thế là lửa giận và bao nghẹn khuất trong lòng đột nhiên tuôn trào, muốn được trút hết ra ngoài. Ông ta đường đường là thánh nhân mà lại phải chịu thua thiệt như vậy, đương nhiên phải trả lại!

“Phừng!”

Thần Tiêu Chi Hỏa lượn lờ trên tay phải ông ta, sau đó lao thẳng tới chỗ cô gái kia.

Sắc mặt nàng ta sa sầm xuống, trong bóng tối sau lưng đột nhiên vang lên tiếng trường kiếm xé gió!

“Vù vù vù vù…”

Bảy tám ánh kiếm đan thành một cái lưới lớn xé gió lao tới.

Nàng ta nhẹ nhàng cúi đầu chui qua tấm lưới do ánh kiếm tạo thành, đồng thời tấm lưới cũng đột nhiên thu lại. Nếu kẻ bị nó bao vây là Đường Lôn, chỉ sợ ông ta sẽ bị cắt thành mảnh vụn!

“Thần đạo Đoạn Tình? Là thằng nhóc La Chinh kia?”

Đường Lôn dùng thần thức cảm nhận được sự lợi hại trong tấm lưới được dệt từ ánh kiếm này, chỉ có thể thu quyền rút lui!

Trong bóng tối, một thân người ngăn chặn trước người nàng ta!

“Người này… Cũng không phải La Chinh, mà là cái tên trong vùng nước đen!”

Từ nãy đến giờ Hàm Thanh Đế vẫn luôn nhẫn nhịn không ra tay, lúc này trong mắt đột nhiên lóe lên ánh sáng nhàn nhạt. Ông ta nhớ rất rõ khí tức của những ánh kiếm này.

Khi đó La Chinh được người này cứu, hiện tại người này lại xuất hiện ở đây, vậy La Chinh đang ở đâu?

Hàm Thanh Đế không biết rằng bóng đen này chẳng phải Trần Hoàng Dịch Kiếm thật sự, mà là một ảnh ảo do cô gái kia dùng “Vô Hình” tạo nên.

Quanh năm suốt tháng, ảnh ảo của Trần Hoàng Dịch Kiếm vẫn luôn ở lại trong cung điện băng này. Bây giờ nàng ta gặp phải phiền phức, đương nhiên phải lập tức điều khiển ảnh ảo này tới…

Đường Lôn vừa lui về phía sau, những thánh nhân và á thánh khác cũng đồng loạt ra tay.

“Thủy Vận Kiếm!”

“Xuân Hải Lạc Tiêu Lôi…”

“…”

Tuy ảnh ảo này có nhân cách và tư duy hoàn chỉnh của chính mình, nhưng hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của nàng ta!

Với tu vi á thánh của Trần Hoàng Dịch Kiếm, đối phó với nhiều thánh nhân như vậy chẳng khác nào thiêu thân lao đầu vào lửa, thế nhưng hắn ta không hề có ý định lùi bước. Hắn ta cầm trường kiếm quét ngang, toàn bộ trường kiếm cắm dưới đáy biển Minh Tưởng đều điên cuồng lay động.

Trần Hoàng Dịch Kiếm có thể điều động “Sức mạnh sợ hãi nguyên thủy”, ảnh ảo này cũng có thể!

“Ù!”

Ảnh ảo lập tức thúc đẩy toàn bọ sức mạnh của bản thân lên đến cực hạn…

Thanh trường kiếm trong tay quơ múa điên cuồng, từng đường kiếm quang thô to sắc bén chém ra khắp bốn phương tám hướng!

Đạo uẩn của thần đạo Đoạn Tình kết hợp với “sức mạnh sợ hãi nguyên thủy” giúp Trần Hoàng Dịch Kiếm bộc phát ra thực lực vô cùng kinh khủng. Một khi dùng toàn lực thi triển ra, hắn ta có thể chống lại tồn tại cấp bậc như Hàm Thanh Đế!

Ánh kiếm này đã giết chết vài thánh nhân!

“Kẻ này chỉ là á thánh mà lại có thủ đoạn như vậy?”

“Cho dù tu luyện cấm đạo cũng không thể nào mạnh mẽ thế được…”

“Hừ, có mạnh hơn nữa thì hắn cũng chỉ có một mình mà thôi, giết hắn!”

Những thánh nhân ở đây cũng hết sức kinh ngạc, không ngờ đột nhiên lại có một á thánh xông ra chém giết, hơn nữa lại còn mạnh mẽ đến thế.

Nhưng cho dù lợi hại hơn nữa thì cũng phải có giới hạn!

Ngay cả cường giả như Đông Phương Thuần Quân cũng không chống cự nổi nếu nhiều thánh nhân đồng loạt ra tay!

“Bịch…”

“Ầm ầm…”

“Soạt…”

Trong bóng tối, đủ loại sát chiêu xuyên qua lớp băng lao xuống.

Để bảo vệ cô gái kia, ảnh ảo của Trần Hoàng Dịch Kiếm không hề có ý định lùi bước, vẫn đứng sừng sững trên lớp băng vỡ nát, dốc hết sức đánh trả!

Nhiều thánh nhân đồng loạt ra tay, sóng dư âm phát tán phá nát trung tâm cung điện băng, tạo thành một không gian rộng lớn đến vài chục nghìn mét!

Những thánh nhân này luân phiên xuất chiêu, cuối cùng cũng bao vây được Trần Hoàng Dịch Kiếm!

“Đánh chết tên á thánh này rồi sẽ đến lượt cô gái kia” Trong bóng tối, Phương Thập Hình lạnh giọng nói.

“Cô gái kia không bỏ chạy sao?” Một á thánh nói với vẻ quái lạ.

Theo lý thuyết, tên á thánh thi triển thần đạo Đoạn Tình này đã giúp nàng ta ngăn chặn toàn bộ công kích, hẳn là nàng ta phải cố hết sức bỏ trốn rồi mới phải. Thế mà bây giờ nàng ta vẫn đứng sừng sững dưới hố, bên cạnh một lớp băng vỡ vụn. Hiện tại tay nàng ta đã nhẹ nhàng buông xuống, trên môi nở nụ cười, nàng ta vung tay làm động tác ra hiệu “thu”, những “Vô Hình” trong bóng tối đều bắt đầu tập trung sau lưng nàng ta.

“Nếu đã không đi thì chỉ có thể chết!”

Một thánh nhân ra tay trước tiên, ánh sáng hình chữ thập bay vụt tới trong bóng tối mang theo tiếng xé gió chói tai, đánh thẳng tới đầu của cô gái kia.

“Cách!”

Một tiếng vang lanh lảnh truyền đến, đằng sau cô gái kia lại có một người bước ra.

Khí thế của người nọ vô cùng hùng mạnh, hơn nữa còn tỏa ra một luồng chân ý của đạo rất đặc biệt, chính là chân ý Âm Dương Hỗn Độn! Sau khi cảm nhận được khí thế này, tất cả mọi người trong cung điện băng đều ngây ngẩn cả người, đây rõ ràng là khí thế của Đông Phương Thuần Quân!

Hiện giờ Đông Phương Thuần Quân thực sự vẫn đang phải đối phó với đám “Ác Nghiệt”, mức độ kinh khủng đến từ sức mạnh sợ hãi nguyên thủy mà chúng sử dụng vượt xa dự đoán của ông ta, khiến ông ta vừa đọ sức vừa phải nghĩ cách phá giải.

Nhưng bản thân Ác Nghiệt là một tồn tại không có hình thể, làm sao mới có thể gây thương tổn cho mấy thứ này, điều này khiến Đông Phương Thuần Quân khá hao tổn tâm trí.

Vào đúng lúc này, ông ta cũng đã nhận ra một hơi thở quen thuộc từ dưới kia truyền tới, là hơi thở của chính mình!

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận