Bách Luyện Thành Thần

Chương 3641: Hợp tác

Mục tiêu của Thần Chước, Thần Chúc cùng Hàm Hỏa rất rõ ràng, chúng muốn thống nhất toàn bộ đảo Dạ Kiến trong thời gian ngắn nhất. Thậm chí chúng đã hoàn toàn mất hết hứng thú đối với việc truy dấu đám người La ChinhKhi Mục Linh đại nhân đến đây, chúng sẽ có thể đi thẳng vào núi quỷ!

Đây là công lao rất lớn. Có công lao này, chúng có thể xin Mục Linh đại nhân cho đoạt lại quyền khống chế áo giáp Thánh Dực!

Trước đây áo giáp Thánh Dực là do Giới Ngôn quản lý, tộc Nguyên Linh trong áo giáp ngược lại bình an vô sự, mỗi phe phái đều có vị trí của mình, văn minh Nguyên Linh có phương thức giao lưu với hiệu suất cao.

Ý kiến của các phe phái này sau vài lần điều chỉnh, thiểu số nghe theo đa số thì đã biến thành “Giới Ngôn”.

Suốt bao năm qua, chúng vẫn luôn bình an vô sự.

Trong áo giáp Thánh Dực cũng có đấu tranh phe phái, A Từ bỗng nhiên cướp áo giáp Thánh Dực nên đã phạm vào điều kiêng kị rất lớn.

Vốn dĩ A Từ không có cơ hội đó nhưng vì có A Hỏa ủng hộ ở bên ngoài, điều này khiến không ít tộc nhân Nguyên Linh khác sinh lòng oán hận, bao gồm cả nhánh hệ Hỏa.

Ba Hỏa Linh Thần Chước, Thần Chúc, Hàm Hỏa đều khá bất mãn đối với A Từ. Theo lý thuyết, chúng điều tra ra được trong căn hầm không có ai và lối đi đã sửa chữa thì nên trở về, chuyện còn lại không phải do chúng xử lý. Nhưng vì áo giáp Thánh Dực, chúng muốn lập được công lao lớn hơn nữa, như vậy mới có tư cách ra điều kiện với Mục Linh.

Sau khi ba Hỏa Linh đã khống chế được tộc Xích Ma thì lập tức tiến đến địa bàn của tộc Đại Di ở phía Nam đảo Dạ Kiến. Nắm được hai tộc rồi là nhiệm vụ của chúng về cơ bản đã hoàn thành.

Chúng lại không ngờ rằng mấy người La Chinh lại bị cuốn vào trận chiến đêm nay.

“Đa Lỗ, dẫn người giết bọn hắn!” Đồ Gia không hề do dự. Trong mắt nó, chỉ cần nắm giữ đá thánh trong tay là sẽ nắm giữ được mọi thứ.

Ngay cả đám Diên Yêu dung hợp Quỷ Quyệt mà nó còn không sợ, vậy mấy kẻ loài người bỗng dưng xuất hiện này thì có gì đáng ngại?

Đồ Gia biết những con người trong núi quỷ kia rất mạnh, nhưng họ hiếm khi rời khỏi núi quỷ, chắc hẳn không cùng một kiểu với những người này.

“Vâng! Tộc trưởng!”

Một Xích Ma dáng người cường tráng đứng dậy, tộc nhân Xích Ma tên Đa Lỗ này là tướng tài đắc lực của Đồ Gia.

Mười mấy Xích Ma khác đi theo Đa Lỗ đột nhiên phát ra hàng loạt tiếng gầm gừ. Huyền Quy Quỷ Quyệt màu trắng lập tức ngưng kết bên ngoài cơ thể chúng, bao bọc chúng kín kẽ.

Sau đó, cả đám Xích Ma chợt phóng thẳng đến chỗ sườn núi!

“Rầm rầm rầm rầm…”

Đám Xích Ma bắt đầu chạy mà khí thế dọa người như núi lở. Hình thể của chúng rất lớn, da dày thịt béo, tốc độ cũng nhanh vô cùng, mà móng vuốt Quỷ Quyệt còn là vũ khí sắc bén nhất của chúng, có thể vặn nát mọi thứ hai bên đường đi!

Thương Vũ dẫn theo đám Diên Yêu bay lơ lửng trên đỉnh lồng chim, nhìn cảnh tượng bên dưới với vẻ mặt phức tạp.

Đương nhiên chúng cũng không rõ nhóm người La Chinh có lai lịch như nào. Song, căn cứ vào nguyên tắc “kẻ thù của kẻ thù chính là bạn”, Thương Vũ rất muốn ra tay trợ giúp.

Một khi Đồ Gia dẫn đám Xích Ma xử lý đám người này xong là sẽ đến lượt bọn chúng.

Nhưng ánh sáng trắng kia mạnh quá… Diên Yêu xông lên chỉ có thể làm đá lót đường!

Thật đáng ghét! Tại sao Quỷ Quyệt hùng mạnh là vậy mà ở trước ánh sáng trắng kia lại yếu ớt đến thế!

Lúc Thương Vũ đang suy nghĩ đối sách, đám Xích Ma đã phóng đến chỗ La Chinh.

Đúng lúc này…

Phục Hy, Nữ Oa, Đông Hoàng, lão Anh, Thắng Thiên Thử Vương cùng ba vị thợ săn Bất Hủ sau lưng La Chinh cùng mở tay ra. Trong lòng bàn tay họ đều có một viên đá thánh nhỏ như hạt cát, đồng thời ánh sáng trắng như tuyết bắt đầu nhen nhóm trong lòng bàn tay.

Ánh sáng Phá Diệt tích chứa trong viên đá thánh nhỏ xíu ấy không được xem là nhiều, nhưng để đánh tan vài Quỷ Quyệt cấp Thù thì không thành vấn đề.

“Ù…”

Từng tia ánh sáng Phá Diệt phóng thẳng đến đám Xích Ma.

Trong mắt Đa Lỗ, đám Nhân tộc không rõ lai lịch này thậm chí còn không dung hợp Quỷ Quyệt nên sức chiến đấu hiển nhiên rất yếu, không thể chịu nổi một đòn. Cùng lắm chỉ vài hơi thở thôi, những kẻ này sẽ phải biến thành từng mảnh thịt vụn.

Nhưng ngay khi Đa Lỗ đang dẫn đầu xông lên, mấy người kia lại đột nhiên giơ tay lên.

Có ý gì vậy?

Ánh sáng màu trắng này… Cũng là ánh sáng Phá Diệt?

Một luồng khí lạnh len lỏi sau lưng Đa Lỗ. Khi nó nhận ra điểm không ổn thì ánh sáng Phá Diệt đã đánh vào Huyền Quy Quỷ Quyệt trên thân nó rồi.

Chỉ trong thoáng chốc, Quỷ Quyệt đã sụp đổ!

Sau khi bị mất Huyền Quy Quỷ Quyệt, sức mạnh và tốc độ của Đa Lỗ đều bị sụt giảm rất nhiều.

Thân là sinh linh Bỉ Ngạn trên đảo Dạ Kiến, bọn chúng có tính ỷ lại rất lớn đối với Quỷ Quyệt, đây được xem như một thứ không thể thiếu đối với chúng.

Mà quan trọng nhất là, Huyền Quy Quỷ Quyệt có lực phòng ngự gần như đến mức biến thái cũng đã biến mất…

Lúc này, một thanh trường thương chỉ ngay vào trán Đa Lỗ.

Đó là trường thương của Thiên Truyền, đang được La Chinh mượn tạm sử dụng.

“Rẹt!”

Đa Lỗ chỉ cảm thấy da đầu mình truyền lại cảm giác nhói lên của cú đâm, cùng với đó là cảm giác cả đầu mình căng ra và nứt toác, sau đó cả người đã rơi vào trong bóng đêm và mất sạch ý thức.

Cái đầu của nó bị một nhát thương của La Chinh chạm cho nổ tung.

“Vụt!”

La Chinh xoay người, trường thương chuyển động như linh xà, sau tiếng “bùm!” thì một con Xích Ma lại bị nổ tung đầu.

Trường thương của Thiên Truyền rất thích hợp để rót ánh sáng Phá Diệt vào. Sau khi đã được rót ánh sáng Phá Diệt, cả thanh trường thương sẽ lóe lên ánh bạc vô cùng lộng lẫy.

Chỉ có điều, La Chinh chưa rót ánh sáng Phá Diệt vào trong trường thương, bởi vì không sử dụng được.

Trước đây, trên đảo Dạ Kiến không tồn tại đá thánh cùng ánh sáng Phá Diệt, đương nhiên các sinh linh trên đảo sẽ không có sự đề phòng gì đối với ánh sáng Phá Diệt.

Sau khi các sinh linh trên đảo Dạ Kiến dung hợp Quỷ Quyệt thì sẽ gắng sức để Quỷ Quyệt ở trên bề mặt cơ thể mình và bảo vệ chặt chẽ cho bản thân mình.

Khi không có ánh sáng Phá Diệt, cách làm này đúng là phương án tối ưu.

Thực lực của tộc Xích Ma và tộc Diên Yêu đầu rất mạnh. Còn tộc Mộc Diệp của Thương Đa dung hợp Quỷ Quyệt gai độc thì thuộc tầng lớp vô dụng, đây cũng là nguyên nhân căn bản khiến tộc Mộc Diệp rất nhỏ yếu.

Nhưng tộc Xích Ma và tộc Diên Yêu, một khi gặp phải ánh sáng Phá Diệt thì cực kỳ yếu ớt, không chịu nổi một đòn!

“Bốp!”

“Bốp!”

“Bốp…”

La Chinh hệt như một con ma lượn lờ quanh tộc nhân Xích Ma. Trường thương trong tay hắn giống như một thanh đồ đao rơi xuống hết sức chuẩn xác, nhanh chóng gặt lấy tính mạng của đám Xích Ma này.

Những Xích Ma kia còn đang chìm đắm trong nỗi khiếp sợ to lớn, chúng rất khó thích ứng với trạng thái sau khi Quỷ Quyệt bị tan rã, còn chưa kịp phản ứng đã bị trường thương chạm vào nổ đầu.

Có mấy Xích Ma phản ứng nhanh nhạy hơn, vội vàng quay đầu chạy mất, nhưng chúng vẫn không thể thoát khỏi ánh thương của La Chinh!

“Bùm bùm bùm…”

Mười mấy Xích Ma do Đa Lỗ dẫn đi đã biến thành mười mấy cái xác chết không đầu”

“Cái này, cái này…”

“Bọn chúng cũng có ánh sáng Phá Diệt!”

“Làm sao chúng ta đấu lại được…”

Trước đó không lâu, đám Xích Ma mới dùng ánh sáng Phá Diệt để đánh bại tộc Diên Yêu, chúng còn đang đắm chìm trong niềm vui sướng tột độ, tên nào cũng vô cùng đắc ý.

Giờ phút này, chúng cũng đã nếm được sự lợi hại của ánh sáng Phá Diệt…

Một vài tên Xích Ma nhát gan thậm chí còn run bần bật.

Chúng cũng được xem là sinh linh Bỉ Ngạn của Ngọc Thanh Thiên, chính là sinh linh Bỉ Ngạn tầng cao nhất! Chúng vốn không nên nhỏ yếu như vậy. Thế nhưng từ năm này qua tháng nọ, Quỷ Quyệt gần như đã trở thành một bộ phận trên cơ thể chúng. Sau khi mất Quỷ Quyệt, chúng thậm chí đã quên mất phải chiến đấu thế nào!

Thương Đa đứng ở sau cùng càng sợ hãi hơn hết. Mặc dù nó biết rằng mấy người này rất mạnh, nhưng khi thấy họ bỗng nhiên lấy đá thánh cùng ánh sáng Phá Diệt ra, sau đó La Chinh lại dùng thủ đoạn sấm sét để giết đám Xích Ma…

Một loạt động tác lưu loát ấy khiến nó không nói lên được nửa lời!

Sinh linh bên ngoài đảo Dạ Kiến mạnh đến vậy ư?

Hai mắt Đồ Gia trợn to hơn, nó trừng mắt nhìn La Chinh với vẻ không thể tin.

Lúc này đây, nó mới nhận ra rằng mình lỗ mãng cỡ nào. Nó không nên trở thành kẻ địch của những kẻ loài người này.

Nhưng nó vẫn còn cơ hội cứu vãn!

Mấy sinh linh ngọn lửa kia đã bằng lòng hợp tác với tộc Xích Ma của nó, vậy những con người kia cũng có thể hợp tác với nó.

Trên mặt Đồ Gia treo lên nụ cười miễn cưỡng, nó mở miệng nói: “Các vị mới đến đảo Dạ Kiến là vì núi quỷ ư? Tộc Xích Ma bọn ta tích trữ nhiều ‘Mê’ lắm, các vị có hứng thú muốn hợp tác…”

Những sinh linh ngọn lửa kia muốn thu gom “Mê”, vậy chắc mấy người này cũng không phải ngoại lệ.

Còn về vấn đề rốt cuộc số “Mê” đó sẽ thuộc về ai thì không quan trọng chút nào, để hai đám người này đánh nhau vì số “Mê” ấy là tốt nhất.

Nào ngờ ánh mắt La Chinh lại lướt qua Đồ Gia và nhìn về phía Thương Vũ ở đằng xa: “Tộc Diên Yêu hãy hợp sức cùng chúng ta diệt trừ tộc Xích Ma này, được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận