Bách Luyện Thành Thần

Chương 3809: Người sống sót sau tai nạn

Trong thế giới mẹ, một vòng sáng vàng xuất hiện trên Hắc Thuyền, sau đó bên dưới vòng vàng hiện ra một hình người. Thông Thiên giáo chủ đã giáng lâm đến thế giới mẹ“Giáo, giáo chủ đại nhân, sao ngài đột nhiên giáng lâm…” Thần Đồ vội vàng ra nghênh đón.

Trước khi người trong thế giới mẹ giáng lâm đến thông thường sẽ đánh tiếng với Hắc Thuyền, sau khi sắp xếp ổn thỏa mới bắt đầu giáng lâm. Nay Thông Thiên giáo chủ vội vàng như vậy, e rằng trong Bỉ Ngạn đã xảy ra chuyện lớn gì. Chỉ trong khoảnh khắc, trong lòng Thần Đồ đã đưa ra một loạt suy đoán.

“Tam Thanh Thiên hoàn toàn sụp đổ rồi” Ánh mắt của Thông Thiên giáo chủ còn hơi ngẩn ra, y vẫn đang cảm thấy chuyện này không chân thực.

Không phải y chưa đi đến Ngọc Thanh Thiên, cũng không phải không được biết lực chiến đấu của nhóm Quỷ Quyệt. Hủy hoại Tam Thanh Thiên chẳng phải chuyện dễ.

“Cái gì!” Thần Đồ che miệng lại.

Tam Thanh Thiên đại biểu cho tầng cấp đứng đầu của Bỉ Ngạn, vậy mà lại rơi vào kết cục là hoàn toàn sụp đổ?

“Ai có thể phá hủy Tam Thanh Thiên chứ… Là Xà Linh Vương à?”

Một giọng nói vang lên ngay bên cạnh Thông Thiên giáo chủ, ngay sau đó trên boong Hắc Thuyền bỗng có một cọng cỏ màu xanh lục đậm mọc lên, nhanh chóng sinh trưởng rồi nở hoa kết trái, nảy ra một quả đậu thật dài. Quả đậu mở ra để lộ một sinh linh lục sắc bên trong, toàn thân sinh linh này bỗng nhiên mờ đi rồi biến thành Tà Thần.

Giọng nói ban nãy chính là của Tà Thần.

Thấy Tà Thần xuất hiện bằng phương thức này, trong mắt Thông Thiên giáo chủ cũng toát ra vẻ tán thưởng. Tên này chơi với các quy tắc trong thế giới mẹ ngày càng thuần thục. Trước đây hắn ta có thể mượn xác nhập vào, bây giờ thì sáng tạo ra luôn một sinh linh để mượn xác.

“Không phải Xà Linh Vương, là một kẻ có hình dáng quái dị trông giống loài người” Thông Thiên giáo chủ lắc đầu nói.

“Lai lịch ra sao?” Tà Thần nghiêng đầu hỏi.

“Không rõ” Thông Thiên giáo chủ trả lời.

“Ngay cả ngươi cũng không rõ?” Tà Thần nhướng lông mày.

Bây giờ biểu hiện của Tà Thần càng kiêu căng hơn trước. Trong mắt hắn ta, Thông Thiên giáo chủ chỉ có tác dụng là cung cấp tin tức cho hắn ta, nếu ngay cả tin tức cơ bản nhất mà còn không đưa ra được thì trong lòng Tà Thần, Thông Thiên giáo chủ gần như không còn chút giá trị gì.

“Ta không ở trên Ngọc Thanh Thiên, không biết rốt cuộc Ngọc Thanh Thiên đã xảy ra chuyện gì” Thông Thiên giáo chủ nhíu mày. Qua thái độ không hề che giấu của Tà Thần, y đã nhìn ra được vẻ khinh thường. Điều này khiến y cảm thấy không vui lắm.

“Điểu Linh Môn đâu? Bọn chúng…”

“Điểu Linh Vương bị đối phương hàng phục rồi, không có năng lực chống đỡ” Thông Thiên giáo chủ tiếp tục trả lời.

Bây giờ Điểu Linh Môn đã tan rã, tộc Vô Không xem như mất chỗ dựa hoàn toàn. Lúc này, thứ duy nhất mà y có thể dựa vào chắc chỉ còn thế giới mẹ của Tà Thần. Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Tà Thần có kiêu căng vô lễ đến mấy, Thông Thiên giáo chủ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

“Điểu Linh Vương cũng bị hàng phục?”

Rốt cuộc trong mắt Tà Thần cũng hiện lên vẻ thận trọng. Dù sao hắn ta đã được trông thấy Hầu Linh Vương, Điểu Linh Vương chắc sẽ không kém quá nhiều.

Tiếc là thông tin của Thông Thiên giáo chủ quá ít, Tà Thần vẫn không thể nào xác nhận được thực lực của đối phương.

Nhưng ngay lúc này, trong Hắc Thuyền lại hiện ra thêm một vòng sáng vàng nữa.

Ánh mắt của cả ba đồng loạt nhìn sang, trong lòng đều vô cùng kinh ngạc. Còn có người muốn giáng lâm nữa sao? Trên Ngọc Thanh Thiên còn ai còn sống?

Hình dáng của vòng sáng vàng tiếp theo chầm chậm phác họa ra, tạo thành hình một con chim lớn.

“Điểu Chủ?” Ánh mắt Tà Thần lấp lóe.

Chẳng bao lâu sau, thân hình của Điểu Chủ đã hoàn toàn giáng lâm đến. Đó chính là Hàn Ca, một trong tam đại Điểu Chủ của Điểu Linh Môn.

“Hàn Ca đại nhân? Ngài…” Thông Thiên giáo chủ cũng vô cùng kinh ngạc.

“Ngọc Thanh Thiên bị hủy, ta may mắn thoát được một kiếp” Hàn Ca lạnh lùng nói, trong mắt nó toàn là vẻ bi thương không giấu được.

“Vậy những Điểu Chủ khác…”

“Bị diệt hết rồi. Loan Hồ, Lăng Lâu không thể trốn thoát, thậm chí toàn bộ mọi người tham gia đánh dẹp Xà Linh Môn lần này đều bị Hàng Cách Giả diệt sạch” Hàn Ca nói thẳng.

Trước khi La Chinh tiến vào Ngọc Thanh Thiên, hắn từng đưa ra điều kiện là nắm giữ tọa độ của các Điểu Chủ, dù sao xưa nay Điểu Linh Môn vẫn luôn ở thế đối lập với Nhân tộc.

Tọa độ của Hàn Ca cũng được giao cho Hầu Linh Vương giữ, khi những quả cầu năng lượng kia rơi xuống, đương nhiên tọa độ của nó đã bị hủy. Điểm khác biệt duy nhất là Hàn Ca cũng giống Song Kỳ Đại Xà, nó có hai tọa độ, đồng thời có thể di chuyển qua lại giữa hai tọa độ này.

Sau khi thể Quỷ Quyệt và tọa độ của nó bị hủy, nó nhanh chóng sống lại ở tọa độ thứ hai, mà vị trí của tọa độ thứ hai thì nằm tít ngoài rìa Ngọc Thanh Thiên, những quả cầu năng lượng kia đã san bằng khắp Ngọc Thanh Thiên, nhưng có vài chỗ ở rìa mép thì không thể lan tới được.

Sau khi sống lại, Hàn Ca lập tức dùng vòng tròn giáng lâm và đến thế giới mẹ.

“Hàng Cách Giả? Thực lực của gã mạnh lắm à?” Tà Thần hỏi.

Lúc trước Hàn Ca giáng lâm đến thế giới mẹ còn muốn mượn sức Tà Thần, bây giờ lòng nó như tro tàn nên không còn hứng thú lôi kéo gì nữa, bèn nói: “Sức mạnh của Hàng Cách Giả không phải là thứ mà ngươi có thể tưởng tượng. Hắn sở hữu sức mạnh của tầng cấp cao hơn, thậm chí còn cao hơn cả sức mạnh của Chủ Giới bọn ta. Mọi thứ đều chấm dứt rồi, đừng vùng vẫy nữa”

Nghe vậy, trong lòng Thông Thiên giáo chủ và Thần Đồ đều run lên. Hàng Cách Giả ấy mạnh đến vậy sao?

Tà Thần lại không đưa ra ý kiến gì, chỉ cười nói: “Không đến nỗi ngay cả tưởng tượng mà cũng không được chứ…”

“Ngươi chỉ là sinh linh của thế giới ngăn thứ ba, ngay cả Chủ Giới còn không hiểu được thì lấy gì để tưởng tượng sức mạnh của Thâm Không?” Hàn Ca không nhịn được bèn nói.

Trước nay nó vẫn luôn không thích kiểu tự cao của Tà Thần, bây giờ tất cả mọi người đều phải chết nên nó cũng lười không muốn ngụy trang nữa, đương nhiên nó sẽ không vui vẻ gì với Tà Thần.

Tà Thần cũng không buồn bực, hắn ta đột nhiên giơ hai ngón tay ra chà nhẹ rồi búng “Tách” một cái, một ngọn lửa màu xanh yếu ớt cháy trên ngón tay hắn ta: “Đây là một loại lực huyết mạch của Chủ Giới à?”

Hàn Ca liếc mắt nhìn sang, cuối cùng không nhịn được nói: “Thanh Minh Hỏa, năng lực thứ sáu của góc vuông Hủy Diệt, rất phổ thông. Đừng khoe ra trước mặt ta!”

Trên bàn tay kia của Tà Thần cũng búng tay một cái, lại có một ngọn lửa màu tím nhảy nhót: “Đây cũng là một loại lực huyết mạch của Chủ Giới, đúng không?”

“Năng lực thứ ba của góc vuông Hủy Diệt” Hàn Ca hừ lạnh.

Đây là những lực huyết mạch thường dễ lấy nhất trong Khởi Nguyên Thần Huyết, Hàn Ca chỉ liếc mắt đã nhìn ra.

Nhưng Hàn Ca không để ý đến một chi tiết, Tà Thần lấy được lực huyết mạch từ đâu?

Ngược lại, Thông Thiên giáo chủ thì nhận ra vấn đề này. Y nhìn chằm chằm Tà Thần bằng ánh mắt khó tin: “Tà Thần, ngươi chưa vào Bất Hủ Họa Quyển mà, sao ngươi có được những lực huyết mạch này?”

Nghe Thông Thiên giáo chủ nói vậy, Hàn Ca cũng tỉnh táo lại phần nào. Ánh mắt nó khi nhìn Tà Thần đã khác hơn, nó hỏi: “Ngươi lấy lực huyết mạch này từ đâu? Là kế thừa từ Bất Hủ cảnh trong thế giới mẹ à?”

Theo Hàn Ca biết, trong thế giới mẹ mặc dù có Bất Hủ cảnh, nhưng huyết mạch cấp căn nguyên mà họ kế thừa vô cùng rác rưởi, không thể là hai loại năng lực lửa như Tà Thần vừa bày ra. Vậy hai loại năng lực huyết mạch này của Tà Thần đến từ đâu?

Tà Thần không trả lời Hàn Ca mà cười khẽ, nói: “Để ta biểu diễn một ma thuật, loại lửa thứ ba…”

“Phừng!”

Một ngọn lửa trắng nhẹ nhàng phun ra từ trong miệng Tà Thần, đó là loại năng lực thứ mười hai của góc vuông Hủy Diệt.

Ba ngọn lửa nhanh chóng quấn lấy nhau.

“Dung hợp huyết mạch?” Hàn Ca bình tĩnh nói.

Đúng là nó vô cùng kinh ngạc khi thấy Tà Thần lấy được lực huyết mạch, nhưng dung hợp huyết mạch thì chẳng phải chuyện hiếm lạ gì. Những tồn tại đạt tới cấp độ giống Hàn Ca trong Tứ Linh Môn có không ít người nắm giữ huyết mạch dung hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận