Bách Luyện Thành Thần

Chương 1667: Lo lắng

“Súc sinh đúng là súc sinh…”Tay La Chinh vươn ra nhanh như chớp, cầm lấy đầu con sói bạc Thánh Nguyệt!

Không ngờ, con sói bạc Thánh Nguyệt này phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn, thân thể nhẹ nhàng xoay chuyển, miễn cưỡng tránh được sự khống chế của La Chinh, đồng thời gầm một tiếng, lao thẳng về phía trực diện của La Chinh. Phát hiện ra thân thể của La Chinh quá vững chắc, vì thế chúng dứt khoát chọn phần mặt hắn. Vào lúc này, ba con sói Thánh Nguyệt khác cũng cắn chặt cánh tay còn lại của La Chinh, muốn kéo La Chinh lại.

“Ồ?”

Mặt La Chinh lộ ra một tia kinh ngạc, lập tức mỉm cười.

Sức mạnh của chín ngôi sao trong cơ thể điên cuồng phun ra, thân thể uốn éo tạo ra một luồng sức mạnh. Luồng sức mạnh này biến thành vòng xoáy, điên cuồng chuyển động quanh người hắn. Vòng xoáy vô hình này cuốn bốn con sói bạc Thánh Nguyệt vào trong, từng tiếng xương vỡ “rắc rắc” cứ thế phát ra.

Trong nháy mắt, đầu, lông và xương cốt của sói bạc Thánh Nguyệt bị xoắn lại thành từng mảnh…

La Chinh đứng giữa những mảnh thân xác của chúng, khua tay với vẻ mặt bình tĩnh. Sau đó, chiếc nhẫn tu di của hắn phát sáng, hắn đã thu lấy toàn bộ mảnh thân xác của sói bạc Thánh Nguyệt vào trong.

Trước đó, Giang Chính Nghĩa cũng từng bị Thử Liệt Thú của Vu tộc thượng cổ đánh tan xác thành từng mảnh, nhưng hắn vẫn được Phục Hoạt Thiên Tôn hồi sinh lại. Vậy nên La Chinh nghĩ, dù Hiên Viên Thần Phong đã bị sói Thánh Nguyệt nuốt chửng, nhưng những con sói này vẫn chưa kịp hấp thụ hết những mảnh thân xác của hắn.

Nếu Thiên Vị tộc có thể tách những mảnh thân xác của Hiên Viên Thần Phong ra từ những mảnh vụn xác con sói bạc Thánh Nguyệt thì may ra còn có chút khả năng.

Tuy việc này có vẻ không quá khả quan lắm, nhưng La Chinh cũng chỉ có thể làm được đến vậy mà thôi. Còn có thể cứu được Hiên Viên Thần Phong hay không thì phải xem số mệnh của hắn thế nào.

Sau khi giết chết những con sói bạc Thánh Nguyệt này, hắn từ từ đi xuống, đứng sừng sững trên một mỏm núi, ánh mắt nhìn xuống thành Thiết Nguyệt.

Khi La Chinh giết những con sói bạc Thánh Nguyệt này, hắn cũng bí mật chống lại những cuộc tập kích lén của Ma Ha. Tuy Ma Ha không hề lộ diện, nhưng La Chinh vẫn luôn đề cao cảnh giác.

Một cung điện tráng lệ đã được dựng lên cạnh thành Thiết Nguyệt. Ban đầu, cung điện này là phủ của Thành chủ thành Thiết Nguyệt.

Nhưng Thành chủ đã bị Ma Ha giết chết khi hắn tới Quỳ Thủy giới, phủ Thành chủ trở thành hành cung tạm thời của hắn.

Trong phủ có một hồ nước hiện tại đang bốc lên hơi nóng cuồn cuộn. Nước trong hồ màu nâu đang không ngừng sục sôi, một mùi thơm ngào ngạt của dược liệu trôi nổi khắp phủ. Nhiệt độ của hồ nước thuốc này cao hơn nhiều so với nhiệt độ sôi của nước thông thường, nếu sinh linh bình thường bị ném vào đây thì sẽ bị nấu chảy chỉ trong chớp mắt.

Nhưng lại có hai người không mặc đồ đang ngâm trong đó.

Ma Ha dựa lưng vào thành hồ, đầu ngả ra sau, nhìn lên trần nhà phía trên, còn Thi Không Vũ thì nép mình bên cạnh hắn.

Hai vị Giới Chủ này đều không sử dụng chân nguyên hộ thể để chống lại sức nóng của nước thuốc. Nước thuốc nóng bỏng khiến da họ đỏ lên, nhưng người trong đó lại cảm thấy tràn đầy sinh lực.

“La Chinh, tên nhóc đó bắt đầu thiếu kiên nhẫn rồi” Ma Ha nhẹ giọng nói.

Thi Không Vũ dùng bàn tay mịn màng của mình, vục lấy một ít nước, đổ lên khuôn ngực tráng kiện của Ma Ha, khẽ nói: “Ma Ha ca đừng để ý. Hắn ta rất mạnh, mạnh hơn Hiên Viên Thần Phong nhiều”

Thi Không Vũ liên tiếp thua La Chinh và Hiên Viên Thần Phong, nàng ta không có cách nào để đánh bại hai người này. Nhưng áp lực mà nàng ta cảm nhận được từ hai người này hoàn toàn không giống nhau.

Nàng ta và Hiên Viên Thần Phong thì may ra còn có thể đánh qua đánh lại vài chiêu. Trong mắt nàng ta, Hiên Viên Thần Phong không phải là người mà nàng ta không thể với tới. Nếu đánh toàn lực thì nàng ta chắc chắn rằng mình chẳng cần quá nhiều thời gian cũng có thể đánh bại hắn ta.

Nhưng La Chinh lai cho nàng ta cảm giác hoàn toàn khác. Trước mặt La Chinh, nàng ta gần như không có sức đánh trả. Nếu La Chinh thật sự ra tay, nàng ta tin chắc rằng khi đối mặt hắn có thể giết chết mình chỉ trong tích tắc. Cảm giác áp lực mạnh mẽ ấy còn mạnh hơn lúc phải đối diện với Thiên Tôn.

Ma Ha khẽ mỉm cười, đưa tay ra vuốt nhẹ mặt Thi Không Vũ: “Vũ Nhi lo ta không phải là đối thủ của hắn?”

“Không phải Vũ Nhi đánh giá thấp Ma Ha ca…” Thi Không Vũ lập tức giải thích. Đương nhiên nàng ta biết rõ tính cách tự phụ của Ma Ha, thế nên nàng ta nhanh chóng giải thích.

Không ngờ nụ cười trên mặt Ma Ha vẫn dần biến mất, lạnh nhạt nói: “Trận chiến với La Chinh lần này, ta cũng không tự tin lắm. Ta có linh cảm, có lẽ hắn chính là đối thủ mạnh nhất trong kiếp này của ta”

Trong một số điều kiện nhất định, Ma Ha có thể giết chết Thiên Tôn. Nên với đánh giá như vậy, La Chinh đã được hắn xếp ngang hàng với các Thiên Tôn.

Thi Không Vũ lập tức ngây dại, không ngờ người từ trước đến nay vẫn luôn tự phụ đến cực hạn như Ma Ha có đánh giá như vậy với La Chinh. Điều này quả thực khiến nàng ta phải kinh ngạc. Nhưng nghĩ đến khả năng La Chinh có thể giết chết Ma Ha, vẻ lo lắng trên mặt nàng ta càng đậm, lúc này nàng ta bắt đầu lo được lo mất.

“Nhưng ta nhất định sẽ thắng” Sắc mặt Ma Ha lại thay đổi, hắn đưa tay ra vuốt nhẹ sống mũi của Thi Không Vũ.

Ngay sau đó, cánh tay hắn nhẹ buông, cơ thể đứng lên, không mặc gì mà cứ thế đi về một phía.

Thi Không Vũ cũng rời khỏi hồ nước, sau khi nhẹ nhàng xoay người, nàng ta lấy một chiếc khăn lông che đi toàn bộ đường cong làm rung động lòng người. Cùng lúc đó, nàng ta vung tay, lấy một chiếc khăn khác khoác lên người Ma Ha.

La Chinh đứng rất lâu bên ngoài thành Thiết Nguyệt.

Nội tâm hắn cực kỳ bình tĩnh, vô cùng nhẫn nại.

Còn các võ giả Nhân tộc và Thánh tộc trong thành Thiết Nguyệt thì cũng lặng lẽ chờ đợi. Những võ giả này thân là Giới Chủ nên cũng có hiểu biết nhất định. Bọn họ đã cảm nhận được, có lẽ sau trận chiến của La Chinh và Ma Ha, toàn bộ vũ trụ sẽ có thay đổi nghiêm trọng.

Dù La Chinh hay Ma Ha thắng thì các vị Thiên Tôn Thánh tộc đang ẩn nấp sau Quỳ Thủy giới đều sẽ hành động.

“Nếu La Chinh giết chết Ma Ha, chỉ sợ Thiên Tôn Thánh tộc sẽ ra tay báo thù cho Ma Ha trước tiên”

“Nhân tộc chúng ta đã chuẩn bị tốt, nếu Thiên Tôn Thánh tộc không sợ chết thì cứ đến đây”

“Ta nguyện dùng cả tính mạng để bảo vệ vũ trụ Đại Diễn!”

Các võ giả của vũ trụ Đại Diễn đều có giác ngộ khá lớn. Sau khi quê nhà nơi họ sinh sống bị xâm phạm, dù Nhân tộc hay các chủng tộc khác thì cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Điều này liên quan đến sự sống và cái chết của tất cả các sinh linh trong thiên hạ. Lớn như Thiên Tôn, nhỏ như con kiến thì cũng không ngoại lệ…

Không lâu sau, cánh cửa lớn của phủ Thành chủ ầm ầm mở rộng, một bóng dáng bước ra từ bên trong.

Lúc này Ma Ha đã thay một bộ trang phục khác, trên mặt vốn luôn treo một nụ cười nhạt đã biến mất, thay vào đó là sự bình tĩnh vững vàng.

Đây hẳn là thái độ của cường giả lúc đối mặt với đại chiến sinh tử.

Thi Không Vũ đứng trong vườn hoa của phủ Thành chủ, nhìn Ma Ha đang từ từ rời đi. Đôi môi gợi cảm của nàng ta mím lại, khẽ nói: “Đã lâu lắm rồi Ma Ha ca ca không nghiêm túc như vậy”

Mặc dù Thi Không Vũ rất có lòng tin vào sức mạnh của Ma Ha, nhưng trong lòng vẫn thầm cảm thấy lo lắng mãnh liệt, nỗi lo này từ đâu mà tới thì nàng ta lại không nói ra được…

Bởi vì La Chinh ra đòn nặng tay trong thành Thiết Nguyệt, nên rất nhiều võ giả của phủ Thánh chủ lúc này cũng không dám lên tiếng. Bọn họ hiểu, chỉ có Ma Ha mới có thể ra mặt đấu với tên yêu nghiệt như La Chinh này. Từ phương diện này mà nói, bọn họ còn mong đợi sự xuất hiện của Ma Ha hơn cả La Chinh.

“Đạo Tử Điện ha, cố lên! Hành hạ chết tên Đạo Tử Nhân tộc đó đi”

“Báo thù giúp chúng ta!”

“Trong tay tên La Chinh đó có ngọn lửa băng vô cùng lợi hại, Điện hạ phải chú ý!”

Trên đường Ma Ha đi qua, võ giả Thánh tộc dàn thành hai hàng, có người lên tiếng khích lệ, có người lại lên tiếng nhắc nhở.

Nghe thấy những lời này, Ma Ha chỉ khẽ gật đầu rồi bước tiếp. Cơ thể hắn lập tức di chuyển lên ngọn núi phía trước, nhìn xuống mỏm núi La Chinh đang đứng.

Hắn chớp mắt, quan sát La Chinh từ trên xuống dưới, mở miệng nói: “Đây xem như là lần thứ ba chúng ta gặp mặt rồi”

Lần đầu tiên gặp, sức mạnh của La Chinh chẳng đáng nhắc đến, Ma Ha hắn chỉ cần một ngón tay cũng có thể giết chết. Lần thứ hai gặp, tu vi của La Chinh đã tăng vọt. Lúc đó, Ma Ha đã nghĩ phải mượn sức mạnh của Thiên Tôn để giết chết La Chinh. Nhưng La Chinh lại chạy trốn ngay dưới mí mắt hắn…

Lần thứ ba gặp lại La Chinh, trong thâm tâm Ma Ha đã cảm nhận được một nguy cơ mãnh liệt. Cảm nhận này liên tục nhắc nhở bản thân hắn rằng người này có đủ sức mạnh để giết chết bản thân mình!

Ma Ha cũng hiểu hắn không thể chờ đợi thêm nữa. Tốc độ lớn mạnh của tên nhóc này nhanh bất thường. Năm đó hắn đi cấm địa Luyện Thần cũng không thể tăng sức mạnh tới mức kinh khủng như vậy.

Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này nữa, hắn sẽ phải đối mặt với một con quái thú bất khả chiến bại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận