Bách Luyện Thành Thần

Chương 2204: Miệng rộng

Đám đàn ông to con nghe câu trả lời của cô gái bèn cười ha haBọn họ tưởng rằng phải tốn chút thủ đoạn để bắt lấy cô gái này, ai ngờ nàng ta lại cá tính và không có lòng cảnh giác như vậy.

“Vậy đi theo ta” Tên chân thần cấp trung đi trước dẫn đường, những tên chứng thần võ giả và tên chân thần cấp thấp kia bọc hậu để mang nàng đi.

Tình cảnh như là “cưỡng ép” nhưng cô gái lại không nhận ra điều gì khác thường cả.

Thương Ma vực hiếm có dấu chân người, thành trì bị bỏ hoang đã thành nơi cũ nát, thực vật của cả vực cũng bị ảnh hưởng bởi cấm địa rừng Lang Tuyền nên mọc cao lạ lùng.

Cỏ dại vốn chỉ quá đầu gối mọc cao tận trăm mét, còn những cây đại thụ to khỏe thì gần như che khuất bầu trời.

Tiếng kêu lạ thỉnh thoảng phát ra từ rừng sâu cũng làm người ta sởn tóc gáy.

Cô gái này rốt cuộc tỉnh táo lại, lên tiếng hỏi: “Các ngươi… định mang ta đi đâu?”

“Dẫn ngươi đi gặp lão đại của bọn ta!” Chân thần cấp trung cười khà khà.

Nàng không vui khi nghe thế: “Ta muốn tìm rừng Lang Tuyền chứ không phải là lão đại của các ngươi!”

“Cùng một chuyện mà, lão đại của bọn ta biết hướng đi rừng Lang Tuyền” Chân thần cấp trung giải thích.

Chân thần cấp trung này mang tâm lý nhiều một chuyện chi bằng bớt một chuyện, nếu cô gái ngoan ngoãn đi theo thì gã ta cũng đỡ phải ra tay.

Nếu nàng không nghe lời thì đừng trách gã ta ra tay.

“À…”

Cô gái lộ vẻ miễn cưỡng, cho dù có ngốc đến đâu thì cũng phát hiện ra điều khác thường.

Thế nhưng nàng vẫn còn quá ít kinh nghiệm.

Sư phụ đã che chở cho nàng hồi còn ở Thần vực, sức mạnh của nàng cũng có thể nghiền ép vô số cường giả trong chiến trường mộng ảo.

Khi đến Thần vực này, rất nhiều thứ đã không còn nằm trong tầm kiểm soát nữa.

Cho dù bọn họ đã dặn dò và dạy dỗ nàng cẩn thận trước khi vào Thần vực nhưng nàng vẫn không hiểu gì nhiều và không biết phương hướng như trước.

Không lâu sau, một bức tường vỡ cao đến nghìn mét xuất hiện trước mặt bọn họ. Nơi từng là một tòa thành lớn đã trở thành hang ổ của đám đàn ông vạm vỡ này.

Cô gái vừa vào thành với bọn họ không lâu thì nghe thấy chân thần cấp trung cao giọng hô: “Lão đại, lão đại, hôm nay ta cướp một người phụ nữ xinh đẹp về cho huynh đây! Nàng còn là chân thần cấp thấp nữa đó! Không biết ở đâu ra, ha ha ha…”

Trong tiếng cười của gã ta, những cái bóng không ngừng xuất hiện trong nơi cũ nát này.

Trong số những người đàn ông ăn mặc giống nhau này, đa số đều có tu vi chứng thần võ giả, chỉ có một ít là chân thần cấp thấp thôi.

“Trong Thương Ma vực lại có phụ nữ ư?”

“Người phụ nữ này không có lai lịch rõ ràng…”

“Mẹ nó, ta không thấy phụ nữ mấy trăm năm rồi đó!”

Ánh mắt của bọn họ khi nhìn về phía cô gái đều nóng rực, dù ít dù nhiều.

Chẳng qua bọn họ cũng rõ người phụ nữ vừa bị bắt về này sẽ thuộc về lão đại, người như bọn họ chỉ có thể thèm thuồng thôi.

Lúc này cô gái rốt cuộc đã hiểu tình hình trước mắt, đám người này là kẻ xấu đã lừa gạt nàng đến đây.

Đôi mắt cô gái hiện rõ vẻ sợ hãi nhưng thần cách tại thế giới trong cơ thể lại đang lấp lóe mãnh liệt.

Nàng đơn giản nhưng không ngu ngốc, nếu không nàng đâu lấy được thần đạo nhanh như vậy!

“Roẹt…”

Những luồng khí tím tuôn ra, hóa thành bốn thanh kiếm tím rồi xoay quanh trước mặt nàng.

Lúc bốn thanh kiếm xoay tròn, cát bụi trong phạm vi nghìn mét quanh nàng bay lên cuồn cuộn. Đám chứng thần võ giả sau lưng nàng vừa thấy không ổn bèn vội vã kéo giãn khoảng cách với nàng.

Bốn kiếm tạo thành kiếm trận Lục Thần và tỏa ra mùi nguy hiểm.

Đám chứng thần võ giả không khỏi giật thót, bây giờ đến lượt bọn họ sợ hãi rồi…

Thậm chí tên chân thần cấp trung kia cũng tỏ ra kiêng dè cô gái nọ.

Gã ta không ngờ cô gái ngu ngốc này lại mạnh như thế!

Đương nhiên gã ta không kiêng dè sức mạnh của nàng, dù nàng mạnh đến đâu thì cũng không phải là đối thủ của lão đại.

Bởi vì gia tộc tầm thường hoàn toàn không có năng lực bồi dưỡng ra chân thần cấp thấp như vậy, nên thứ gã ta kiêng dè là lai lịch của nàng.

Đám giặc cỏ bọn họ chỉ có thể sinh tồn trong nơi hoang vu này, nếu bọn họ chọc phải thế lực lớn thì sẽ bị tan thành mây khói trong chốc lát!

“Ầm ầm…”

Đúng lúc này, một khối đá dày nặng nằm trên mặt đất cách đó khá xa bỗng dựng thẳng lên rồi bay thẳng về phía đầu cô gái.

Nàng khẽ cắn đôi môi đỏ thắm của mình.

Thanh kiếm dài trước mặt nàng rung ù ù.

Mọi người còn chưa thấy nàng ra tay thì khối đá kia đã bị chia cắt thành đá vụn và rơi trước mặt nàng.

Một chân thần cấp cao có vóc dáng thấp bé xuất hiện phía sau đống đá vụn ấy. Gã ta có gương mặt xấu xí, mắt như chuông đồng, mày như con tằm, nhất là đôi môi như lạp xưởng trông rất là buồn cười.

“Cô Lỗ Lỗ, A Băng, làm không tệ, người phụ nữ này quả là xinh đẹp, chắc chắn ăn rất ngon, ha ha ha!” Tên chân thần cấp cao há cái miệng to cười ha ha.

Gương mặt đó buồn cười nhưng cô gái lại không cười nổi.

Sức mạnh của nàng đâu thể đối đầu với một chân thần cấp cao.

Thế nhưng hiện giờ nàng không còn cách nào khác, dù sao nàng cũng không có ai trên thế giới này để trông cậy.

Ngón tay thon dài như tuyết trắng của nàng khẽ bấm một kiếm quyết, bốn thanh kiếm tím đột nhiên lao thẳng về phía chân thần cấp cao.

Sát chiêu của kiếm trận Lục Thần quả là sắc bén, ngay cả một số chân thần cấp trung của Thần vực cũng khó mà đỡ nổi uy lực của bốn kiếm!

Thế nhưng tên chân thần cấp cao kia lại đột nhiên mở cái miệng như chậu máu của mình ra để lộ đầy răng nanh dài nhỏ bên trong, chỉ thoáng chốc đã hút hết bốn thanh kiếm kia vào bụng!

Gã tu luyện Thôn Thiên Quyết nên gần như có thể cắn nuốt mọi vật!

Sau đó, chân thần cấp cao kia còn sờ sờ bụng mình và cười ha ha: “Đạo uẩn của thần đạo Tử Khí quả là ngon cực kỳ, cô nương, tại sao ngươi lại đến Thương Ma vực này?”

Cô gái tuyệt vọng khi thấy cảnh tượng ấy.

Nàng bắt đầu oán giận bản thân chỉ lo vào rừng Lang Tuyền tìm phu quân và đã yêu cầu nằng nặc được đến ranh giới gần rừng Lang Tuyền nhất.

Thế nhưng nàng không ngờ nơi này lại quỷ quái như vậy.

Nếu nàng không có cách rời khỏi đây thì e rằng đành phải tự tuyệt mệnh tại đây!

Gương mặt xinh đẹp của nàng chợt hiện vẻ đau khổ: “Ta muốn đến rừng Lang Tuyền, ta muốn tìm phu quân của mình!”

Rừng Lang Tuyền là cấm địa của Thần vực, chỉ có người trên đảo nổi của gia tộc quyền thế mới có tư cách vào đó dò xét, thế mà người phụ nữ này lại nói phu quân của nàng ở rừng Lang Tuyền.

Nghe thế, những người khác đều bật cười ha ha.

Thế nhưng tên chân thần cấp cao kia lại không cười. Cái miệng rộng của gã phát ra tiếng “ừng ực”, thận trọng hỏi: “Phu quân của ngươi? Phu quân của ngươi ở đâu trong rừng Lang Tuyền?”

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận