Bách Luyện Thành Thần

Chương 3164: Giấu tài

“Ê người mới, ngươi thuộc Tâm Lưu kiếm phái của núi Thái Nhất?” Phương Vĩ liếc nhìn Tà ThầnTrên người Tà Thần có một luồng tà khí nồng nặc, điều này khiến Phương Vĩ và đám đệ tử ở đây rất khó chịu.

“Đúng vậy” Tà Thần bình tĩnh đáp.

“Sao không cùng người khác tiến vào vùng đất Kiếm Đỗng?” Phương Vĩ lại hỏi.

“Không biết” Tà Thần trả lời.

Thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Tà Thần, Phương Vĩ nhíu mày hỏi: “Thôi, báo tên đi, ta giúp ngươi ghi tên lên Bài Danh Thạch”

Đám đệ tử mới tới đã lần lượt xếp hạng, nếu Tà Thần đã gia nhập sau thì đương nhiên phải xếp hạng chót.

“Tà Thần” Tà Thần đáp.

“Cái gì?”

Nghe cái tên này, Phương Vĩ còn tưởng lỗ tai mình nghe nhầm.

“Tà Thần” Tà Thần lặp lại lần nữa.

“Ha ha ha…”

Phương Vĩ và đám đệ tử ôm bụng cười nghiêng ngả.

Cho dù coi Chân Thần cảnh là một cảnh giới, tuổi thọ kéo dài, nhưng trong thế giới mẹ hầu như không ai tự xưng là Tà Thần. Người trước mắt lại dám lấy tên Tà Thần, trong mắt Phương Vĩ và đám đệ tử thì đúng là một trò cười.

Tà Thần yên lặng nhìn mấy người trước mắt, không tỏ thái độ.

Nếu là trước đây, đám ngu ngốc này đã là một đống thi thể…

Nhưng mệnh lệnh của La Chinh là bảo hắn ta đi tìm Phương Vĩ đăng ký, lấy được mật thất tu luyện, Tà Thần chỉ cần làm việc theo mệnh lệnh của La Chinh, những vấn đề khác không cần lo lắng.

Phương Vĩ cười xong, lúc này mới nói với một người bên cạnh: “Lộc Tuyên, ghi tên của hắn ta lên Bài Danh Thạch đi”

Người tên Lộc Tuyên đi thẳng tới Bài Danh Thạch, viết tên Tà Thần lên đó.

Sau đó Phương Vĩ giải thích quy củ cho Tà Thần, ngày đầu tiên gia nhập vùng đất Kiếm Đỗng, Tà Thần có tư cách khiêu chiến người trong tầng một, phân thứ tự rồi mới có thể dựa theo thứ tự để phân phối mật thất tu luyện.

“Kể cả ngươi sao?” Tà Thần hỏi.

“Đương nhiên kể cả ta, điều kiện tiên quyết là ngươi dám khiêu chiến ta” Phương Vĩ cười ha hả.

“Đã hiểu, ta khiêu chiến ngươi là được rồi” Tà Thần nói với vẻ mặt không chút biểu cảm.

Sắc mặt Phương Vĩ bỗng chốc cứng đờ, nhìn chằm chằm Tà Thần bằng ánh mắt khó hiểu, nhất thời không biết nên đáp lại thế nào.

Kể cả những người bên cạnh Phương Vĩ cũng không ngờ Tà Thần dám khiêu chiến Phương Vĩ…

“Tên này bị ngốc à?”

“Một người dám lấy cái tên như vậy, có lẽ đầu óc có vấn đề thật”

“Không sao, nếu đã dám khiêu chiến ta, ta sẽ không từ chối” Phương Vĩ nở nụ cười tự giễu.

Từ sau khi nhóm đệ tử mới lên cấp theo La Chinh giẫm lên đệ tử cũ tầng một để đi lên, đám đệ tử mới lên cấp sau đó càng ngày càng không xem ai ra gì.

Phương Vĩ cảm thấy cần phải thể hiện thực lực của mình một chút, nếu không đám đệ tử mới tới sẽ không biết mình được mấy cân mấy lượng.

Nghe mấy người này châm chọc như vậy, Tà Thần vẫn không nói một lời, chỉ hỏi: “Khiêu chiến ngươi ở đâu?”

“Trên đài thi đấu phía sau, ngươi, đi theo ta!” Phương Vĩ vươn tay chỉ ra sau Tà Thần, lững thững đi về phía cửa sau của vùng đất Kiếm Đỗng.

“Hôm nay có đệ tử mới khiêu chiến Phương Vĩ!”

“Lập tức bắt đầu rồi!”

“Mọi người đừng bỏ lỡ, dạo này thực lực của Phương Vĩ sư huynh có tiến bộ! Thông qua thi đấu mọi người có thể quan sát trình độ của huynh ấy!”

Còn hai ngày nữa là tới đầu tháng, phần lớn mọi người trong vùng đất Kiếm Đỗng đều đã dùng hết quyền khiêu chiến, đã nửa tháng không có ai đi lên đài thi đấu.

Sự reo hò của những người này đã hấp dẫn sức chú ý của rất nhiều người.

Hơn nữa lần này sau khi La Chinh chiếm cứ thành Vạn Linh, ngoại trừ những đệ tử mới có quan hệ tốt với La Chinh thì người có được nhiều lợi ích nhất chính là Phương Vĩ, dù sao trước khi La Chinh tiến vào thành Vạn Linh, Phương Vĩ đã chịu trách nhiệm bảo vệ cứ điểm của Thái Nhất Thiên Cung ở thành Vạn Linh.

Có rất nhiều người nói, sau khi thực lực của Phương Vĩ tiến bộ, chỉ sợ có thể tiến thẳng lên nhóm ba mươi người đứng đầu trên tầng một. Từng có người hỏi thẳng Phương Vĩ nhưng hắn ta vẫn ra vẻ cao thâm, không chịu trả lời, nhưng có thể nhìn ra lần này ở trong Thập Tứ Trọng Thiên Phương Vĩ đã thật sự thay da đổi thịt.

Mọi người cũng muốn nhìn xem rốt cuộc Phương Vĩ đã tiến bộ tới mức nào.

Ở một bên khác, Sầu Tuẫn đang báo cáo một vài việc lớn trong Thiên Cung, La Chinh nghiêm mặt nói: “Lăng Sương đã mấy ngày không tới vùng đất Kiếm Đỗng?”

“Đúng, đã mấy ngày chưa thấy nàng ấy” Sầu Tuẫn gật đầu.

Quan hệ giữa lão Anh và Lăng Sương như thế nào, tất cả mọi người đều biết rõ, bây giờ lão Anh xảy ra chuyện, đương nhiên trong lòng Lăng Sương cũng không chịu nổi, có lẽ không có tâm trạng nào để tới vùng đất Kiếm Đỗng tu luyện, không biết nàng có vào Bỉ Ngạn hay không.

La Chinh trầm ngâm một chút. Chuyện của Lão Anh liên quan đến cường giả hàng đầu thế giới mẹ, không phải là chuyện mà La Chinh có thể đụng vào, chỉ sợ hắn cũng không làm gì được…

Đúng lúc này, tiếng hét của đám đệ tử trong vùng đất Kiếm Đỗng chợt truyền vào tai La Chinh và Sầu Tuẫn.

“Khiêu chiến Phương Vĩ?” La Chinh hơi sửng sốt.

“Tên kia có lẽ phải có thực lực khiêu chiến cả Thuần Hạo?” Sầu Tuẫn cũng hơi hoang mang.

Sầu Tuẫn và đa số đệ tử mới đều không có ấn tượng tốt với Tà Thần, dù sao lúc ở trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới, hắn ta cũng từng tàn sát đệ tử Thiên Cung.

Nhưng nếu Tà Thần đã bị La Chinh thu phục thì mọi người cũng không tiện làm ầm lên vì chuyện quá khứ.

Nhưng nói thế nào bọn họ cũng phải thừa nhận thực lực của Tà Thần, Tà Thần có lẽ không thua gì La Chinh, khiêu chiến Phương Vĩ có vẻ hơi lãng phí…

“Tùy hắn” La Chinh lạnh nhạt nói: “Chúng ta cũng qua đó thôi”

Phưng Vĩ đứng trên đài thi đấu trước. Khóe miệng hắn ta nhếch lên, mặt mang ý cười, trong mắt cũng tỏa ra ánh sáng.

La Chinh bảo Sầu Tuẫn hỗ trợ xử lý mọi chuyện trong thành Vạn Linh, nhưng dựa vào một mình Sầu Tuẫn thì làm sao mà giải quyết hết được?

Trước đây Phương Vĩ đã đại diện cho đệ tử Thiên Cung ở lại bảo vệ thành Vạn Linh, quen biết rất nhiều chủng tộc trong thành Vạn Linh, thời điểm thanh trừ tộc Ám Hùng, hắn ta từng phát hiện một tín vật Bỉ Ngạn đặc biệt ít nhất cũng phải thuộc hàng thượng thượng phẩm, khi đó Phương Vĩ đã chiếm làm của riêng, không hề báo lên.

Dựa vào tín vật Bỉ Ngạn này cũng đủ để hắn ta tiến lên mười hạng đầu trong tầng một!

Hôm nay nếu tên Tà Thần đầu óc có vấn đề này đã tự xông vào lưỡi đao thì cứ chuẩn bị làm con trâu cho hắn ta thử đao đi.

“Mời lên đây” Phương Vĩ làm động tác mời.

Tà Thần mặt không biểu cảm đi lên đài thi đấu, như thể xuất phát từ bản năng, trên người hắn ta tỏa ra một luồng tà khí như có như không, trước đây hắn ta chỉ cần luồng tà khí này là đã có thể làm cho đối thủ sợ hãi, hiện giờ hắn ta đã khắc chế hết sức nhưng nó vẫn không thể biến mất hoàn toàn.

Đám đệ tử mới lên cấp nhìn thấy mặt Tà Thần, lại cảm nhận được khí tức của hắn ta, ai nấy đều biến sắc.

“Sao lại là hắn ta?”

“Không phải hắn ta đã bị La Chinh nhốt vào thế giới trong cơ thể rồi sao?”

“Không đúng, trước lúc đánh bại cơ thể mẹ Hồn Nguyên Chi Linh thì hắn ta đã bại rồi, sao giờ lại vào Hồn Nguyên cảnh được?”

Đối với những đệ tử mới lên cấp này, Tà Thần giống như một cơn ác mộng, có lẽ không ai muốn gặp lại hắn ta thêm một lần nào nữa.

Nhưng hiện tại Tà Thần lại xuất hiện trong vùng đất Kiếm Đỗng không chút sứt mẻ, các đệ tử mới lên cấp cũng ngơ ngác, thấp giọng thảo luận với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận