Bách Luyện Thành Thần

Chương 2214: Thủ đoạn của kẻ bề trên

Người ngồi trên cao thường sẽ máu lạnh hơn, thế nhưng không phải do bọn họ tàn ác hay thích giết chóc mà là do bọn họ sẽ đưa ra lựa chọn trong những tình huống bất đắc dĩMinh Vi không phải là người mua vui bằng cách giết chóc, nhưng nàng không hề lưỡng lự vào giờ phút này!

“Vù…”

Ngón tay của Minh Vi đột nhiên điểm phía trước.

Cách đó không xa, một vầng sáng bảy màu đột nhiên xuất hiện trong hình dáng như một con rắn nhỏ. Nó không ngừng bò trên không trung, đầu đuổi theo đuôi rồi nối với nhau thành một vòng tròn.

Vòng sáng này chuyển động với tốc độ cực kỳ nhanh rồi dần giãn ra khoảng mấy triệu mét theo chiều rộng. Cùng lúc đó, nó bắt đầu tỏa ra hơi thở tàn bạo tột độ!

Một số hoang thần cảm nhận được hơi thở khủng khiếp ấy đã ngừng chân, vẻ mặt sợ hãi.

“Đây là năng lực gì thế, hình như còn lợi hại hơn cả ánh sáng phán xét thì phải?”

“Nếu bị vòng sáng này cuốn lấy thì chết chắc!”

Chẳng qua những giọng nói sợ hãi đã bị chôn vùi không lâu sau đó.

“Chúng ta người đông thế mạnh, chắc là nàng không dám giết đâu!”

“Đúng, nàng không thể giết hết chúng ta!”

“Đừng sợ, tiến lên!”

Đám hoang thần đỏ cả mắt, thầm hiểu ngoài việc vào cốt tháp thì không còn cách nào mang lại cơ hội sống sót. Khao khát được sống đã hoàn toàn đè ép nỗi sợ trong lòng bọn họ.

“Vèo vèo vèo vèo vèo…”

Các hoang thần không dừng lại mà còn tăng tốc thêm nữa.

“Ta không dám giết người ư?” Minh Vi nở nụ cười hờ hững, tay phải gõ lên vòng sáng kia từ xa rồi khẽ xoay lại.

“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt…”

Chỉ trong chớp mắt, vòng sáng ấy đã bộc phát ra sức hút mạnh đến nỗi không tài nào chống cự được!

Hoang thần cao từ mấy nghìn mét, chục nghìn mét đến trăm nghìn mét đều cảm thấy mình gặp trúng một loại sức hút kinh khủng, cho dù bộc phát sức mạnh lớn nhất cũng không thể tránh thoát, cuối cùng chỉ còn cách mặc cho nó hút mình đi!

“Rắc rắc rắc…”

Sau khi bị hút vào trong vòng sáng, cơ thể hoàn chỉnh và to như núi của các hoang thần lập tức vỡ thành mảnh vụn, còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết, hay nói chính xác hơn là tiếng kêu trước khi chết, thì đã im bặt rồi.

“Thật thê thảm!”

“Đi mau…”

“Thủ đoạn thật là ác độc! Nàng thật sự muốn giết hết chúng ta!”

“Ta không cam lòng, ta…”

Sắc mặt của các hoang thần ở phía trước đều trắng bệch khi thấy cảnh tượng thê thảm ấy, cho dù bọn họ hối hận nhưng đã muộn rồi.

Các hoang thần ở phía sau vẫn còn ôm chút hy vọng nên cứ cắm đầu vọt về trước, bọn họ không biết đây là con đường dẫn đến cái chết.

Nhìn từ xa sẽ thấy vòng sáng to lớn kia không ngừng thu hoạch tính mạng của hoang thần như một vị thần chết, ấy thế mà tất cả hoang thần vẫn lao về phía trước như thiêu thân lao đầu vào lửa. Bọn họ đã quyết định vận mệnh của mình từ lúc muốn xông vào cốt tháp Man Thủy rồi.

Các trưởng lão tộc Nữ Oa đứng tại chỗ, sắc mặt hơi cứng đờ.

Tuy đám hoang thần xông vào cốt tháp Man Thủy này chỉ là gieo gió gặt bão nhưng chung quy cũng là người sinh sống trong khu vực của tộc Nữ Oa, có không ít quan hệ với tông môn dưới trướng tộc Nữ Oa.

Hiện giờ Minh Vi môn chủ vừa ra tay đã tàn sát hàng chục triệu hoang thần, quả thật hành động này đã làm các trưởng lão thấy lòng nặng trĩu.

Chẳng qua bọn họ cũng biết môn chủ hết cách mới làm vậy. Trong giờ phút quan trọng, việc nhân từ với các hoang thần này tức là tàn nhẫn với bản thân, với bộ tộc Nữ Oa!

Đàm Hiên đang mai phục trong một vùng cát cách cốt tháp Man Thủy mấy chục nghìn dặm. Hắn ta đang đắp một mảnh vải Vô Ảnh màu nâu nhạt có khả năng che giấu hơi thở.

Khả năng nhận biết của những người bị lưu đày rất là lợi hại, dù cách xa nhưng hắn ta vẫn cần phải cẩn thận.

“Không ngờ lại giết hết thật, quả là quyết đoán…” Đàm Hiên sợ hãi nhìn vòng tròn to lớn kia. Xem ra kế hoạch của bộ tộc Hiên Viên bọn họ sắp thất bại rồi, không biết người bị lưu đày trong tộc sẽ nghĩ thế nào.

Vài người bị lưu đày của bộ tộc Hiên Viên đang đứng lơ lửng trên núi của cốt tháp Tà Sơn, Diêm Lai trong bộ đồ đen thì ngồi yên trên đỉnh núi.

“Minh Vi ra tay tàn nhẫn quá, nàng định giết hết mọi người thật à?” Một người bị lưu đày của tộc Hiên Viên ưu buồn.

Ban đầu những người bị lưu đày này cho rằng kế hoạch của mình có hiệu quả, ít nhất bọn họ đã xúi giục được nhiều hoang thần xông vào cốt tháp Man Thủy. Tuy nhiên, xem ra đây rõ là trứng chọi đá, không có tí hiệu quả nào.

Diêm Lai cười hì hì: “Yên tâm, nàng sẽ không giết hết mọi người”

“Diêm Lai huynh nói thế là sao?”

Diêm Lai cầm hai hạt châu đen nhỏ trơn bóng trong tay, nếu quan sát kỹ thì sẽ thấy nó trông như con ngươi của sinh linh nào đó. Y tiếp tục nói trong khi xoay tròn hai hạt châu nhỏ trong lòng bàn tay: “Chỉ là đổi hướng suy nghĩ thôi, Minh Vi là thủ lĩnh tộc Nữ Oa mà lại tàn sát hơn chục triệu người thì quả là quá tàn nhẫn vô đạo. Để cân bằng hình tượng của mình với người trong tộc, nàng sẽ làm sao?”

Một người bị lưu đày suy tư chốc lát rồi đưa ra đáp án: “Nàng sẽ giữ lại một bộ phận hoang thần, cứu vớt tính mạng của bọn họ”

Diêm Lai thản nhiên nói: “Đúng, nàng sẽ không giết hết tất cả hoang thần mà sẽ giữ lại một bộ phận để thể hiện lòng nhân từ của mình, đây là thủ đoạn của kẻ bề trên”

Vài người bị lưu đày khác cũng như bừng tỉnh ra.

“Cũng tức là thích khách mà chúng ta sắp xếp sẽ nằm trong nhóm hoang thần sống sót đó à?” Một người bị lưu đày khác hỏi.

Diêm Lai gật đầu: “Đúng”

“Nhưng dù thích khách thành công lẻn vào cốt tháp Man Thủy thì cũng làm gì có cơ hội ra tay?” Người bị lưu đày đó nhíu mày.

Sợ rằng dù tộc Nữ Oa chứa chấp một bộ phận hoang thần nhưng cũng sẽ trông giữ bọn họ nghiêm ngặt, thích khách lẫn trong đó gần như không thể thoát thân cũng như không có cơ hội ám sát đôi tỷ đệ kia, thậm, chí đến cơ hội tìm ra mục tiêu cũng không.

“Đương nhiên là không có cơ hội” Diêm Lai tỏ ra lạnh nhạt.

“Vậy mục đích thật sự của Diêm Lai đại ca là gì?”

Những người bị lưu đày đều mờ mịt, cảm thấy hành động của Diêm Lai là vô ích, nhưng người thông minh như y tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian vào chuyện này.

“Các ngươi xem là biết thôi” Dáng vẻ trí tuệ uyên thâm hiện ra trên gương mặt tuấn tú của Diêm Lai.

Bên dưới cốt tháp Man Thủy, vòng sáng mà Minh Vi gọi ra đã thu hoạch tính mạng của hơn triệu hoang thần.

Đám hoang thần này bị cuốn thành bụi và biến mất trên thế giới này, ngay cả xác cũng không còn.

Đến khi số lượng hoang thần chỉ còn khoảng hai, ba mươi nghìn, vòng sáng tượng trưng cho thần Chết kia mới ngừng chuyển động.

(Hết tập 132)

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận