Bách Luyện Thành Thần

Chương 2566: Vào thành

Tà Thần đứng bất động một chỗ, hai mắt nhìn thế giới này như đang cảm nhận gì đóThực sự La Chinh khó mà hiểu được cảm giác của Tà Thần, thế giới mới mẻ này sẽ là một khởi đầu mới của hắn ta.

“Bên kia là một mảnh sa mạc, bên này thì có một thành trì rất lớn. Đây là đâu?” Tà Thần hỏi La Chinh.

La Chinh chớp mắt một cái, lắc đầu: “Nói thật, ta cũng không rõ lắm”

“Ngươi cũng không rõ lắm?” Vẻ mặt Tà Thần đầy khó tin.

Trong thời gian ngắn, La Chinh cũng không biết giải thích thế nào về thế giới mẹ, về Thần vực cùng mối quan hệ giữa vũ trụ và hỗn độn. Hắn bèn nói: “Đúng, bởi vì ta cũng giống ngươi, cũng là lần đầu tiên đặt chân lên thế giới này. Ngươi có thể gọi nơi đây là thế giới mẹ, cũng là thế giới to lớn nhất!”

“Ở ngoài thế giới này còn có thế giới nữa sao?” Tà Thần lại hỏi.

“Chính là hỗn độn” La Chinh nói.

Tà Thần suy nghĩ một chút, lại hỏi: “Vậy bên ngoài hỗn độn còn có thế giới sao?”

La Chinh nhún vai, lắc đầu nói: “Không biết”

Vấn đề này có vẻ đơn giản, nhưng lại dính đến phạm vi triết học. Ít nhất thì hiện tại, toàn bộ nhận thức của La Chinh về thế giới vẫn chỉ giới hạn trong hỗn độn.

Tà Thần không thể lấy được đáp án từ chỗ La Chinh, nhưng trên mặt hắn ta cũng không có vẻ thất vọng. Dù sao tâm nguyện lớn nhất của mình đã hoàn thành, hắn ta đã thoát khỏi thế giới bên trong cơ thể La Chinh.

“Thế thì vấn đề này cứ để ta đi tìm hiểu! Bây giờ đã đến lúc từ biệt rồi!” Tà Thần cười ha hả, cuối cùng cung kính cúi đầu với La Chinh, háo hức muốn rời xa hắn.

Hai luồng đạo uẩn Linh Phong và Huyền Lôi từ trong cơ thể hắn ta lan ra, hòa quyện vào nhau, tạo thành một loại thần thông ngoại đạo đặc biệt. Đó chính là Phong Lôi Độn Pháp mà Tà Thần tự sáng tạo ra.

“Vù!”

Dưới tác dụng của độn pháp, Tà Thần bay lượn thật nhanh dọc theo dòng sông, nháy mắt đã biến mất khỏi tầm mắt La Chinh.

Ngoài mặt hắn ta luôn duy trì vẻ cung kính với La Chinh, nhưng thật ra trong lòng lại cực kỳ chán ghét. Với tính cách của hắn ta, nếu không phải vì thế giới trong cơ thể đã hóa thành “vùng đất ký linh”, vẫn bị La Chinh trói buộc thì không chừng còn ra tay với La Chinh rồi!

“Vừa tránh được hoang mạc Xích Dương, cũng không muốn đi vào Thiên Dung thành. Cứ thế đi xuôi theo dòng sông, đúng là thông minh” La Chinh nhìn bóng dáng dần biến mất của Tà Thần, thản nhiên nói: “Không biết còn có duyên gặp lại không…”

La Chinh biết rõ, người như Tà Thần nhất định sẽ không an phận thủ thường. Hơn nữa, với thiên phú của hắn ta, ngày sau nhất định sẽ có tiếng nói trên thế giới mẹ.

La Chinh đứng tại chỗ một lúc lâu rồi mới xoay người đi về phía Thiên Dung thành.

Nơi đây khác với thần thành trong Thần vực. Những thần thành kia vì có bảng đá che chở mà trở thành một loại tài nguyên quý giá, muốn đi vào thần thành nhất định phải nộp Thần Vũ tệ, nhưng Thiên Dung thành là một tòa thành lớn mở cửa hoàn toàn.

La Chinh đi tới cửa thành, thấy vô số thần dân ra vào như nước.

Trong những thần dân này có một vài cường giả Thần Hải cảnh, Thần Cực cảnh và Thần Biến cảnh, ngoài ra còn có một vài chân thần xen lẫn vào trong đó.

La Chinh không ẩn giấu thực lực của mình. Che giấu tu vi trong hoàn cảnh lạ lẫm thường sẽ càng thêm nguy hiểm, nếu bị một vài cường giả nhận ra sẽ càng chuốc lấy nghi kỵ.

Sau khi quan sát một hồi, hắn bèn theo các thần dân khác tiến vào Thiên Dung thành.

Ngay khi vừa vào thành, La Chinh đã cảm nhận được mấy luồng thần thức lướt qua người mình. Phán đoán dựa theo cường độ của những thần thức này thì người phóng ra thần thức chắc đều có linh hồn đã bước vào Dương Hồn cảnh. Nói cách khác, tu vi của đối phương ít nhất cũng là chân thần đại viên mãn.

La Chinh không biết lai lịch của những thần thức này, bèn vờ như không biết. Hắn bước chậm trên con đường dẫn vào Thiên Dung thành, mắt đánh giá xung quanh.

Nếu nhóm Minh Vi thoát khỏi sự truy sát của người đàn ông áo trắng thì hẳn là bây giờ đã tới Thiên Dung thành rồi. Cũng không biết Minh Vi và Trì Nghĩa có để lại dấu hiệu đặc biệt hay phương thức liên hệ nào hay không?

Nhưng ngay sau đó La Chinh đã bác bỏ ý nghĩ này. Thần dân trong Thiên Dung thành quá nhiều, kiến trúc trong thành nằm san sát nhau, ngay cả thần thành trung tâm trong Thần vực cũng không thể sánh bằng.

Xem ra cần phải ở lại Thiên Dung thành một khoảng thời gian rồi, ít nhất hắn cần tìm một con đường để thu thập một chút tin tức.

Nhưng nếu vẫn không có tin tức của nhóm Minh Vi, hắn không thể cứ ở trong Thiên Dung thành mãi được?

Trong lúc La Chinh còn đang khổ não, một giọng nói nhàn nhạt chợt truyền đến bên tai hắn: “Anh bạn này, vì sao ngươi lại tới Thiên Dung thành?”

La Chinh khẽ nhíu mày, nhìn quanh một vòng, liền thấy trên lầu hai của một dãy nhà cách đó mấy nghìn mét có một thanh niên tóc dài đạt tu vi đại viên mãn đang ngồi ngay ngắn.

Đây là đại viên mãn đầu tiên La Chinh phát hiện được trên thế giới mẹ.

Trong suy nghĩ của La Chinh, thế giới mẹ có lượng cường giả nhiều như mây, ngay cả tồn tại như Minh Vi cũng không được tính là hàng đầu, sợ rằng chân thần đại viên mãn cũng sẽ nhiều như mây. Thế nhưng tình hình trong Thiên Dung thành lại khác một trời một vực so với những gì hắn tưởng tượng.

“Chỉ là đi ngang qua mà thôi” Môi La Chinh khẽ động, sử dụng chân nguyên truyền âm đáp lại.

Thanh niên tóc dài nở nụ cười kiểu như không tin, sau đó lại nói với La Chinh: “Mặc kệ có phải đi ngang qua hay không, vẫn mời lên đây ngồi một lát!”

La Chinh không chút do dự, thân hình lướt nhẹ bay thẳng đến kiến trúc kia, sau đó ngồi xuống đối diện thanh niên tóc dài.

“Ta là Lại Hoa Bắc, không biết xưng hô với các hạ thế nào?” Thanh niên tóc dài vô cùng khách sáo chắp tay với La Chinh một cái.

La Chinh cũng đáp lễ: “La Chinh”

Thanh niên Lại Hoa Bắc hơi sửng sốt: “Họ La? Họ này thật hiếm thấy…”

Tuy văn hóa Thần vực được truyền thừa từ thế giới mẹ, nhưng hai nơi vẫn khác nhau. Có rất nhiều gia tộc trong Thần vực, dòng họ đều là tự nhiên sinh ra, cho nên họ La rất phổ biến ở Thần vực nhưng ở thế giới mẹ lại cực kỳ hiếm thấy. Chí ít thì đây là lần đầu tiên Lại Hoa Bắc nghe được.

“Không biết vì sao các hạ lại tìm ta?” La Chinh hỏi.

Lại Hoa Bắc cười mỉm: “Trong Thiên Dung thành có rất ít chân thần đại viên mãn từ bên ngoài tới. Nếu La Chinh huynh đã vào thành thì tất nhiên sẽ có người tiếp cận huynh, ta chẳng qua chỉ là người đầu tiên mà thôi”

La Chinh thoáng ngạc nhiên. Nghe ý của Lại Hoa Bắc thì một chân thần đại viên mãn như hắn lại trở thành hoa thơm cỏ lạ trong Thiên Dung thành rồi sao?

Nghĩ đến mấy luồng thần thức lướt qua người mình ngay từ lúc vào thành, trong lòng hắn cũng tin tưởng vài phần.

La Chinh liền nói: “Ta chỉ đi ngang qua Thiên Dung thành mà thôi, không có ý định ở lại lâu dài, không tính gia nhập thế lực ở đây”

Lại Hoa Bắc còn chưa mở miệng yêu cầu, La Chinh đã từ chối thẳng thừng khiến hắn ta có vẻ hơi thất vọng.

Trong khoảng thời gian này, Thiên Dung thành cũng không yên ổn. Nếu có thể mượn sức một chân thần đại viên mãn thì sẽ có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với Lại Hoa Bắc.

Đúng lúc này, La Chinh lại tiếp tục mở miệng nói: “Nhưng ta muốn hỏi thăm một số việc”

Nghe nói La Chinh muốn nghe ngóng một vài chuyện, Lại Hoa Bắc lập tức hứng thú: “Chẳng hay La Chinh huynh muốn nghe ngóng chuyện gì?”

“Gần đây có cường giả Bỉ Ngạn cảnh nào vào Thiên Dung thành hay không?” La Chinh thản nhiên hỏi.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Ô
Bạn cần đăng nhập để bình luận