Bách Luyện Thành Thần

Chương 3554: Một giao dịch

“La Chinh, ngươi sao vậy?”Lão Anh là người đầu tiên phát hiện ra sự khác thường của thân thể La Chinh. Những người như họ có tuổi thọ vô hạn, chỉ cần không bị tác động bởi ngoại lực thì chính là sự tồn tại bất tử bất diệt.

Lão Anh thì duy trì hình thái già nua, Đông Hoàng thì duy trì diện mạo ở tuổi trung niên là để thống lĩnh Thiên Cung. Thân thể La Chinh đột nhiên xuất hiện sự thay đổi này, hiển nhiên là vì những Hắc Ngọc Cốt Tiễn kia…

“Những cốt tiễn này đang cắn nuốt tính mạng của hắn…” Nữ Oa nhíu mày.

Sức mạnh sinh mệnh của La Chinh đang bị cắn nuốt với tốc độ cực nhanh. Tốc độ, sức mạnh, khả năng phản ứng của hắn đang bị hạ thấp một cách nhanh chóng.

“Vèo…”

Bốn Hắc Ngọc Cốt Tiễn lại tìm được sơ hở, bay qua hai tay La Chinh lao thẳng về phía Đông Hoàng. Đông Hoàng khoanh chân ngồi ngay ngắn, đưa tay ra chỉ một cái. Một kiếm vàng hộ thể bay tới, chém về phía Hắc Ngọc Cốt Tiễn.

“Cạch!”

Những Hắc Ngọc Cốt Tiễn này bị chặt đứt một cách chuẩn xác, nhưng đám Vũ Quỷ bám trên bốn mũi tên lại cắn về phía Đông Hoàng, gần như muốn tránh cũng không tránh được.

Sau khi đám Vũ Quỷ kia cắn trúng Đông Hoàng thì biến mất. Đông Hoàng đang là một người đàn ông trung niên mặt như Quan Ngọc, lập tức biến thành một ông cụ tóc trắng chỉ trong nháy mắt, ngay cả hơi thở cũng trở nên mỏng manh như tơ nhện, có thể chết bất cứ lúc nào.

“Chuyện này…”

“Uy lực của bốn Hắc Ngọc Cốt Tiễn mạnh như thế sao?”

“La Chinh trúng nhiều tên như vậy…”

Đám Phục Hy, Nữ Oa thấy La Chinh miễn cưỡng chịu được hai, ba trăm mũi tên nên cho rằng dù Hắc Ngọc Cốt Tiễn có lợi hại cũng không đáng sợ như trong truyền thuyết nói. Không ngờ, Đông Hoàng chỉ trúng một mũi tên mà đã thoi thóp rồi. Thế thì sức mạnh sinh mệnh của thân thể La Chinh mạnh tới mức nào?

“La Chinh, chúng ta nên rời khỏi Bỉ Ngạn trước đi! Chít!” Thắng Thiên Thử Vương kích động nói.

“Cốt tiễn này bắn ra liên tục, e rằng chúng muốn lấy mạng của chúng ta” Nữ Oa cũng khuyên nhủ.

Lúc trước, tất cả mọi người đều kiên trì không rời khỏi Bỉ Ngạn là vì bọn họ bị “đánh dấu”. Dù có rời khỏi Bỉ Ngạn để tạm lánh thì vẫn có thể sẽ bị kéo về Bỉ Ngạn. Dưới tình huống kẻ địch đang ôm cây đợi thỏ, rời khỏi Bỉ Ngạn sẽ trở thành lựa chọn nguy hiểm hơn hết.

Nhưng bây giờ, khi họ phải đối mặt với những Hắc Ngọc Cốt Tiễn kia, không rời khỏi Bỉ Ngạn thì chỉ có con đường chết.

Ngay cả Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng thuyết phục: “Nên lui lại trước đi, đặt hy vọng vào huyết mạch của bản thân không thực tế đâu”

Nghe mọi người nói như vậy, La Chinh lặng lẽ gật đầu. Sau đó, Quái Thiên Khuyển nhanh nhẹn chui vào trong túi Linh Thú của Phục Hy. Đám người cùng nhau đọc Phá Huyễn Chú để rời khỏi Bỉ Ngạn.

Thật ra, nếu Khởi Nguyên Thần Huyết muốn bổ sung sức mạnh sinh lực thì rất dễ dàng. Nhưng huyết mạch không nghe theo sự khống chế của La Chinh, Khởi Nguyên Thần Huyết lúc linh lúc không linh, hoàn toàn dựa vào tâm trạng. Bây giờ, ngoài lui lại thì chẳng còn lựa chọn nào khác.

Đám người lại trở lại Lê Sơn một lần nữa, Đông Hoàng tóc trắng xóa không kiên trì nổi nữa ngã “bịch” một cái xuống đất.

Sức mạnh sinh mệnh của ông đã bị tiêu hao nghiêm trọng, sắp tới bờ vực tử vong. Nữ Oa nhẹ nhàng phất tay một cái, một viên đan dược màu xanh biếc xuất hiện trên đầu ngón tay nàng, nó hóa thành một tia sáng màu xanh lục bắn vào trong thân thể Đông Hoàng.

“Mau đi gọi ‘Tịch’ tới đây” Nữ Oa vội vàng nói.

Phục Hy không hề chần chừ chút nào, thân thể lóe lên một cái đã dịch chuyển rời đi. Chỉ trong giây lát, bóng dáng to lớn của “Tịch” đã xuất hiện trên bầu trời. Toàn thân nó tản ra hào quang xanh biếc lấp lánh, giống như một mặt trời màu xanh lục.

“Vù vù!”

Trong hai cái càng một trái một phải của nó bắn ra hai cột sáng màu xanh lục. Chỉ mất một lúc, hơi thở của Đông Hoàng trở nên vững vàng hơn, mái tóc bạc trắng cũng nhanh chóng trở nên đen nhánh, sức sống toàn thân khôi phục lại như trước.

“Cảm ơn cổ thần ‘Tịch’” Đông Hoàng chắp tay hành lễ về phía bầu trời.

“Tịch” không trả lời mà quay người bắn hai cột sáng màu xanh lục về phía La Chinh.

“Vù vù vù…”

Cột sáng chiếu xạ một lúc lâu, thân thể La Chinh vẫn không thay đổi nhiều. Hai mắt “Tịch” hơi ngưng lại, lúc này đã hiểu ra. Không phải chân lý sinh mệnh của nó không có hiệu quả mà do sức mạnh sinh mệnh của La Chinh đã bị tiêu hao tới mức đáng sợ. Thân thể của hắn giống như một vực sâu không thấy đáy, muốn lấp đầy không phải chuyện dễ dàng.

Đương nhiên, “Tịch” sẽ không từ bỏ, nó liên tục rót nhiều sức mạnh sinh mệnh hơn nữa vào thân thể La Chinh…

Trong Bỉ Ngạn, những Hắc Ngọc Cốt Tiễn kia không tìm thấy mục tiêu cũng không hề rơi xuống, Vũ Quỷ vẫn kéo thân tiễn bay lòng vòng xung quanh vị trí mà đám người La Chinh biến mất. Đám Tiễn Thốc Tinh Ma này không hề cảm thấy kinh ngạc khi nhóm La Chinh đột nhiên biến mất. Những Bất Hủ cảnh tới từ thế giới hỗn độn luôn dùng chiêu này khi gặp nguy hiểm.

Để đối phó với bọn họ, những sinh linh trong Bỉ Ngạn thường chuẩn bị nước Tị Hồn. Nhưng chuyện này xảy ra quá đột ngột, đám Tiễn Thốc Tinh Ma này không có cơ hội tạt nước Tị Hồn lên người bọn họ.

“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt…”

Những Thiên Nhãn Nham Đằng màu xanh lá kia mang theo rất nhiều Tiễn Thốc Tinh Ma, luồn lách di chuyển trong mặt đất với tốc độ nhanh tới lạ thường. Đám Tiễn Thốc Tinh Ma gần như không có năng lực di chuyển, bộ tộc này luôn dựa vào Thiên Nhãn Nham Đằng để hành động.

Không lâu sau, đám Tiễn Thốc Tinh Ma tới được nơi mà đám người La Chinh biến mất. Sau đó, dây leo Thiên Nhãn Nham Đằng mọc lên một cách điên cuồng, bao vây nơi mà đám người La Chinh biến mất khỏi Bỉ Ngạn lại. Đồng thời, thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma nói với về phía sườn núi cách đó không xa: “Đừng có trốn nữa, thuật khúc xạ chỉ là một thần thông tầm thường như trò trẻ con thôi, sao có thể thoát được thiên nhãn?”

Phía sau sườn núi cách đó không xa đột nhiên có không gian bóp méo chậm rãi di chuyển. Khi không gian bóp méo dần dần khôi phục lại như trước, ba người có ngoại hình gần giống Khủng Hống xuất hiện. Đây rõ ràng là ba thành viên của Nô tộc.

“Két két…”

Ba người của Nô tộc vừa lộ diện, tất cả Tiễn Thốc Tinh Ma đều như mũi tên đã lên dây, chỉ thẳng về phía đám người của Nô tộc.

“Chúng ta không tới đây để gây chuyện” Kẻ dẫn đầu của đám người Nô tộc kia giơ tay lên làm động tác đầu hàng, đồng thời nói: “Các ngươi đã bắt được mục tiêu treo thưởng, đúng không?”

“Nơi này không có chuyện của Nô tộc các ngươi” Tiễn Thốc Tinh Ma lạnh lùng đáp.

Trên bầu trời còn có mấy chục mũi tên Hắc Ngọc Cốt đang bay lượn, phía dưới còn có lồng giam bằng dây leo do Thiên Nhãn Nham Đằng dựng lên. Đám Thốc Tiễn Tinh Ma này đã cho rằng đám người La Chinh là vật trong tay bọn chúng.

“Nhưng các ngươi vẫn còn thiếu một bước cuối cùng” Người của Nô tộc làm một động tác bắt trong không khí: “Bọn họ ở bên ngoài Bỉ Ngạn, chúng ta sẽ bắt bọn họ quay lại. Chúng ta chỉ lấy một phần ba Toái Cốt Bí Hồn thôi”

Thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma sao có thể bằng lòng được, nó đáp lại với giọng lạnh băng: “Ngươi cho rằng chỉ có người của Nô tộc các ngươi mới làm được à?”

Người của Nô tộc kia cười ha hả, nói: “Các ngươi có thể mời người của tộc Câu Liêm tới. Nhưng tên La Chinh kia tuyệt đối không phải Bất Hủ cảnh thông thường, thân thể của hắn còn mạnh hơn cả Hắc Mông. Cường giả của Nô tộc chúng ta đấu với hắn còn chẳng sống qua được một hiệp. Sức mạnh sinh mệnh dồi dào như vậy, đương nhiên tốc độ khôi phục cũng sẽ rất đáng nể. Chẳng bao lâu nữa, sức mạnh sinh mệnh của người này sẽ khôi phục lại, không biết các ngươi có chắc chắn đối phó được hắn không?”

Thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma im lặng…

Nó bỏ ra rất nhiều Hắc Ngọc Cốt Tiễn, đã khiến La Chinh rơi vào trạng thái nỏ mạnh hết đà. Nhưng nếu bị thất bại trong gang tấc như người của Nô tộc nói thì đúng là đáng tiếc.

“Một phần năm” Thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma nói.

“Một phần tư” Người của Nô tộc trả lời.

“Thành giao!” Thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma nói dứt lời, những dây leo gai góc đang tạo thành lồng giam kia liên tục uốn éo tạo ra một con đường.

(Hết tập 199)
Bạn cần đăng nhập để bình luận