Bách Luyện Thành Thần

Chương 3258: Cứu hỏa

rong chưa đầy mười nhịp thở, hơn ngàn thị vệ giáp vàng đã bị giết hếtTrên bậc thềm Đích Long Điện chỉ còn lại khoảng hai, ba trăm người. Trong đó, phần lớn là vợ con của Đông Hoàng cùng một số ít là cung nữ.

Tam Tài Nguyên Thần Kiếm Trận mà Diễm Phi điều khiển đã bị hư hại nghiêm trọng. Đến bước này, ngoài liều mạng thì bà còn lựa chọn nào khác đây?

“Rào rào…”

Hình xăm lửa thần Kim Ô hiện lên trên gò má bà, thân thể bay lên, lửa thần Kim Ô biến thành một con phượng hoàng lửa, giương cánh bay thẳng về bảy người kia.

“Chúng ta cũng xông lên!”

Đám người Thuần Hạo cũng sử dụng tín vật Bỉ Ngạn…

Ngoài Phượng Ca và Thuần Hạo, còn bốn người con khác của Đông Hoàng cũng là Hồn Nguyên cảnh. Mặc dù biết mình đánh không lại những cường giả kia nhưng giờ họ đã không còn đường để lui, chỉ có thể nhắm mắt liều mạng.

“Vù…”

Phượng Ca nhìn bóng lưng mẹ mình, gương mặt đờ đẫn của nàng trở nên kiên quyết, nàng cũng nhảy lên theo bà.

Tất cả những phi tần có chút thực lực đều sử dụng tín vật Bỉ Ngạn, liều mạng chống địch.

Ngay cả Cầm Phi vẫn luôn hoảng loạn nhưng khi thấy con trai mình xông lên thì cũng gạt bỏ dáng vẻ rụt rè thường ngày, quên đi sợ hãi mà đón địch.

Kẻ mặc áo đen cầm đầu gia tộc Hắc Ngọc thấy vợ con Đông Hoàng định xông lên liều mạng với họ thì cười khinh miệt rồi nói: “Không cần nương tay. Giết hết tất cả!”

“Vù!”

Nói xong, gã mở hai tay ra, bay tới phía Diễm Phi.

Lửa thần Kim Ô của Diễm Phi sắc bén nhưng để điều khiển trận pháp, bà đã tiêu hao nhiều sức lực. Lúc này, sắc mặt bà vẫn còn nhợt nhạt. Khi bà điều khiển phượng hoàng lửa lao về phía người áo đen, mắt gã kia liền lóe lên ánh sáng xanh, đồng thời còn phóng một đòn tấn công vào linh hồn!

Diễm Phi đã sớm vượt qua Điện Hồn Chí Cực, linh hồn vô cùng vững chãi, dưới tình huống bình thường hoàn toàn không cần sợ đòn tấn công vào linh hồn. Nhưng bà vừa điều khiển kiếm trận nên đang trong tình trạng kiệt sức, nhất thời không chịu đựng được.

Nhân cơ hội bà choáng váng hoa mắt, kẻ mặc áo đen đã tiếp cận Diễm Phi. Trong tay gã còn cầm hai con dao găm, hướng thẳng về cổ Diễm Phi.

“Keng, keng…”

Hai con dao găm này nhìn thì tầm thường nhưng khi bùng nổ sức mạnh thì hết sức kinh khủng.

Mà Diễm Phi dù sao cũng là cường giả nổi danh đã lâu, trải qua ngàn vạn năm nuôi dưỡng, Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể đã viên mãn, chiếc cổ mịn màng lại có thể chịu được tổn thương do dao găm gây ra!

Tiếc rằng có Hồn Nguyên Chi Linh đỡ đòn thay nhưng bà cũng nhanh chóng mệt mỏi. Nếu phải chịu thêm một đòn nữa, đầu Diễm Phi ắt sẽ phải rơi xuống đất.

Nhưng ngay thời khắc nguy cấp, Diễm Phi tỉnh táo lại, cắn răng xoay người, vung tay lên.

“Diễm Thủ!”

Lửa thần Kim Ô bám vào bàn tay bà như cánh hoa, bà chỉ nhẹ nhàng phất tay một cái, khí nóng đã dâng cao, gã mặc áo đen vốn định ra đòn thêm lần nữa nhưng lúc này không thể không lùi lại.

Không ngờ kẻ mặc áo đen chỉ lùi lại phía sau chừng một bước rồi chớp mắt đã xuất hiện ở sau lưng Diễm Phi, vung dao găm đâm thẳng vào lưng bà.

“Phập!”

Khi dao găm đâm hướng về đầu Diễm Phi, một bóng dáng chạy vội đến, đồng thời hét lên: “Mẹ!”

Dù Diễm Phi đang chịu đau đớn nhưng nghe thấy tiếng kêu hoảng sợ của Phượng Ca thì lập tức căng thẳng. Đây không phải trận chiến nàng có thể tham gia!

Nhưng Phượng Ca đã chạy đến đây thì nào có thể quan tâm gì nữa, nàng dốc sức điều động sức mạnh của tín vật Bỉ Ngạn trong cơ thể, cuối cùng túm lấy cánh tay kẻ mặc áo đen!

“Cút!”

Kẻ mặc áo đen không ngờ Phượng Ca lại xuất hiện đúng lúc này, gã tức giận, dồn sức tấn công Phượng Ca.

Với những cường giả như gã, một cái vung tay hời hợt cũng có thể cắt núi xẻ đất, mà đòn tấn công này cũng phải tầm mười nghìn thần quân lực!

Phượng Ca trúng đòn ngay ngực, toàn thân thoát lực rồi ngã xuống như lá rụng bị gió cuốn bay…

“Phượng Ca!”

Diễm Phi kêu lên thảm thiết, khóe mắt như sắp nứt ra.

Lửa thần Kim Ô bốc cháy dữ dội, định cuốn lấy kẻ mặc áo đen. Nhưng dường như gã đã sớm đoán trước nên nhẹ nhàng nhảy về phía sau, đôi mắt lại lóe lên ánh sáng, lại là đòn tấn công vào linh hồn!

Gã đánh một đòn tấn công vào linh hồn, cùng lúc đó lại ném hai con dao găm về phía mặt Diễm Phi.

Diễm Phi không thể ngăn cản đòn tấn công linh hồn và đương nhiên cũng không tránh được hai con dao găm.

Ngay khi dao găm sắp xuyên thủng đầu bà, một thanh kiếm bay từ đằng xa đến.

Thanh kiếm nghiêng qua nghiêng lại, dường như đang di chuyển từ không gian này đến không gian khác.

“Keng keng…”

Cuối cùng, thanh kiếm đánh chính xác vào hai con dao găm, làm hai con dao găm văng ra.

“Là kẻ nào?”

Kẻ mặc áo đen nổi nóng ra mặt.

Gã tự biết là tộc Hữu Hùng đã khống chế được hiện trường, chỉ cần gia tộc Hắc Ngọc họ giải quyết vợ con của Đông Hoàng là được, hoàn toàn không ngờ nửa chừng lại xuất hiện biến số.

Nhưng khi gã phẫn nộ nhìn về hướng thanh kiếm bay tới thì lại ngây người…

Từ đằng xa, Cam Cao Hàn dẫn đầu cường giả sáu núi nhanh chóng áp sát, bên cạnh Cam Cao Hàn, Ninh Hư Viễn đã giáng lâm ba Tà Nhãn. Vừa rồi, chính Ninh Hư Viễn đã điều khiển thanh kiếm kia bay tới.

Người sửng sốt không chỉ có mình gã.

Mấy người Chúc Hồng Khoan đang đứng trên trời xem cuộc vui, đột nhiên thấy Thái Nhất Thiên Cung xuất hiện nhiều người như vậy thì trợn tròn mắt.

“Không phải quân chủ lực của Thiên Cung đã bị tộc Kim Ô cầm chân rồi sao?”

“Theo lý thuyết, với năng lực của tộc Kim Ô, hoàn toàn có thể giết hết bọn chúng!”

“Nhưng sao chúng còn có thể trở về..”

Bàn về số lượng người, tộc Hữu Hùng chỉ có hơn bốn mươi người, mà Thái Nhất Thiên Cung nhiều hơn gấp đôi.

Bàn về thực lực, đám người tộc Hữu Hùng có lợi hại thì cũng không phải những kẻ mạnh nhất trong tộc!

Bây giờ, đến lượt đám người tộc Hữu Hùng thấy tuyệt vọng…

Mà ngay khi bọn họ tuyệt vọng, từ một bên khác, có một nhóm người ngựa chạy tới.

Đám người Chúc Hồng Khoan tập trung nhìn lại thì mừng rỡ nhướng mày. Đó là tộc nhân của tộc Kim Ô!

Hơn nữa, trong đoàn người của tộc Kim Ô còn có Minh Thạch, Bạch Hồ!

“Là tộc Kim Ô!”

“Đến thật kịp lúc!”

“Được cứu rồi. Chúng ta hợp sức với tộc Kim Ô thì vẫn có thể tiêu diệt Thiên Cung!”

Nhưng bọn họ không biết trước đó Từ Thọ cũng đã nghĩ như vậy…

“Minh Thạch huynh, chúng ta…”

Chúc Hồng Khoan bưng vẻ mặt nịnh hót đi đến. Dù sao thì thực lực và địa vị của Minh Thạch đúng là cao hơn Chúc Hồng Khoan gã nhiều, ngay cả lão Ngụy dẫn đội đến đây cũng không thể sánh bằng.

Nhưng gã vừa nói được một nửa thì một người khác đã chắn trước mặt Minh Thạch. Đó chính là La Chinh.

Nhìn Phượng Ca nằm bất động trên mặt đất, không rõ sống chết, mặt La Chinh tái mét.

Hắn vốn cho rằng Thái Đích Cung là nơi an toàn nhất nên mới yên tâm để Huân, Hàm Lưu Tô, Mục Ngưng ở lại đây. Có ai ngờ Đông Hoàng sẽ bị vây khốn, mà tộc Hữu Hùng lại lén lút tấn công Thái Đích Cung!

“Xé xác bọn chúng!” La Chinh ra lệnh.

“Rõ!”

Đám người Minh Thạch, Bạch Hồ đáp, trong lòng bọn họ không hề do dự.

Huyết mạch đã qua cải tạo tồn tại trong cơ thể họ càng lâu thì họ càng trung thành với Đế Tuấn – hay nói đúng hơn là La Chinh. Đây chính là điểm mạnh của sự sùng bái huyết mạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận