Bách Luyện Thành Thần

Chương 3450: Điểm mù

Trong đôi mắt màu nâu nhạt của người đàn ông áo đen chẳng có chút cảm xúc nào. Dưới con mắt của người ngoài thì y chẳng khác nào một cây cung đang được kéo căng, lúc nào cũng có thể phóng ra sức mạnh cuồn cuộn. Nhưng tâm trạng của người đàn ông áo đen lại như mặt hồ không gợn sóng, bình thản như đang nhàn rỗi tản bộ. Có một cảm xúc cực kỳ đáng sợ đang vây quanh yKhông ai có thể nhìn thấu người đàn ông áo đen, kể cả “Không”.

“Đề nghị vô hiệu, chỉ có thể giải quyết bằng nắm đấm” Người đàn ông nói bằng giọng điệu bình thản, cứ như tuyên chiến với một cổ thần hỗn độn là chuyện rất dễ dàng.

“Không” coi người này như một kẻ địch mạnh, nhưng nó quyết không có ý nghĩ nhượng bộ. Không quăng La Chinh lên không trung, đồng thời chỉ một ngón tay, một lồng giam không gian đã bao bọc lấy La Chinh.

Trong cái lồng giam không gian này, dù La Chinh có tỉnh lại cũng chẳng thể thoát được. Dù có dùng ngoại lực cũng đừng hòng đánh vỡ nó, ít nhất Bất Hủ cảnh ở nơi này rất khó làm được điều này. Nhưng La Chinh vừa tiếp xúc với đáy của lồng giam không gian thì lập tức xảy ra một màn khiến người ta phải há hốc miệng. Một khu vực của đáy lồng giam không gian bị La Chinh hấp thụ. Thân thể La Chinh lọt ra khỏi lồng giam không gian thông qua lỗ hổng kia và nhanh chóng rơi xuống dưới.

Tất cả mọi người ở đây đều sững sờ, Thần Đồ thì lén mỉm cười.

Thân thể của tên La Chinh này đúng là kỳ lạ khiến “Không” luôn phán đoán sai.

Theo tình huống trước mắt thì tất cả năng lượng tinh khiết đều sẽ bị La Chinh hấp thu, trừ “Bác Long Dẫn” của Đồng Nhân. Có lẽ chỉ là trùng hợp thôi. Có thể là vì năng lượng của “Bác Long Dẫn” không đủ cao cấp.

Thật ra, suy đoán của Thần Đồ đã tới rất gần sự thật.

Không phải năng lượng nào La Chinh cũng hấp thu, mà là dựa theo biểu đồ ở quảng trường kia. Cấp bậc năng lượng của Bác Long Dẫn quả thực không đủ cao. Còn sức mạnh của “Không” hiển nhiên là đủ. Vì thế, mỗi lần “Không” phóng sức mạnh không gian ra đều bị thân thể của La Chinh “ăn” mất.

Sau mấy lần ăn như vậy, góc vuông thời không trong biểu đồ lại có thêm một cột sáng bắn thẳng lên…

Người đàn ông áo đen thấy La Chinh rơi xuống cũng không có ý tới cướp người.

“Không” thì vô cùng lúng túng lập tức dịch chuyển tới, túm lấy La Chinh rồi bay tới trước mặt Cơ Hiên Viên. Nó ném La Chinh tới và nói: “Bảo vệ cho cẩn thận”

Sau khi làm xong, Không lại trở lại vị trí cùng độ cao với người đàn ông áo đen.

Sau khi bắt được La Chinh, Cơ Hiên Viên nhíu mày nhìn về phía Phục Hy và Nữ Oa đang bị “Không” nhốt ở cách đó không xa. Lê Sơn mạnh như vậy không chỉ vì có cổ thần hỗn độn ở phía sau ủng hộ, Phục Hy và Nữ Oa cũng là đối thủ rất mạnh.

Đối với Nữ Oa và Phục Hy thì cục diện trước mắt rất bất lợi, dù Không hay người đàn ông áo đen thắng đều là kết quả bất lợi với Lê Sơn. Trừ phi cả hai người họ đều thua.

Nhưng Phục Hy và Nữ Oa vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, bọn họ vẫn còn phương án dự bị sao?

Khi Cơ Hiên Viên còn đang suy tư thì bầu trời bỗng nhiên nở rộ hào quang chói mắt màu xanh lam. Ánh sáng màu lam kia còn chói mắt hơn cả mặt trời, giống như một đốm sáng màu lam cực lớn vậy. Nó khiến cả đám người gần như không thể mở nổi mắt.

Sau khi đốm sáng màu lam biến mất, trên tay “Không” đột nhiên có thêm một thanh trường đao mờ ảo màu xanh. Hiển nhiên, thanh đao này được tạo thành từ không gian. Trong chiến đấu, “Không” rất hiếm khi cứng đối cứng với đối thủ, đa phần nó đều trục xuất đối thủ là được. Giống như lúc trước “Sơn” trục xuất La Chinh ở không gian Tắc Sơn.

Lúc trước, “Tịch” hơi bất cẩn một chút nên cũng bị “Không” trục xuất. Nhưng đối mặt với người đàn ông áo đen trước mắt, sâu trong lòng “Không” xuất hiện ý nghĩ phải giết mới yên tâm được.

“Vù…”

Trường đao trong tay Không vung mạnh lên, không gian bị xẻ tách ra hai bên như tấm vải. Không gian bị chém rách tạo ra một khe hở cực lớn. Khe nứt không gian này giống như miệng của một con quái ngư, nhào về phía trước muốn nuốt trọn người đàn ông áo đen.

Người đàn ông áo đen hơi nhíu mắt lại, thân thể hơi ngửa lên trên. Một luồng sáng màu xanh to tầm ngón tay út bắn thẳng lên trời, không biết bắn tới mấy chục triệu trượng.

“Vù!”

Trong tay y xuất hiện một thanh kiếm mỏng dài chừng ba xích. Đây đúng là binh khí mà y quen dùng – kiếm Thanh Bình.

“Thanh Kiếm, Tuyệt!”

Người đàn ông áo đen dùng kiếm Thanh Bình chém ra một nhát. Chỉ trong chớp mắt, cả người y đều biến mất. Bản thân y và kiếm Thanh Bình đều hóa thành ánh sáng xanh phủ đầy trời, chiếu thẳng về phía “Không”.

Khe nứt không gian mà “Không” chém ra vừa tiếp xúc với ánh sáng xanh này đã lập tức biến mất. Dường như tất cả sức mạnh không gian đều không thể chịu nổi một kích. Nhát đao kia bị hóa giải một cách dễ dàng, nhưng “Không” lại chẳng hề để ý.

Nó ngẩng đầu nhìn bầu trời một cách chăm chú, muốn tìm được người đàn ông áo đen. Chỉ cần ở trong không gian thì dù là ai đều không thể tránh được sự dò xét của “Không”. Đây là thiên phú của “Không” Nó không tìm kiếm khí tức của đối phương, cũng không dùng thần thức để tìm kiếm mà là đơn thuần cảm ứng tất cả sự tồn tại trong không gian. Điểm này, năng lực của “Không” và Quỷ Thanh gần giống nhau.

Dưới bầu trời phủ ánh sáng xanh, người áo đen hoàn toàn biến mất? Điều này không hợp với lẽ thường cho lắm.

“Chân lý không gian là quy tắc tối cao trong hỗn độn. Ngươi là Chân Lý Chi Tử nhưng cũng chẳng thể nắm được hoàn toàn, chỉ nắm giữ được một phần mà thôi…”

Giọng nói của người đàn ông áo đen đột nhiên vang lên ở sau lưng “Không”. Nó đột nhiên quay người lại, tay cầm trường đao không gian bổ về phía nơi phát ra âm thanh. Những người khác có thể sẽ phán đoán sai phương hướng của âm thanh nhưng “Không” tuyệt đối sẽ không phán đoán sai!

Nó chém ba nhát đao liên tiếp…

Không Gian Trảm màu xanh thẳm cực nhanh, đủ để chém đứt tất thảy, bao gồm cả bản thân không gian. Vô số khe nứt không gian cuốn ngược theo Không Gian Trảm, bầu trời tựa như một quyển sách, còn những khe nứt không gian này chẳng khác nào những trang giấy bị xé từ quyển sách ra. Dưới sự ảnh hưởng của sức mạnh sợ hãi cường độ cao, bản thân không gian sẽ thể hiện ra đặc tính thần kỳ.

Ngay cả kết cấu của không gian cũng bị phá hỏng hoàn toàn. Nếu người đàn ông áo đen trốn trong đó, nhất định sẽ bị chém thành nhiều mảnh. Nhưng nơi đó lại chẳng có sự tồn tại của người đàn ông áo đen…

“Chính vì ngươi chỉ nắm giữ được một phần của chân lý không gian nên cũng tồn tại một điểm mù nhất định”

Giọng nói của người đàn ông áo đen lại vang lên một lần nữa. “Không” vừa nhấc trường đao không gian lên thì phát hiện bản thân không thể phán đoán được âm thanh phát ra từ nơi nào. Giọng nói này dường như truyền từ sâu trong đầu nó ra. Vì sao lại như vậy?

Lúc “Không” đang cảm thấy khó mà tin nổi, một ánh kiếm màu xanh xuất hiện sau lưng “Không”.

“Phập!”

Ánh kiếm màu xanh lớn này xuyên từ sau lưng “Không” ra phía trước. Nó lướt qua mấy đại châu, đâm xuyên qua bức tường của mấy đại châu này cộng với một tầng đất dày. Ánh kiếm màu xanh xuyên thẳng ra ngoài thế giới mẹ, bắn vào trong hỗn độn.

Vì bản thân ánh kiếm chỉ lớn chừng một ngón út nên không có khí hỗn độn tràn ở ngoại vực vào. Chỉ có điều, không biết bao nhiêu sinh linh vô tội bị nó xuyên thủng trên đường đi.

Đối với “Không”, vết thương lớn chừng ngón út chẳng đáng nhắc tới. “Không” cảm thấy sau lưng truyền tới cảm giác đau đớn, nó phản kích chém ngược lại mấy đao.

“Rào rào rào…”

Lại một mảng không gian lớn bị phá hủy. Nhưng người đàn ông áo đen kia lại như không hề tồn tại. Mấy nhát đao này gần như phá hủy toàn bộ không gian sau lưng Không, nhưng vẫn chẳng chém trúng người đàn ông áo đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận