Bách Luyện Thành Thần

Chương 3713: Đối sách

Đám Bất Hủ Cảnh trên đài Phỉ Thúy vừa xem Ức Cảnh Chi Tinh. Cảnh tượng mười mấy nghìn tên Tà Thần giết chết “Không” gây chấn động như còn hiện rõ mồn một trước mắt. Bây giờ mới chưa qua bao lâu, cảnh tượng trong Ức Cảnh Chi Tinh kia lại xuất hiện. Sự đề phòng trong lòng họ đã lên tới cực hạn, đều như lâm đại địch!Đông Hoàng Thái Nhất chắp hai tay sau lưng, một thanh kim kiếm ở sau lưng hướng mũi kiếm thẳng lên trời. Kiếm ý cuồn cuộn chậm rãi phun từ trong thân thể ông giống như gió như sương, rả rích không dứt.

Lão Anh cầm ngang Nhất Tự trường kiếm, nếp nhăn trên trán bà càng sâu hơn. Lão Anh im lặng đứng yên tại chỗ giống như một cây khô đã chết nhiều năm, nhưng trong thân thể hư hại kia lại ẩn chứa một sức mạnh đáng sợ.

Sau khi một Bất Hủ cảnh bất kỳ nắm giữ bí pháp Khống Huyết thì thực lực đủ để xưng bá thế giới mẹ khi xưa…

Số lượng Tà Thần vẫn đang liên tục gia tăng, nhiều tới nỗi sắp che kín bầu trời.

Giờ phút này, người đau lòng nhất là Nữ Oa. Mặc dù những người này là Tà Thần nhưng họ cũng là đệ tử Lê Sơn của nàng. Mỗi khi tăng thêm một Tà Thần là sẽ mất đi một đệ tử Lê Sơn. Bản thân ra tay giết chết đệ tử của mình là chuyện Nữ Oa chẳng thể làm được.

“Ba vị Cổ Thần đại nhân, không có cách nào ngăn cản Tà Thần sao?” Nữ Oa khẽ truyền âm cho tất cả mọi người.

Trắc lắc đầu đáp: “Thần thông phụ thể mà hắn ta dùng là trực tiếp sử dụng thế giới mẹ. Các sinh linh trong thế giới mẹ đều có nhân quả trời định. Chúng ta… Không ngăn cản được”

“Cũng không phải là không làm được, nhưng ta chỉ có thể làm ảnh hưởng được nhiều nhất là mười người” Tịch nói.

Tịch có thể sử dụng chân lý sinh mệnh để làm ảnh hưởng tới người mà Tà Thần phụ thân. Nhưng đối với số lượng Tà Thần tăng chóng mặt như thế này thì đó chẳng khác nào hạt cát trong sa mạc.

“Xoẹt, xoẹt, xoẹt, xoẹt…” Dưới chân Phục Hy có hai luồng khí một trắng, một đen đang chuyển động, hình thành một ấn bát quái mờ ảo.

“Đừng có mềm yếu như lòng dạ đàn bà” Vẻ mặt Phục Hy nghiêm túc hơn bao giờ hết: “Bọn chúng đã là địch rồi. Đây là sự thật mà chẳng ai thay đổi được!”

“Vù….” Ấn bát quái kia hình thành một luồng sức mạnh vô hình, chuyển động xung quanh Phục Hy.

Hắn ta đã từng theo đuổi sức mạnh một cách cực kỳ trần trụi. Phục Hy nghiền ép sức mạnh huyết mạch tới cực hạn, theo đuổi sức mạnh phá hoại nhanh nhất, mạnh nhất.

Sau khi hắn ta tu hành bí pháp Khống Huyết đã có nhận thức mới về huyết mạch của mình.

“Ngu xuẩn, đây không phải vấn đề có phải kẻ địch hay không mà là chúng ta không có phần thắng!” Nữ Oa lặng lẽ trừng mắt với Phục Hy.

“Đúng, có giết cũng vô dụng. Dù chúng ta có giết bao nhiêu, Tà Thần đều có thể trực tiếp bổ sung ngay tại Lê Sơn, người bị giết vĩnh viễn là người một nhà với chúng ta!” Tịch nói.

Đó vốn là một trận chiến không ngang sức. Bọn họ phải chống lại một kẻ thù vô địch, có hao phí nhiều sức mạnh hơn nữa cũng chẳng có ý nghĩa.

La Chinh nhìn một lúc lâu rồi đột nhiên nói: “Chư vị tiền bối, nếu chúng ta đã không có phần thắng trong trận chiến này thì sao không dốc sức trốn khỏi thế giới mẹ?”

Phạm vi ảnh hưởng của Tà Thần bị giới hạn trong thế giới mẹ. Chắc hẳn hắn ta không thể làm ảnh hưởng tới bên ngoài thế giới mẹ được.

“Trốn…” Tịch phân tích: “‘Không’ là Cổ Thần Hỗn Độn có khả năng trốn giỏi nhất nhưng vẫn không trốn thoát. E rằng chúng ta muốn chạy khỏi thế giới mẹ là chuyện không dễ dàng…”

Sau khi Tịch xem xong Ức Cảnh Chi Tinh đã đề nghị mọi người rời khỏi thế giới mẹ, đây quả thực là đề nghị chính xác nhất. Nhưng Tà Thần có thể nghe lén động tĩnh của La Chinh mọi lúc, hắn ta sẽ không cho bọn họ có cơ hội đó.

“Nếu đó là biện pháp duy nhất thì chúng ta nên thử một lần. Sao ba vị Cổ Thần Hỗn Độn không liều mạng một lần, tách Lê Sơn của chúng ta ra khỏi thế giới mẹ!” La Chinh truyền âm cho đám người.

Đám Tịch, Trắc, Mạc, Phục Hy, Nữ Oa đều đổi sắc mặt. E rằng đây là biện pháp duy nhất để tránh toàn quân bị tiêu diệt…

“Đó là biện pháp duy nhất, nhưng Tà Thần sẽ không ngu xuẩn tới mức đứng ngoài quan sát” Phục Hy truyền âm nói.

“Nữ Oa nương nương, ngươi hãy dùng Vòng Tròn Giáng Lâm để thông báo với Nguyên Thủy Thiên Tôn rằng chuẩn bị giáng lâm bất cứ lúc nào để hỗ trợ. Ta đi ổn định Tà Thần trước”

Trước khi trở về Lê Sơn, La Chinh đã giao hai cái Vòng Tròn Giáng Lâm cho Nguyên Thủy Thiên Tôn, chuẩn bị phòng khi xảy ra tình huống bất ngờ. Bây giờ, chưa qua bao lâu đã phải dùng tới.

Sau khi La Chinh nói xong, hắn bay “vèo” một cái rời khỏi đài Phỉ Thúy, bay lơ lửng trên không trung.

Tà Thần đang phụ thân hết người này tới người khác. Số người đang bay lơ lửng trên trời đã vượt qua con số chục nghìn người. Nhưng lần này, dường như hắn ta còn muốn gọi nhiều Tà Thần tới hơn.

Hắn ta tuyệt đối không sốt ruột, chỉ cần bản thân còn trong thế giới mẹ thì Tà Thần chính là sự tồn tại vô địch.

Cổ Thần Hỗn Độn cũng được, Bất Hủ cảnh hay La Chinh cũng thế. Họ đều sẽ bị hắn ta giẫm dưới chân. Có một số việc phải làm từ từ mới thú vị!

“Những Bất Hủ cảnh này đều nắm giữ ‘bí pháp Khống Huyết’, chắc hẳn ngươi cũng có đúng không La Chinh?”

Mười mấy nghìn Tà Thần đồng loạt nhìn chằm chằm vào La Chinh. Ánh mắt của hắn ta như có thể tạo ra sức ép trên người La Chinh khiến hắn cảm thấy rất áp lực. Nhưng người nói chuyện chỉ là một Tà Thần dẫn đầu.

“Có” La Chinh đáp lại.

Mắt Tà Thần hơi sáng lên: “Hãy cho ta xem sức mạnh của ngươi!”

“Ngươi có thể thử một chút” La Chinh đáp.

Tà Thần không hề do dự, bàn tay của hắn ta nhẹ nhàng mở ra, năng lượng dung đạo gần như hoàn mỹ đã hình thành.

La Chinh nhìn chăm chú năng lượng dung đạo hoàn chỉnh, trong mắt ánh lên vẻ thận trọng. Nếu bây giờ đã phải ngăn cản Tà Thần thì phải diễn cho tốt màn kịch này.

“Đây cũng là Dung Đạo Đại Nhất Thống hoàn chỉnh à?” La chỉnh tỏ vẻ “tò mò” hỏi.

“Đúng, đây chính là năng lượng dung đạo hoàn chỉnh! Ta vẫn không thể lĩnh ngộ được sức mạnh chân lý từ đó. Ngươi bằng lòng theo ta thì ta có thể dạy ngươi tất cả những gì ta biết” Tà Thần nói.

“Không hứng thú!”

“Ngươi sẽ cảm thấy hứng thú ngay thôi!”

Tà Thần nhẹ vung tay lên một cái, năng lượng dung đạo kéo dài thành một thanh trường kiếm. Bóng dáng hắn ta lao vụt về phía La Chinh rồi chém về phía đầu hắn. Thực lực của Thánh Hồn cảnh đỉnh phong cộng thêm uy lực của năng lượng dung đạo, tính uy hiếp của Tà Thần đã vượt qua rất nhiều Bất Hủ cảnh.

La Chinh thấy Tà Thần tới gần thì nhẹ nhàng xòe bàn tay ra, một tơ máu bắn ra khỏi lòng bàn tay hắn. Tơ máu kia như có linh tính, hóa thành một huyết kiếm chạm rỗng.

“Vèo!”

“Vèo!”

Một thanh kiếm được tạo thành từ năng lượng dung đạo, một thanh kiếm được hình thành từ huyết mạch chém vào nhau.

“Keng…”

Vào giây phút hai thanh kiếm va chạm vào nhau, La Chinh và Tà Thần đã bỏ qua một thân vị. Một khắc sau, thân thể Tà Thần hóa thành vô số mảnh vỡ và tiêu tán theo gió, ngay cả thanh kiếm được hình thành từ năng lượng dung đạo cũng bị phá vỡ…

Trên mặt của mười mấy nghìn Tà Thần khác đồng thời lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

Rõ ràng một Tà Thần không phải đối thủ của La Chinh, nhưng không ngờ thực lực giữa hai bên lại chênh lệch lớn đến vậy. Thanh huyết kiếm trong tay La Chinh quá đặc biệt, thậm chí năng lượng dung đạo còn chưa kịp nổ đã bị hủy diệt. Đây là sức mạnh huyết mạch gì?

Tà Thần chưa từng tới bức tranh bất hủ nên hắn ta không hiểu nhiều về sức mạnh huyết mạch. Nhưng theo bản năng, Tà Thần vẫn phát hiện ra rằng huyết mạch của La Chinh rất đặc biệt. Nếu cắn nuốt La Chinh thì tất nhiên sức mạnh huyết mạch kia sẽ thuộc về hắn ta. Tà Thần nghĩ tới đây thì càng cảm thấy phấn chấn hơn.

“Không hổ là chủ của ta! Thử lại lần nữa!”

Lần này, hai Tà Thần khác ra khỏi hàng, tấn công giáp lá cà với La Chinh từ hai phía. Vào giây phút hắn đánh nhau với Tà Thần, kết giới ở trong lòng đất của “Mạc” đã nhanh chóng được thúc đẩy. Tầng kết giới Cố Long Giáp kia như một cự đao sắc bén hình tròn, liên tục chia cắt Lê Sơn và thế giới mẹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận