Bách Luyện Thành Thần

Chương 3365: Thu hoạch

Các sinh linh Bỉ Ngạn xông xáo trong Phạm Độ Thiên biết rõ các quái vật trong nước mạnh cỡ nào. Một quái vật hùng mạnh đến thế, vậy mà khi đối mặt với La Chinh cũng chạy trốn bán sống bán chết…Bọn chúng không cách nào tưởng tượng nổi thực lực chân chính của La Chinh là mức độ nào!

La Chinh điều khiển mâm xương bay ra ngoài cơn lốc Vạn Kiếp, những giọt nước màu vàng xanh đập lên người hắn làm rách ra từng vết rạn màu đen, song chúng đã không còn gây được áp lực gì cho hắn nữa.

Các sinh linh Bỉ Ngạn vốn đang tụ tập ở lối vào vội vàng điều khiển mâm xương nép sang một bên để chừa lối đi cho hắn.

Lúc này con rết kia bỗng tiến lên và nói: “Chúc mừng ngươi luyện thành thân thể Vạn Kiếp!”

Từ khi các sinh linh thế giới mẹ không thể tiến vào vùng đất Kiếp Cốt được nữa, nơi đây cũng bị hoang phế thật lâu. Sinh linh trong Bỉ Ngạn muốn luyện thành cường giả Kiếp Cốt cảnh cần thời gian không ngắn.

La Chinh khẽ gật đầu với nó, đáp lại: “Cảm ơn”

Con rết cũng không nói thêm gì, nó lùi sang một bên cùng với các sinh linh Bỉ Ngạn khác.

Bí mật trên người cường giả như này không phải là thứ mà chúng có thể tìm hiểu, nếu biểu hiện quá ân cần chỉ sợ sẽ bị phản tác dụng, bị La Chinh chán ghét.

La Chinh bước đi trên bậc thang bằng xương và quay về đảo xương.

Muốn rời khỏi Bỉ Ngạn thì phải chờ hiệu quả của nước Tị Hồn tan đi hết… Chỉ có điều, La Chinh không định rời khỏi Bỉ Ngạn.

Lý Bôi Tuyết không thể thuận lợi đi lên Tam Thập Nhị Trọng Thiên, nàng còn đang đợi hắn ở khoang xương. Bây giờ hắn đã luyện thành thân thể Vạn Kiếp, tất nhiên là có thể đi đến đó.

Ở biên giới đảo xương, các Cốt Nô đang đứng đó đợi lệnh.

Cốt Nô vốn giống như vật chết, đầu cúi thật thấp không hề nhúc nhích, hệt như một bộ xương không có linh hồn. Nhưng khi La Chinh tới gần, các Cốt Nô bỗng nhiên có linh hồn và bắt đầu động đậy. Chúng tìm mái chèo bằng xương rồi nhanh chóng nhảy lên trên thuyền xương.

La Chinh nhẹ nhàng nhảy lên, vững vàng đáp xuống thuyền xương.

Cần một khoảng thời gian mới có thể quay về bãi biển kia, La Chinh ngược lại không vội vã mà yên ổn ngồi tựa lưng ở một bên thuyền xương, đồng thời vuốt vuốt thanh trường thương trong tay.

“Đá Thiên Thể này có vẻ hơi sáng lên” La Chinh nói.

Lúc thương Thiên Thể đâm về phía La Chinh, mũi thương được rèn từ đá Thiên Thể đã lóe lên tia sáng chói lòa, ngay cả trong vùng biển tối mịt mà cũng vẫn rất chói mắt.

Sau một nhát đâm, mũi thương nhanh chóng tối đi.

Chỉ có điều, mới cách nửa canh giờ mà mũi thương đã hơi sáng lên một chút.

“Đá Thiên Thể muốn khôi phục hoàn toàn cần hơn mười canh giờ, hiện tại nó chỉ có thể phóng đại sức mạnh của ngươi lên gấp đôi” Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn chằm chằm trường thương và nói: “Đợi đến khi đá Thiên Thể khôi phục hoàn toàn thì chỉ cần đâm trúng, uy lực mà cây thương này phát huy ra đủ để ngươi lập tức giết chết cường giả đương thời!”

La Chinh nghe được câu này cũng không cảm thấy quá bất ngờ. Cơ thể của hắn có thể gánh được hơn một trăm nghìn thần quân lực, nếu rút số thần quân lực này ra và rót vào trong thương Thiên Thể thì sức mạnh mà nhát thương này đâm ra e là sẽ đạt đến hơn triệu thần quân lực!

Đó là sức mạnh khủng bố cỡ nào cơ chứ?

Phải biết rằng Nhân Tổ năm xưa kết hợp các tín vật Bỉ Ngạn hàng đầu trong Tam Thập Tam Trọng Thiên cũng chỉ phát huy được chưa đến mười triệu thần quân lực. Mà loại sức mạnh ấy còn được định dùng để hoàn thành Đạo Chung Yên…

La Chinh chỉ dựa vào một cây thương Thiên Thể đã phát huy ra một phần mười sức mạnh ấy, có thể tưởng tượng nó mạnh mẽ cỡ nào.

Chỉ có điều, cũng giống như những gì Nguyên Thủy Thiên Tôn nói, loại tín vật Bỉ Ngạn như đá Thiên Thể mặc dù rất mạnh nhưng cũng có một điểm đáng tiếc thật lớn, đó là không thể nào dùng chung với các tín vật Bỉ Ngạn loại cường hóa khác. Vì vậy, một khi đã chọn đá Thiên Thể thì bội số lực lượng cũng bị cố định ở chín lần.

Vì vậy, đối với cường giả Bất Hủ cảnh thì thương Thiên Thể có vẻ hơi vô ích…

“Mạnh thì mạnh đấy, nhưng ta không còn chỗ để gánh chịu nó nữa” La Chinh tiếc nuối nói.

Mỗi một loại trong ba loại chân ý của đạo trong cơ thể hắn đã gánh chịu một Văn Minh Chi Khí rồi. Tín vật Bỉ Ngạn như Văn Minh Chi Khí không thể so với tín vật Bỉ Ngạn bình thường được. Nếu là tín vật Bỉ Ngạn bình thường thì cứ vứt đi là được, nhưng Văn Minh Chi Khí một khi đã gánh chịu thì La Chinh sẽ liên quan đến những Văn Minh Chi Khí đó, ví như Thanh Ngọc Chi Linh hay trung tâm Thiên Chấp, bảo La Chinh từ bỏ nó thì đương nhiên không quá thực tế.

Điểm tốt là thương Thiên Thể có thể sử dụng được trong Bỉ Ngạn. Mặc dù nó không phải là kiếm nhưng cũng có thể xem như một vũ khí để gia tăng sức mạnh.

Con thuyền xương của La Chinh chậm rãi trôi đi một lúc lâu, cuối cùng cũng đến được bãi cát hình thành từ những đoạn xương cốt.

Sau khi La Chinh lên bãi cát rồi, các Cốt Nô chèo thuyền cũng quay về bờ cát, tìm một vị trí rồi xương cốt trong thân thể lập tức rơi ra chìm vào trong đó.

La Chinh không dừng chân ở đây lâu, hắn đi dọc theo bãi cát và quay về động xương to lớn khi trước. Hắn men theo con đường trong động xương, tiến vào trong khoang xương rộng lớn kia lần nữa.

La Chinh vốn tưởng rằng trong khoang xương chẳng có một ai, nào ngờ ở đó lại rất náo nhiệt.

Ngoại trừ tộc Nhĩ Thử còn có hai tên tộc nhân tộc Ly Uyên, một tộc nhân tộc Thiên Lang và cả Lý Bôi Tuyết cũng ở trong đó.

Dù Lý Bôi Tuyết sai người đưa lời nhắn đến cho La Chinh, bảo với La Chinh rằng mình không thể nào tiến vào Tam Thập Nhị Trọng Thiên và chỉ có thể ở lại Phạm Độ Thiên đợi hắn thông qua vùng đất Kiếp Cốt, nhưng nàng nghe nói tốc độ trui rèn trong vùng đất Kiếp Cốt rất chậm, thời gian để thông qua nơi đó đều phải dùng năm để tính. Dù thiên phú của La Chinh tốt đến mấy thì e là cũng phải mất mấy năm mới có thể hoàn thành việc tu luyện, nàng không mong muốn mình bị chôn chân mãi tại đây.

Thế là trong khoảng thời gian này Lý Bôi Tuyết không ngừng tiến vào Phạm Độ Thiên, tìm kiếm biện pháp để vượt qua Phạm Độ Thiên.

Biện pháp thì không tìm ra, ngược lại nàng gặp được vài dương hồn khác…

Đương nhiên những dương hồn này đều đã tu thành Thánh Hồn, bọn họ cũng giống như Lý Bôi Tuyết, không thể nào tiến vào Tam Thập Nhị Trọng Thiên. Vì vậy, thời gian vừa qua họ đều tụ tập trong khoang xương này để nghĩ cách.

Khi họ thấy một người chui ra từ động xương bên phải thì giật bắn mình.

“La Chinh!” Trong giọng nói của Lý Bôi Tuyết ngập tràn niềm vui: “Ngươi đã thông qua vùng đất Kiếp Cốt rồi?”

“Thông qua vùng đất Kiếp Cốt?”

“Vậy chẳng phải là đã luyện thành thân thể Vạn Kiếp?”

“Làm sao có thể…”

Hai tộc nhân tộc Ly Uyên và tộc nhân tộc Thiên Lang sững người ta.

Sau khi luyện thành thân thể Vạn Kiếp là có thể đi vào bức tranh bất hủ, đạt đến Bất Hủ cảnh…

Theo phản xạ tự nhiên, bọn họ cho rằng đây là điều không thể, nhưng hai chữ “La Chinh” tựa như cây kim đâm thẳng vào trong não họ. Người dùng thân xác tiến vào Bỉ Ngạn như hắn đúng là có khả năng trở thành Bất Hủ cảnh!

“Chít! Mới có ba tháng thôi mà đã luyện thành thân thể Vạn Kiếp, làm sao có thể…”

“Tốc độ quá nhanh, chít!”

Trước đó đám Nhĩ Thử đã biết La Chinh tiến vào vùng đất Kiếp Cốt, nhưng chúng không hề nghĩ rằng tốc độ La Chinh lại kinh khủng đến thế.

“Ừ, ta đã thông qua vùng đất Kiếp Cốt” La Chinh gật đầu.

“Vậy thì tốt quá!” Lý Bôi Tuyết cười nói.

Trong Phạm Độ Thiên xảy ra biến cố, động xương dẫn đến Tam Thập Nhị Trọng Thiên cũng bị phá hỏng. Trông cậy vào đám Nhĩ Thử và tộc Ly Uyên này để vượt qua là không có khả năng.

Họ đã ở đây bàn bạc mấy ngày mấy đêm rồi, cả đám đều dựng thẳng lỗ tai, vừa có gió thổi cỏ lay là lập tức định rời khỏi Bỉ Ngạn, gửi gắm hy vọng trên người họ chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày.

Bây giờ có La Chinh ra mặt, vấn đề này nhất định sẽ được giải quyết. Đối với hắn, Lý Bôi Tuyết có một niềm tin không hiểu từ đâu ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận