Bách Luyện Thành Thần

Chương 2498: Mọi người chạy tán loạn

Toàn bộ Thần vực đều rơi vào khủng hoảngBóng tối không gây cản trở quá lớn cho chân thần, trong tình huống hai mắt không thể nhìn thấy thì sử dụng thần thức thay thế là được. Thế nhưng kiểu tối tăm mù mịt như này xưa nay chưa bao giờ xuất hiện, không ai biết nó mang ý nghĩa như thế nào…

“Tận thế tới rồi sao?”

“Hay Thần vực sắp hủy diệt?”

“Bóng tối sẽ kéo dài bao lâu, đừng nói là kéo dài vĩnh viễn đấy…”

Từ thần dân trong xóm núi xa xôi cho đến các chân thần trong thần thành trung ương đều thảo luận trong bóng đêm.

Hai mắt La Chinh cũng không nhìn thấy gì. Cho dù hắn kích hoạt Thanh Mục Linh Đồng thì vẫn không hề có hiệu quả, trên thực tế Hàm Thương Yên đã tước đoạt toàn bộ nguồn sáng, mà Thanh Mục Linh Đồng phải mượn chút ánh sáng le lói thì mới có thể nhìn thấy trong bóng đêm.

Ngay trong khoảnh khắc chìm vào bóng tối, La Chinh đã phóng thần thức ra ngoài.

Không chỉ hắn mà Hoa Thiên Mệnh, Trần Hoàng Dịch Kiếm và các á thánh, chân thần đại viên mãn khác cũng hành động y hệt.

Trong phút chốc, khắp nơi trên đồng bằng đều truyền đến từng làn sóng dao động linh hồn…

Quả cầu màu đen trong tay Hàm Thương Yên tỏa ra luồng khí tức hùng mạnh, rất giống với khí tức của thần đạo Hủy Diệt nhưng mạnh hơn thần đạo Hủy Diệt vô số lần…

Trong bóng tối, Hàm Thương Yên giơ quả cầu màu đen lên thật cao, thản nhiên nói: “Kết thúc đi…”

Hắn ta vừa dứt lời, La Chinh, Hoa Thiên Mệnh và Trần Hoàng Dịch Kiếm đều lập tức nhận ra trên đỉnh đầu mình truyền tới khí tức hủy diệt. Khi dùng thần thức rà quét, họ liền phát hiện một quả cầu màu đen đang lơ lửng trên đỉnh đầu bọn họ.

“Mau tránh ra!”

“Đi!”

Hoa Thiên Mệnh và Trần Hoàng Dịch Kiếm lui về sau.

Mũi chân La Chinh nhún nhẹ trên mặt đất, cũng hóa thành một mũi tên bay lùi về sau.

“Vù…”

Từng thanh trường thương màu đen bắn xuống từ trong quả cầu, chúng vừa chạm tới mặt đất liền phát ra năng lượng kinh khủng vùi lấp cả một vùng.

La Chinh không ngừng chạy, trường thương màu đen trút xuống như mưa to gió lớn, từng khu vực không ngừng bị hủy diệt…

Hoa Thiên Mệnh và Trần Hoàng Dịch Kiếm cũng như vậy, bọn họ căn bản không thể dừng lại bởi quả cầu màu đen trên đỉnh đầu bắt chước y hệt quỹ đạo di chuyển của bọn họ, không ngừng phóng ra trường thương màu đen.

“Dù sao phạm vi ảnh hưởng của hắn ta cũng có hạn, ba người chúng ta chia nhau ra đi!” La Chinh quát lên trong bóng tối.

Hoa Thiên Mệnh và Trần Hoàng Dịch Kiếm ngầm hiểu, tốc độ dưới chân nhanh hơn ba phần, thậm chí Trần Hoàng Dịch Kiếm còn xông ngược về phía khe núi.

“Chạy ư? Ha ha…”

Hàm Thương Yên đứng giữa không trung, trên mặt hiện lên vẻ trào phúng. Với một ý nghĩ khẽ lướt qua trong đầu hắn ta, phạm vi bao phủ lập tức được mở rộng ra toàn bộ đồng bằng và khe núi.

Những á thánh và chân thần đại viên mãn khác đã sớm hiểu rõ rằng mình không thể dây vào trận chiến tầm cỡ này, sợ bị ngộ thương nên đã đồng loạt lui về sát biên giới khe núi.

Nhưng ý niệm của Hàm Thương Yên tiến về đây khiến tất cả bọn họ cũng bị liệt vào mục tiêu công kích…

Từng quả cầu màu đen xuất hiện trên đỉnh đầu những người này!

“Đây là cái gì!” Có người phát hiện ra quả cầu trên đỉnh đầu mình.

“Chạy mau! Hàm Thương Yên chết tiệt…”

“Tên này muốn giết tất cả mọi người sao?”

Các á thánh và chân thần đại viên mãn lập tức hoảng loạn.

Một chân thần đại viên mãn phản ứng hơi chậm một chút, trường thương màu đen bắn ra từ quả cầu xuyên qua vai gã, ghim chặt gã xuống mặt đất. Một lúc sau, trường thương màu đen tiêu tan, toàn thân gã cũng hóa thành tro bụi.

Tất cả mọi người ý thức được mối nguy hiểm, đều bắt đầu chạy tán loạn khắp nơi.

Đương nhiên trong đó có cả Hàm Thiên Tiếu và tộc trưởng Thiên Long…

“Vù, vù…”

Hàm Thiên Tiếu chạy cuống cuồng, mặt mày căm phẫn. Hắn ta phóng như bay trên đồng bằng, bỏ lại trường thương màu đen sau lưng. Khi tới gần Hàm Thương Yên, hắn ta lập tức hét lên với vẻ mặt đầy uất ức: “Hàm… Thánh Hoàng! Ngay cả ta mà ngài cũng muốn giết sao?”

Vẻ mặt Hàm Thương Yên vẫn dửng dưng, ý niệm khẽ động, quả cầu màu đen trên đầu Hàm Thiên Tiếu đã biến mất.

Hàm Thanh Đế không quan tâm tính mạng những người này, nhưng Hàm Thiên Tiếu vẫn luôn trung thành tận tâm làm việc cho ông ta, đương nhiên ông ta sẽ không lấy mạng hắn ta.

Thấy quả cầu đen biến mất, Hàm Thiên Tiếu mới thở phào một hơi.

Tiếng kêu gào thảm thiết từ xa truyền tới không ngừng, có người bị trường thương đâm trúng bỏ mạng…

“Thánh Hoàng đại nhân muốn giết chết tất cả mọi người sao?” Hàm Thiên Tiếu chắp tay trước Hàm Thương Yên.

Trước kia Hàm Thanh Đế còn kiêng dè không công khai chuyện mình điều khiển Hàm Thương Yên, song bây giờ ông ta cũng không cần nữa. “Hàm Thương Yên” hờ hững nói: “Giết sạch đám người này sẽ không còn ai tranh giành ngôi vị thánh nhân với ngươi nữa, ngươi có muốn không?”

Nghe được câu này, tim Hàm Thiên Tiếu chợt nhảy lên một cái, nỗi căm phẫn vừa rồi lập tức biến mất sạch sẽ, trên mặt hiện lên vẻ nịnh nọt: “Đa tạ Thánh Hoàng đại nhân, nếu Hàm gia ta có thể cho ra thêm một vị thánh nhân thì đương nhiên vị thế của Hàm gia cũng tăng cao thêm một bậc”

Hàm Thương Yên cười lạnh nhạt, không tỏ thái độ gì.

Sau khi nhìn thấy thực lực của cường giả Bỉ Ngạn cảnh, ông ta đã chẳng thèm để thánh nhân vào mắt nữa.

Bàng Miểu từng nói, thánh nhân chẳng qua chỉ là chân thần sở hữu “vùng đất ký linh” mà thôi, có điều “vùng đất ký linh” của Thần vực mang lại cho thánh nhân càng nhiều sức mạnh, làm cho thánh nhân mạnh hơn hẳn chân thần đại viên mãn, nhưng về bản chất thì vẫn phụ thuộc vào sức mạnh của thần đạo.

Cường giả đích thực trên thế gian này chính là Bỉ Ngạn cảnh…

“Nhưng Thánh Hoàng đại nhân, đám người này chạy tới chạy lui như chuột, sao giết sạch được bọn họ?” Hàm Thiên Tiếu lại hỏi.

“Chạy? Ngươi không chú ý tới sao?” Hàm Thương Yên thản nhiên hỏi.

Nghe vậy, Hàm Thiên Tiếu lại khuếch tán thần thức ra trong bóng tối, cảm nhận được khí tức hủy diệt tràn ngập cả đồng bằng.

Phần lớn trường thương bắn ra từ quả cầu màu đen đều không đâm trúng mục tiêu, nhưng sau khi trường thương tan biến thì giống như giọt mực rơi vào nước trong, nhanh chóng khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng…

Thời gian trôi qua, sớm muộn gì những luồng năng lượng màu đen này cũng sẽ phủ kín cả đồng bằng!

Đến lúc đó, những người này sẽ không còn đường nào để trốn.

Thực ra chẳng mấy chốc đã có người nhận ra điều này.

La Chinh lượn một vòng lớn trên đồng bằng, sau khi lượn trở về thì phát hiện trường thương sau lưng đều đã hòa vào mặt đất, tỏa ra từng đợt khí hủy diệt. Những luồng khí này không ngừng khuếch tán, chẳng mấy chốc sẽ lấp đầy đồng bằng và khe núi!

“Thiên Mệnh, tiếp tục như vậy cũng không phải cách…” La Chinh dùng chân nguyên truyền âm.

Hoa Thiên Mệnh ở đằng xa cũng gật đầu: “Bay lượn trên không có thể giúp tránh thoát năng lượng màu đen trên mặt đất, nhưng đợi khi năng lượng này lấp đầy mọi không gian, Hàm Thanh Đế nhất định sẽ có hành động tiếp theo. Sợ là người trong núi Thánh Nhân không thể may mắn tránh thoát!”

“Phải ngăn cản Hàm Thương Yên trước khi chuyện đó xảy ra…” La Chinh vừa chạy vừa nói: “Trước ngực hắn ta đeo một món pháp bảo linh hồn, nếu có thể phá hỏng nó thì ta có thể làm cho Hàm Thương Yên hoàn toàn thoát khỏi khống chế của Hàm Thanh Đế”

Hoa Thiên Mệnh nghe vậy thì khẽ cau mày.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận