Bách Luyện Thành Thần

Chương 3662: Lòng can đảm của Thương Đa

Đại Quỷ Tế Thanh Bì đã định ra tay giết A Hỏa rồi, nhưng khi nó thấy Mục Linh đưa răng sói kia ra thì thân thể đột nhiên run lênMười một Đại Quỷ Tế khác đang đứng ngoài xem trò vui, khi nhìn thấy răng sói này cũng đều trợn tròn mắt.

Các sinh linh trên đảo Dạ Kiến hoặc nhiều hoặc ít đều từng được thấy dây chuyền răng sói trong đầu mình. Dù chúng không sử dụng thần thức thì cứ sau mỗi hai trăm ngày đêm, gợn sóng trong đảo Dạ Kiến sẽ lại sôi trào dữ dội. Hôm đó tất cả mọi người đều không được ra ngoài, bởi vì trong đầu của tất cả đều sẽ chiếu ra hình ảnh của dây chuyền răng sói kia.

Đối với sinh linh trên đảo Dạ Kiến thì ngày hôm đó chính là một ngày vô cùng đau đớn.

Trên đảo cũng có rất nhiều truyền thuyết được truyền miệng về răng sói.

Nghe đồn đó là răng của chủ nhân núi quỷ, phàm là người sau khi chết đều sẽ bị mười cái răng ấy nhai nát.

Cũng có một vài dị tộc xem răng sói như vật trấn giữ mà lễ bái, sau khi bắt được con mồi chúng sẽ bẻ hết răng xuống rồi rèn thành hình răng sói, khảm nạm trên vật trấn cao lớn.

Về phần lai lịch chân chính của răng sói thì người ngoài núi quỷ không ai biết, ngược lại Đại Quỷ Tế bên trong núi quỷ lại hết sức rõ ràng.

Mười cái răng sói này chính là ý nghĩa tồn tại của Đại Quỷ Tế, cũng là sứ mệnh của Đại Quỷ Tế, lại càng là chấp niệm của Quỷ Chủ!

Từ trước tới giờ Quỷ Chủ vẫn không thức tỉnh cũng chỉ vì làm mất những răng sói này. Chấp niệm của nó chính là tìm về pháp bảo mạnh mẽ nhất của mình, Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên.

Dựa theo tên là có thể hiểu được, đó là một sợi dây chuyền khảm mười ba cái răng sói.

Thế nhưng Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên đã bị đánh rơi mất từ lâu rồi, bây giờ chỉ có ba Chân Nha là còn được giữ trong núi quỷ.

Sau khi nhóm dị tộc nhân trên đảo Dạ Kiến dung hợp Quỷ Quyệt cấp Hận sẽ được dẫn vào một đại sảnh đặc biệt, trên đài giữa đại sảnh có đặt một cái răng sói.

Tác dụng của Đại Quỷ Tế chính là ghi nhớ thật kỹ khí tức của răng sói này, sau đó tìm về mười cái răng sói còn lại.

Đây là mệnh lệnh của Quỷ Chủ.

Mặc dù Quỷ Chủ vẫn chưa thức tỉnh, vẫn luôn trong trạng thái mơ hồ mờ mịt, nhưng bản năng đã mách bảo nó phải bắt đầu thu thập những cái răng sói này…

Tất nhiên sách lược của Quỷ Chủ là đúng đắn.

Tài nguyên của Núi quỷ rất phong phú, nhờ có núi quỷ trợ giúp mà các Đại Quỷ Tế dung hợp Quỷ Quyệt cấp Hận này đủ để càn quét toàn bộ Tam Thanh Thiên, tìm kiếm từng cái răng sói về.

Lúc mới bắt đầu, có hai Đại Quỷ Tế hoàn thành nhiệm vụ, mang về hai răng sói từ Tam Thanh Thiên.

Nhưng từ khi lối đi đến đảo Dạ Kiến bị phá hủy, không còn Đại Quỷ Tế nào rời khỏi đảo được nữa, thế là số lượng của răng sói cũng ngừng lại ở con số ba.

Các Đại Quỷ Tế sau này đều buồn bực. Chúng gần như đã lật tung khắp đảo Dạ Kiến lên mà cũng không tài nào tìm ra mười răng sói còn lại.

Chỉ cần không tìm ra răng sói là vẫn phải tiếp tục chịu sự trừng phạt, đó chính là bị cấm túc trong núi quỷ.

Vì vậy, những năm gần đây, sau khi trở thành Đại Quỷ Tế rồi là rất khó rời khỏi núi quỷ nữa.

Đương nhiên nhóm Đại Quỷ Tế rất đau khổ, mà bản thân Quỷ Chủ thậm chí còn cảm thấy cam chịu. Nó đã mất đi hy vọng thức tỉnh.

Bây giờ đột nhiên xuất hiện một nhóm người xa lạ, mà một tên trong đó trực tiếp lấy ra một cái răng sói, rất dễ hình dung những Đại Quỷ Tế này đang kích động nhường nào.

Bọn họ đều nhớ rõ khí tức của răng sói.

Đại Quỷ Tế Thanh Bì hơi run lên một cái rồi nhảy luôn từ tầng trên xuống, thân thể còng xuống, cái mũi nhô ra không ngừng ngửi khắp răng sói.

“Rất giống… Thế nhưng khí tức năng lượng chứa trong đó lại không giống, không giống với cái răng sói kia…” Đại Quỷ Tế Thanh Bì vừa kích động vừa lo lắng.

“Mỗi một răng sói đều chứa lực huyết mạch, mà huyết mạch trong mỗi cái răng sói đều không giống nhau, đương nhiên khí tức năng lượng sẽ khác nhau” Mục Linh đáp.

“Có thể đưa ta kiểm nghiệm chút không?” Đại Quỷ Tế Thanh Bì hỏi.

“Được” Mục Linh nói.

Trong tay nó có tổng cộng mười cái răng sói, bây giờ vẫn còn lại chín cái, dù có giao cái răng sói này ra cũng chẳng thành vấn đề gì.

Mục Linh vừa nói xong, A Hỏa bên cạnh đã lên tiếng: “Nhưng có một điều kiện”

Nhóm La Chinh vừa nghe được lời của A Hỏa, trong lòng lập tức chìm xuống.

Vốn dĩ có Đại Quỷ Tế ra tay can thiệp khiến nhóm La Chinh ngập tràn hy vọng. Nếu trong đài Quỷ Tế không cho chiến đấu thì họ có thể trốn mãi ở đây, đợi Nhân tộc cử viện trợ đến.

Nhưng bây giờ Mục Linh lấy ra một cái răng sói vô cùng quan trọng, tình hình đương nhiên trở nên hết sức vi diệu.

Không cần động não cũng biết A Hỏa sẽ đưa ra điều kiện gì.

“Các ngươi muốn mạng của những người này?” Đại Quỷ Tế Thanh Bì hỏi.

“Đúng vậy” A Hỏa nói.

“Chờ ta giám định đã rồi hẵng tính tiếp” Đại Quỷ Tế Thanh Bì đáp.

“Bọn ta đợi được” A Hỏa mỉm cười.

Đại Quỷ Tế Thanh Bì gật đầu, sau đó hỏi ra câu hỏi mà tất cả Đại Quỷ Tế đều quan tâm đến: “Các ngươi có bao nhiêu cái răng sói?”

Nhiệm vụ sau cùng của Đại Quỷ Tế chính là gom góp mười cái răng sói còn lại.

“Cái này thì còn phải xem liệu nhóm Đại Quỷ Tế các ngươi có phối hợp hay không” A Hỏa cười nói.

Nghe được câu này, các Đại Quỷ Tế càng hưng phấn hơn.

Vậy là mấy kẻ này không chỉ có mỗi một cái răng sói?

Nhóm Đại Quỷ Tế trao đổi ánh mắt với nhau…

Trong mắt chúng, Mục Linh, A Hỏa cùng áo giáp Thánh Dực không được tính là mạnh.

Đồ đã đưa đến cửa rồi, hay mình cứ thế cướp đi?

Trong lòng của Đại Quỷ Tế Thanh Bì cũng có ý nghĩ tương tự.

Dường như A Hỏa chỉ liếc mắt là đã nhìn thấu lòng dạ của Đại Quỷ Tế, đôi mắt động lòng người của nàng ta tóe ra ngọn lửa nguy hiểm: “Nếu các ngươi có ý đồ ra tay thì chắc chắn sẽ phải rất hối hận. Tồn tại phía sau bọn ta không thua gì Quỷ Chủ của các ngươi đâu”

Vẻ mặt của mười hai Đại Quỷ Tế lập tức hơi khựng lại.

Suy nghĩ kỹ một chút là rõ ràng ngay…

Người ta dám mang theo răng sói đi thẳng vào trong núi quỷ thì sao có thể không có chút tự tin nào được?

“Nói đùa, các hạ có thể đưa răng sói vào núi quỷ, các Đại Quỷ Tế bọn ta biết ơn còn không hết, sao có thể ra tay với các hạ. Bây giờ ta đi kiểm nghiệm ngay đây”

Đại Quỷ Tế Thanh Bì nói xong thì nhìn nhóm La Chinh một cái, thầm xin lỗi trong lòng.

Nó có lòng muốn bảo vệ nhóm La Chinh, nhưng mấy cái răng sói kia vừa xuất hiện thì tình hình lập tức thay đổi hẳn.

Đừng nói đến mấy Nhân tộc như La Chinh mà ngay cả địa vị của các Nhân tộc trong Núi quỷ cũng bị hạ xuống.

Sau đó nó liền mang theo cái răng sói kia quay về lối đi không gian…

Có năm Đại Quỷ Tế cũng chui vào lối đi không gian, bao gồm cả Bội Nguyên mang Thương Đa đi.

Sáu Đại Quỷ Tế khác thì ở lại đài Quỷ Tế.

Thật sự không thể coi thường chuyện liên quan đến răng sói, chúng phải trông giữ mấy người văn minh Nguyên Linh kia.

Lối đi không gian trong núi quỷ không dài, Thương Đa như một con gà bị Bội Nguyên xách trong một tay, sau khi xuyên qua lối đi không gian thì đã tiến vào tầng ba của núi quỷ.

Trong tầng ba là một lối đi đen ngòm.

Mấy tên Đại Quỷ Tế kia dùng tốc độ cực nhanh xuyên thẳng về phía trước, còn Bội Nguyên thì mang theo Thương Đa rẽ sang một con đường khác.

Giờ phút này, trong lòng Thương Đa vô cùng hối hận. Chuyến này e là nó khó sống sót rời khỏi núi quỷ.

Chỉ có điều, có thể dung hợp một Quỷ Quyệt cấp Hận e là việc mà các tộc nhân Mộc Diệp có nghĩ nát óc cũng không dám nghĩ đến.

Bỗng nhiên lòng nó trào dâng cảm giác thỏa mãn…

Chết thế này cũng đáng, thật sự quá may mắn khi gặp La Chinh.

Lúc Thương Đa đang suy nghĩ lung tung, cách đó không xa bỗng nhiên hiện lên một bóng người.

Đó là một Nhân tộc! Đại Quỷ Tế Nhân tộc!

Tim nó treo lên giữa cổ họng.

Thương Đa với thiên tính nhát gan bỗng có lòng can đảm lớn lao, nó lặng lẽ liếc qua Bội Nguyên.

Bội Nguyên vẫn điềm nhiên xách nó chạy băng băng.

Thương Đa không do dự gì thêm nữa mà ra sức gào về phía Đại Quỷ Tế Nhân tộc kia: “Đại Quỷ Tế Nhân tộc, trên đài Quỷ Tế có mấy Nhân tộc đang đi tìm các người!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận