Bách Luyện Thành Thần

Chương 2741: Quà của Thiên Cung

Lúc này Lăng Sương mới sực nhớ ra, bèn cười nói: “Ta dẫn ngươi bay thẳng một mạch lên trên nên quên mất, ngươi đã vào Tâm Lưu kiếm phái thì cần được Thiên Cung đánh dấu linh hồn”“Làm sao để nhận?” La Chinh hỏi.

“Không phải Tâm Lưu kiếm phái có nha hoàn xinh đẹp như hoa hầu hạ sao? Ngươi đi tìm các nàng ấy để nhận là được. Ta ở đây chờ huynh” Lăng Sương cười nói, nhưng khi nhắc tới những nha hoàn kia, giọng nàng lại trở nên là lạ.

“Được” La Chinh nói xong thì định rời khỏi Bỉ Ngạn.

“Chờ đã” Lăng Sương đột nhiên ngăn hắn lại, trong giọng toát lên vẻ giễu cợt: “Ta quên hỏi, không biết khi ở Tâm Lưu kiếm phái, ngươi có cảm thấy vui vẻ không?”

“Đương nhiên là vui vẻ rồi…”

Vừa trả lời hết câu, La Chinh liền hiểu ra ý của Lăng Sương.

Trên núi Thái Nhất có tam đại kiếm phái, trong đó phương thức tu luyện của Tâm Lưu kiếm phái là đặc biệt nhất. Chắc Lăng Sương đã từng nghe nói nên ý trong lời nàng mới không rõ ràng như vậy.

Đương nhiên Lăng Sương không biết, trong đình viện biệt lập kia không chỉ có hai vị nha hoàn hầu hạ mà còn có cả đám nữ quyến La Chinh mang theo.

La Chinh cười khan hai tiếng, dương hồn lập tức biến mất tại chỗ, bỏ lại Lăng Sương đứng tại chỗ nghiến răng trừng mắt nhìn.

Khi trở lại đình viện, La Chinh lệnh cho Tiểu Nhân đi lấy dấu ấn linh hồn.

Nàng làm việc cực kỳ nhanh nhẹn, vừa đi vừa về chỉ mất nửa canh giờ. Sau đó nàng đưa một lệnh bài nhỏ nhắn màu xanh thẫm cho La Chinh.

“Cách dùng dấu ấn linh hồn giống với chìa khóa Bỉ Ngạn, tất cả âm tiết cần thiết đều được khắc trên lệnh bài rồi” Tiểu Nhân dạy La Chinh cách dùng.

Sau khi nàng rời đi, La Chinh dựa theo cách dùng chìa khóa Bỉ Ngạn mà đọc thầm các âm tiết trên lệnh bài. Giống với chìa khóa Bỉ Ngạn, những đường vân xuất hiện trên bàn tay hắn, có điều chúng không phức tạp như chìa khóa Bỉ Ngạn.

Sau khi La Chinh quay lại thần miếu của Thiên Cung, bàn tay hắn đã có thêm một số đường vân. Đây chính là dấu ấn linh hồn chỉ có ở Thái Nhất Thiên Cung.

Hai người canh giữ trước cửa thần miếu kiểm tra xong thì cho hắn đi qua.

Lăng Sương rất kiên nhẫn đợi ở cổng. Lúc La Chinh tiến vào thần miếu, nàng cũng không hỏi tới chuyện nha hoàn nữa, điều này khiến hắn thở phào nhẹ nhõm.

Người trong thần miếu không ít, mà dương hồn của đa số người ở đây đều ẩn chứa chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng vô cùng sắc bén.

Cảm nhận được khí tức của những người này, La Chinh có ảo giác như mình đang ở Thiên Cung.

Dưới sự dẫn đường của Lăng Sương, hai người tiến vào cửa lớn ở bên trái thần miếu. Trong cửa có một vách tường nằm ngang, được đúc hoàn toàn bằng đồng, ở ngay chính giữa bức tường được chạm trổ hình một thanh trường kiếm.

Trước khi hai người tiến vào đã có mấy đệ tử Thiên Cung ở trong đó rồi. Một trong số những đệ tử này đưa tay ra đập vào hình trường kiếm, mặt ngoài trường kiếm liền toát ra khí tức linh hồn nồng đậm. Sau đó, một điểm sáng nhỏ bằng hạt gạo xuất hiện và nhỏ xuống từ mũi kiếm.

“Kết tinh linh hồn!”

La Chinh nhìn thấy điểm sáng nhỏ màu trắng kia thì lập tức đưa ra phán đoán.

Lúc ở Thiên Quỳ thần miếu, Lăng Sương đã nói với hắn rằng kết tinh linh hồn vô cùng hiếm có, bởi dù sao nó cũng khác với hồn đan. Kết tinh linh hồn có thể trực tiếp tăng cường sức mạnh cho dương hồn!

Nhưng kết tinh linh hồn ở trước mắt cũng nhỏ quá đấy? Chỉ cỡ hạt gạo mà thôi…

Dù vậy, đệ tử Thiên Cung cũng vẫn rất vui mừng. Người kia thận trọng đặt điểm sáng nhỏ vào trong dương hồn mình, sau đó hài lòng lui sang một bên.

Mấy đệ tử Thiên Cung còn lại cũng lũ lượt đập tay vào hình trường kiếm và cũng nhận được kết tinh linh hồn. Tuy nhiên, kết tinh linh hồn mà mỗi vị đệ tử Thiên Cung nhận được không giống nhau. Có người nhận được kết tinh linh hồn nhỏ như đầu kim, nếu không nhìn kỹ thì rất khó phát hiện; có người thì nhận được kết tinh linh hồn lớn hơn một chút.

“Dựa theo kết quả các bài kiểm tra đánh giá mà các đệ tử Thiên Cung sẽ được nhận lượng kết tinh linh hồn khác nhau trong thần miếu. Nếu là Thái Nhất Vệ thì sẽ được phân phối dựa theo chiến công của họ, mức chênh lệch rất lớn” Lăng Sương giải thích.

“Ngươi nhận được bao nhiêu?” La Chinh hỏi.

Lăng Sương chỉ hé miệng cười mà không trả lời.

Nhưng quả thực sau khi Lăng Sương từ Tứ Trọng Thiên trở về Nhất Trọng Thiên thì khí tức linh hồn của nàng đã mạnh hơn không ít. Xem ra nàng cũng nhận được kha khá kết tinh linh hồn.

Đợi một hồi, cuối cùng cũng tới phiên La Chinh. Những người lúc trước cũng không rời đi ngay mà muốn xem hắn có thể lấy được bao nhiêu kết tinh linh hồn.

La Chinh đưa tay vỗ nhẹ lên bức chạm trổ hình trường kiếm. Trường kiếm lóe sáng lên, từng sợi sáng trắng chảy xuống mũi kiếm và từ từ hội tụ lại.

Kết tinh linh hồn liên tục tụ lại tạo thành một điểm sáng trắng. Nó không ngừng to lên, cuối cùng hóa thành một vầng sáng lớn chừng một nắm tay!

Những đệ tử Thiên Cung còn ở lại thấy kết tinh linh hồn lớn cỡ ấy thì trợn tròn hai mắt.

“Nhiều kết tinh linh hồn đến thế ư?”

“Chắc là gian lận rồi? Thứ quý giá như vậy sao có thể nhận được nhiều như thế chỉ trong một lần?”

“Người này… là ai?”

Số kết tinh linh hồn mà La Chinh nhận được còn lớn hơn mấy chục lần so với những người kia.

“Xem ra Tâm Lưu kiếm phái rất coi trọng ngươi” Lăng Sương nhìn kết tinh linh hồn lớn chừng một nắm đấm cũng hơi giật mình.

Nàng phải năn nỉ bà ngoại mới được nhận dấu ấn linh hồn. Với địa vị của bà ngoại nàng thì tài nguyên mà Thiên Cung cho nàng sẽ ở mức lớn nhất. Nhưng dù vậy, lượng kết tinh linh hồn mà Lăng Sương nhận được trong thần miếu cũng chỉ xấp xỉ so với La Chinh.

Bản thân La Chinh cũng biết nguyên nhân tại sao lại như vậy. Biểu hiện của hắn trong tháp Tâm Lưu đã đủ để Tâm Lưu kiếm phái coi trọng rồi, không thì hắn không thể lấy được nhiều kết tinh linh hồn đến thế.

Tuy nhiên, khi còn trong Thiên Quỳ thần miếu, La Chinh và Lăng Sương đã thu nạp kết tinh linh hồn lớn bằng trái dưa hấu. Vì thế kết tinh linh hồn có kích cỡ bằng nắm tay này không khiến La Chinh rung động chút nào.

Dưới ánh mắt hâm mộ của các đệ tử Thiên Cung, La Chinh hấp thu viên kết tinh linh hồn này, sau đó Lăng Sương dẫn La Chinh rời khỏi đây và đi tới phòng bên cạnh.

Trong phòng bên có một dương hồn trấn giữ, nhưng dương hồn này không phải mang hình thái loài người mà là một dị thú có hình thể khổng lồ tản mát ra khí tức chân ý Hư Không Huyễn Diệt nồng đậm.

“Đó là Không Minh Thú. Đi đi, nó sẽ giúp ngươi chế tạo ra một chiếc nhẫn tu di” Lăng Sương đẩy La Chinh.

Không phải tất cả dị tộc đều là kẻ địch của Nhân tộc. Có một số ít dị tộc có thiên phú đặc biệt sẽ chọn một số gia tộc lớn che chở, Không Minh Thú này là một trong số đó.

La Chinh vừa tới gần Không Minh Thú thì chợt nghe thấy một giọng nói kỳ lạ: “Duỗi ngón tay của ngươi ra”

La Chinh vươn tay, Không Minh Thú cúi đầu xuống, hai xúc tu sắc nhọn trên đỉnh đầu nó quấn quanh ngón tay giữa của hắn vào tạo hình. Chỉ một lát sau, một chiếc nhẫn hình vuông sáng như tuyết xuất hiện trên đầu ngón tay của La Chinh, trông nó giống hệt với cái của Lăng Sương.

Đây chính là chiếc nhẫn tu di sử dụng trong Bỉ Ngạn, La Chinh đã dùng nhẫn tu di nhiều năm nên chỉ lát sau đã thông thạo cách sử dụng nó.

Hai người rời khỏi gian phòng này, Lăng Sương lấy những hồn đan và nhánh hoa kim loại thu được trong Thiên Quỳ thần miếu ra, dùng ý thức chuyển vào bên trong chiếc nhẫn tu di của La Chinh.

“Khó trách nhiều người lại muốn gia nhập Thiên Cung. Vào Tứ Trọng Thiên đã nhận được nhiều phúc lợi như vậy rồi” La Chinh nhìn chiếc nhẫn hình vuông trên ngón tay của mình và cảm thán.

Lăng Sương lại bày ra dáng vẻ hết sức hiển nhiên: “Đương nhiên là bình thường rồi. Đây chỉ là món khai vị thôi, thứ nhận được tiếp theo mới là quan trọng. Ta vẫn chưa lấy đâu, vì muốn đợi ngươi cùng đi đấy!”

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận