Bách Luyện Thành Thần

Chương 2343: Vạch trần

Các chân thần đại viên mãn không muốn từ bỏ, nhưng trưởng bối đã ra lệnh nên bọn họ đành phải nghe theoHuống hồ bọn họ cũng không thể chống lại La Chinh của hiện tại.

Cuối cùng, Mục Huyết Dung khẽ cắn môi, đành đi vòng về.



* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

“Vèo!”

Một đường kiếm lửa màu tím bay xẹt qua bầu trời Hắc Thủy vực và bắn về phía La Chinh.

Hàm Lưu Tô liên tục ra tay tấn công hắn.

Cơ thể La Chinh đột nhiên xoay xuống dưới, đường kiếm lửa tím kia cũng theo sát.

Vì La Chinh đột nhiên xoay người nên nó mất đi mục tiêu, cuối cùng bắn vào trong nước đen.

Dị hỏa màu tím tắt ngúm ngay khi chạm đến nước đen, sau đó biến mất.

“Nước đen này…”

Nhìn thấy những gì vừa diễn ra, La Chinh lập tức thận trọng hơn.

Hắn biết rõ dị hỏa màu tím của Hàm Lưu Tô đáng sợ đến nhường nào, nó gần như có thể đốt cháy mọi thứ.

Huống chi bây giờ tu vi của Hàm Lưu Tô đang tăng nhanh, ban nãy dị hỏa không chỉ thiêu rụi con rắn chín đầu mà còn đốt cả biển dung nham trong vực sâu Ma Vực nữa.

Thế mà ngọn lửa kinh khủng ấy lại tắt ngúm khi vừa chạm đến nước đen.

Không biết rốt cuộc nước đen này là cái gì?

Trong lúc hắn đang suy tư, một giọng nói lạnh nhạt bỗng truyền đến từ phía sau: “Ngươi đã đến vùng đất chuyển thế rồi, đúng không?”

Hàm Lưu Tô lên tiếng hỏi.

Ba người bọn họ đã thành một thể nên bay nhanh hơn La Chinh một chút, khoảng cách giữa hai bên cũng dần rút ngắn lại.

“Đúng thì sao chứ?” La Chinh hờ hững hỏi lại.

“Ngươi gặp được gì ở vùng đất chuyển thế đó?” Hàm Lưu Tô lại hỏi.

La Chinh quay đầu liếc nhìn Hàm Lưu Tô ở cách đó không xa: “Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?”

“Thế à?”

Gương mặt Hàm Lưu Tô lạnh đi, bấm ngón tay.

Hàm Sơ Nguyệt và Hàm Thương Yên ở bên cạnh nàng cũng kích hoạt đại trận trung tâm cùng một lúc.

“Xoẹt!”

Dị hỏa màu tím cháy hừng hực rồi biến dài ra trên không trung như dây leo, kế đó biến thành một đại trận Tử Hỏa bao phủ La Chinh.

La Chinh muốn tránh đi nhưng đã không còn kịp nữa.

“Vèo vèo vèo!”

Trong lúc kích hoạt đại trận bao vây La Chinh, ba người Hàm Lưu Tô, Hàm Sơ Nguyệt và Hàm Thương Yên cũng đồng thời tách ra và đứng vào ba hướng của đại trận Tử Hỏa.

Ba hướng này là ba mắt trận của đại trận.

“Ngay cả á thánh hàng đầu cũng không thể thoát khỏi Khốn Thiên Tỏa Long Trận đã được kết hợp với dị hỏa màu tím của ta” Hàm Lưu Tô cười lạnh: “Hiện giờ ngươi có thể nói cho ta biết rồi đấy”

Dị hỏa màu tím của Hàm Lưu Tô vô cùng đặc biệt, một khi đã cháy thì đến thánh nhân cũng phải lùi bước.

Trận pháp với dị hỏa màu tím mà cả ba cùng hợp tác bày ra có thể bao vây cả thánh nhân!

Điểm quan trọng nhất của Khốn Thiên Tỏa Long Trận là phong tỏa không gian, đến á thánh hàng đầu cũng không thể sử dụng dịch chuyển nếu bị nhốt. Vực sâu Ma Vực vốn là nơi không thể dịch chuyển nên lợi thế về hoàn cảnh của ba người càng cao hơn.

La Chinh bình tĩnh đứng ngay giữa Khốn Thiên Tỏa Long Trận, quan sát đại trận lửa này một lát rồi hỏi ngay: “Chắc hẳn người sáng chế ra Khốn Thiên Tỏa Long Trận này là Hàm Thanh Đế nhỉ? Quả là vô cùng tuyệt diệu”

“Phải, thì sao chứ?” Hàm Lưu Tô lộ vẻ đắc ý.

La Chinh lại nhìn chằm chằm vào Hàm Lưu Tô: “Ba người bọn họ đều đã bị ngươi điều khiển nên mới có tư cách bố trí trận pháp huyền diệu này, ngươi chính là Hàm Thanh Đế, ta nói đúng chứ?”

Hàm Lưu Tô liếc nhìn La Chinh: “Chuyện đó không can hệ gì đến ngươi”

“Ngươi là người có vận may rất lớn, hai đời đều có thể phong thánh. Thần vực đối xử với ngươi cũng không tệ, vậy mà ngươi lại để người thân của mình liên lụy vào chuyện báo thù à? Nó có đáng không?” La Chinh lại hỏi.

“Ý ngươi là gì?” Sắc mặt Hàm Lưu Tô sầm xuống.

“Ta phải nói rõ hơn à? Liễu thánh?” La Chinh nói toạc thân phận của ông ta.

Khi nghe đến đây, gương mặt của Hàm Lưu Tô, Hàm Sơ Nguyệt, Hàm Thương Yên và cả Hàm Thanh Đế ở trên đồng bằng Tuyệt Vọng hoàn toàn biến sắc, hơn nữa vẻ mặt của bốn người đều giống nhau như đúc!

Hàm Thanh Đế vốn không hề để tâm đến những suy đoán khác của La Chinh.

Dù bọn Hàm Lưu Tô đã là chân thần đại viên mãn nhưng vẫn khiến không ít người nghi ngờ, chẳng qua chuyện đó cũng không làm ảnh hưởng gì cả.

Thế nhưng bí mật lớn nhất của Hàm Thanh Đế lại bị kẻ trước mắt vạch trần, đó mới là điều ông ta kiêng kỵ nhất trong lúc này.

Kể từ hơn hai mươi năm trước, sau khi Hàm Thanh Đế thức tỉnh trí nhớ kiếp trước, ông ta vẫn luôn cố gắng tiếp cận Đông Phương Thuần Quân.

Do Đông Phương Thuần Quân rất cảnh giác với Hàm gia nên Hàm Thanh Đế chưa có cơ hội gì nhiều…

Bởi vậy ông ta nhất định phải tìm được thời cơ ra tay trong chuyến đi đến vực sâu Ma Vực lần này. Ông ta muốn khiến Đông Phương gia lụi tàn, thậm chí là toàn bộ liên minh các gia tộc quyền thế!

Nếu Đông Phương Thuần Quân biết thân phận của ông ta thì có thể tưởng tượng được kết cục của ông ta rồi!

“Làm sao ngươi biết? Chuột Thạch Lẫm nói cho ngươi biết à?” Hàm Lưu Tô sa sầm mặt mày.

La Chinh nhún vai: “Phải, mà cũng không phải, nó chỉ nói với ta rằng chủ nhân của nó là Nhạc Ngâm Liễu thôi. Do ta điều tra theo ký ức của Nhạc Ngâm Liễu rồi tự khắc hiểu ra mọi chuyện ấy mà”

“Thì ra là thế” Hàm Lưu Tô khẽ gật đầu, trên gương mặt u ám hiện ra nụ cười mỉm mơ hồ: “Ta thật sự không ngờ ngươi có thể tra ra thân phận này, tiếc là ngươi không có cơ hội nói ra điều đó! Hóa thành tro bụi đi!”

Hàm Lưu Tô vừa dứt câu thì Khốn Thiên Tỏa Long Trận đang bao vây La Chinh lập tức cháy hừng hực.

Xem ra Hàm Thanh Đế thật sự muốn giết La Chinh trong trận pháp này.

La Chinh khẽ lắc đầu, ánh mắt quan sát ngọn lửa cháy rực: “Xem ra ngươi vẫn không để tâm đến Lưu Tô như trước”

“Ý ngươi là sao?” Hàm Lưu Tô cau mày hỏi.

“Hàm Lưu Tô không nói cho ngươi biết rằng dị hỏa màu tím có thể đốt cháy mọi thứ, ngoại trừ ta à?” La Chinh mỉm cười.

“Mạnh miệng!”

Dĩ nhiên Hàm Thanh Đế đang ở trên đồng bằng Tuyệt Vọng không tin hắn. Ông ta ra lệnh bằng ý nghĩ, sau đó Hàm Lưu Tô lập tức thúc đẩy cho Khốn Thiên Tỏa Long Trận cháy mạnh hơn.

Ngọn lửa vây quanh bốn phía rồi lũ lượt kéo đến bao phủ La Chinh, hơn nữa vẫn tiếp tục cháy như điên.

Ngay cả thánh nhân cũng sẽ gặp phiền phức khá lớn nếu dính phải dị hỏa màu tím của Hàm Lưu Tô, huống hồ là chân thần đại viên mãn như La Chinh.

“Soàn soạt…”

Thân thể La Chinh từ từ lay động trong dị hỏa màu tím, đến khi bước ra mới thấy hắn không hề bị thương dù chỉ một chút.

Chẳng qua, xung quanh cơ thể hắn lại hiện lên vô số ánh vàng như một bức tượng phật được dát vàng vậy.

Hàm Thanh Đế ở đồng bằng Tuyệt Vọng và Hàm Lưu Tô ở đối diện La Chinh đều như đang nhìn thấy cảnh tượng khó tin.

Lúc này Hàm Thanh Đế mới mơ hồ nhớ rằng Hàm Thiên Tiếu từng bẩm báo với mình về cơ thể không sợ lửa của La Chinh, nhưng khi ấy La Chinh mới chỉ là chân thần cấp thấp nên Hàm Thanh Đế không để vào mắt, thử hỏi làm sao có thể nhớ rõ?

Hàm Thanh Đế chọn điều khiển ba người Hàm gia là vì Hàm Lưu Tô có dị hỏa đặc biệt.

Sau khi ông ta sử dụng năng lực mà chuột Thạch Lẫm trao cho mình để thúc cả ba tăng tu vi lên cảnh giới đại viên mãn trong thời gian ngắn, yếu tố chính giúp cả ba có thể giết cả á thánh hàng đầu là dị hỏa màu tím của Hàm Lưu Tô.

Hiện tại La Chinh không sợ dị hỏa màu tím, nghĩa là chỗ dựa lớn nhất của cả ba đã mất.

“Roẹt!”

La Chinh lao ra khỏi đại trận Tử Hỏa rồi nhắm thẳng về phía Hàm Lưu Tô.

Tốc độ phản ứng của Hàm Lưu Tô không chậm, nàng lui về sau một bước còn Hàm Thương Yên và Hàm Sơ Nguyệt thì tiến lên một bước, cả ba người sử dụng Khốn Thiên Tỏa Long Trận để đọ sức với La Chinh.

Thế nhưng, điểm lợi hại của trận pháp này là dị hỏa màu tím kia, song ngọn lửa lại hoàn toàn không thể trói buộc La Chinh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận