Bách Luyện Thành Thần

Chương 3663: Đại Quỷ Tế Nhân tộc

Thương Đa vừa gào lên, vị Đại Quỷ Tế Nhân tộc kia bỗng nhiên dừng bướcĐại Quỷ Tế Nhân tộc thấy hơi hoang mang.

Có Nhân tộc đang tìm họ trong đài Quỷ Tế? Ở đảo Dạ Kiến này, ngoại trừ nhóm Nhân tộc bọn họ ra thì không còn xuất hiện Nhân tộc nào nữa, sao có thể xuất hiện trên đài Quỷ Tế chứ?

Bội Nguyên vốn không ngờ Thương Đa lại to gan đến vậy, đang trong tay nó mà còn gào lên.

“Câm ngay!”

Tay Bội Nguyên đột nhiên dùng lực bóp lấy cổ Thương Đa, mặt Thương Đa lập tức trương lên và đỏ bừng, không nói nổi câu nào.

“Đợi đã, Bội Nguyên huynh” Đại Quỷ Tế Nhân tộc thấy tò mò bèn đuổi theo.

Bội Nguyên thấy Đại Quỷ Tế Nhân tộc đuổi theo thì sầm mặt lại, càng kéo Thương Đa đi nhanh hơn.

Thấy phản ứng đó của Bội Nguyên, mối nghi ngờ trong lòng Đại Quỷ Tế Nhân tộc càng sâu sắc hơn. Ông ta bước ra một bước, bóng dáng đang đứng ở đó đột nhiên cứng ngắc lại, còn một bóng dáng khác thì đã xuất hiện trước mặt Bội Nguyên. Bên kia, bóng dáng ông ta để lại ở chỗ ban nãy cũng dần biến mất.

“Bội Nguyên huynh, việc gì phải vội vàng như thế?” Đại Quỷ Tế Nhân tộc hỏi.

“Chuyện không liên quan tới ngươi!” Bội Nguyên lạnh lùng trả lời.

“Ư ư…” Thương Đa dùng hết sức mình mà giãy, muốn phát ra chút âm thanh. Thế nhưng bàn tay Bội Nguyên hệt như gọng kìm kẹp chặt lấy cổ nó, khiến nó chẳng nói nên lời.

“Nhưng ta nghe hắn bảo là có Nhân tộc ở đài Quỷ Tế mà?” Đại Quỷ Tế Nhân tộc hỏi.

“Ngươi nghe nhầm rồi” Bội Nguyên lại nói.

“Mặc kệ là có nghe nhầm hay không, ta vẫn muốn nghe chính hắn nói” Đại Quỷ Tế Nhân tộc nghiêm mặt lại.

Sắc mặt Bội Nguyên sầm xuống: “Ngươi đang làm khó ta đấy à?”

“Đúng vậy, ta đang muốn làm khó ngươi đấy” Đại Quỷ Tế Nhân tộc đáp.

Vẻ mặt Bội Nguyên lập tức trở nên hết sức khó coi.

Vì lão già Nguyên Thủy Thiên Tôn kia mà địa vị của Nhân tộc trong Núi quỷ rất cao, nơi nơi đều nhận được ưu đãi.

Mấu chốt là thực lực của những Nhân tộc này còn mạnh đến phi thường, Bội Nguyên không đánh lại ông ta, bây giờ mà không buông Thương Đa ra thì chắc chắn không được.

Bội Nguyên trầm mặc do dự một chút rồi như nghĩ tới điều gì, nó vung tay quẳng Thương Đa xuống đất, nói: “Xem các ngươi còn đắc ý được bao lâu!”

Sở dĩ địa vị của đám Nhân tộc trong núi quỷ rất cao là vì Hầu Linh Môn đều gửi gắm toàn bộ hy vọng thức tỉnh lên người họ.

Nhưng văn minh Nguyên Linh đã mang răng sói đến…

Nếu răng sói là thật, vậy thì đám Nhân tộc này liền thành rác rưởi vô dụng rồi! Đến lúc đó hãy xem đám Nhân tộc này còn phách lối thế nào được nữa?

Thương Đa bò dậy từ trên mặt đất, vội nói: “Tiền bối, La Chinh bọn họ bị văn minh Nguyên Linh nhốt ở đài Quỷ Tế, các ngài mau đi cứu họ đi!”

Vẻ mặt của Đại Quỷ Tế Nhân tộc khựng lại: “La Chinh? Là ai?”

Trong thế giới hỗn độn số bảy mươi bảy không tồn tại nhân vật La Chinh nên đương nhiên ông ta không quen biết.

Thương Đa cũng không biết rõ, suy nghĩ lướt nhanh trong đầu. Nó nói: “Ta biết họ còn có người tên là Phục Hy, Nữ Oa…”

Khi Thương Đa thốt ra mấy cái tên này, sắc mặt của Đại Quỷ Tế Nhân tộc lập tức tỏ vẻ vô cùng thận trọng: “Họ đến từ đâu?”

“Thế giới bên ngoài đảo Dạ Kiến” Thương Đa đáp.

“Bên ngoài đảo Dạ Kiến?” Vẻ mặt của Đại Quỷ Tế Nhân tộc thay đổi mấy lần, sau đó ông ta lập tức quay người bỏ đi.

Lối đi này kết nối với phía bên phải tầng ba của núi quỷ.

Nhân tộc rất được ưu ái tại tầng ba, hầu hết toàn bộ không gian ở phía bên phải đều thuộc về bọn họ.

Sau khi đi đến cuối lối đi, ông ta lập tức đẩy một cánh cửa trong đó ra.

Bên kia cửa là một đại sảnh rất rộng.

Trong đại sảnh, một ông lão đang loay hoay làm gì đó. Từng giọt máu tươi nhỏ xuống từ đầu ngón tay ông, rơi vào trong một bình sứ nho nhỏ.

Trước mặt ông lão có đến hàng nghìn hàng vạn bình sứ, trong bình đều là máu của các Bất Hủ cảnh. Số máu này chính là nền tảng sinh tồn của Nhân tộc trong núi quỷ.

Ông lão này chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn bản tôn, mà ông đang cẩn thận tỉ mỉ dung hợp sức mạnh huyết mạch trong bình sứ.

Cách duy nhất để thức tỉnh Quỷ Chủ chính là tìm về hết mười ba răng sói, thế nhưng đường dẫn ra ngoài đảo Dạ Kiến đã bị phá, hy vọng này trở nên hết sức xa vời.

Chỉ có điều, cuối cùng nhóm Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nghĩ ra một cách trong tuyệt vọng.

Bản thân răng sói là vật dung hợp huyết mạch, mỗi một cái răng sói đều ẩn chứa thần thông huyết mạch khác nhau. Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên là một pháp bảo hết sức mạnh mẽ.

Nguyên Thủy Thiên Tôn bèn thử hỗn hợp nhiều loại huyết mạch Bất Hủ cảnh lại để mong thu được huyết mạch dung hợp tương tự với răng sói.

Quá trình này vô cùng gian nan.

Bọn họ đã bị nhốt ở đảo Dạ Kiến rất lâu rồi. Suốt hơn nghìn thần kỷ nguyên qua, Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn luôn lặp đi lặp lại thử nghiệm này, cuối cùng đã có được thu hoạch không tệ.

Ít nhất, khí tức huyết mạch mà ông dung hợp khiến Quỷ Chủ có phản ứng.

Chỉ cần có phản ứng là đủ rồi.

Chấp niệm của Quỷ Chủ đối với răng sói chỉ là khí tức huyết mạch dung hợp. Nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn thật sự có thể bù đủ mười ba loại khí tức huyết mạch dung hợp khác nhau thì khả năng thức tỉnh Quỷ Chủ là rất lớn.

Cũng chính vì vậy, Nguyên Thủy Thiên Tôn rất được đám khỉ kia coi trọng, Nhân tộc cũng chiếm cả nửa bầu trời trong Núi quỷ.

Dù về mặt số lượng thì Đại Quỷ Tế của dị tộc khác chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng không kẻ nào dám ngay mặt mạo phạm Nhân tộc.

Đế Tuấn còn chưa mở lời, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã hỏi: “Đế Tuấn, đã xảy ra chuyện gì mà lo lắng như thế?”

“Lối đi của đảo Dạ Kiến được sửa rồi, phân thân của Phục Hy, Nữ Oa cùng Đông Hoàng đã tìm đến, bây giờ đang bị văn minh Nguyên Linh chặn ở đài Quỷ Tế!” Đế Tuấn nói.

Nguyên Thủy Thiên Tôn vốn muốn trộn huyết mạch trong hai bình sứ.

Huyết mạch của cường giả Bất Hủ cảnh vô cùng đặc biệt, mà đặc biệt hơn nữa là huyết mạch trong bình sứ đã từng dung hợp hai lần, muốn dung hợp thêm lần nữa thì phải cẩn thận từng li từng tí.

Nghe được lời thông báo của Đế Tuấn, tay Nguyên Thủy Thiên Tôn đột nhiên run lên, từ trong một bình sứ bỗng tỏa ra một làn khói xanh, một luồng lửa như cây kim nhỏ xíu chui ra khỏi miệng bình, cả bình sứ lập tức vỡ nát.

“Cái gì!” Nguyên Thủy Thiên Tôn còn tưởng mình nghe nhầm

Đế Tuấn vội vàng nói lại lần nữa.

Nguyên Thủy Thiên Tôn chìm trong cơn khiếp sợ dữ dội, sau vài hơi thở bèn nói ngay: “Gọi Chúc Dung và Xi Vưu đến, chúng ta đi cùng nhau!”

Bốn Nhân tộc đảm nhiệm Đại Quỷ Tế ở đây chính là Chúc Dung, Đế Tuấn, Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Xi Vưu.



Không khí trên đài Quỷ Tế bị nén chặt.

Con mắt của Mục Linh như đang say ngủ, đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.

Ánh mắt của A Hỏa thì không có ý tốt, đánh giá La Chinh: “Lại phải để nhóm các ngươi sống lâu thêm một lát, ta rất không vui.”

“Không vui cũng phải nhịn” Phục Hy lạnh giọng đáp lại.

Tình hình đối với bọn họ cực kỳ không ổn, tâm trạng của mấy người Phục Hy cũng trở nên hết sức nôn nóng.

A Hỏa cười lạnh, bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi: “Các vị Quỷ Tế đại nhân, A Hỏa có thể giết trước vài người không?”

“Xin cứ tự nhiên.” Một Đại Quỷ Tế xua tay.

Sự sống chết của đám người này không hề liên quan đến chúng, chúng ở lại đây chỉ đề “trông coi” đám Mục Linh mà thôi.

“Tốt lắm!” A Hỏa gật gật đầu.

Rồng trắng nhỏ vốn đã chui vào trong cơ thể nàng ta lại chui ra lần nữa, ngọn lửa bùng lên trên thân thể nó, sau khi nó được dát thêm một lớp vảy lửa thì lập tức lượn lờ về phía La Chinh.

“Dừng tay.”

Lúc này, một giọng nói chợt phát ra từ bên trong lối đi không gian.

Sau đó, bốn Đại Quỷ Tế Nhân tộc bước ra khỏi lối đi truyền tống ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận