Bách Luyện Thành Thần

Chương 2401: Bóng dáng cô độc dạo chơi trong biển

Nếu nơi đây không phải biển Chân Ý thật sự, vậy thì hắn đang ở đâu?Rõ ràng hắn đang bị vây khốn trong đám sen đỏ ở hư không kia…

La Chinh vốn cho rằng mình chết chắc rồi, lửa của những bông sen đỏ kia thiêu rụi cả Đường Lôn, không có lý do nào mà hắn lại may mắn thoát chết. Nào ngờ những Phạn văn màu vàng kim bên ngoài thân thể hắn lại sáng lên với tốc độ trước nay chưa từng có!

Song, lần này hơi khác với mọi khi…

Khi hắn đang liên tục hấp thu lửa của những đóa sen đỏ thì năm giác quan toàn thân đột nhiên biến mất. Hắn có cảm giác như linh hồn của hắn thoát ra ngoài, rơi vào trạng thái không nghe được gì, không thấy được gì cả. Lúc hắn tỉnh táo lại một lần nữa thì bản thân đã rơi vào một đại dương màu đỏ thẫm rồi…

“Soạt!”

Ngâm mình trong biển dung nham này không hề đau đớn chút nào, nhưng mỗi lần hắn cử động một chút thì sẽ cảm thấy bên trong thân thể truyền tới cảm giác đau đớn.

“Rốt cuộc đây là nơi quái quỷ gì?”

La Chinh định thúc giục đạo uẩn để bản thân thoát khỏi đại dương màu đỏ này, bay lên bầu trời.

“Soạt!”

Toàn thân hắn chui ra khỏi đại dương, khi sắp rời khỏi mặt biển thì biển dung nham này lại như có sinh mệnh, giữ chặt hắn trên mặt biển…

“Không thoát ra được ư?”

La Chinh giật mình, dung nham ở bên dưới biến thành nhựa cao su sền sệt, giống như dính chặt vào người hắn vậy!

“Lõm bõm!”

Sau một hồi giằng co, La Chinh lại rơi vào trong biển dung nham nóng rực.

Chẳng bao lâu sau hắn phát hiện ra, dù hắn không bơi cũng sẽ không bị chìm xuống đáy biển, bởi có một sức mạnh kỳ lạ nào đó đang nâng hắn nổi trên mặt biển.

La Chinh phát hiện ra điều này nên hắn quyết định không bơi nữa mà mặc cho mình trôi lơ lửng trên mặt biển.

“Đám não chủ kia đã sai. Quả nhiên bản chủ mới là người có khả năng quan sát tinh tường, từ trước tới nay không có đến một lần phạm sai lầm”

Đúng lúc này, giọng nói của 9527 vang lên trong đầu La Chinh.

“9527?”

La Chinh đột nhiên lăn một vòng trên mặt biển.

Trong đại dương này, chỉ cần động đậy một chút thôi là sẽ cảm thấy rất đau đớn, nhưng vì kích động mà hắn đã quên khuấy mất chuyện này. Cho nên hiện giờ hắn bỗng cảm thấy toàn thân đau đớn như sưng phù lên, khiến hắn không kìm được mà khẽ rên thành tiếng.

“Ngươi ở đâu?” La Chinh lại hỏi.

Hắn phát hiện ra ý thức của 9527 không truyền từ ngực hắn tới, mà là từ sâu trong não.

“Ta còn trong cơ thể ngươi” 9527 nói.

“Vậy chuyện gì đã xảy ra với ta thế này? Linh hồn thoát ra khỏi xác à?” La Chinh hỏi.

Ai ngờ 9527 lại đáp lại: “Không hẳn là thế, đại khái là thân thể của ngươi bị ra khỏi Khiếu”

“Thân thể làm sao ra khỏi Khiếu được?” La Chinh tò mò hỏi.

“Khiếu” ở đây chính là huyệt Khiếu của một người, linh hồn có thể thoát ra ngoài qua Khiếu, nhưng thân thể thì làm sao có thể ra khỏi Khiếu được?

“Ta chỉ nói ví dụ mà thôi…” 9527 bất đắc dĩ đáp lại.

“Thế nơi này là đâu? Biển Chân Ý à?” La Chinh lại hỏi tiếp.

“Đúng, nơi này chính là biển Chân Ý” 9527 khẳng định suy đoán của La Chinh, đồng thời còn bổ sung thêm: “Nhưng đây không phải biển Chân Ý thông thường đâu. E rằng lâu lắm rồi, vùng biển Chân Ý này không có ai đặt chân tới…”

“Soạt soạt…”

Trên biển dung nham đỏ rực xuất hiện một hơi thở cổ xưa, bao la mà mờ mịt. La Chinh nhìn biển Chân Ý mênh mông không thấy bờ này, bất chợt cảm thấy bản thân rất nhỏ bé, giống như một hạt cát vậy…

“Muốn đặt chân lên biển Chân Ý này cần phải sử dụng cách thức tu luyện của Cổ Thần sao?”

Nhờ 9527, La Chinh đã nghĩ thông.

Lão Kim từng nói với hắn rằng, thu nạp hoang cốt và tu luyện hoang thần chính là cách thức tu luyện của cổ thần. Cổ thần có thể vượt biển Chân Ý, đột phá thẳng tới cảnh giới Bỉ Ngạn…

“Đúng!” 9527 đáp lại.

“Nhưng dưới đáy hỗn độn có nhiều người tu luyện hoang thần như vậy, thậm chí các cường giả đã vượt qua Bỉ Ngạn cảnh cũng thu nạp hoang cốt để luyện thể. Bao năm trôi qua vậy rồi mà chưa có ai trong số bọn họ được đặt chân lên biển Chân Ý sao?” La Chinh lại hỏi.

Hắn đã từng hỏi trực tiếp lão Kim nhưng không nhận được đáp án xác thực nào cả.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Lúc La Chinh hỏi chuyện này, 9527 im lặng một lúc lâu rồi mới trả lời: “Bởi vì chân lý đã bị sửa đổi, chỉ thu nạp hoang cốt thì không thể nào bước vào vùng biển Chân Ý này được. Nhưng bản chủ nói ngươi là một trường hợp ngoại lệ…”

Bản chủ cũng chính là cổ thần hỗn độn đã từng sàng chọn ra vô số đối tượng trong ngục giam mà “Khư” tạo ra, nhưng không tìm được một ai cả. Cuối cùng, kẻ từ ngoài vào như La Chinh lại được thông qua, đây đúng là chuyện cực kỳ trùng hợp.

“Là vì phương pháp luyện thể của ta sao?” La Chinh tò mò hỏi.

“Đúng vậy” 9527 cười nhạt: “Tuy ta là một phân hồn của bản chủ, nhưng suy nghĩ của bản chủ và ta không hoàn toàn giống nhau. Có điều, bây giờ xem ra phán đoán của bản chủ rất chính xác, ngươi đã đặt bước chân đầu tiên vào biển Chân Ý rồi đó!”

Xưa nay 9527 luôn bình tĩnh ung dung, nhưng giờ trong giọng nói của nó lại ẩn chứa sự kích động. Trong mắt của 9527 thì La Chinh vẫn là một nhân vật nhỏ không quan trọng gì, nhưng nhân vật nhỏ này lại có phẩm chất đặc biệt mà người khác không có được!

“Ào…”

Ngay vào lúc này, La Chinh đột nhiên nghe thấy trên mặt nước có tiếng động.

Trên biển Chân Ý này có một bóng thuyền nho nhỏ. Chiếc thuyền này chỉ là một bóng mờ nhạt nhòa, trên mũi thuyền có một bóng người mơ hồ…

Chiếc thuyền nhỏ kia tản ra một luồng “chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng” cực mạnh. La Chinh từng thấy luồng chân ý của đạo này trên người Kiếm Ngao của Kiếm tộc!

“Đó là thuyền gì vậy?” La Chinh quay đầu nhìn lại.

“Thuyền được biến hóa ra từ chân ý, nó có thể vượt biển tới bờ bên kia, dùng để vượt qua bỉ ngạn. Chắc hẳn không lâu nữa, ngươi cũng sẽ đi trên con đường ấy” 9527 đáp lại.

Phương pháp tu luyện của Đại Thế Giới chính là làm cho thần đạo đi tới cực hạn, như vậy sẽ lĩnh ngộ chân ý của đạo, biến chân ý thành thuyền nhỏ rồi dùng chiếc thuyền nhỏ ấy để vượt qua biển Chân Ý…

“Ào, ào, ào…”

Càng lúc càng có nhiều chiếc thuyền nhỏ xuất hiện. Chúng vượt sóng, vượt gió, rong ruổi trên biển Chân Ý.

“Có nhiều người vượt biển Chân Ý như vậy sao?” Trên mặt La Chinh lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Từ những thông tin mà hắn biết được từ chỗ lão Kim và Minh Vi, trong thế giới mẹ có vô số cường giả Bỉ Ngạn cảnh, từ đó có thể thấy người vượt qua Bỉ Ngạn không hề ít. Thế nhưng La Chinh cũng không bao giờ tưởng tượng được, chỉ một lúc mà có đến mười mấy người lên đường trên biển Chân Ý.

9527 suy tư một lúc, sau đó mới nói tiếp: “Đúng là hơi kỳ lạ, có lẽ là đám con cháu của một thế lực lớn nào đó ở thế giới mẹ đồng loạt muốn đột phá Bỉ Ngạn cảnh chăng?”

Ngay vào lúc này, một bóng người trên một chiếc thuyền chân ý đột nhiên hét lớn: “Mọi người mau nhìn kìa! Mau nhìn kìa! Trong biển có người!”

Tiếng hét kia rất to, truyền đi rất xa trên mặt biển mênh mông. Đám người trên các thuyền nhỏ khác cũng lập tức chuyển ánh mắt về hướng này.

“Trong biển Chân Ý có người ư? Nói vớ… vớ vẩn…” Một người khác vừa nói tới một nửa thì thấy bóng dáng của La Chinh trong biển, khiến câu nói bị nghẹn ứ trong họng.

“Người kia dùng thân thể để vượt biển Chân Ý kìa! Từ xưa tới nay ta chưa bao giờ nghe nói tới chuyện này. Đây quả thực là…” Một bóng người trên một thuyền chân ý khác cũng thốt lên với ngữ điệu khó tin.

9527 đoán không sai, đây là một nhóm khoảng mười mấy đệ tử của Thái Nhất Thiên Cung. Lần này, Thái Nhất Thiên Cung mở “Kiếm Vận Thiên Lộ” ra để giúp nhóm đệ tử của Thiên Cung có thể lĩnh hội. Trong số bốn trăm chín mươi nghìn đệ tử vào Thiên Lộ thì chỉ có mười sáu người lĩnh ngộ được “chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng” và biến ra thuyền nhỏ, xuất phát về hướng bờ bên kia.

Trên biển Chân Ý, bọn họ không thể nhìn thấy diện mạo thực sự của những người khác, chỉ có thể nhìn được cái bóng mơ hồ của nhau và nghe được giọng nói của nhau mà thôi. Tuy nhiên, trong mắt của họ thì nơi đây không phải biển dung nham đỏ rực mà là một biển Chân Ý giống như trời sao sáng chói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận