Bách Luyện Thành Thần

Chương 3474: Mục đích của chìa khóa

Lời của Nữ Oa truyền vào tai La Chinh đã nhắc nhở hắn. La Chinh lập tức mở miệng hỏi Chấp Bút Giả: “Có một điểm La mỗ không hiểu, nếu theo như lời của Chấp Bút Giả đại nhân thì chỉ những ai tiến vào Vĩnh Hằng thần đình mới có thể được Tứ Linh Môn coi trọng, nhưng hơn nghìn kỷ nguyên hỗn độn qua hình như chỉ có mình ta là vào được, yêu cầu này có vẻ cao quá thì phải?”Bây giờ, trong thế giới hỗn độn, ngoại trừ La Chinh ra thì người dung hợp huyết mạch mạnh nhất chính là Mục Linh, mà ngay đến Mục Linh cũng không thể đi đến gian phòng cuối cùng được. Nếu bỉ ngạn thật sự là mạng lưới tìm nhân tài cho Tứ Linh Môn, vậy hiển nhiên thiết lập như này rất bất thường.

“Tứ Linh Môn ngày nay không phải là Tứ Linh Môn xưa kia nữa, chắc ngươi cũng đã chứng kiến trong Vĩnh Hằng thần đình” Chấp Bút Giả nói.

La Chinh khẽ gật đầu.

Hiển nhiên Vĩnh Hằng thần đình là trung tâm của Tứ Linh Môn. Ngay cả trung tâm quan trọng như vậy mà cũng bị bỏ hoang, qua đó có thể tưởng tượng Tứ Linh Môn đã gặp phải tổn thất nặng cỡ nào, e rằng thế lực này đã chẳng còn tồn tại nữa.

“Ta đã trả lời vấn đề của ngươi rồi, bây giờ ngươi có thể nói cho ta lúc dung hợp Vĩnh Hằng Thần Huyết có tổng cộng bao nhiêu cột sáng trong bản đồ phổ không?” Chấp Bút Giả hỏi.

Đây mới là vấn đề mà Chấp Bút Giả quan tâm nhất.

“Toàn bộ” La Chinh đáp.

“Nghĩa là sao?” Chấp Bút Giả hơi hoang mang, trong phút chốc nó không hiểu ý La Chinh là gì.

“Ba trăm bảy mươi ba loại, toàn bộ đều mở ra hết trên bản đồ trên quảng trường, ta đã dung hợp Khởi Nguyên Thần Huyết hoàn chỉnh” La Chinh lạnh nhạt nói.

Thật ra ngay cả La Chinh cũng không hiểu rõ vì sao mình lại lấy được Khởi Nguyên Thần Huyết hoàn chỉnh, bản thân hắn cũng thấy rất lạ.

Trên đường từ Vĩnh Hằng thần đình trở về bức tranh bất hủ, hắn từng nghiên cứu và thảo luận với Nguyên Thủy Thiên Tôn về vấn đề này hòng làm rõ khúc mắc trong đó, nhưng họ vẫn không thu được quá nhiều đầu mối…

Về phần Chấp Bút Giả, nó nghe câu trả lời của La Chinh xong thì im lặng lần nữa. Hồ Nữ bên cạnh chớp mắt, nàng ta cảm nhận được cảm xúc của Chấp Bút Giả rất khác thường.

“Trong Tứ Linh Môn cũng không ai mở được bản đồ hoàn chỉnh, thậm chí một góc vuông hoàn chỉnh mà cũng không ai mở được hoàn toàn…” Chấp Bút Giả thì thào.

Trên bản đồ có tổng cộng bốn góc vuông, như góc vuông “hủy diệt” hoàn chỉnh hay góc vuông “thời không” hoàn chỉnh, nếu được mở ra cũng có thể chiếm được thực lực cực mạnh.

Nhưng mỗi một góc vuông đều cần mọc lên hơn chín mươi cột sáng, trong Tứ Linh Môn từng có người dùng phương pháp đặc biệt để thực hiện rồi nhưng tuyệt đối không phải lấy được trong giai đoạn dung hợp Khởi Nguyên Thần Huyết.

Vì vậy, phản ứng đầu tiên của Chấp Bút Giả chính là chuyện này không có khả năng. Chuyện như này nếu không tận mắt thấy thì vốn chỉ được xem là cực kỳ hoang đường, giống như lời khoác lác vụng về nhất.

“Dùng gì để chứng minh?” Chấp Bút Giả hỏi.

Thật ra Chấp Bút Giả không cần truy hỏi đến cùng, nhưng hiển nhiên nó – một kẻ có cảm xúc tĩnh lặng như nước vô số năm qua – gặp phải chuyện này cũng không thể nào bình tĩnh được.

La Chinh mở to mắt nhìn, suy tư một thoáng.

Đúng là hắn không có năng lực sử dụng Khởi Nguyên Thần Huyết hoàn chỉnh…

Thật ra, từ khi lấy được Khởi Nguyên Thần Huyết đến nay, độ kiểm soát của La Chinh đối với Khởi Nguyên Thần Huyết không quá cao, đa số thời điểm đều là Khởi Nguyên Thần Huyết tự động trợ giúp La Chinh, ví dụ như giúp La Chinh phân biệt cấu tạo của toàn bộ năng lượng, hoặc là căn cứ vào năng lượng của đối thủ để tiến hành điều chỉnh, từ đó khắc chế đối thủ gắt gao.

Có điều, La Chinh vừa nghĩ thoáng qua bèn vỗ vỗ đầu, sau đó đưa tay ra, đồng thời Khởi Nguyên Thần Huyết trào dâng dữ dội, một luồng khí tức năng lượng dạt dào hiện ra trong lòng bàn tay hắn.

Đó chính là năng lượng loại thứ nhất trong góc vuông sinh mệnh.

Sau đó luồng năng lượng kia cứ tiếp tục biến hóa không ngừng, từ loại thứ nhất biến thành loại thứ hai, loại thứ ba, loại thứ tư…

Chấp Bút Giả nhìn năng lượng biến hóa liên tục trong tay La Chinh thật lâu, cuối cùng phát ra âm thanh cười gượng: “Thảo nào, thảo nào ngươi có thể tùy ý tổ hợp năng lực huyết mạch… Vì sao ngươi có thể thu được hết mọi năng lực trên bản đồ?”

Chấp Bút Giả từng nắm giữ tất cả các lối đi, nó đã thấy rất nhiều thiên tài của thế giới thứ rồi, nhưng dù có vượt trội đáng kinh ngạc đến thế nào đi nữa thì cũng không thể nào làm được như La Chinh.

Đừng nói đến thiên tài trong thế giới cấp thấp, mà ngay cả thiên tài của Tứ Linh Môn, nó cũng chưa thấy ai như thế bao giờ.

Chuyện như này lại diễn ra trên người tên nhóc này, chỉ có thể nói rằng đây là kỳ tích.

“Không biết” La Chinh thành thật trả lời.

“…”

Chấp Bút Giả và Hồ Nữ nhìn nhau một cái, cả hai đều cạn lời.

Nói gì đi chăng nữa, La Chinh cũng đã vượt qua mong muốn của Chấp Bút Giả, đồng thời còn mang đến cho nó lòng tin rất lớn.

“Chấp Bút Giả đại nhân, ta rời đi được chưa?” La Chinh hỏi.

Hắn ở lại bức tranh bất hủ quá lâu rồi, hắn không muốn lãng phí thời gian thêm nữa.

“Đương nhiên là được” Chấp Bút Giả gật đầu: “Nhưng còn có một việc muốn giao cho ngươi”

“Mời nói” La Chinh tỏ vẻ rằng mình đã dự liệu trước điều này.

Bắt đầu từ Hồn thành, sau đó là vùng đất Kiếp Cốt và cuối cùng là bức tranh bất hủ, La Chinh đều cảm thấy những điều này là do cõi u minh để lại cho mình. Hắn không tin mọi chuyện không hề liên quan gì đến kẻ đứng sau này.

Nhưng dù mục đích của thế cục này là gì thì cuối cùng vẫn có thể giúp hắn mạnh hơn từng bước một, nên đương nhiên hắn sẽ không phản kháng.

Chấp Bút Giả chắc chính là mắt xích trong khâu này, sau khi vượt qua bức tranh bất hủ thì có lẽ mọi chuyện sẽ sáng tỏ.

“Lúc ở Hồn thành ngươi đã lấy được một chiếc chìa khóa phải không?” Chấp Bút Giả hỏi.

“Đúng vậy” La Chinh gật đầu.

Rất nhiều người biết chuyện La Chinh tiến vào căn phòng trên đỉnh Hồn thành, hắn cũng không hề giấu giếm.

“Sau khi tiến vào Tam Thanh Thiên, ngươi hãy cầm chiếc chìa khóa ấy đi đến trung ương Ngọc Thanh Thiên” Chấp Bút Giả nói.

“Trung ương Ngọc Thanh Thiên?” Lông mày La Chinh hơi nhướng lên.

“Đúng vậy, cũng chính là nơi trọng yếu nhất của Tam Thanh Thiên” Chấp Bút Giả nói.

Ánh mắt của mấy người Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng đột nhiên nghiêm túc lên.

Nếu chia Bỉ Ngạn làm hai phần thì ba mươi hai trọng thiên đầu chính là một phần, còn Tam Thanh Thiên là phần còn lại.

Bản thân Tam Thanh Thiên có lẽ không quá rộng lớn, nhưng mỗi một tín vật Bỉ Ngạn trong đó đều không phải là thứ mà ba mươi hai trọng thiên trước có thể so sánh được, độ nguy hiểm ở đó cũng cao hơn trước rất nhiều.

Thái Thanh Thiên đã rất nguy hiểm rồi chứ đừng nói chi đến Thượng Thanh Thiên, còn về phần Ngọc Thanh Thiên…

Trong các thế lực cấp chúa tể từ xưa đến nay, người có thể đi qua đó rất ít ỏi. Ngay cả văn minh Nguyên Linh được mệnh danh là văn minh chiếm cứ Tam Thanh Thiên mà cũng không hiểu quá rõ về Ngọc Thanh Thiên. Còn trung ương Ngọc Thanh Thiên chính là nơi sâu nhất của Tam Thanh Thiên…

Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không biết trong đó có thứ gì, có mối nguy hiểm gì và dưới dạng hình thái nào.

“Ở đó có gì? Một cái cửa cần dùng chìa khóa để mở à?” La Chinh cười hỏi.

Nào ngờ Chấp Bút Giả khẽ gật đầu: “Đúng vậy, một cánh cửa được khảm dưới đất, ngươi phải mở nó ra!”

“Bên trong có gì vậy?” La Chinh tò mò hỏi.

“Mở nó ra rồi tự nhiên sẽ có người trả lời ngươi thôi” Chấp Bút Giả nói.

“Ta không cần thiết phải mở nó ra, có lẽ đối với ta đó cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì” La Chinh mỉm cười: “Cho nên ngươi nhất định phải nói cho ta biết trong đó có gì đáng để ta vào”

Đối mặt với lời đe dọa của La Chinh, dường như Chấp Bút Giả chẳng thèm để ý chút nào. Giọng nó cũng đột nhiên trở nên xa xăm kỳ ảo: “Ngươi nhất định sẽ đi, thế giới hỗn độn đã là chốn thiên đường cuối cùng rồi, ngươi sẽ không trơ mắt nhìn thiên đường này bị hủy diệt đâu. Ngươi nhận được phúc khí từ nó, cũng không thoát được số mệnh ấy…”

Chỉ lát sau, Chấp Bút Giả đã biến mất ở trên không, chỉ còn lại Hồ Nữ mở to mắt nhìn mình.

(Hết tập 195)
Bạn cần đăng nhập để bình luận