Bách Luyện Thành Thần

Chương 3590: Lôi Đình Cự Trận

“Két!”Thấy những tia chớp màu sắc sặc sỡ sắp bao phủ, La Chinh đột nhiên dừng lại, tránh thoát lồng giam sấm sét rồi đột nhiên nhảy lên trên quả cầu sấm sét.

Cách quả cầu trong suốt, hắn nhìn vào bên trong.

Ở cự ly gần, Lôi Sát trong quả cầu trong suốt đã nhìn thấy rõ gương mặt La Chinh. Hai mắt La Chinh chỉ có một màu trắng dã, không có đồng tử. Trên gương mặt hắn đờ đẫn không có một chút cảm xúc nào, như đang thăm dò suy nghĩ trong lòng Lôi Sát.

Cảm giác không thoải mái bắt đầu trỗi dậy trong lòng Lôi Sát, đó là do khí tức riêng biệt của Quỷ Quyệt tạo thành, nhưng Lôi Sát vẫn chưa nghĩ tới điều này.

“Cút ngay!”

Lôi Sát vung tay nhẹ nhàng đẩy về phía La Chinh.

“Rầm!”

Tại vị trí mà La Chinh đang bám vào bỗng bùng lên một tia sét đáng sợ, tia sét này đủ để đánh văng hắn ra xa.

Nhưng động tác của La Chinh lại vô cùng mau lẹ như một con khỉ linh hoạt, hắn nhẹ nhàng tránh thoát tia sét rồi lại một lần nữa bám sát vào bề mặt quả cầu ánh sáng. Hắn vẫn bám chặt bằng hai tay hai chân như lúc trước, vẫn nhìn chằm chằm Lôi Sát bằng đôi đồng tử trắng dã.

Dường như Quỷ Quyệt cảm thấy rất hứng thú với Lôi Sát.

“Cút!”

Lôi Sát lại đẩy một cái, lại một tia sét bùng lên.

La Chinh lại né tránh tia sét, lại bay đi rồi trở lại.

“Xẹt xẹt, rầm, xẹt xẹt…”

Sau nhiều lần xua đuổi, cuối cùng Lôi Sát dứt khoát mở rộng hai bàn tay.

“Xẹt xẹt xẹt…”

Sấm sét năm màu lập tức vây kín lấy quả cầu ánh sáng trong suốt, ít nhất có thể làm cho La Chinh không dám bám vào quả cầu nữa.

Nhưng La Chinh vẫn xông tới…

Ngay khi hai tay hai chân hắn vừa bám vào bề mặt quả cầu, sấm sét năm màu lập tức thiêu cháy tay chân của La Chinh.

Hiện tại thân thể của La Chinh đã được Khởi Nguyên Thần Huyết tăng cường sức mạnh, thủ đoạn tầm thường khó có thể làm hắn bị thương. Nhưng Lôi Sát nào phải nhân vật tầm thường, đòn sát thủ mà gã đánh ra đương nhiên cực kỳ khủng khiếp.

Quỷ Quyệt cúi đầu nhìn hai tay hai chân. Nó nhận ra sau khi thân thể này bị thương thì sẽ phải dùng thân thể thật của bản thân, bèn che kín kẽ hai tay hai chân.

Không đợi Quỷ Quyệt há miệng, bề mặt tay chân nhìn như cháy rụi của La Chinh đột nhiên nổi lên một loạt vệt bỏng rộp hình tròn. Những vết bỏng vỡ ra, huyết thanh màu xanh biếc từ trong đó chảy ra, sau đó ngấm vào tay chân cháy rụi, tay chân nhanh chóng hồi phục, hơn nữa còn phiếm màu kim loại lấp lánh.

Sấm sét năm màu di chuyển dọc theo tay chân kim loại của La Chinh, cuối cùng không tạo ra được một vết thương nào nữa!

Trong đôi mắt trắng dã không có tròng mắt của La Chinh hiện lên vẻ khó hiểu rõ ràng.

Quỷ Quyệt không phải hoàn toàn không có ý thức, chỉ là ý thức của nó còn chưa hoàn toàn thức tỉnh.

Bắt đầu từ khi chiếm đoạt thân thể, Quỷ Quyệt vẫn luôn hành động theo tiềm thức.

Nó biết mình muốn đi hướng nào, cũng biết tấn công đẩy lùi tất cả những sinh linh cản đường mình, nhưng bản thân nó là ai, rốt cuộc nó muốn làm gì thì nó vẫn không nghĩ ra.

Trong đầu, La Chinh và Nguyên Thủy Thiên Tôn chứng kiến cảnh này cũng cảm thấy cạn lời.

Khởi Nguyên Thần Huyết bình thường có chết cũng không chịu phát huy tác dụng, không chịu đuổi Quỷ Quyệt ra khỏi thân thể, nhưng một khi thân thể hắn trúng phải vết thương trí mệnh thì lại lập tức chữa trị…

“Hình như Quỷ Quyệt rất có hứng thú với Lôi Sát” La Chinh nói.

Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu: “Đúng là như vậy”

Quỷ Quyệt vẫn khống chế thân thể La Chinh bám sát vào bề mặt quả cầu ánh sáng nhìn vào Lôi Sát ở bên trong, không biết đang có ý đồ gì.

Sau khi miễn dịch với đòn tấn công đến từ sấm sét năm màu, hứng thú của Quỷ Quyệt đối với Lôi Sát dường như không còn dừng lại ở việc thăm dò nữa, nó khống chế thân thể La Chinh giáng một nắm đấm vào quả cầu ánh sáng.

Muốn giết chết Lôi Sát, đương nhiên phải đánh vỡ quả cầu ánh sáng.

Sức mạnh trong nắm đấm của Quỷ Quyệt không hề nhỏ, nhưng quả cầu ánh sáng trong suốt chỉ rung nhẹ một cái, ngăn cản nắm đấm của La Chinh một cách dễ dàng.

“Rầm!”

La Chinh lại tung ra nắm đấm tiếp theo.

Nắm đấm này từ trên giáng xuống, quả cầu trong suốt rơi xuống như sao băng, “rầm” một tiếng lún xuống mặt đất.

Bây giờ Lôi Sát đang vô cùng tức giận, gã không nghĩ mình sẽ bị một con người làm khó.

“Rầm, rầm, rầm,…”

La Chinh như phát điên, hai tay liên tục đấm vào quả cầu ánh sáng.

Bên cạnh Lôi Sát treo một viên đá hình vuông phủ đầy bụi, chỉ lớn bằng ngón cái. Mỗi khi La Chinh ra đòn, viên đá phủ bụi này sẽ tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt.

Năng lượng của quả cầu ánh sáng trong suốt hoàn toàn đến từ viên đá hình vuông này, chờ khi năng lượng trong đó hao hết, quả cầu sẽ vỡ tan tành.

Ở một nơi khác, A Hỏa và Giới Ngôn đang lẳng lặng chìm chăm chú cảnh tượng này.

“Lôi Sát quá khinh địch” Giới Ngôn nói.

A Hỏa cũng nở nụ cười khinh thường: “Với tính cách của gã thì đây là điều tất nhiên”

“Cho dù khinh địch cũng không đến mức luống cuống như vậy, đúng là đồ vô dụng, ta, muốn thay thế gã” Giới Ngôn đột nhiên nói.

Trước đây, lời nói của Giới Ngôn không hề trộn lẫn bất cứ tình cảm gì, bởi vì bên trong nó hội tụ những thành viên khác của tộc Nguyên Linh, mỗi một câu đều được hội tụ từ ý thức của đông đảo thành viên tộc Nguyên Linh.

Mà hiện tại, cách thức nói chuyện của Giới Ngôn đã hoàn toàn thay đổi, hiển nhiên là phát ngôn của riêng một cá nhân tộc Nguyên Linh trong cơ thể Giới Ngôn.

“Là A Từ hả?” A Hỏa cười tủm tỉm nói: “Ngươi còn chưa đủ tư cách, trừ khi Lôi Sát chết, Mục Linh mới cho ngươi ra ngoài”

Thành viên tộc Nguyên Linh trong cơ thể Giới Ngôn cũng phân chia mạnh yếu, yếu thì là tộc nhân bình thường, nhưng trong đó cũng có những tồn tại vô cùng cường đại, A Từ chính là một trong số đó.

“Ta cũng hy vọng là vậy” A Từ trong cơ thể Giới Ngôn nói.

Tuy biểu hiện của Lôi Sát vô cùng bị động, nhưng bọn họ cũng không cho rằng Lôi Sát sẽ thất bại, đương nhiên càng không thể chết.

“Bịch, bịch, bịch…”

La Chinh lại giáng xuống hơn hai mươi nắm đấm, viên đá hình vuông treo bên cạnh Lôi Sát lập tức mờ đi, bề mặt còn có một vết nứt nho nhỏ, quả cầu ánh sáng trong suốt cũng “rắc” một tiếng rồi vỡ tan.

“Soạt!”

Lôi Sát đã chuẩn bị trong quả cầu trong suốt rất lâu, gã vươn một bàn tay túm lấy cổ La Chinh: “Bao nhiêu năm qua, ngươi là kẻ đầu tiên phá vỡ vòng bảo hộ của ta, vậy ta sẽ cho ngươi chiêm ngưỡng sức mạnh của ta…”

“Cự Trận Lôi Liệt!”

“Rầm rầm rầm rầm…”

Trong một chớp mắt, trên trời giáng xuống vô số tia sáng.

Sấm sét đều đánh trúng đỉnh Tháp Sơn, hình thành một vòng tròn sấm sét trên đỉnh núi.

Trên mỗi một ngọn Tháp Sơn đều có một vòng tròn sấm sét, số lượng vòng sét trong Ức Vạn Tháp Sơn có lẽ phải hơn triệu cái.

Những vòng sét lóe lên những tia chớp đan lồng vào nhau, hình thành một Lôi Đình Cự Trận to lớn.

“Xẹt xẹt xẹt…”

Lôi Đình Cự Trận không ngừng hạ xuống, mặt đất màu xanh trên bề mặt Tháp Sơn cũng bị phá hủy, để lộ ánh sáng màu kim loại.

“Cẩn thận!”

“Tránh những tia sét này!”

“Đừng tới gần Tháp Sơn!”

Đoàn người Dực Vương và nhóm người áo đen đằng sau đều bắt đầu tránh né.

Hai nhóm người này đều phát hiện sự tồn tại của đối phương, tuy không nói chuyện với nhau nhưng cũng không tỏ ý thù địch, đôi bên vẫn luôn duy trì một khoảng cách nhất định.

“Cự Trận Chi Ác!” Lôi Sát thét gào một tiếng.

Tất cả sấm sét trong Lôi Đình Cự Trận đều đồng loạt hội tụ vào tay phải Lôi Sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận