Bách Luyện Thành Thần

Chương 2086: Đối phó

Lúc La Chinh dẫn theo La Yên xuất hiện trong đại điện, hy vọng của đám người Đông Phương Thái Thanh và Mục Huyết Dung mới thực sự tan thành mây khói!Ánh mắt của bọn họ dán chặt lên người La Chinh như thể muốn ăn tươi nuốt sống hắn…

Trên mặt La Chinh vẫn là nụ cười thản nhiên. Hắn đáp lại ánh mắt Mục Huyết Dung, mỉm cười nói: “Rất thất vọng nhỉ?”

Sát khí trên mặt Mục Huyết Dung chợt bốc lên, nhưng vì vùng đất Đạo Tranh đã khôi phục lại bình thường nên Thiện Niệm Chân Ý lại áp chế sát ý của nàng ta xuống lần nữa.

“Ngươi lấy được truyền thừa của vùng đất Đạo Tranh rồi?” Đông Phương Thái thanh nhìn chằm chằm La Chinh, hỏi.

“Ta có cần thiết phải trả lời câu hỏi của ông không?” La Chinh khẽ nhướng mày.

Tuy hắn chỉ là chân thần cấp thấp, nhưng khi đứng trước mặt những đại viên mãn này, dường như hắn vẫn có thực lực để ngồi ngang hàng với bọn họ!

Trong mắt Đông Phương Thái Thanh lóe lên ánh nhìn cay độc, nhưng ngay sau đó ông ta lại thở mạnh một hơi, vẻ mặt cứng ngắc trở nên thoải mái. Cuối cùng, ông ta hờ hững nói: “Ngươi cho là đi đến bước này thì xem như chiến thắng sao?”

“Chí ít thì chúng ta thắng bước đầu tiên” La Yên bắt chước giọng điệu của ca ca mình, khuôn mặt nhỏ nhắn hếch lên thật cao, đôi mắt cũng lóe lên ánh nhìn sắc bén.

“Ồ” Đông Phương Thái Thanh lạnh lùng cười, quay đầu nhìn về phía Vũ Thái Bạch: “Hy vọng về sau các ngươi còn có vận may tốt như vậy. Chúng ta đi!”

Đông Phương Thái Thanh dẫn đầu, các đại viên mãn thuộc liên minh quyền thế gồm Mục Huyết Dung, Đường Vãn và các chân thần cấp cao khác đều nối đuôi nhau ra khỏi đại điện.

Đợi khi Đông Phương Thái Thanh ra tới cửa đại điện, Kiếm Vô Ngân mới đột nhiên lên tiếng: “Thay ta gửi lời hỏi thăm tới Thuần Quân lão huynh, lần này Kiếm tộc tiếp đón không chu đáo, vẫn mong lượng thứ!”

Đông Phương Thái Thanh ngoảnh đầu lại, gật đầu với Kiếm Vô Ngân: “Đương nhiên ta sẽ bẩm báo thật kỹ về việc này! Lần này được Kiếm tộc chiêu đãi thật đúng là ‘tỉ mỉ chu toàn’, cảm tạ!” Ông ta nghiến răng gằn từng chữ, hung hăng đi ra khỏi đại điện.

Đi từ thần thành Hóa Kiếm trở về biển Thời Gian rất thuận tiện, chỉ cần thông qua người truyền tống là được.

Sau khi đám người kia rời khỏi, Kiếm Vô Ngân nhìn ra cửa lớn đại điện rồi mới cười lạnh, nói: “Chắc lần này Đông Phương Thái Thanh phải tức đến nổ phổi!”

Vũ Thái Bạch gật đầu: “Đông Phương Thuần Quân không được độ lượng cho lắm, sợ là sau lần Đạo Tranh này Đông Phương gia sẽ báo thù Kiếm tộc…”

Thân là gia tộc quyền thế số hai trên đảo nổi, bao năm qua Kiếm tộc vẫn luôn duy trì mối quan hệ nước sông không phạm nước giếng với Đông Phương gia, hai gia tộc quyền thế vẫn luôn chung sống yên ổn.

Nhưng hành động lần này của Kiếm tộc giống như là một lần ngả bài.

“Hừ, nếu không phải Đông Phương Thuần Quân mưu tính điên cuồng như vậy, Kiếm tộc chúng ta cũng lười trêu chọc hắn! Hắn muốn hủy diệt Thần vực cũng không hỏi xem hàng nghìn hàng vạn sinh linh trong Thần vực có đồng ý hay không!” Kiếm Lôi Đình lạnh giọng nói.

Những thánh nhân trong Thần vực đều biết đôi chút về cuộc tranh chấp giữa La gia và liên minh các gia tộc quyền thế năm xưa. Song, khi đó đa số gia tộc quyền thế đều bày tỏ thái độ thờ ơ lạnh nhạt.

Dù sao cũng không ai muốn chỉ vì La gia mà động chạm đến Đông Phương gia…

Chỉ là bọn họ không ngờ rằng cuộc tranh chấp giữa hai gia tộc này lại liên lụy đến vận mệnh của toàn bộ Thần vực.

Hiện tại dựa vào tin tức Vũ Thái Bạch tiết lộ với bên ngoài, Kiếm tộc càng hiểu rõ Đông Phương Thuần Quân đã điên cuồng đến mức không thể nào cứu nổi!

Vì dã tâm của mình mà kéo cả Thần vực chôn cùng!

Có thể nói Thần vực đã đến thời khắc sinh tử tồn vong, Kiếm tộc không thể không đứng ra.

“Mặc kệ thế nào, Kiếm tộc chúng ta vẫn phải cẩn thận. Tên Đông Phương Thuần Quân này thường làm những việc vượt khỏi tầm dự đoán của con người” Trên mặt Kiếm Vô Ngân đầy vẻ lo âu.

Kiếm tộc đắc tội Đông Phương gia, đồng nghĩa với việc đắc tội toàn bộ liên minh các gia tộc quyền thế.

Hơn nữa theo như lời Vũ Thái Bạch nói, hẳn là sau lưng Đông Phương Thuần Quân còn có một cường giả Bỉ Ngạn cảnh!

“Vô Ngân đại nhân không cần lo lắng thái quá, cho dù Đông Phương Thuần Quân thực sự trở mặt cũng chưa chắc bọn họ sẽ chiếm được ưu thế” Vũ Thái Bạch thản nhiên nói: “Hơn nữa, bên phía gia tộc Huyền Nguyệt cũng đã có hồi âm, bọn họ không thể nào đứng về phía Đông Phương gia. Một khi bọn họ tin rằng Đông Phương Thuần Quân có dã tâm ấy thì chắc hẳn cũng sẽ đưa ra quyết định giống như các ngươi!”

Con đường mà Đông Phương Thuần Quân lựa chọn chẳng khác nào đối đầu với toàn bộ Thần vực.

Nội bộ gia tộc Huyền Nguyệt cũng tương tự như Kiếm tộc, cũng là quái vật nằm trong ba gia tộc quyền thế đứng đầu, trong đó ba đại thế lực gồm Huyền Nguyệt giáo, Chiến Thần điện, Thiên Hồn lâu, mỗi một thế lực đều có một thánh nhân tọa trấn, cũng là một thế lực không thể bỏ qua.

Mục tiêu hiện tại của Vũ Thái Bạch hết sức rõ ràng: Dốc hết khả năng mượn hơi tất cả các thế lực có thể mượn hơi trong Thần vực, tránh để bản thân rơi vào hoàn cảnh đơn đả độc đấu.

“Yên lặng theo dõi diễn biến” Kiếm Vô Ngân gật đầu, nói.

Đối với những nhân vật đạt đến trình độ như bọn họ, có nhiều vấn đề chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu bản chất.

Hiện tại không thể nắm trong tay đường đi nước bước của Đông Phương Thuần Quân nên họ chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi, sau đó từ từ đối phó.

“Bước tiếp theo phải dựa vào La Chinh rồi” Vũ Thái Bạch nhìn La Chinh, nói.

“Tiến vào mặt trời?” La Chinh hỏi.

“Đúng” Vũ Thái Bạch gật đầu.

La Chinh lấy được ô Thanh Dương, đồng nghĩa với việc trở thành thuyền trưởng mới của Thần vực.

“Bao giờ?” La Chinh lại hỏi.

Vũ Thái Bạch nhìn trần nhà, ánh mắt lóe lên. Hắn nói: “Hoàng hôn ngày mai”

“Sớm vậy ư?” La Chinh ngạc nhiên hỏi lại.

Vũ Thái Bạch nở nụ cười bất đắc dĩ, lắc đầu bảo: “Thực ra đã chậm lắm rồi. Tốc độ rơi xuống của Thần vực càng lúc càng nhanh, nếu còn tiếp tục như vậy thì cho dù đảo ngược phương hướng trở lại cũng khó mà cứu được Thần vực!”

Một vật thể khổng lồ rơi xuống, muốn đảo ngược phương hướng cũng cần một thời gian lâu dài mới có thể điều chỉnh xong. Mà Thần vực là một con thuyền to lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi, quả thực bây giờ đã đến thời điểm phải giành giật lấy từng giây.

“Được!”

La Chinh gật đầu. Hắn đã biết được rất nhiều chuyện từ chỗ mẫu thân, cũng không hề nghi ngờ gì về sắp xếp của Vũ Thái Bạch.

***

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Đoàn người Đông Phương Thái Thanh thông qua truyền tống trận trở về đảo nổi của Kiếm tộc. Ai nấy đều mặt mày sa sầm, không nói một lời.

Đạo Tranh lần này có thể nói là bọn họ thất bại thảm hại, mất hết cả chì lẫn chài.

Sau khi rời khỏi đảo nổi của Kiếm tộc, Đông Phương Thái Thanh xuyên qua mây mù dày đặc, về tới đảo nổi của Đông Phương gia, cũng là đảo nổi xếp hạng đầu trên biển Thời Gian.

“Kính chào Thái Thanh tiền bối!”

“Thái Thanh đại ca!”

“Thái Thanh đại ca đã trở về…”

Ông ta vừa đi lên đảo nổi của Đông Phương gia, những người trong tộc đều một mực cung kính hành lễ.

Ông ta trầm mặt không hề đáp lại, bước chân nặng nề đi về phía Đông Phương Điện trên đảo nổi.

“Thái Thanh đại ca làm sao vậy?”

“Sao Đông Phương Quỷ đi cùng ông ấy đến vùng đất không chiến tranh lại không cùng trở về?”

“Không phải là Đạo Tranh thất bại đấy chứ?”

“Thất bại thì làm sao? Bấy nhiêu năm qua, Đạo Tranh có bao giờ thành công chưa? Đến mức mặt mày khó coi như thế sao?”

Một vài con em Đông Phương gia cũng không biết chân tướng, chỉ là thông qua vẻ mặt khó coi của Đông Phương Thái Thanh mà nhìn ra một vài manh mối bất ổn.

Lúc đi đến cửa Đông Phương điện, Đông Phương Thái Thanh dừng bước, hai mắt nhắm chặt lộ ra vẻ mệt mỏi, một lúc lâu sau mới bước vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận