Bách Luyện Thành Thần

Chương 3511: Nền móng

Thế cục mà Thông Thiên giáo chủ vất vả gầy dựng bị phá hủy trong thời gian ngắn. Đám người vốn đã bị khống chế, nay lại giành lại được tự do. Bây giờ, y phải đối mặt với bảy đối thủ là: Phục Hy, Nữ Oa bản tôn, Tịch, Trắc, La Chinh, Đông Hoàng, KhưTrừ ba vị cổ thần hỗn độn là Tịch, Trắc, Khư thì những người khác đều là cao thủ đứng đầu của Bất Hủ cảnh, La Chinh lại còn là một biến số khác thường. Về phần bên Thông Thiên giáo chủ thì chỉ có mình thuyền trưởng là người giúp đỡ.

Thuyền trưởng tung hoành thiên hạ, nay đối diện với những đối thủ mạnh như thế này e cũng chỉ có nuốt nước miếng. Nếu luận thực lực chân chính, hắn ta chỉ đánh nhau với Phục Hy một trận là sẽ rơi xuống thế hạ phong. Về phần đối mặt với Phục Hy bản tôn thì còn thua xa.

“Xem ra phán đoán của ta ở Bình Dịch Thiên là đúng” Thông Thiên giáo chủ nhìn La Chinh chằm chằm và nói.

Y cho rằng La Chinh đáng để tộc Vô Không trả một cái giá lớn để lôi kéo nên mới đích thân tới. Đáng tiếc dù là y hay A Hỏa đều không thành công.

Dù A Hỏa hay Thông Thiên giáo chủ đều là người có trực giác nhạy bén. Bọn họ cảm thấy La Chinh nhất định phải gia nhập vào phía bọn họ, nếu không đoạt được thì phải hủy diệt, không thì chắc chắn sẽ thành một tai họa ngầm lớn.

Vì thế, sau khi La Chinh tiến vào bức tranh bất hủ, Hắc Thuyền và tộc Hữu Hùng đã đồng thời ra tay với Thiên Cung. Mục đích của bọn họ chỉ có một, đó chính là cướp được La Chinh. Bọn họ không đạt được mong muốn, ba thế lực vào quấy nhiễu nhưng lại phát triển tới mức hiện nay, Thông Thiên giáo chủ cảm thấy rất bất ngờ.

La Chinh trở về chưa lâu đã có năng lực giết chết y…

Tên nhãi này đoạt được huyết mạch gì? Dù có là huyết mạch cấp bản nguyên cũng không thể mạnh như vậy được…

“Phán đoán của ngươi đúng hay sai cũng chẳng quan trọng. Bởi vì ngươi chẳng thể làm ảnh hưởng tới thế cục được” La Chinh đáp lại Thông Thiên giáo chủ.

Bây giờ, trước mặt Thông Thiên giáo chủ chỉ có một con đường. Một là y bỏ Vòng Tròn Giáng Lâm trốn về Bỉ Ngạn, hai là chiến tử ở đây.

Thật ra tộc Vô Không cũng không tổn thất quá nặng, trở về Bỉ Ngạn là lựa chọn tốt nhất của Thông Thiên giáo chủ. Y hoàn toàn có thể đợi cơ hội lần sau, đợi tới khi văn minh Nguyên Linh và Lê Sơn ra tay thì lại trình diễn chim sẻ núp phía sau.

Nhưng chung quy y là kẻ hung ác đã đấu với Mục Linh mấy trăm kỷ nguyên hỗn độn rồi, nghe La Chinh nói bản thân không ảnh hưởng được tới thế cục, trong mắt y lóe lên ánh sáng tàn ác. Trên mặt Thông Thiên giáo chủ lộ ra nụ cười thoải mái, anh tuấn.

“Ha ha ha ha ha ha ha ha… Đúng là cười chết người…”

Thông Thiên giáo chủ chỉ vào “Tịch” và nói: “Các ngươi thật sự cho rằng trong vòng hỗn độn này xuất hiện một kẻ hiếm thấy như La Chinh thì có thể thay đổi thế cục sao? Các ngươi thật sự cho rằng Chung Yên mà hơn một nghìn kỷ nguyên hỗn độn trôi qua vẫn chưa hoàn thành được, lần này có thể hoàn thành?”

Vừa rồi, lời nói mà “Tịch” thuyết phục “Khư” đã lọt vào tai Thông Thiên giáo chủ. Bây giờ, y vừa mở lời đã lên tiếng châm chọc.

“Vận mệnh duy nhất của hỗn độn này chính là vĩnh viễn im lặng. Dù thế giới hỗn độn này hay mấy nghìn mấy vạn thế giới khác cũng chẳng thoát được vận mệnh này đâu. Các người cũng sẽ không chạy thoát được!” Thông Thiên giáo chủ tiếp tục cười khẩy.

Tịch, Trắc, Khư, Phục Hy nghe được lời nói này thì sắc mặt đều thay đổi. Nhưng Đông Hoàng bản tôn, La Chinh và Nữ Oa bản tôn thì lại vô cùng bình tĩnh.

Thông Thiên giáo chủ có khả năng quan sát hơn người. Y có thể cảm nhận được sự thay đổi cảm xúc của từng người. Vì sao La Chinh, Đông Hoàng và Nữ Oa lại bình tĩnh như vậy?

“Mấy nghìn mấy vạn thế giới khác mà ngươi nói là thế giới tương tự tồn tại ở ngoài cái hỗn độn này, hơn nữa còn đều bị hủy diệt rồi?” Phục Hy lộ ra vẻ mặt khó tin.

Trước đó không lâu, Phục Hy mới biết rằng bên ngoài hỗn độn còn có “thế giới Huyền Lượng”. Nhưng hắn ta không biết bên trong thế giới Huyền Lượng lại còn hàng nghìn hàng vạn thế giới hỗn độn tương tự. Hơn nữa, chúng đều bị hủy diệt rồi?

“Với tư duy của các ngươi vốn chẳng thể nào hiểu được chuyện gì đã xảy ra” Thông Thiên giáo chủ thản nhiên lườm Phục Hy một cái.

“Có ý gì?”

Phục Hy trừng mắt nhìn Thông Thiên giáo chủ nhưng lại chẳng thể làm gì được. Thân là bản sao của Phục Hy, hắn ta quả thực chẳng thể lọt vào mặt Thông Thiên giáo chủ được.

“Không thể nào hiểu được? Đúng là khuếch trương sự thật!”

Nữ Oa bản tôn nhìn Thông Thiên giáo chủ đầy ẩn ý rồi quay người giải thích với Phục Hy: “Thế giới hỗn độn này chỉ là một công cụ hấp thu năng lượng mà thôi. Bên ngoài còn có hàng nghìn hàng vạn thế giới tương tự. Những thế giới này liên tục cung cấp năng lượng cho bọn họ. Nhưng bản thân bọn họ lại không đoàn kết, có lẽ đã chia thành hai đảng phái, thậm chí là ba đảng phái hoặc nhiều hơn nữa. Trong quá trình những phe phái đó đấu đá với nhau đã phá hủy rất nhiều thế giới, cuối cùng chỉ còn lại thế giới hỗn độn cuối cùng. Văn minh Nguyên Linh là một trong số những đảng phái đó. Còn Thông Thiên giáo chủ ngươi…”

Nữ Oa bản tôn chỉ vào Thông Thiên giáo chủ và nói: “Ngươi gia nhập phe phái hủy diệt không ngừng kia, trở thành một con rối mà bọn họ đẩy lên sân khấu”

Phục Hy trợn tròn mắt nhìn Nữ Oa bản tôn không nói lên lời. Một sợi khí hồn bản tôn này sao lại biết nhiều như vậy?

Trong lòng Tịch, Trắc, Khư càng khiếp sợ hơn nữa.

Toàn bộ thế giới hỗn độn chỉ là công cụ dùng để hấp thu năng lượng. Còn rất nhiều thế giới tương tự, nhưng Đạo Chung Yên chưa từng thành công, những thế giới kia đều bị tộc Vô Không hủy diệt rồi.

Đối với bọn họ, mỗi câu nói đều như sét đánh ngang tai…

La Chinh nhìn về phía Nữ Oa bản tôn, trong mắt cũng lộ ra vẻ kính nể. Từ khi trở về từ bức tranh bất hủ, lúc La Chinh đi qua thế giới “Chung Cực Tuần Hoàn”, Nữ Oa bản tôn bám trên người La Chinh đã đọc được một số tin tức đặc biệt. Về sau, họ lại biết thêm một chút thông qua Chấp Bút Giả, nhưng Chấp Bút Giả cũng không hề giải thích rõ hết mọi chuyện.

La Chinh và Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không biết thế giới hỗn độn này có phải thế giới cuối cùng còn sót lại không. Nhưng Thông Thiên giáo chủ vừa nói như vậy, Nữ Oa bản tôn đã đưa ra kết luận này thông qua tin tức kia. Hơn nữa, kết luận này còn hoàn toàn logic. Sự thông tuệ của nàng khiến La Chinh, thậm chí ngay cả Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng phải khâm phục.

Thông Thiên giáo chủ không ngờ Nữ Oa bản tôn lại biết nhiều như vậy. Khuôn mặt vốn tươi cười của y lại lập tức xám xịt. Nhưng Thông Thiên giáo chủ vẫn cười khẩy nói: “Thế thì đã sao? Vị sư huynh kia của ta kiên trì nhiều năm như vậy còn chưa mò được tới sự thật, thế mà còn vọng tưởng nói tới Đạo Chung Yên. Đây chỉ là người si nói mộng mà thôi!”

Nữ Oa bản tôn nghe Thông Thiên giáo chủ châm chọc như vậy thì chỉ cười cười. Chấp Bút Giả đã cho La Chinh hy vọng, điều này có nghĩa là “Đạo Chung Yên” có thể thực hiện được. Nhưng đương nhiên nàng sẽ không nói cho Thông Thiên giáo chủ biết.

“Có phải người si nói mộng hay không thì giáo chủ đại nhân hãy rửa mắt mà chờ. Ta chỉ biết tình cảnh hiện tại của giáo chủ đại nhân rất tệ thôi!”

Thân thể La Chinh hơi nghiêng về phía trước, hắn nhẹ nhàng bước tới trước một bước rồi biến mất một cách kỳ lạ. Sau khi La Chinh trốn vào một đường kẻ mảnh, hắn dùng tốc độ cực nhanh lao về phía Thông Thiên giáo chủ.

Lúc La Chinh ra tay, Đông Hoàng, Phục Hy, Nữ Oa bản tôn và ba đại cổ thần hỗn độn cũng rối rít ra tay. Những cường giả này đồng thời thúc giục sức mạnh của bản thân. Đám mây hỗn độn to lớn bên cạnh cũng phải cuồn cuộn phun trào, cứ như muốn tránh khỏi trận chiến đấu này.

“Có một số sức mạnh không phải bố trí cho các ngươi” Ánh mắt Thông Thiên giáo chủ lộ ra khí thế bễ nghễ, kiêu ngạo: “Có nhiều thứ các ngươi không có tư cách biết đến. Có một số sức mạnh mà các ngươi không thể đối kháng được. Nếu đã như vậy, ta sẽ cho các ngươi xem nền móng của tộc Vô Không chúng ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận