Bách Luyện Thành Thần

Chương 2248: Chất vấn

Đối mặt với điểm sáng giáng xuống kia, người giữ mộ cũng giật nảy mìnhHắn ta không ngờ kẻ trước mắt lại có thể sử dụng thần thông vào lúc này, song hắn ta đâu có thời gian đắn đo suy nghĩ, chỉ đành cắn răng lộn người.

“Ầm!”

Điểm sáng ấy gần như rơi xuống ngay sát da đầu của hắn ta rồi tạo ra một hố to trên mặt đất.

Người giữ mộ nhìn chằm chằm vào La Chinh với vẻ mặt quái dị.

“Thần thông Chân Lý? Ngươi tu luyện nó từ đâu hả?”

Hắn ta là cường giả trong thế giới mẹ nên rất rõ thần thông Chân Lý hiếm thấy đến cỡ nào.

Ngộ ra thần đạo bằng phương pháp tu luyện Đại Thế Giới, khi thần đạo đạt mức tột cùng thì sẽ là chân ý của đạo, sau đó lại vượt qua Bỉ Ngạn.

Người có thiên phú cao và nghị lực mạnh chung quy sẽ thành công.

Còn việc có thể tiếp tục đi xa thế nào sau Bỉ Ngạn thì phải xem tạo hóa của mỗi người.

Thế nhưng chân lý là thứ không thể tự lĩnh ngộ ra, đây đã là nhận thức chung của cả thế giới mẹ.

Bởi vậy người giữ mộ vô cùng kinh ngạc.

Sao La Chinh lại để ý đến hắn ta chứ?

Tuy rằng La Chinh bất ngờ vì người này chỉ liếc mắt mà đã nhìn thấu thần thông huyết thống mà hắn sử dụng, nhưng hắn sẽ không lãng phí thời gian trong những chuyện vặt vãnh này.

Hắn phải nhanh chóng giải quyết cuộc chiến trước mắt!

“Vút!”

Chân Lý Phương Tinh tiếp tục xoay tròn, một ngôi sao màu lục lại rơi nhanh xuống.

Nhân cơ hội đó, La Chinh xoay người nhặt lấy thanh kiếm trên đất và hóa ra những ánh sáng xanh biếc bao phủ quanh thân kiếm, cuối cùng vọt thẳng về phía người giữ mộ.

Minh Vi quỳ dưới đất, tay đè chặt ngực mình, hé miệng hô hấp.

Máu tươi không ngừng chảy xuôi theo vết đao, nàng ta cảm thấy ý thức của mình ngày càng mơ hồ.

Trong lòng nàng ta trào dâng cảm giác nguy cơ, thầm nghĩ chẳng lẽ hôm nay mình phải bỏ mạng tại đây?

Nàng ta sẽ không kiên trì được bao lâu với trạng thái hiện tại.

“Tên nhóc đó cũng rất liều mạng…” Nàng ta mơ màng nhìn về phía La Chinh ở đằng xa, trong lòng hơi cảm động.

Đã lâu rồi nàng ta chưa có cảm giác này.

Không ngừng có người ngã xuống trong trận chém giết ác liệt này. Tiếng kêu thảm thiết và gào thét không ngừng quanh quẩn, mùi máu tươi cũng bắt đầu lan rộng.

Ở một trình độ nào đó, chiến tranh bằng cơ thể con người còn tàn nhẫn và máu me hơn cả cuộc giao chiến của những đại năng…

Ở một bên khác, người tóc tím của bộ tộc Trưởng Giám Ngục nhảy từ trên nóc nhà xuống.

Một người bị lưu đày đang bỏ chạy như điên trước mặt gã.

Người bị lưu đày này đã bị thương nặng, máu đỏ sẫm chảy đầy đất, bước chân lảo đảo, miệng phát ra những tiếng thở hổn hển nặng nề và khó khăn.

“Vèo!”

Người tóc tím vừa đứng vững thì thanh đao to màu lam trong tay đã chém về phía người bị lưu đày kia.

“Chết!”

Gã rất hận đám người xâm lăng này.

Nếu không có bọn họ thì gã chính là người có khả năng kế nhiệm chức vị sau khi tộc trưởng qua đời.

Người bị lưu đày kia đã tiêu hao sức mạnh rất nghiêm trọng, chỉ có thể lộn người tại chỗ để tránh nhát đao đó, nhưng không kịp đứng lên nữa rồi.

“Rắc!”

Gã giơ tay chém xuống, đầu của người bị lưu đày lập tức bay ra ngoài.

Sau khi chém chết người đó, tên tóc tím chuẩn bị quay về ngay.

Gã đã rời xa chiến trường vì đuổi giết người này.

Ngay lúc gã nhảy lên nóc nhà, một thòng lọng màu đen đột nhiên xuất hiện!

Thòng lọng này tròng vào cổ của người tóc tím một cách chính xác, kế đó lập tức kéo về một góc với tốc độ cực nhanh.

Người tóc tím định cầm đao màu lam chặt đứt thòng lọng, thế nhưng gã vừa vung tay thì đã cảm thấy cánh tay mát lạnh, hóa ra phần cùi chỏ tay phải trở xuống đã bị vũ khí sắc bén chặt đứt!

“Là ai!”

Gã vừa hô to thì đã cảm thấy tay trái và hai chân cũng lành lạnh.

Tứ chi của gã đã bị chặt đứt!

Cảm giác lạnh lẽo kéo dài khoảng hai, ba lần hô hấp rồi chuyển sang đau đớn khó có thể kiềm nén.

Cơn đau dữ dội làm gương mặt gã đổi thành màu gan heo, bắp thịt trên mặt không ngừng vặn vẹo.

Một người bước ra từ trong góc tối.

Người tóc tím nhìn sang rồi để lộ vẻ mặt ngoài ý muốn: “Diêm Lai!”

Trước đây bộ tộc Trưởng Giám Ngục định mượn sức mạnh của Diêm Lai để đối phó Minh Vi, kết quả là hiệu quả kém cỏi nên bọn họ quyết đoán từ bỏ.

Gã không ngờ Diêm Lai lại tránh được một kiếp và xuất hiện vào lúc này.

Diêm Lai cầm một thanh đao nhọn trong tay, mắt nhìn xuống người tóc tím và cười lạnh: “Đến giờ chỉ có ta tính kế người khác, không ngờ lần này lại bị các ngươi tính kế…”

“Ha ha, các ngươi cũng là tù nhân của thế giới này, làm sao bộ tộc Trưởng Giám Ngục bọn ta có thể cho các ngươi đi?” Người tóc tím nén đau nói.

“Cũng đúng, lập trường ban đầu của chúng ta đã không giống nhau thì không nên hợp tác” Diêm Lai gật đầu, đao nhọn trong tay chỉ về phía người tóc tím: “Nói cho ta biết cách hóa giải Chúng Sinh Bình Đẳng”

Người tóc tím cười lạnh: “Ngươi cảm thấy ta sẽ nói cho ngươi biết sao?”

Diêm Lai nhún vai, không hề do dự mà đâm đao nhọn vào bụng của gã rồi rạch ra một lỗ hổng: “Thời gian một nén nhang, nếu ngươi không hóa giải Chúng Sinh Bình Đẳng thì sẽ không thể khôi phục tu vi, ngươi sẽ chảy máu tới chết, sống hay chết ngươi tự chọn đi”

Sau đó Diêm Lai lui hai bước, tựa lên vách tường và nhìn chằm chằm vào người tóc tím bằng ánh mắt lạnh nhạt.

Người tóc tím đã bị cắt đứt tay chân nên không thể nhúc nhích, cũng không thể cầm máu. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì gã sẽ chết chắc.

Thứ duy nhất có thể cứu gã là hóa giải Chúng Sinh Bình Đẳng!

Thế nhưng bộ tộc Trưởng Giám Ngục bọn họ vẫn còn có sức liều mạng với người xâm lăng. Một khi hóa giải Chúng Sinh Bình Đẳng, một mình Minh Vi là có thể nghiền ép toàn bộ chủng tộc bọn họ!

“Tí tách…”

Tiếng máu nhỏ giọt truyền vào lỗ tai làm gương mặt của người tóc tím toát lên vẻ bối rối.

Nhận thấy được sự hoảng loạn của gã, Diêm Lai cười nhạt: “Người có thể cứu ngươi là chính ngươi”

Người tóc tím đang đấu tranh nội tâm kịch liệt. Gã tự nhận mình không phải là kẻ ham sống sợ chết, nhưng cái chết lặng lẽ như thế này lại làm gã không cam lòng.

Sau hơn mười lần hô hấp, gã lên tiếng: “Hai cách, một là mang tế đàn bình đẳng trở về vị trí cũ, hai là làm hư hại tế đàn bình đẳng”

“Cách nào nhanh hơn?” Diêm Lai lại hỏi.

“Trở về vị trí cũ!” Người tóc tím đáp: “Tế đàn bình đẳng không dễ bị phá hư, với năng lực hiện tại của ngươi thì bỏ ra mấy ngày đêm cũng khó mà làm nó hư hại!”

“Nói cho ta biết cách làm nó trở về vị trí cũ” Diêm Lai bình tĩnh nói.



Chỉ chốc lát sau, Diêm Lai bước ra từ trong góc và lau sạch vết máu trên đao nhọn.

Y lạnh lùng cười khi nhìn về nơi phát ra tiếng chiến đấu ác liệt ở cách đó không xa, kế đó y lập tức chuyển qua một hướng khác.

Hiện giờ bộ tộc Trưởng Giám Ngục đã dốc hết sức lực nên xung quanh tế đàn bình đẳng không có người bảo vệ.

Việc phá hư tế đàn bình đẳng không phải là đơn giản, cũng chỉ có rất ít người trong bộ tộc Trưởng Giám Ngục biết cách làm nó quay về vị trí cũ nên giờ có bảo vệ cũng vô nghĩa thôi.

Lúc này, Diêm Lai lặng lẽ xuất hiện ở một bên sân rộng và sải bước về phía tế đàn bình đẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận