Bách Luyện Thành Thần

Chương 3052: Thế giới kết thúc

“Lớp chắn tinh thể màu đen này bị trả lại trạng thái cũ rồi?”La Chinh giật mình, sau đó là mừng rỡ như điên.

Chân ý Tam Linh Kiến Vật khác với mười ba môn chân ý của đạo, vừa có thể tạo vật mà vừa có thể khiến vật chất trở về hình thái ban đầu. Hắn rót chân ý Tam Linh Kiến Vật vào ấn Ngự Kiếm hoàn toàn là đánh bậy đánh bạ, không ngờ lại mang đến hiệu quả nhường này!

“Rắc rắc rắc rắc…”

Vết nứt trên bề mặt lá chắn tinh thể màu đen càng lúc càng lớn, tất cả đều biến lại thành năng lượng màu đen.

Sau khi lá chắn tinh thể màu đen hoàn toàn nứt ra, cuối cùng nó cũng ầm ầm sụp đổ, một vạch trắng hiện ra rõ ràng trước mặt La Chinh.

Không chút do dự, La Chinh chém một kiếm vào đó!

Ánh kiếm chém xuống, La Chinh cũng cảm nhận được toàn bộ thế giới rung lên một cái. Mặt đất cách đó không xa chấn động mạnh, nứt ra một khe hở lớn, bản thể chân thật của Tà Thần phóng lên, xụi lơ trên mặt đất, không thể nhúc nhích.

La Chinh nhìn Tà Thần một cái, cầm Đằng Xà kiếm đi về phía hắn ta: “Bây giờ mới thật sự kết thúc”

Sắc mặt Tà Thần rất khó coi. Sau khi thiêu đốt thế giới, sự trừng phạt của chân lý cũng giáng xuống thế giới trong cơ thể hắn ta, sao hắn ta có thể khỏe được?

Dù như vậy, trên mặt hắn ta vẫn mang theo nụ cười như trước: “Cho rằng giết ta là có thể cản lại sự diệt vong sao. Đã đến lúc này, không ai có thể ngăn cản được nữa, ta cũng không được, ngươi cũng không được, ha ha ha…”

“Cái gì!” La Chinh nhíu chặt lông màu, đồng thời kiểm chứng với Thanh Ngọc Chi Linh: “Thế giới đang cháy không thể dừng lại?”

“Không rõ lắm…” Thanh Ngọc Chi Linh đáp: “Nói thẳng thì Văn Minh Chi Khí vẫn có khác biệt với những tín vật Bỉ Ngạn khác, nếu ta không cho ngươi đốt thì ngươi cũng không đốt Văn Minh Chi Khí được. Nếu thế giới Thanh Ngọc bốc cháy, ta có thể dập tắt nó”

Văn Minh Chi Khí trong cơ thể Tà Thần cũng đại diện chi một văn minh, mà văn minh này chắc chắn có người cai quản như Thanh Ngọc Chi Linh, Thanh Ngọc Chi Linh cũng không biết Tà Thần làm sao thuyết phục được người cai quản thiêu đốt Văn Minh Chi Khí.

“Vậy chẳng phải hết cách giải quyết…” Sắc mặt La Chinh bỗng trở nên cực kỳ khó coi.

Thanh Ngọc Chi Linh im lặng, tình huống này quả thực không có cách giải quyết nào cho tốt.

Tà Thần có vẻ rất vui sướng khi thấy sắc mặt khó coi của La Chinh: “Thu ta về đi, ta còn có rất nhiều bí mật, rất nhiều bí mật có giá trị. Đáng tiếc ngươi không thể hưởng chúng, ngươi phải cùng ta bỏ mạng tại đây…”

Đúng lúc này, thế giới hai màu đen trắng đột nhiên rung lên. Thằn lằn đen vốn đang liên tục ngưng tụ thành thiên thạch đen bỗng biến mất, kể cả những khối thiên thạch ẩn chứa khí tức hủy diệt cũng không còn, làn sóng năng lượng đang dâng trào trên mặt đất cũng tan thành mây khói.

Cảm nhận được biến hóa xung quanh, trên mặt Tà Thần đầy vẻ kinh ngạc: “Không, không, các ngươi không thể dừng lại! Tuyệt đối không thể dừng lại! Ta mới là người điều khiển các ngươi, các ngươi không thể phản bội ta!”

Tà Thần cật lực gào thét.

Nhưng cho dù hắn ta dùng sức gào rống thế nào cũng không thể ngăn cản năng lượng biến mất.

Chỉ chốc lát sau, ngay cả thế giới trắng đen ngược màu mà Tà Thần giáng xuống cũng biến mất…

Mọi người vốn còn đang bỏ chạy giữ mạng cũng ngạc nhiên dừng bước. Vừa rồi còn là thế giới hủy diệt, bây giờ đã là gió yên biển lặng, chỉ còn lại ánh sáng xanh êm dịu mà sắc bén phát ra từ thế giới Thanh Ngọc.

“Thế giới cháy sạch rồi?”

“Hình như không phải… Nếu thế giới cháy sạch thì chúng ta cũng không sống nổi!”

“Chắc là kết thúc rồi!”

Tuy La Chinh không biết chuyện gì xảy ra, nhưng căn cứ vào phản ứng của Tà Thần, hắn đã nhanh chóng đưa ra suy đoán.

Tà Thần cũng sở hữu Văn Minh Chi Khí giống như hắn, nhưng hình như Văn Minh Chi Khí này hoàn toàn do Tà Thần điều khiển. Có lẽ trong đó không có người cai quản như Thanh Ngọc Chi Linh, cũng có thể là người cai quản còn đang ngủ say.

Khi Tà Thần bắt đầu thiêu đốt toàn bộ thế giới, cuối cùng người cai quản cũng thức tỉnh và ra tay chấm dứt việc đốt cháy thế giới.

Quá trình cụ thể có lẽ sẽ khác, nhưng cơ bản hẳn là như La Chinh suy đoán!

Tà Thần còn đang gào thét, trên mặt đều là vẻ không cam lòng.

Tình hình này quả thực còn khó chịu hơn cả giết hắn ta!

Ngay khi Tà Thần còn đang gào thét, La Chinh đã cất bước đi về phía hắn ta, dùng một tay nhấc hắn ta lên và thu vào thế giới trong cơ thể mình.

Nếu đưa người khác vào trong cơ thể thì phải cần có sự cho phép của đối phương, nhưng Tà Thần vốn là sinh linh xuất thân từ thế giới trong cơ thể hắn, muốn thu trở về cũng không cần quan tâm tới ý muốn của Tà Thần.

Trong nháy mắt, Tà Thần đã bị thế giới trong cơ thể La Chinh thu nạp.

“Vù…”

Tà Thần từ trên cao rơi xuống thế giới trong cơ thể, còn chưa đáp xuống mặt đất, từng sợi dây thừng màu vàng đã xuất hiện một cách quỷ dị, quấn quanh cơ thể hắn ta.

Ở thế giới trong cơ thể La Chinh, Tà Thần hoàn toàn không có sức phản kháng. Huống chi với trạng thái bây giờ của hắn ta, hắn ta cũng không thể phản kháng.

Nhìn Văn Minh Chi Khí mở ra, sắc mặt Tà Thần vẫn không hề thay đổi. Đại thế đã mất, tất cả mưu đồ, dã tâm của hắn ta đều hóa thành bọt nước.

Sau khi đánh bại Tà Thần, La Chinh quét mắt một cái, thấy nhóm La Yên, Lăng Sương, Phượng Ca, Lam Tình đều bình yên vô sự, lúc này mới yên tâm.

Đệ tử Thiên Cung và người tộc Nữ Oa cũng có thương vong, nhưng trong một cuộc chiến như thế này, đó là điều không thể tránh khỏi. Tình hình hiện tại đã là tốt nhất rồi, những thế lực siêu cấp và đại tộc khác còn thương vong nặng nề hơn…

Phục Hy vẫn đứng ở biên giới thế giới Thanh Ngọc, cuối cùng cũng thở phào một hơi.

Sơn khẽ nhếch miệng, cái chết của Tà Thần là cảnh tượng mà gã rất muốn nhìn thấy. Nhưng gã cũng nhớ kỹ La Chinh, có lẽ hắn chính là đối thủ lớn nhất của gã trong tương lai.

***

Một nửa thân thể mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh nứt ra, ngã sang một bên, bất động.

Ở mặt cắt của phần thân thể này khảm chi chít kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh.

Nguy hiểm qua đi, ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn về phía mẫu thể, một ít người tộc khác đã bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

Nhưng không ai dám di chuyển một bước.

Thế giới trắng đen ngược màu của Tà Thần biến mất, nhưng thế giới Thanh Ngọc vẫn còn, La Chinh vẫn là thân thể kết tinh hóa.

Ngay cả kẻ hùng mạnh như Tà Thần cũng bị người này đánh bại, trong số những người ở đây còn ai dám chống lại hắn? Tùy tiện đi tranh cướp số Hồn Nguyên Chi Linh này chẳng khác nào đi tìm đường chết.

“Vù…”

La Chinh nhẹ nhàng phẩy cánh, bay về phía các đệ tử Thiên Cung và mọi người Lê Sơn.

“Ca…” La Yên cũng bay lên, lao về phía La Chinh, đưa tay vỗ về gương mặt kết tinh hóa của hắn: “Mắt huynh làm sao vậy…”

Một mắt của La Chinh đã không còn, nửa bên mặt thậm chí còn vỡ vụn ra, nhìn có vẻ thê thảm.

“Mắt? Không sao?” La Chinh mỉm cười, từng mảnh kết tinh không ngừng ngưng kết trên mặt hắn. Những vết nứt nhanh chóng được tinh thể Thanh Ngọc bồi đắp, thoáng chốc đã khôi phục dáng vẻ ban đầu. Kết tinh này vốn không thuộc về thân thể La Chinh, cho nên không có gì đáng ngại.

Chỉ có điều, Tâm Thần Chi Nhãn đã bị đốt cháy, hắn mất đi một món tín vật Bỉ Ngạn vô cùng hữu dụng. Không có Tâm Thần Chi Nhãn, Kiếm Văn Thuật cũng yếu đi, La Chinh cần một thứ khác để thay thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận