Bách Luyện Thành Thần

Chương 3770: Trở tay không kịp

Mỗi một trọng thiên trong Bỉ Ngạn đều có áp lực cực lớn, bình thường Bỉ Ngạn cảnh đi lên một trọng thiên mới đều sẽ không thích ứng kịp một cách nghiêm trọng. Ngay cả tồn tại như La Chinh cũng có thể cảm nhận được một cách rõ ràngNhưng tiến vào đây lâu, quen với áp lực của trọng thiên này rồi thì lại không phát hiện nữa.

Là khu vực trung tâm của nơi cao nhất Bỉ Ngạn, La Chinh tưởng rằng áp lực nơi này phải lớn chưa từng có. Nhưng sau khi thực sự đi vào nơi này, La Chinh lại không hề cảm nhận được một chút áp lực nào cả.

Hiện ra trước mắt hắn chính là một thảo nguyên xanh ngắt, xa xa có một hồ nước nhỏ, gió nhẹ thoảng qua dấy lên những gợn sóng lăn tăn.

Đây đâu phải Bỉ Ngạn gì chứ, rõ ràng là một thế giới bình thường.

Nhưng chẳng mấy chốc La Chinh đã phát hiện ra có gì đó không bình thường, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Phục Hy và mọi người đi cùng hắn đều rơi vào trạng thái cứng còng, đứng yên bất động như bị thi triển thuật định thân, không chỉ bọn họ mà Hầu Linh Vương và các hầu chủ cách đó không xa cũng giống như vậy.



“Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối?”

“Phục Hy tiền bối…”

“Sao lại thế này?”

La Chinh hết sức ngạc nhiên.

Thủ đoạn không gian lợi hại đến đâu cũng không thể khiến tất cả mọi người bị cứng đờ, huống chi bên kia còn có Hầu Chủ và Hầu Linh Vương!

“Soạt, rắc,…”

Lúc này, xa xa trước tầm mắt La Chinh chợt xuất hiện những vết nứt màu đen. Những vết nứt màu đen đó giống như vô số con sâu đang từ từ bò về phía La Chinh.

Tất cả mọi thứ ven đường đều bị vết nứt ăn mòn đến khi không còn một mảnh, dù là hồ nước hay là cây cỏ trên mặt đất đều nhanh chóng biến mất.

“Cẩn thận La Chinh, đây là Phệ Không Thuật!” Lời của Thái Thượng Lão Quân vang lên trong đầu La Chinh.

“Phệ Không Thuật này có thể giam cầm tất cả bọn họ?” La Chinh hỏi.

“Không, người bị giam cầm là ngươi” Thái Thượng Lão Quân nói: “Những thứ ngươi nhìn thấy chỉ là ảo giác, còn Phệ Không Thuật này sẽ xé toạc cả ngươi lẫn những ảo giác đó thành mảnh nhỏ…”

“Răng rắc răng rắc…”

Tốc độ của những vết nứt màu đen đó càng lúc càng nhanh, chẳng mấy chốc đã lan tràn tới trên người các anh kiệt Nhân tộc.

Đúng như lời Thái Thượng Lão Quân, Hầu Linh Vương, Hầu Chủ và các anh kiệt Nhân tộc đều là tồn tại hư vô, bọn họ cứ thế bị những vết nứt màu đen ăn mòn thành từng mảnh nhỏ rồi biến mất khỏi tầm nhìn của La Chinh.

Những người khác có lẽ là ảo giác, nhưng bản thân La Chinh lại thật sự tồn tại.

Những vết nứt màu đen áp sát, nhưng hắn lại không có đường nào để trốn.

“Rắc rắc…”

Vết nứt màu đen đầu tiên lan tới người La Chinh, một luồng lực xé rách cực mạnh truyền tới.

“Rắc rắc…” Dưới sự trợ giúp của Khởi Nguyên Thần Huyết, cường độ thân thể của La Chinh đã vượt xa lúc trước, đối mặt với Phệ Không Thuật cường đại này, thân thể hắn vẫn vững như bàn thạch, vết nứt đó chỉ có thể uốn éo quanh thân hắn, sau đó mất hết sức mạnh…



“Rắc, rắc…”

“Soạt…”

Ngay sau đó là vết nứt thứ hai, thứ ba…

Hàng trăm hàng nghìn vết nứt vây quanh La Chinh, xé rách.

“Phệ Không Thuật này không đáng sợ như tưởng tượng…” La Chinh nói.

Thái Thượng Lão Quân cũng không biết nói gì, đợt cường hóa này đúng là không giống người thường, bèn nói: “Là do thân thể của ngươi quá mạnh mẽ”

Đợt tấn công kéo dài chừng một nén nhang, những vết nứt màu đen mới dần dần mờ đi, không gian xung quanh dần dần sáng tỏ, mà cảnh tượng hiện ra trước mắt lại khiến La Chinh chấn động.

Cách đó không xa, Hỏa Thần Chúc Dung đã hóa thành một ngọn lửa hình người, ngọn lửa kia bị phân tách thành mấy trăm phần, chỗ này tắt thì chỗ kia lại bùng lên, nhưng mỗi một lần lửa tắt là có thể cảm nhận được ngọn lửa đang yếu đi một cách rõ rệt!

Thân thể của Nữ Oa bản tôn cũng hoàn toàn biến mất, biến thành Oa Ảnh thuần túy, nhưng Oa Ảnh đang không ngừng bị cắt xẻ…

Phục Hy bản tôn, Cộng Công, Đông Hoàng bản tôn đều đang dùng mọi cách để chống lại.

“Bọn họ cũng trúng Phệ Không Thuật?” La Chinh hỏi.

“Đúng” Thái Thượng Lão Quân gật đầu nói.

Thực lực của các anh kiệt Nhân tộc cũng có kẻ mạnh người yếu. Nữ Oa, Cộng Công, Chúc Dung tu luyện bí pháp Khống Huyết, kích hoạt huyết mạch của bản thân tới mức cực hạn, hóa thành thể năng lượng, nên có thể đối phó với những vết nứt màu đen này, nhưng không phải tất cả sức mạnh huyết mạch đều có thể hóa thành thể năng lượng.

Bên kia, trên người Đế Tuấn bản tôn phát ra hào quang màu lam, toàn thân phất phới như một chiếc lông chim, ra sức tránh né những vết nứt màu đen. Nhưng cuối cùng những vết nứt màu đen đều tập trung trên người mục tiêu, mặc cho thần không không gian của Đế Tuấn xảo diệu như thế nào, cuối cùng vẫn bị đẩy vào nguy hiểm…

“Phập! Phập! Phập…”

Từng vết nứt đáng sợ lan tràn trên người Đế Tuấn bản tôn, máu tươi trào ra.

“Đế Tuấn tiền bối!”

La Chinh tiến lên một bước, đột nhiên xuất hiện sau lưng Đế Tuấn.

“Ù…”

Từ vùng đất sơ khai của La Chinh chợt xuất hiện một luồng sinh mệnh lực xanh biếc, đây là năng lực của Khởi Nguyên Thần Huyết, cho dù thương thế nặng đến đâu cũng có thể chữa trị.

Nhưng khi luồng sinh mệnh lực này dâng lên, lại lướt qua người Đế Tuấn!

“Chuyện gì vậy?” La Chinh sửng sốt.

“Y không ở đây” Khởi Nguyên Thần Huyết đáp

Theo lý thuyết, khi Phệ Không Thuật bao phủ một phạm vi nào đó, tất cả mọi người đều sẽ bị cô lập.

“Vậy thì đi tìm cho ra…”

Cho dù Phệ Không Thuật vô cùng mạnh mẽ, nhưng chung quy vẫn là thần thông thuộc thế giới góc thứ tư, không thể nào rời khỏi góc vuông thời không của Khởi Nguyên Thần Huyết.

Nhưng hắn còn chưa nói xong, Đế Tuấn bản tôn dường như đã chịu đựng hết nổi, thân thể đột nhiên xuất hiện mấy trăm vết nứt.

“Phập!”

Ngay sau đó, thân thể y bị xé nát bét, máu tươi tung tóe khắp bốn phương tám hướng…

“Đế, Đế Tuấn tiền bối…”

La Chinh biến sắc.

“Phập phập phập…”

Cách đó không xa, càng nhiều sương máu bùng lên, các anh kiệt Nhân tộc không ngừng ngã xuống.

Phệ Không Thuật này tới chẳng ai biết, nhưng lại cướp đoạt sinh mệnh tất cả mọi người một cách nhanh chóng.

“Hầy…”

Thái Thượng Lão Quân thở dài một tiếng.

So với các anh kiệt Nhân tộc bị thương nặng thì tình hình các Hầu Chủ ở bên kia đỡ hơn nhiều.

Thân thể Quỷ Quyệt vốn đã có thể chịu đựng phân tách, Phệ Không Thuật này tuy xé nát bọn họ, nhưng chẳng mấy chốc đã phục hồi như cũ.

Hầu Linh Vương vẫn đứng yên sừng sững, hai mắt nhìn thẳng phía trước, không biết đang nhìn cái gì…

Sau hơn mười nhịp thở, cảnh tượng thê thảm này mới dừng lại.

“Ù…”

Oa Ảnh đột nhiên vụt lên, những đường nét mơ hồ chậm rãi trở nên rõ ràng, khôi phục thành thân thể Nữ Oa.

Để đối phó với Phệ Không Thuật, Nữ Oa bản tôn đã bòn rút sức mạnh huyết mạch tới mức cực hạn, giờ phút này sắc mặt nàng đã trắng bệch như tờ giấy. Lúc nàng nhìn xuống những vũng máu trên mặt đất, sắc mặt lại càng khó coi đến cực điểm.

“Soạt!”

Ngay tại bên cạnh Nữ Oa, một hình bát quái trắng đen còn đang chuyển động chậm rãi, sau đó Phục Hy hiện lên. Đối mặt với Phệ Không Thuật, Phục Hy bản tôn có vẻ vô cùng nhẹ nhàng, nhưng lúc nhìn thấy tình trạng thê thảm của các anh kiệt Nhân tộc, sắc mặt hắn ta cũng trở nên vô cùng khó coi…

Ngay sau đó là Chúc Dung, Cộng Công, Đông Hoàng dần dần khôi phục diện mạo.

Cách đó không xa, những mảnh vỡ màu xanh rơi tán loạn trên mặt đất bắt đầu ngọ nguậy. Những mảnh vỡ màu xanh đó không ngừng hợp lại, nhanh chóng tạo thành thân thể Dực Vương, nhưng lúc này hình thể của Dực Vương đã nhỏ hơn trước rất nhiều.

“Chỉ, chỉ có mấy người còn sống…” Nguyên Thủy Thiên Tôn bước ra từ một vầng sáng trắng xóa, sắc mặt lại sa sầm đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận