Bách Luyện Thành Thần

Chương 3624: Hồ nước

Đôi mắt đậu nành của Thắng Thiên Thử Vương nhìn chằm chằm vào cành hoa kim loại một lúc lâu. Cuối cùng, nó không nhịn được cất tiếng hỏi: “La Chinh, thứ này làm được cái gì?”Đám Đông Hoàng, Nữ Oa và ba thợ săn Bất Hủ cũng lộ ra vẻ tò mò, bởi họ nghe không hiểu cuộc đối thoại giữa La Chinh và Thiên Truyền.

“Cành hoa kim loại này có thể dùng để chế tạo đài Thanh Thiên, chắc hẳn có thể dùng nó để sửa chữa con đường này” La Chinh đáp.

“Thật sao?” Lúc này, Phục Hy kích động hẳn lên.

“Đúng là trời không tuyệt đường người!” Trên mặt Nữ Oa cũng lộ ra nụ cười nhẹ nhàng, dường như không hề kinh ngạc về chuyện La Chinh may mắn.

“Chít! Trước kia ta cũng từng giao dịch hai cây này” Thắng Thiên Thử Vương khinh thường nói: “Ta cứ nghĩ là nó không có tác dụng gì, vất vả lắm mới bán đi được”

Giọng điệu nói chuyện của Thắng Thiên Thử Vương khiến mọi người chẳng biết nói gì. Đương nhiên, La Chinh cũng hơi kinh ngạc nhưng lại nhanh chóng hiểu được.

Mặc dù bề ngoài của cành hoa kim loại bất phàm, nhưng dựa theo lời nói của Thiên Truyền thì lúc đó có hai nghìn cành hoa kim loại của hạt giống Hằng Minh trưởng thành chưa trở thành đài Thanh Thiên. Những cành hoa kim loại này rất khó bị phá hỏng nên đương nhiên chúng vẫn ở trong Bỉ Ngạn.

Một số sinh linh Bỉ Ngạn giành được cành hoa kim loại này, sau đó nghiên cứu nhưng lại chẳng thể phá giải được sự huyền bí trong đó. Có lẽ khi rơi vào đường cùng thì họ sẽ lựa chọn bán chúng ra ngoài. Thắng Thiên Thử Vương có thể lấy được thứ này cũng chẳng có gì kỳ lạ.

Dĩ nhiên, công việc tiếp theo chính là sửa chữa đài Thanh Thiên, nhưng những người khác phải rời khỏi con đường này. Thiên Truyền dẫn đám người này men theo con đường để quay lại một lần nữa. Lúc bọn họ lặn xuống tận đáy đầm, cửa vào lại biến mất không thấy đâu nữa.

“Đun sôi nước lên đi” Thiên Truyền nói.

Lần này không tới lượt Chúc Dung ở thể giới trong cơ thể của La Chinh ra tay, Huyết Lang ở bên cạnh đã nói: “Để ta làm cho”

Nói xong, gã buông lỏng tay, từng ngọn lửa màu đỏ ngòm nở rộ xung quanh thân thể Huyết Lang.

Ùng ùng ục…

Chỉ trong nháy mắt, cửa vào vốn biến mất lại xuất hiện một lần nữa. Đám người ở phía sau lại quay lại cái hầm một lần nữa. Đầm nước trong hầm lò và con đường này liên kết với nhau nên đương nhiên đầm nước cũng đang sôi trào.

“La Chinh, ngươi hãy đưa bạn của ngươi ra khỏi đầm nước đi” Thiên Truyền ra lệnh.

La Chinh gật đầu, sau đó hắn gọi tất cả mọi người rời khỏi đầm nước. Khi người cuối cùng rời khỏi đầm nước, Thiên Truyền đứng trên mặt nước, sắc mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc.

Kiến tạo thế giới – Đây mới là nghề cũ của Thiên truyền. Nhiều năm qua, hắn ta chưa từng làm lại.

“Soạt!”

Thiên Truyền đặt một tay trong đầm nước và bắt đầu nhẹ nhàng quấy. Hành động quấy nước nhìn có vẻ hờ hững nhưng lại khiến toàn bộ đầm nước bắt đầu rung chuyển.

“Rào! Rào!”

Chẳng mấy chốc, nước ở trong đầm tạo thành một xoáy nước khổng lồ, phần trung tâm của xoáy nước này chính là lối đi ở dưới đáy đầm. Cùng lúc đó, Thiên Truyền giơ cao cái tay đang cầm cành hoa kim loại lên. Hắn ta đưa cành hoa kim loại lên không rồi làm động tác bắt trên không trung.

Dưới tình huống tay hắn ta không tiếp xúc với cành hoa kim loại, cành hoa kia đột nhiên rung lên. Sau đó, sắc mặt của Thiên Truyền trở nên nghiêm túc hơn nữa. Hắn ta nhẹ nhàng làm động tác ngắt cành hoa kia. Trạng thái của cành hoa kim loại lập tức thay đổi, một điểm sáng màu trắng đột nhiên xuất hiện và liên tục nhảy lên.

“Điểm sáng này…” La Chinh nhướng lông mày.

Theo lý thuyết thì trong thế giới Hỗn Độn hẳn không thể có điểm sáng màu trắng xuất hiện. Nơi ngoại lệ duy nhất trong thế giới hỗn độn chính là “Lãnh Ngục”. Vì nhiệt độ trong “Lãnh Ngục” cực thấp nên mới tạo thành hiện tượng kia. Nhưng bây giờ, cành hoa kim loại lại phá vỡ quy tắc này, đương nhiên La Chinh sẽ cảm thấy giật mình.

Thiên Truyền dùng tay “ngắt” liên tục, từng điểm sáng lần lượt xuất hiện. Sau khi những điểm sáng này rơi vào xoáy nước trong đầm thì lại lần lượt bị vòng xoáy kéo vào trong cửa, chui vào trong con đường của Ngọc Thanh Thiên!

Người bên ngoài nhìn không hiểu những điểm sáng này nhưng La Chinh lại có thể hiểu. Sau khi trung tâm Thiên Chấp liên tục giải mã những điểm sáng này, nó truyền những hình ảnh này vào trong hai con ngươi của La Chinh. Hắn nhìn thấy cành hoa kim loại kia đang cấp tốc sinh trưởng, lan tràn vào trong nước, cuối cùng chui vào lối đi ở đáy nước.

“Ào ào ào…”

Tốc độ chuyển động của nước trong đầm càng lúc càng nhanh, thân cành của cành hoa kim loại càng lúc càng dài ra, nhưng đám Thắng Thiên Thử Vương chỉ nhìn thấy càng lúc càng nhiều điểm sáng màu trắng mà thôi!

Trong lối đi của Ngọc Thanh Thiên có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Điểm sáng màu trắng chui vào trong Ngọc Thanh Thiên, sau đó chúng nhanh chóng hình thành một thân cành bằng kim loại khổng lồ. Thân cành kim loại này vẫn đang nhanh chóng sinh trưởng, nhanh chóng chui qua chỗ đứt gãy của lối đi. Nó mọc dài tới điểm cao nhất của đài Thanh Thiên. Sau đó, thân cành kim loại này càng lúc càng to, dần dần lấp đầy toàn bộ lối đi.

“Két, két!”

Lúc thân cành kim loại giãn to ra, mặt ngoài của lối đi cũ lại bắt đầu xuất hiện vết rạn, mảnh vỡ của những vết rạn này nhanh chóng bong ra thành từng mảng, sau đó rơi xuống. Lúc hai đầu của lối đi đều rơi xuống và biến mất, một thân cành kim loại sáng bóng mới tinh xuất hiện.

Cành hoa kim loại trong tay Thiên Truyền không còn điểm sáng màu trắng xuất hiện nữa, phần chóp của nụ hoa kim loại thì có hào quang màu đỏ tươi lấp lánh, giống như nó có thể nở rộ bất cứ lúc nào. Một khi đóa hoa này nở rộ sẽ hình thành một đài Thanh Thiên cực lớn. Nếu đài Thanh Thiên mở ra ở nơi này, nó có thể đè những người ở nơi này chết tươi.

Thiên Truyền thận trọng xử lý một lượt, niêm phong nụ hoa kia lại, hào quang màu đỏ biến mất, thay vào đó là một màu sắc ảm đạm như tro tàn.

“La Chinh, ngươi có thể cho ta cành hoa kim loại này không?” Thiên Truyền đề nghị.

La Chinh mỉm cười: “Những cành hoa kim loại này vốn thuộc về Thiên Truyền tiền bối. Đây là vật trở về với chủ cũ, tiền bối không cần trưng cầu sự đồng ý từ ta”

Thiên Truyền mỉm cười gật đầu, sau khi cất kỹ cành hoa kim loại rồi mới nói: “Ta đã sửa chữa lại lối đi rồi, các ngươi có thể tiến vào”

Đám người lại nhảy xuống nước một lần nữa, bơi trong lối đi màu đỏ dưới đầm nước. Độ rộng của lối đi này giống hệt với trước kia, chỉ có điều vách của lối đi này rất mới. Dù sao đây cũng là lối đi vừa “mọc” ra.

“Chít! Vì sao trong lối đi mới này cũng ngập nước?” Thắng Thiên Thử Vương vừa bơi vừa nói.

Nữ Oa đoán: “Có lẽ điểm đầu và điểm cuối của lối đi này đều là nguồn nước nên sau khi lối đi được hình thành, nước mới chảy xuống và lấp đầy lối đi một cách nhanh chóng như vậy”

Thắng Thiên Thử Vương nửa tin nửa ngờ. Khi nó đi theo đám người tới cuối lối đi thì quả thật đầu kia cũng là một Thủy vực hoàn toàn mới. Đám người nổi lên từ đáy Thủy vực, “rào” một tiếng trồi lên khỏi mặt nước. Tất cả mọi người đều mở to mắt. Đúng như Nữ Oa đã nói, vị trí của bọn họ chính là giữa một hồ nước.

Đảo Dạ Kiến là một đài Thanh Thiên cực lớn. Mặc dù nó không khổng lồ như đài Thanh Thiên chính nhưng lớn hơn những đài Thanh Thiên mà đám La Chinh từng gặp gấp nghìn lần. Hồ nước ở giữa đảo Dạ Kiến chiếm hơn phân nửa diện tích.

Xung quanh hồ nước là các dãy núi màu xám trắng xếp thành một vòng tròn. Trong màn đêm, những dãy núi này giống như những yêu ma quỷ quái đang nằm dưới đất, tản ra một khí tức vừa yên tĩnh vừa quỷ dị. Tuy nơi này không phải đài Thanh Thiên chính nhưng cũng thuộc phạm vi của Ngọc Thanh Thiên.

Theo tin tức trước mắt mà họ nhận được, Quỷ Quyệt đều từ Ngọc Thanh Thiên tới. Đảo Dạ Kiến này có Quỷ Quyệt cường đại nào cũng là chuyện bình thường.

Sau khi đám người rời khỏi mặt nước, họ bay sát mặt nước. Tất cả mọi người, bao gồm cả Thiên Truyền đều vô cùng thận trọng để tránh phát ra bất cứ âm thanh nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận