Bách Luyện Thành Thần

Chương 2540: Vạc Huyền Vẫn

La Chinh đã từng thấy tinh thạch màu trắng này một lần. Sau khi Trì Nghĩa tìm về thi thể của một Hiên Viên Vệ từ trong Thần vực, hắn đã lục ra được một viên trong nhẫn tu di của gã ta, đây cũng chính là “Thần Tinh” trong miệng bọn họNhóm lão Kim suy đoán rằng Thần Tinh trong tay đám Hiên Viên Vệ Úy Nhàn đều đã tiêu hao hết trong đại trận Đồ Tru Nguyệt Hoa rồi. Theo lời bọn họ thì phi thuyền Lăng Tiêu mà đám Hiên Viên Vệ kia mang tới cũng cần Thần Tinh mới có thể di chuyển.

Theo phân tích của La Chinh, đối với thế giới mẹ, Thần Tinh cũng giống như đá chân nguyên trong vũ trụ.

Trong Thần vực không tồn tại đá chân nguyên, bởi vì sức mạnh của chân thần đến từ sức mạnh tính ngưỡng của thế giới trong cơ thể, mà “Thần Vũ tệ” có tác dụng tương tự như đá chân nguyên thì chân thần lại không thể trực tiếp sử dụng, sau khi thu thập về thì chỉ có thể dựa vào các thánh nhân trong gia tộc quyền thế đi chỉnh sửa quy tắc mà thôi…

Bây giờ trước mắt là một lượng Thần Tinh khổng lồ che trời lấp đất, ngay đến La Chinh cũng há hốc mồm.

Hắn không ngờ trong không gian này lại tồn tại lượng lớn Thần Tinh như vậy!

“Ầm ầm…”

Đằng sau La Chinh truyền tới làn sóng dao động không gian, Minh Vi, Phù Nhị, Kim Lão và Trì Nghĩa cũng lần lượt bị hút vào trong không gian này.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, biểu cảm trên mặt bọn họ còn lố hơn cả La Chinh.

La Chinh không phải người của thế giới mẹ. Tuy từng nghe Phù Nhị nói rằng ở thế giới mẹ, Thần Tinh cũng là đồng tiền được sử dụng chủ yếu và là phương thức bổ sung năng lượng duy nhất của cường giả Bỉ Ngạn cảnh, nhưng dù sao hiểu biết của hắn về Thần Tinh cũng không rõ ràng.

Vì vậy, cho dù số lượng Tinh Thần có nhiều hơn nữa thì cảm giác chấn động của La Chinh vẫn có hạn.

Nhưng với nhóm lão Kim, Minh Vi thì khác!

Lần này đối phó với đám người Úy Nhàn bị rơi vào thế hạ phong không phải vì thực lực của nhóm lão Kim và Minh Vi yếu hơn Úy Nhàn.

Dù sao về mặt nhân số thì cường giả Bỉ Ngạn cảnh của Xi Vưu Vệ và tộc Nữ Oa vẫn chiếm ưu thế, vấn đề lớn nhất ở chỗ tài nguyên của lão Kim, Minh Vi và mọi người bị khuyết thiếu, trong đó thiếu nhất là Thần Tinh. Thần Tinh bọn họ mang theo trong người đã tiêu hao sạch sẽ từ lúc bị ném xuống ngục giam kia rồi.

Nếu cho bọn họ đầy đủ Thần Tinh, đủ để bổ sung tín vật Bỉ Ngạn thì không cần La Chinh ra tay, Minh Vi và lão Kim kết hợp cùng nhau, phối với với Phù Nhị là có thể tiêu diệt sạch sẽ đám người Úy Nhàn.

“Đây… đều là Thần Tinh!”

“Không phải ta đang nằm mơ đấy chứ, nhiều Thần Tinh như vậy!”

“Những thứ này đều do đại tù trưởng để lại!”

Lão Kim, Trì Nghĩa và Phù Nhị há hốc miệng, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, vô thức cảm thán.

Trong mắt Minh Vi cũng hiện lên vẻ kích động, nhưng chung quy vẫn bình tĩnh hơn bọn họ rất nhiều.

Quả thực Thần Tinh nơi này đã khiến nàng ta chấn động, nhưng dù gì chúng vẫn không thuộc về tộc Nữ Oa mà là của tộc Lê, không có liên quan đến nàng ta lắm.

Ngay cả trên thế giới mẹ cũng rất khó nhìn thấy nhiều Thần Tinh tập trung lại một chỗ như vậy.

“Cả ngày nay ta vẫn luôn suy nghĩ xem dùng thứ gì để vận hành phi thuyền Lăng Tiêu, không ngờ lại tìm được từng ấy Thần Tinh ở đây, thực sự là…” Trì Nghĩa thốt ra lời cảm thán.

La Chinh ngồi xuống cầm một viên Thần Tinh lên, đầu ngón tay truyền đến cảm giác lạnh như băng mà chỉ Thần Tinh mới có.

Viên Thần Tinh này có bề ngoài giống như tảng đá bị cắt lát, bên trong tinh thể giống như đang trói buộc một loại năng lượng đặc biệt nào đó. Thế nhưng trong mắt La Chinh, năng lượng bên trong Thần Tinh không mạnh cho lắm, chỉ là ổn định và êm dịu một cách đặc biệt.

“Những Thần Tinh này thực sự quan trọng như vậy sao?” La Chinh tò mò hỏi.

Nghe thấy câu hỏi ngớ ngẩn này, Minh Vi mỉm cười đáp: “Đương nhiên! Vạn sự vạn vật trên thế giới mẹ đều cần có Thần Tinh mới vận hành được”

“Nhưng năng lượng trong đó không được tính là mạnh” La Chinh nói thẳng.

“Năng lượng tích chứa trong Thần Tinh có thể bồi bổ cho tín vật Bỉ Ngạn, có thể khiến cho tín vật Bỉ Ngạn phát ra lực lượng hùng mạnh hơn” Minh Vi nhún vai một cái.

La Chinh nhướng mày: “Vậy là tác dụng giống như hồn đan sao?”

Trong khoảng thời gian này, La Chinh cũng có một chút hiểu biết về Bỉ Ngạn.

Vào Bỉ Ngạn cần dung nạp tín vật Bỉ Ngạn, mà sức mạnh của các cường giả Bỉ Ngạn cảnh lại không cần dựa vào thế giới bên trong cơ thể.

Toàn bộ sức mạnh của chân thần đều dựa vào sức mạnh tín ngưỡng và thông qua thần cách để chuyển hóa thành đạo uẩn, còn cường giả Bỉ Ngạn cảnh đã phát huy thần đạo đến mức tận cùng, sức mạnh mà bọn họ theo đuổi đến từ tín vật Bỉ Ngạn.

“Khác mà” Minh Vi lắc đầu: “Hai loại tiền trên thế giới mẹ chính là hồn đan và Thần Tinh. Hồn đan có thể sử dụng trên biển Chân Ý và Bỉ Ngạn, có tác dụng tăng cường sức mạnh linh hồn, còn Thần Tinh thì dùng cho thế giới mẹ, tác dụng là tẩm bổ tín vật Bỉ Ngạn”

Cách giải thích này khiến La Chinh hiểu ngay lập tức, nhưng hắn lại nghĩ đến gì đó nên thắc mắc tiếp: “Nếu Thần Tinh dùng để tẩm bổ tín vật Bỉ Ngạn, vậy vì sao phi thuyền Lăng Tiêu lại cần Thần Tinh để hoạt động? Phi thuyền Lăng Tiêu cũng đâu phải cường giả Bỉ Ngạn cảnh, lẽ nào trong phi thuyền cũng có một tín vật Bỉ Ngạn?”

“Đoán đúng rồi đấy” Minh Vi mỉm cười: “Phi thuyền Lăng Tiêu là do một vài cường giả Bỉ Ngạn cảnh đặc biệt tạo ra, năng lực của bọn họ chính là đưa tín vật Bỉ Ngạn vào một vài vật phẩm, cho nên chỉ cần Thần Tinh là có thể vận hành chiếc phi thuyền kia”

Đưa tín vật Bỉ Ngạn vào trong một vài vật phẩm… La Chinh càng nghe càng thấy huyền bí.

Chỉ trách bản thân hắn vẫn chưa bước vào Bỉ Ngạn, nếu sau này có thể đạt tới Bỉ Ngạn thì chắc hắn sẽ hiểu ra cực kỳ dễ dàng.

“Có lẽ đây là di sản lớn nhất mà đại tù trưởng để lại cho chúng ta…” Lão Kim chấn động hồi lâu cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, ông ta khẽ thì thào.

Phù Nhị gật đầu, nói: “Ta đã hiểu Ngoạt Hỏa Đồ Lưu ở ngoài kia là đến từ đâu rồi”

“Đến từ đâu?” La Chinh ngạc nhiên nói.

“Đi theo ta” Phù Nhị dẫn đầu, đi thuận theo con đường lát bằng Thần Tinh.

Nhóm lão Kim cất bước theo sau, dường như bọn họ cũng có suy đoán tương tự nên dáng vẻ như đã đoán được trước.

Ban đầu những Thần Tinh này đều trải ra trên mặt đất, nhưng khi mọi người không ngừng đi về phía trước, số lượng Thần Tinh càng lúc càng nhiều. Chúng hóa thành từng ngọn núi nhỏ chất đống hai bên đường.

Khi mọi người băng qua những ngọn núi nhỏ này, địa hình bắt đầu trở nên dốc đứng, tạo thành một góc chếch xuống bên dưới và hình thành một vòng xoáy khổng lồ.

Giữa trung tâm vòng xoáy do Thần Tinh tạo thành là một cái vạc khổng lồ cổ xưa cũ kỹ.

Trong vạc là Ngoạt Hỏa Đồ Lưu xanh biếc nhấp nhô, Thần Tinh xung quanh vòng xoáy thì đang cuồn cuộn tràn vào trong đó!

Khoảnh khắc khi La Chinh nhìn thấy cái vạc khổng lồ kia, hắn thoáng phát hiện ra chút cảm giác hư ảo, như thể vật thể ấy không tồn tại trong thế giới này. Thế nhưng La Chinh lại cảm nhận được một luồng khí tức huyền diệu một cách kỳ lạ phát ra từ đó, hấp dẫn ánh mắt hắn.

“Vạc này…” La Chinh quan sát một hồi, liên tưởng đến lời nói của Minh Vi lúc trước bèn lên tiếng hỏi: “Là một món tín vật Bỉ Ngạn sao?”

“Trả lời đúng rồi!” Trong mắt Minh Vi hiện lên vẻ kính nể không chút che giấu, nàng ta nói: “Đây là vạc Huyền Vẫn đến từ Thập Bát Trọng Hoàng Nhai Thiên”

Phù Nhị gật đầu bổ sung: “Ngoạt Hỏa Đồ Lưu vốn cũng không phải là Ngoạt Hỏa Đồ Lưu, mà là lửa Huyền Vẫn…”

“Vậy vạc Huyền Vẫn chính là tín vật Bỉ Ngạn mà đại tù trưởng để lại?” La Chinh hỏi.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận