Bách Luyện Thành Thần

Chương 2487: Mời được Thi Tiểu Xảo

Có người Kiếm tộc và La gia tới, Tiên phủ trông càng có vẻ chật chộiNgay cả La Tiêu cũng không ngờ được liên minh các gia tộc quyền thế có thể phá vỡ cấm địa linh sơn Bất Chu trong vòng ba ngày.

Điều này có nghĩa là rừng Lang Tuyền đang cực kỳ không an toàn.

Các thánh trong Tiên phủ tổ chức một cuộc họp ngắn, cuối cùng cũng thuyết phục được La Tiêu để tập thể rút lui ra ngoại vực.

Các thánh nhân có thể tự do ra vào Thần vực, nhưng các chân thần đại viên mãn trong La gia, gia tộc Huyền Nguyệt và Kiếm tộc, thậm chí kể cả Vũ Thái Bạch, Ngự Thần Phong cũng chỉ có thể ẩn mình tại thế giới bên trong cơ thể.

“Bọn họ có thể công phá linh sơn Bất Chu, chưa chắc đã có thể công phá rừng Lang Tuyền, rừng Lang Tuyền có sở trường ngăn chặn vạn vật, ta…” Ngự Thần Phong vô cùng bất mãn với kết quả bàn bạc của các thánh nhân.

Đáng tiếc hắn ta còn chưa nói xong thì Tịnh Vô Huyễn đã gõ vào đầu hắn ta một cái, Ngự Thần Phong chỉ có thể ngậm miệng.

“Cho dù chúng ta rút lui, La mỗ vẫn có một thỉnh cầu” La Tiêu nói: “Chinh Nhi cần phải tiến vào núi Thánh Nhân!”

Trước đây đã từng thảo luận về vấn đề này, những thánh nhân khác đều cảm thấy điều này không cần thiết, chỉ có La Tiêu kiên trì đến cùng.

Nhưng vấn đề này cũng vô cùng nan giải.

Núi Thánh Nhân ở ngay bên cạnh biển Thời Gian, nếu Hiên Viên Vệ ngăn cản, cơ hội của bọn họ cũng không lớn.

Bây giờ La Tiêu lại nhắc tới một lần nữa, mọi người cũng hết sức đau đầu, song La Tiêu lại không hề có ý nhân nhượng.

“Như vậy đi, các vị có thể đi tới ngoại vực tìm kiếm sự che chở trước, ta đi tới Hồn Hoang một chuyến” Cưu Thánh cười khổ: “Cố Bắc không trở lại, bây giờ ta đành phải đi làm người giảng hòa thôi!”

Nguyên nhân Thi Tiểu Xảo bị giam giữ trong Tiên phủ có liên quan tới một đoạn tình duyên với Cố Bắc năm xưa. Nếu Cố Bắc có thể trở về thì đây chỉ là một vấn đề nhỏ, nhưng suốt bao năm rồi vẫn chẳng thấy bóng dáng Cố Bắc đâu, muốn mời được Thi Tiểu Xảo là rất khó.

“Vậy phiền Cưu Thánh. Năm đó là Chinh Nhi thả Thi Tiểu Xảo ra khỏi địa lao, sau đó còn ra tay trong vũ trụ Đại Diễn của ta, ngăn cản một kiếm của Mục Hải Cực. Sau này đến Thần vực từng bị nàng làm ngơ một lần, song lần đó nàng vẫn ra tay giúp La Chinh, nàng và con ta xem như có duyên phận, hy vọng nàng có thể nể mặt mà ra tay” La Tiêu nói.

Cưu Thánh gật đầu, Thi Tiểu Xảo tuy tùy tính một chút nhưng vẫn là một cô gái biết đạo lý.

Nàng ta nắm giữ Hồn Hoang, an phận ở một góc, lại không gia nhập vào bất kỳ thế lực nào, ánh mắt của liên minh các gia tộc quyền thế rất khó đổ dồn về phía nàng ta. Nhưng nếu Thần vực thực sự bị Hiên Viên Vệ khống chế, vậy khó mà nói được, dù sao Hồn Hoang cũng là một trong bốn cấm địa.

Dù sao tính cách của Hàm Thanh Đế đưa ra rất ít sự lựa chọn, hoặc là gia nhập liên minh các gia tộc quyền thế, hoặc là bị tàn sát, không có lựa chọn thứ ba.

***

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Trải qua cuộc bàn bạc này, tất cả mọi người đều bắt đầu hành động.

Qua ngày hôm sau, Cưu Thánh một thân một mình đi tới Tử Linh vực…

Bởi vì sự tồn tại của Hồn Hoang, cả Tử Linh vực đều hoang tàn vắng vẻ. Ở giữa Tử Linh vực là một vùng núi trông như một đám quỷ quái giương nanh múa vuốt. Ngay trong những dãy núi ấy có một vòm đá, bên ngoài vòm đá là một kết giới khổng lồ, nơi được bố trí hơn mười truyền tống trận.

Có điều những truyền tống trận này đã bị phá hủy từ lâu.

Từ sau khi Thi Tiểu Xảo trở về, truyền tống trận ở lối vào Hồn Hoang đã bị nàng ta hủy đi, cắt đứt con đường nối liền tới đảo nổi.

Tuy nhiên cấm chế được xây dựng quanh lối vào vẫn chưa bị phá bỏ, nếu để Cưu Thánh ra tay phá vỡ những cấm chế này còn cần hao phí kha khá thời gian, ông không có kiên nhẫn như vậy.

Ông đi thẳng tới kết giới Hồn Hoang, nhẹ nhàng đưa tay ra, một làn sóng dao động linh hồn mạnh mẽ thâm nhập vào trong kết giới.

Thi Tiểu Xảo và Hồn Hoang đã nối làm một thể, nhất định sẽ cảm nhận được sự có mặt của ông, sau đó chỉ có thể chờ xem nàng ta có bằng lòng xuất hiện hay không thôi.

Trong lòng Cưu Thánh cũng không chắc chắn…

Người huynh đệ Cố Bắc của ông có tính nết vô cùng cao ngạo, Thi Tiểu Xảo cũng cực kỳ quật cường, có vài ân oán có thể nhớ cả đời, chưa chắc nàng ta đã chịu bỏ qua.

Cũng may điều Cưu Thánh lo lắng không trở thành hiện thực, kết giới Hồn Hoang nứt ra một khe hở, ông nhận được lời mời của Thi Tiểu Xảo.

Vừa bước vào Hồn Hoang, từng cơn gió lạnh lẽo đã quét về phía ông. Trong những cơn gió lạnh này ẩn chứa các loại sức mạnh linh hồn, nếu là chân thần bình thường hít phải cơn gió này vài ba hơi sẽ hồn phi phách tán, nhưng đối với Cưu Thánh thì chẳng phải gánh nặng gì.

“Xoạt…”

Những luồng khí tức màu nâu quấn quýt lấy nhau, biến thành hình dáng của Thi Tiểu Xảo.

Thi Tiểu Xảo nhìn Cưu Thánh, mặt mày lạnh lùng: “Ngươi tới đây làm gì?”

“Cưu mỗ có việc muốn nhờ” Cưu Thánh bày ra dáng vẻ người hiền lành.

Trong ba người Cưu Thánh, Cố Bắc và La Tiêu, Cưu Thánh có tính cách tốt nhất, đây cũng là lý do vì sao Cưu Thánh lại chủ động nhận nhiệm vụ.

Thi Tiểu Xảo thoáng đăm chiêu, lông mày tinh xảo run lên một cái. Nàng ta hỏi: “Cố Bắc trở về rồi sao?”

Nhìn vẻ mặt Thi Tiểu Xảo, trong lòng Cưu Thánh giật mình một cái. Xem ra có hy vọng rồi, chí ít Thi Tiểu Xảo không thực sự hận Cố Bắc.

Cưu Thánh lắc đầu: “Nếu Cố Bắc trở về, đương nhiên hắn sẽ đến thăm ngươi trước tiên”

“Hắn dám sao?” Thi Tiểu Xảo nhướng mày: “Nếu hắn dám bước vào Hồn Hoang một bước, ta chém chết hắn…”

Cưu Thánh bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, ông biết một khi đáp lại đề tài này thì chắc chắn sẽ kéo dài không dứt, bèn quyết định không nói thêm gì nữa.

Nhưng Thi Tiểu Xảo lại hỏi: “Nếu Cố Bắc chưa trở về, ngươi tới đây tìm ta vì chuyện gì?”

“Vì chuyện của La Chinh” Cưu Thánh nghiêm túc nói.

“Ngươi nói đứa trẻ kia?” Trên mặt Thi Tiểu Xảo hiện lên vẻ bất ngờ, nàng ta lập tức nói: “Hắn thả ta khỏi địa lao, ân tình này đã trả hai lần rồi!”

“Ta muốn ngươi giúp hắn lần thứ ba” Cưu Thánh chắp tay, nói.

Thực ra Thi Tiểu Xảo không có ác cảm đối với La Chinh. Sau đoạn dừng chân ngắn ngủi trong vũ trụ Đại Diễn, nàng ta cũng đã hiểu được đôi chút về vận mệnh mà hắn đang gánh vác, nhưng sau khi nàng ta ra tay ở cấm địa biển Thời Gian thì cánh hoa ẩn giấu giữa trán La Chinh cũng đã biến mất, Thi Tiểu Xảo cũng không biết sau đó La Chinh như thế nào.

“Muốn ta giúp hắn cái gì? Hắn cứu La Tiêu ra chưa?” Thi Tiểu Xảo hỏi.

Thấy Thi Tiểu Xảo có chút quan tâm tới La Chinh, trong lòng Cưu Thánh thoáng vui vẻ, thái độ như vậy thì mọi việc về sau dễ nói rồi.

Thi Tiểu Xảo cũng không phải người ngoài, Cưu Thánh không muốn giấu giếm nàng ta điều gì bèn kể hết mọi chuyện từ sau khi La Chinh đặt chân đến Thần vực ra. Đủ các chuyện kỳ lạ trong đó khiến Thi Tiểu Xảo nghe xong cũng cảm thấy kinh ngạc.

Sau một nén nhang…

Thi Tiểu Xảo cười nhẹ: “Ta biết thằng nhóc này rất có năng lực gây chuyện thị phi, vừa mới bước tới Thần vực không lâu mà đã đối đầu trực diện với Đông Phương Thuần Quân, không ngờ hắn có thể làm được đến mức này, các ngươi thật sự là…”

Dù sao La Chinh vẫn là đệ tử của Cố Bắc.

Nếu Thi Tiểu Xảo và Cố Bắc không xảy ra mâu thuẫn, có lẽ La Chinh còn phải gọi nàng ta một tiếng sư nương.

“Đây là phát hiện của Cố Bắc năm xưa, cũng là điều mà La Tiêu kiên trì. Ngày núi Thánh Nhân mở ra, bên phía chúng ta cũng sẽ có cường giả Bỉ Ngạn cảnh trợ giúp, nhưng để đảm bảo không có sơ suất thì vẫn phải nhờ ngươi ra tay” Cưu Thánh thận trọng nói.

Thi Tiểu Xảo kinh ngạc hỏi: “Cường giả Bỉ Ngạn cảnh? Là vị nào?”

Thi Tiểu Xảo cũng biết rất nhiều chuyện ở Thần vực. Theo những gì nàng ta biết, Bỉ Ngạn cảnh trong Thần vực cũng chỉ có vài tên Hiên Viên Vệ mà thôi.

“Là người của tộc Lê, vẫn luôn bế quan, đến lúc đó những cường giả Bỉ Ngạn cảnh này sẽ xuất quan trợ trận” Cưu Thánh nghiêm túc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận