Bách Luyện Thành Thần

Chương 3892: Hạ thấp

La Chinh đứng cạnh trợn tròn mắt nhìn. Mặc dù hắn không biết “năng lượng Xưng” là gì, nhưng hiển nhiên tầng cấp năng lượng của hai khối tam giác này còn cao hơn, kết hợp với cảm xúc điên cuồng của Hàng Cách Giả thì rất rõ ràng, “năng lượng Xưng” cao hơn “Trường” một tầng cấpLa Chinh kinh ngạc lên tiếng: “Cái tên Tà Thần này đã lĩnh ngộ năng lượng được đến tầng cấp nào rồi…”

“Xưng, năng lượng của Thần Vô Lượng Giới ngăn thứ bảy” Giọng của Tòng bỗng vang lên.

Sau khi giao năng lượng vô hạn tuyệt đối cho La Chinh, Tòng không định để ý tới bất kỳ chuyện gì nữa. Trong thế giới ngăn thứ ba không có gì có thể gợi dậy lòng hứng thú của hắn ta, thậm chí hướng đi tương lai của toàn bộ thế giới ngăn thứ ba cũng sẽ phát triển đúng theo dự đoán của Tòng.

Tuy nhiên, bản lĩnh mà Tà Thần phô bày ra đã hấp dẫn Tòng, khiến Tòng lên tiếng lần nữa.

“Tầng cấp năng lượng của thế giới ngăn thứ bảy…” La Chinh tặc lưỡi, nói: “Vậy mà hắn có thể tự mình lĩnh ngộ!”

“Đây vốn không phải vấn đề về lĩnh ngộ. Thế giới ngăn thứ bảy đã bị Ác hạ thấp rồi, năng lượng Xưng sẽ không thể sử dụng được nữa, cho nên bất kể là ngươi hay là Ác thì nhiều lắm cũng chỉ có thể sử dụng năng lượng Cực Thái mà thôi” Tòng ung dung nói.

“Nhưng hắn…” La Chinh chỉ vào Tà Thần.

“Ta không biết vì nguyên nhân gì” Tòng cũng rất hoang mang: “Hắn lại có thể làm trái quy tắc cơ bản nhất, thật quá kỳ lạ…”

Tòng đã từng thấy không ít thiên tài, từ thế giới ngăn thứ mười hai đến ngăn thứ năm có đủ các loại sinh linh quái lạ, chúng ôm ấp đủ loại mộng tưởng, mục tiêu, có cả dục vọng và chấp niệm to lớn, làm ra bao nhiêu chuyện không thể nào tưởng tượng nổi…

Ban đầu Tòng còn thấy mới lạ, về sau thấy càng nhiều đâm ra cũng chỉ đến như thế. Mỗi một ngăn thế giới đều có một hàng rào không thể nào đánh thủng, dù là tồn tại mạnh mẽ đến đâu thì cũng có ngưỡng giới hạn.

Theo một ý nghĩa nào đó, La Chinh đã phá vỡ rào cản. Không những hắn đã lấy được sức mạnh huyết mạch mà còn thu hoạch được cả năng lượng Cực Thái, thậm chí là cả năng lượng vô hạn tuyệt đối của Tòng. Song, tất cả những việc này vẫn được xây dựng trên nền móng không thể thiếu đó là Thâm Không chưa bị hạ thấp.

Bây giờ đột nhiên nhảy ra một Tà Thần bắt đầu sử dụng năng lượng “Trường” và “Xưng”, điều này thật không hợp với lẽ thường, đến mức Tòng cũng không thể dửng dưng được nữa.

Tà Thần không hề cảm thấy mình đang làm ra chuyện kinh thế hãi tục gì cả, hắn ta vẫn đang chìm trong niềm phấn khích khi say mê trêu tức Hàng Cách Giả.

“Ngươi mở ra cho ta xem thử đi?” Tà Thần cười nói.

Lúc này, Hàng Cách Giả đã tỉnh táo lại.

Năng lượng Xưng cao hơn năng lượng Cực Thái cả hai tầng cấp…

Nhưng cũng không phải khó mở.

Năng lượng tầng cấp cao hơn chính là thanh đao sắc bén hơn, nhưng chỉ cần dùng năng lượng vô cùng tận để tấn công thì vẫn có thể bẻ gãy thanh đao này!

Quan trọng nhất là, Hàng Cách Giả cũng rất quen thuộc đối với năng lượng Xưng!

“Xì xì xì…”

Những tia sét chằng chịt bao trùm năng lượng Xưng, năng lượng vô cùng vô tận bào mòn năng lượng Xưng từng chút một, trên bề mặt hai khối tam giác nhanh chóng xuất hiện dấu vết bị ăn mòn.

Thật ra, với năng lực hiện tại của Tà Thần thì muốn chữa cho năng lượng Xưng là điều rất dễ, bởi hắn ta cũng nắm giữ năng lượng vô tận.

Nguyên nhân chính khiến hắn ta không chữa là vì muốn thưởng thức dáng vẻ tuyệt vọng của Hàng Cách Giả.

Khi đang thưởng thức được một nửa thì Tà Thần bỗng thấy thiếu thiếu gì đó. Hắn ta bèn vươn tay kéo một phát trong không trung, Hắc Thuyền vốn đang neo ở xa lập tức bị hắn ta lôi tới.

Mấy người Thông Thiên giáo chủ, Hàn Ca thấy La Chinh thì hơi sững sờ, đến lúc nhìn thấy Hàng Cách Giả thì sắc mặt càng tái hơn. Đến khi phát hiện Hàng Cách Giả đang bị trói, gương mặt họ mới giãn ra được một chút.

“Đây chính là Hàng Cách Giả mà ngươi nói à, thấy có vẻ xoàng xĩnh thôi mà?” Tà Thần nói với Hàn Ca.

“Cái này…” Hàn Ca nghẹn lời.

Tồn tại vô địch trong Ngọc Thanh Thiên mà khi đối mặt với Tà Thần còn chẳng có sức đánh trả?

Hàng Cách Giả nghe được câu nói này, cảm xúc càng dữ dội hơn.

Trước kia gã mới là kẻ cao cao tại thượng đi hành hạ người khác, ngoại trừ “Tòng” có thể vượt lên trên gã thì chưa ai từng đối xử với gã như thế cả.

Gã lại gầm lên: “Kẻ xoàng xĩnh là ngươi mới đúng!”

Gã vừa dứt lời, càng có nhiều năng lượng tuôn trào ra hơn!

Những tia sét chằng chịt kia hóa thành một quả cầu sét hình tròn màu xanh thẳm. Âm thanh “tách tách” của dòng điện kéo dài một lúc thật lâu, cuối cùng năng lượng Xưng cũng bị bào mòn hoàn toàn.

Ngay khoảnh khắc khi năng lượng Xưng mất tác dụng, Tà Thần chợt búng tay một cái.

Một sợi dây năng lượng trông như rắn nhanh chóng xuất hiện, quấn chặt lấy Hàng Cách Giả. Sợi dây năng lượng này còn mọc ra gai nhọn, ghim chặt vào trong thân thể của Hàng Cách Giả.

“Tiếp tục đi” Tà Thần làm động tác mời.

La Chinh nhìn thấy sợi dây năng lượng thì lặng lẽ hỏi: “Đây là năng lượng của thế giới ngăn thứ tám sao?”

“Không, là năng lượng Ma của thế giới ngăn thứ chín. Hình thái của thế giới ngăn thứ tám rất đặc biệt, những năng lượng Ngẫu hình khối kia rất khó sử dụng ở thế giới này” Tòng giải đáp.

“Lẽ nào hắn đã nắm giữ đến năng lượng của tầng cao nhất?” La Chinh khiếp sợ thốt lên.

“Năng lượng tầng cao nhất chính là năng lượng vô hạn tuyệt đối” Tòng đáp: “Hắn có thể sử dụng năng lượng Xưng và năng lượng Ma dễ như trở bàn tay, chứng tỏ đã nắm giữ năng lượng vô hạn rồi, nếu không sẽ có vấn đề về nguồn cung năng lượng. Rốt cuộc tên này là sao?”

Thật ra tâm trạng của Tòng cũng không tệ lắm. Hắn ta không mong thế giới bị trượt xuống từng bước một như vậy. Nếu tình huống phát triển theo đúng kịch bản trước đó, vậy đây là chuyện gần như chắc chắn rồi. Tà Thần xuất hiện khiến tình huống sinh ra biến số, cho nên Tòng vốn đã từ bỏ dần sinh ra hy vọng.

Hàng Cách Giả bị sợi dây năng lượng trói lại thì thôi không vùng vẫy nữa, sáu đôi mắt màu lục nhìn chằm chằm Tà Thần trong yên lặng. Sau khi hiểu mình không phải là đối thủ của Tà Thần, gã đã bình tĩnh trở lại.

“Ngươi cảm thấy ngươi thắng rồi à?” Hàng Cách Giả hỏi.

“Tới rồi, lại tới rồi. Bình thường câu này là nói với ta” Tòng nói với La Chinh.

Khi trò chơi mèo vờn chuột giữa Tòng và Ác tiến hành đến giai đoạn cuối cùng, thông thường Tòng đều giành được thắng lợi. Lúc đó Ác sẽ quẳng câu nói này ra rồi bắt đầu hạ thấp tiếp, hầu hết lần nào cũng vậy cả.

Nhưng lần này, đối tượng đổi từ Tòng sang Tà Thần.

Tà Thần từ chối cho ý kiến, chỉ cười cười: “Ngươi còn trò gì nữa thì cứ dùng đi, ta cho ngươi cơ hội”

“Vậy ngươi cứ chờ đấy!”

Hàng Cách Giả nói hết câu, từng con mắt lần lượt tắt đi ánh sáng. Thân thể bị sợi dây năng lượng trói chặt bắt đầu tan ra và biến mất.

“Tự sát mà còn đi dọa người” Tà Thần buông lời châm chọc.

Lúc này, sắc mặt La Chinh lại nghiêm trọng hơn: “Đây không phải đe dọa”

Tà Thần liếc La Chinh một cái: “Vậy thì là gì?”

“Gã muốn hạ thấp” La Chinh đáp: “Toàn bộ thế giới đều sẽ bị hạ thấp thành thế giới Bích.

Nghe La Chinh nói vậy, Tà Thần khẽ nhíu mày. Rốt cuộc hắn ta đã nhận ra điều bất ổn.

Giờ phút này…

Ánh sáng đen lơ lửng giữa hư không bỗng rung lắc dữ dội.

“Ùng!”

Âm thanh trầm đục vang lên, quanh quẩn bên tai mỗi người. Cả Tiên Phủ lẫn Hắc Thuyền đều nghe rõ.

Thân hình Tà Thần nhoáng lên, lập tức xuất hiện ở một nơi gần ánh sáng đen. La Chinh cũng theo sát đằng sau.

Hai người nhìn chăm chú ánh sáng đen, thấy không gian quanh nó bắt đầu nát thành mảnh nhỏ. Không gian bị nghiền nát như một lớp băng mỏng trong suốt, bao lấy ánh sáng đen và từ từ lan ra.

“Không gian xung quanh ánh sáng đen bị hạ thấp thành thế giới Bích” Vẻ mặt La Chinh âm trầm.

“Với tốc độ hạ thấp này thì không biết khi nào mới lan được đến thế giới hỗn độn nữa” Trên mặt Tà Thần vẫn đậm vẻ khinh thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận