Bách Luyện Thành Thần

Chương 2467: Thần thông Chân Ý

“Ồ? Chuyện như vậy mà Tiểu Sương cũng gặp được à?” Trên gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ kinh ngạcLão Ngũ lại nói: “Cũng chẳng có gì ghê gớm cả. Biển Chân Ý chẳng qua chỉ là bước đầu, hắn có thể mạnh mẽ vượt qua đoạn thứ nhất hơn phân nửa là vì đã ở trong đoạn thứ nhất tương đối lâu. Tiểu Sương mới bước vào biển Chân Ý lần đầu tiên, nếu ở trong đó lâu một chút cũng có thể vượt qua mà không cần hồn đan!”

Tiểu Sương chớp mắt một cái, lại nói thêm: “Nhưng người ta cũng mới vào biển Chân Ý lần đầu tiên!”

“Vậy thì đúng là rất giỏi” Cô gái xinh đẹp gật đầu cười nói: “Không biết là thiên tài nhà ai, vậy mà có thể sánh ngang với Tiểu Sương nhà chúng ta”

Ai ngờ Tiểu Sương lại lắc đầu, nói: “Không chỉ như vậy, dì Bình biết lời đồn đại bên Thái Nhất Thiên Cung không?”

“Lời đồn nào?” Cô gái xinh đẹp hỏi.

“Người bơi trong biển Chân Ý ấy” Tiểu Sương nói.

Ánh mắt dì Bình hơi lóe lên, sắc mặt bỗng nghiêm lại, gật đầu một cái.

Lời đồn của Thái Nhất Thiên Cung, có người có thể bơi trong biển Chân Ý.

Người bên ngoài không biết, nhưng trong phạm vi nhỏ, điều này đã khiến rất nhiều người chú ý.

Có không ít người hoài nghi lời đồn đãi này…

Cho dù là dương hồn mạnh mẽ đến mức nào, một khi rơi xuống biển Chân Ý cũng sẽ bị xóa sạch không còn một mảnh.

Từ xưa đến nay, không ai có thể phá vỡ nhận định này.

Thế nhưng đám trẻ của Thái Nhất Thiên Cung lại nói chắc như đinh đóng cột, dù sao cũng đã có rất nhiều người nhìn thấy.

Kết quả là có người đưa ra suy đoán thứ hai rằng, có thể đó là ảo ảnh trong biển Chân Ý, đám trẻ kia nhìn lầm.

Nhưng một ảo ảnh làm sao có thể đập nát thuyền chân ý của bọn họ? Suy đoán này không hợp lý.

“Tiểu Sương cũng đụng phải sao?” Dì Bình vội vàng hỏi.

Lão Ngũ ở bên cạnh cũng há hốc miệng: “Đừng nói cái tên tự lực vượt qua đoạn thứ nhất có thể trực tiếp vào trong nước biển nha? Nếu dương hồn của hắn có thể vào trong biển Chân Ý mà không bị diệt trừ, vậy chẳng phải hắn có thể hoành hành trong biển Chân Ý hay sao?”

Thứ mà dương hồn sợ hãi chính là hơi lạnh trong biển Chân Ý và gió mạnh thổi tới. Ngay cả nước biển Chân Ý mà người ta cũng không sợ hãi, vậy thì hai thứ này càng chẳng có gì đáng uy hiếp.

“Đúng là hắn, nhưng khác với lời đồn, ta gặp phải dương hồn của hắn” Tiểu Sương nói.

“Dương hồn của hắn?”

Dì Bình và lão Ngũ cũng hơi hoang mang.

Trong mắt Tiểu Sương cũng hiện lên vẻ hoang mang nghi hoặc: “Thực ra hắn có hai loại hình thái, một loại là thể dương hồn. Thể dương hồn này giống như con vậy, cũng cần phải dựa vào thuyền chân ý, cũng khó mà chống lại gió và hơi lạnh, cho nên lúc vượt qua đoạn thứ nhất hắn cũng phải đối mặt với áp lực rất lớn. Mà một hình thái khác của hắn cũng có thể đi vào biển Chân Ý, song đó dường như không phải dương hồn mà là thân thể…”

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì rất khó mà tưởng tượng ra hình thái của La Chinh, Tiểu Sương cũng chỉ suy đoán dựa vào trực giác mà thôi.

Sau đó Tiểu Sương kể lại những chuyện mình vừa trải qua.

“Đưa thân vào biển?” Sắc mặt dì Bình càng thêm kinh ngạc, nàng ta thật sự không biết đưa thân vào biển có ý nghĩa như thế nào.

Lão Ngũ lại nói: “Việc này, có lẽ phải báo cho Đại cung chủ…”

Đúng lúc này, phía trên cung điện truyền tới một giọng nói già nua: “Lăng Sương làm rất tốt, ha ha, nghe đồn rằng vào thời viễn cổ không hề có khái niệm ‘biển Chân Ý’, muốn vượt qua biển Chân Ý cũng không dựa vào thuyền, mà những người đi đến Bỉ Ngạn bằng phương pháp tu luyện Cổ Thần khi ấy tiến vào biển cũng không phải bằng linh hồn mà là thân thể! Cho nên, cổ thần vượt qua Bỉ Ngạn không dùng đến dương hồn mà là dùng thân thể! Không biết vì nguyên nhân gì mà sau này thân thể không thể vào biển Chân Ý được nữa, các cổ thần cũng dần dần mai một đi. Về sau mới có phương pháp tu luyện Đại Thế Giới, mới có việc luyện thành dương hồn vượt qua Bỉ Ngạn…”

“Bà ngoại!” Lăng Sương ngẩng đầu gọi to.

Một bà lão lưng còng từ cửa cung điện đi tới.

“Tham kiến Đại cung chủ!”

Dì Bình và lão Ngũ đồng loạt bái kiến bà lão kia.

Đại cung chủ gật đầu, lập tức nói: “Nếu không phải Lăng Sương tận mắt nhìn thấy, có lẽ ngay cả ta cũng khó mà tin chuyện ai đó có thể dùng thân thể để tiến vào Bỉ Ngạn”

Đại cung chủ biết sơ lược về những chuyện xảy ra thời viễn cổ, nhưng bà lại không biết nguyên nhân thực sự vì sao phương pháp tu luyện Cổ Thần lại không thể vượt qua Bỉ Ngạn.

“Người đó có tiết lộ thân phận của mình không?” Đại cung chủ hỏi Lăng Sương.

Lăng Sương lắc đầu, sau đó nói: “Hắn không phải là người trong thế giới mẹ, ngay cả những thứ căn bản nhất như hồn đan, Phá Huyễn Chú mà cũng không biết”

Phá Huyễn Chú đúng là huyền ảo, nhưng nó là bí pháp linh hồn cơ bản nhất trên thế giới mẹ, là thứ mà ai cũng phải nắm giữ trước khi bước vào biển Chân Ý.

“Không thuộc thế giới mẹ?” Đại cung chủ nheo mắt.

Trong Hỗn Độn bên ngoài thế giới mẹ cũng có một vài chủng tộc lẻ tẻ, thế lực nhỏ, phạm vi này quá rộng.

“Dạ, hắn từng hỏi con về trận chiến giữa Cửu Lê và tộc Hữu Hùng, hơn nữa còn rất quan tâm đến sự sống chết của Xi Vưu” Lăng Sương nhớ lại.

“Quan tâm đến sự sống chết của Xi Vưu, hắn là người Cửu Lê?” Lão Ngũ bật thốt lên.

Dì Bình liếc mắt nhìn y một cái: “Dựa vào cái này thì khó mà kết luận”

Đại cung chủ cũng gật đầu: “Chỉ có điểm này thì không cách nào kết luận được. Nếu hắn thật sự có thể đưa thân vào biển mà Lăng Sương có thể đi theo hắn thì cũng sẽ thu hoạch được rất nhiều lợi ích. Về việc đưa thân vào biển có ý nghĩa như nào thì ta còn phải đi tới núi La Phù một chuyến”

Lăng Sương là con cưng của cả cung, tất cả mọi người đều hy vọng nàng có thể bình an vượt qua biển Chân Ý.

Lăng Sương nghiêng đầu suy nghĩ một hồi rồi bỗng nhiên nói: “Bà ngoại, có thần thông chân ý đạo pháp tự nhiên không ạ?”

“Con cần thần thông chân ý đạo pháp tự nhiên làm gì?” Đại cung chủ hơi khó hiểu.

Lăng Sương tu luyện Kiếm Vận Vĩnh Hằng Chân Ý, đương nhiên nàng không dùng được cái này.

“Người nọ tu luyện chân ý đạo pháp tự nhiên, con thấy hắn chẳng biết gì cả, có lẽ cũng không có thần thông chân ý. Con muốn tặng hắn một bộ” Lăng Sương nói.

Đại cung chủ khẽ gật đầu: “Tuy cung ta chủ tu Kiếm Vận Vĩnh Hằng, nhưng những thần thông chân ý khác cũng có một ít, bảo Ngũ bá của con đưa cho con là được”

***

Phán đoán của Lăng Sương rất chính xác, thứ nàng thuận miệng hỏi đúng là thứ La Chinh thiếu hụt.

Sau khi tộc Lê ở Thần vực bị tiêu diệt thì gần như không còn thần thông chân ý nào còn tồn tại, dù có giữ được thì cũng không ai có thể tu luyện, bởi vì muốn tu luyện thần thông chân ý thì tiền đề là phải lĩnh ngộ hoàn chỉnh một môn chân ý của đạo.

Qua nhiều năm như vậy, ngoại trừ đám Hiên Viên Vệ kia, vùng đất không chiến tranh do chân ý nhất niệm thiện ác của Viên Thừa Đạo hóa thành là một thần thông chân ý, Âm Dương Hóa Thể của Đông Phương Thuần Quân cũng được tính là một thần thông chân ý.

Song, “Âm Dương Hóa Thể” của Đông Phương Thuần Quân là do ông ta vất vả khổ sở cầu được từ trong biển Chân Ý.

Sau khi rời khỏi biển Chân Ý, La Chinh thở dài một hơi.

Tuy hắn có thể gánh chịu áp lực trong biển Chân Ý, nhưng chỉ cần ở trong đó thì loại áp lực này vẫn luôn tồn tại từng giờ từng khắc. Chỉ khi rời khỏi nơi ấy, áp lực dương hồn phải gánh chịu mới hoàn toàn biến mất không còn một mảnh, đương nhiên La Chinh cảm thấy vô cùng thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận