Bách Luyện Thành Thần

Chương 2390: Bên dưới sào huyệt

Hiện không có quá nhiều thời gian cho Đông Phương Thuần Quân suy nghĩHơn trăm nghìn Hàn Sát bị Đông Phương Thuần Quân dẫn lên đã phân tán khắp nơi, thậm chí có một phần kha khá đã chìm xuống dưới.

Xung quanh đều là khí lạnh đan xen chồng chéo, chỉ cần dừng lại một chút giữa không trung thì đã có hơn mười luồng, thậm chí hơn trăm luồng khí lạnh lao vùn vụt tới!

Mặc kệ trong lòng ông ta có bao nhiêu hoài nghi, vẫn phải giết La Chinh trước rồi lại tính.

“Ăn nói bậy bạ!”

Đông Phương Thuần Quân vừa tới gần La Chinh vừa mở hai tay ra.

Hai luồng khí một đen một trắng giống như hai con rồng từ trong cơ thể ông ta uốn lượn mà ra, hóa thành một dòng nước xoáy lao về phía La Chinh.

Dòng nước xoáy này bao phủ phạm vi cực lớn!

Ngay cả khi La Chinh đã xem lửa ký ức của Đông Phương Thuần Quân, đã biết được suy nghĩ của ông ta từ trước nhưng vẫn không thể thoát khỏi dòng nước xoáy này.

“Rầm…”

Thấy dòng nước xoáy cuộn trào mãnh liệt ùa tới, sắc mặt La Chinh cũng hơi sa sầm xuống.

“Soạt!”

Trong lúc vội vàng lui về phía sau, hắn đã nắm trường kiếm trong tay, trong mắt đầy vẻ lạnh lùng uy nghiêm.

“Năng lượng dung đạo!”

“Chém…”

Bây giờ La Chinh đối đầu với Đông Phương Thuần Quân, chỉ có thể được ăn cả ngã về không.

Đáng tiếc hắn không thể hóa thành hoang thần mấy chục nghìn mét, bởi đám Hàn Sát kia phun khí lạnh ra khắp bốn phương tám hướng, nếu hóa thành người khổng lồ hắn sẽ không có cách nào lẩn tránh và sẽ nhanh chóng bị đông cứng lại thành tượng băng!

Nhưng một kiếm này của hắn còn chưa chém ra thì đột nhiên có một thân hình lao từ trên xuống, chắn trước mặt hắn.

Cuối cùng cô gái này đã thoát khỏi công kích của Hàn Sát.

Thấy La Chinh rơi vào hiểm cảnh, nàng ta không chút do dự ngưng kết sức mạnh sợ hãi nguyên thủy giữa lòng bàn tay, hóa thành một thanh trường kiếm.

“Phá!”

Nàng ta trợn to hai mắt, năng lượng trên bề mặt trường kiếm bắt đầu chuyển động điên cuồng. Thanh trường kiếm này giống như một tảng đá sừng sững giữa dòng sông, phân tách dòng thác xoáy Âm Dương cuồn cuộn chảy tới…

“Người của ta mà ngươi cũng muốn giết?”

Cô gái đứng sau thanh trường kiếm màu nâu, nói với Đông Phương Thuần Quân.

Sắc mặt Đông Phương Thuần Quân hơi sa sầm xuống, một đòn tấn công đang trên đà thắng lợi lại bị cô gái này phá hỏng!

Trong lúc ông ta đang định ra tay lần nữa thì phía dưới chợt hiện lên một luồng chân ý Âm Dương Hỗn Độn dày đặc…

“Soạt!”

Một luồng thác xoáy Âm Dương lao về phía ông ta, người ra tay chính là bản sao của Đông Phương Thuần Quân!

Thực lực của bản sao này không thua kém gì Đông Phương Thuần Quân bản gốc, khi bản sao dốc hết sức ứng phó thì Đông Phương Thuần Quân cũng phải toàn lực chống trả!

Đông Phương Thuần Quân chỉ có thể đánh ra một luồng thác xoáy Âm Dương xuống bên dưới…

Nhân lúc hai vị “Đông Phương Thuần Quân” giao đấu, cô gái kia liền nói với La Chinh: “Chúng ta xuống bên dưới!”

“Vù!”

Tay của La Chinh lập tức bị cô gái kia lôi đi, lao xuống dưới.

Trong lúc nàng ta dẫn La Chinh hạ xuống, sáu bảy bản sao của thánh nhân đã xoay quanh bốn phía, bảo vệ và hộ tống bọn họ.

Mái tóc dài đen nhánh của cô gái bay lất phất, khẽ phẩy nhẹ qua mặt La Chinh.

La Chinh vẫn luôn xem cô gái này như một hung vật tàn bạo, nhưng khi được nàng ta bảo vệ như vậy, trong lòng hắn bỗng có chút cảm động.

Xem ra huyết mạch của mình thực sự rất quan trọng với nàng ta?

***

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Tất cả mọi người dưới chân núi lửa băng đều đang lặp đi lặp lại hai chuyện, tránh né khí lạnh bay tán loạn và đánh tan Hàn Sát.

Thân thể của đám Hàn Sát này vô cùng yếu ớt, duy chỉ có khí lạnh là cực kỳ trí mạng, cho nên xử lý cũng cực kỳ phiền phức…

“Vù!”

Một luồng ánh kiếm sắc bén hiện lên, bảy tám con Hàn Sát lập tức bị chém thành hai nửa.

Hoa Thiên Mệnh thu kiếm, đạp một cái lên vách động, lập tức tránh được luồng khí lạnh lao về phía mình.

Ngay vào lúc này, hắn ta chợt nhìn thấy cô gái kia và La Chinh đang từ trên cao hạ xuống.

Hai người bọn họ đều bị hoàn cảnh ép buộc, ánh mắt chỉ thoáng chạm nhau một cái chứ không hề giao lưu nhiều hơn.

Trong tình thế hỗn loạn, không ít người đã chết vì khí lạnh, từng pho tượng băng rơi xuống sào huyệt và vỡ vụn.

“Nếu bọn họ phá vỡ sào huyệt thì cũng không đến mức chết nhiều người thế này, thực sự ngu xuẩn!” Trên mặt cô gái kia hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

Theo ý tưởng của nàng ta, nàng ta ép buộc nhóm người Đông Phương Thuần Quân phá vỡ sào huyệt, để bọn họ tiến vào trong sào huyệt trước rồi nàng ta sẽ dẫn bản sao của các thánh nhân bám sát theo sau. Thế nhưng trong lúc mấu chốt Đông Phương Thuần Quân lại dẫn dụ phần lớn Hàn Sát đi lên, khiến mọi người rơi vào hỗn chiến…

Nói xong, nàng ta bỗng nhiên chộp một cái về phía sào huyệt.

“Rắc…”

“Tổ ong” khổng lồ nứt ra một khe rãnh dài hơn trăm mét.

Cô gái chợt nói: “Hàn Sát ở đây sẽ không ngừng sống lại, nếu các ngươi muốn ở lại hỗn chiến thì tất cả mọi người sẽ chết ở nơi này, không muốn chết thì đi theo ta!”

Giọng nàng ta không lớn nhưng tất cả mọi người đều nghe rõ mồn một.

Ánh mắt của các thánh nhân, á thánh và chân thần đại viên mãn đều đổ dồn xuống bên dưới. Quả nhiên đúng như nàng ta nói, Hàn Sát đang nhanh chóng ngưng kết trong những ô lục giác rồi lại từ trong đó bay vút lên.

“Chẳng trách… Ta đã nói chỉ có một triệu Hàn Sát thôi mà sao giết mãi không hết”

“Mấy thứ này có thể liên tục hồi sinh…”

Số lượng một triệu Hàn Sát tuy nhiều, nhưng thực lực của các thánh nhân và á thánh ở đây đều không kém. Nếu đám Hàn Sát này tụ tập lại đông đảo thì chỉ một chiêu là họ có thể giết chết mấy nghìn con, thậm chí giết mấy chục nghìn con cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Song bọn họ đã giết chết nhiều Hàn Sát như vậy, con số quả thực không nhỏ.

Cô gái kia nói xong, bản sao của các thánh nhân đều tự mình thi triển độn thuật, bay vút xuống bên dưới.

Ngay cả bản sao của Đông Phương Thuần Quân cũng đã rời khỏi trận chiến, chắp tay một cái với Đông Phương Thuần Quân bản gốc rồi chạy xuống bên dưới…

“Chúng ta đi vào” Cô gái nói xong rồi lôi La Chinh vào trong khe hở.

Bản sao của các thánh nhân cũng theo sát phía sau.

Đương nhiên Trần Hoàng Dịch Kiếm cũng không ở lại trên kia. Thấy La Chinh bị cô gái kia lôi xuống, hắn ta cũng chạy vọt theo.

Người của liên minh các gia tộc quyền thế vẫn len lỏi giữa khí lạnh, nhưng đa số đã ngừng đánh giết Hàn Sát, ánh mắt đều đổ dồn về phía Đông Phương Thuần Quân.

Thực ra rất nhiều người đều có suy nghĩ rời khỏi cái nơi quỷ quái này!

Đã chết quá nhiều người…

Thánh nhân chết, chân thần đại viên mãn cũng chết, rất nhiều á thánh cũng đã bỏ mình.

Hiện tại khó khăn lắm mới thoát khỏi cô gái kia, quay đầu lại vẫn còn kịp.

Quỷ mới biết trong sào huyệt này còn có thứ gì, làm không tốt thì có lẽ toàn bộ liên minh gia tộc quyền thế sẽ bỏ mạng ở đây.

Thánh nhân chết rồi cũng không sao, chẳng bao lâu nữa bọn họ có thể hồi sinh, nhưng á thánh và chân thần đại viên mãn chết rồi thì không có cơ hội làm lại từ đầu!

“Chúng ta cũng xuống!”

Đông Phương Thuần Quân trầm ngâm một lát rồi lên tiếng.

Theo lời cô gái kia nói, có lẽ thân thể Chân Ma nằm trong sào huyệt này. Dù sao cũng đã đi đến bước này, ông ta không thể nào từ bỏ.

Nghe Đông Phương Thuần Quân nói vậy, những người khác hơi thất vọng nhưng cũng chỉ có thể chui vào khe nứt kia. Làm vậy, chí ít họ có thể thoát khỏi đám Hàn Sát này…
Bạn cần đăng nhập để bình luận