Bách Luyện Thành Thần

Chương 3448: Trục xuất

Trên không trung, “Tịch” im lặng một lúc lâu, trong đôi mắt to kia hiện lên ánh sáng xanh lục“Vù!”

Trong Bất Kiến Chi Châu, một đốm sáng nhỏ bay từ trong thân thể của La Chinh ra, đó chính là 9527 – phân hồn của “Tịch”. Lúc trước, “Tịch” luôn coi trọng La Chinh nên nó muốn biết lựa chọn của mình có chính xác không.

Mắt thấy đốm sáng màu xanh lục sắp bay ra khỏi Bất Kiến Chi Châu, cả đám người của Hắc Thuyền không ai dám ngăn cản. Mặc dù 9527 chỉ là một sợi phân hồn yếu đuối nhưng khí tức từ phân hồn tản ra này giống hệt “Tịch”.

“Vèo!”

Đóm sáng màu xanh lục vẽ ở trên không trung một đường nhỏ, bay thẳng lên trời xanh và ập vào đầu của “Tịch”. Trong đầu của “Tịch”, bản chủ đã tỉnh lại đang được các não chủ vây xung quanh, giống như đế vương của loài người vậy. Nó giống như quốc vương ở thế giới trong đầu này, đợi 9527 quay lại.

9527 đứng trước mặt bản chủ và làm một cử chỉ cực kỳ “nhân cách hóa”, nó mờ mịt tham kiến “bản chủ”.

“Ngươi chính là ta, vì sao lại dùng lễ tiết như vậy?” Bản chủ nghĩ một lúc rồi mới nó: “Do ngươi rời đi quá lâu nên bắt đầu đắm chìm trong ý thức của bản thân rồi à?”

Tại một trình độ nhất định, phân hồn cũng là một cá thể độc lập. 9527 tiếp xúc với La Chinh trong thời gian dài nên nó dần dần cũng có tính cách của bản thân. Thậm chí, nó còn có chút kháng cự việc trở lại bên cạnh bản chủ. Nó muốn làm một 9527 đặc biệt chứ không phải phân hồn của bản chủ.

“Đúng vậy, thưa bản chủ” 9527 thành thật trả lời.

“Ta… Ta muốn rời khỏi ngài”

“Ý thức” của 9527 vừa truyền ra đã khiến đám “não chủ” vây xung quanh bản chủ nhốn nháo như ong vỡ tổ.

Chỉ một sợi phân hồn nho nhỏ mà lại có ý thức độc lập, còn dám nhắc tới chuyện rời khỏi bản chủ. Ở thế giới trong đầu, đây tuyệt đối là hành vi đại nghịch bất đạo hoặc có thể nói đa phần não chủ, phần hồn vốn không thể sinh ra loại ý thức này.

“Ngươi đã lập công lao rất lớn, cũng thành công phụ tá La Chinh tới Bất Hủ cảnh. Ngươi mở bản thân ra đi, đợi ta biết rõ những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này rồi sẽ cho phép ngươi rời đi” Bản chủ nói.

9527 không nói câu nào, tự mở bản thân ra. Trong nháy mắt, “bản chủ” giải được rất nhiều thông tin, từ chuyện La Chinh vào thế giới mẹ tới những chuyện La Chinh trải qua trong Bỉ Ngạn, “bản chủ” đều biết hết.

Lúc đầu, bản chủ thấy 9527 giúp đỡ La Chinh thì hết sức vui mừng. Biểu hiện của La Chinh cũng vô cùng xuất sắc, nhưng đối với La Chinh thì 9527 vẫn vô cùng quan trọng. Tuy nhiên khi La Chinh đi từ Bỉ Ngạn lên, tác dụng của 9527 cũng càng ngày càng yếu, cuối cùng trở nên vô cùng nhỏ bé. Sau đó, Thanh Ngọc Chi Linh xuất hiện đại biểu cho một văn minh, thậm chí còn có cả Nguyên Thủy Thiên Tôn – một cường giả siêu cấp của Tam Thập Tam Trọng Thiên…

Tên nhãi này liên tục gặp phải những chuyện kỳ lạ, vượt ngoài sức tưởng tượng của bản chủ. Khi thấy La Chinh thay thế tộc Nguyên Linh quản lý Ngọc Thắng Thiên, bản chủ vô cùng kinh ngạc. Tên nhãi này tiến vào bỉ ngạn đúng là muốn lật trời!

Nhưng khi bản chủ thấy ký ức lúc La Chinh vào bức tranh bất hủ thì càng rung động hơn. Mặc dù 9527 luôn giữ im lặng không quấy rầy La Chinh với ý đồ nhìn trộm thế giới xung quanh, nhưng thấy La Chinh giao lưu với Nguyên Thủy Thiên Tôn nó vẫn hiểu được.

Ví dụ như trung tâm bức tranh, Tứ Linh Môn và suy đoán của Nguyên Thủy Thiên Tôn đều được chuyển tới bản chủ thông qua 9527.

Thời gian phân hồn và bản chủ giao lưu cực kỳ nhanh, toàn bộ quá trình chưa tới nửa hô hấp. Con mắt to của Tịch nhẹ nhàng khép lại rồi lại từ từ mở ra, trong mắt có thêm một ít cảm xúc phức tạp.

Biểu hiện của La Chinh hoàn toàn vượt xa dự tính của nó, thậm chí còn vượt ra ngoài sức tưởng tượng của nó. Nếu trước đây, “Tịch” còn hơi do dự, còn chưa chắc chắn thì giờ khắc này nó đã không lo lắng gì nữa.

“Đương nhiên ta suy nghĩ kỹ rồi” Giọng nói của Tịch âm vang trên bầu trời, giọng nói nhẹ nhàng truyền tới tai của toàn bộ sinh linh ở một trăm châu, nhưng vô cùng bình thản: “Bỏ La Chinh xuống, những người không liên quan rút lui đi. Coi như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra”

Nghe được sự lựa chọn của “Tịch”, Phục Hy và Nữ Oa lập tức thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt của đám người Cơ Hiên Viên thì trở nên rét lạnh.

Trên không trung, ở một bên khác, “Không” cất lời: “Ngươi vẫn chưa suy nghĩ cẩn thận, chúng ta là…”

Không vẫn giữ ý đồ thuyết phục Tịch nhưng Tịch lập tức lên tiếng cắt ngang lời nó: “Đừng nói nhiều, ta còn hiểu rõ hơn ngươi rất nhiều. Ta không tin tưởng lời ngon tiếng ngọt của bọn chúng”

“Vù!”

Con mắt lớn duy nhất của Không hiện lên một vầng sáng màu xanh lam, khí tức của nó cấp tốc mạnh lên…

“Ngươi cứ khăng khăng phải đánh với ta một trận mới được à?” Không lại hỏi.

“Ta chỉ có một điều kiện, đó là bỏ La Chinh xuống” Tịch quả quyết đáp lại.

Từ ký ức của 9527, Tịch đã hiểu rõ tầm quan trọng của La Chinh. Hắn quan trọng tới mức, dù nó có phải trả giá bằng sinh mệnh của mình cũng nhất định phải giữ hắn lại.

“Vù vù vù vù…”

Độc nhãn của Không chấn động một cách điên cuồng. Sức mạnh không gian ngưng tụ trong con mắt của nó dao động kịch liệt. Nó có quyền hạn tối cao về không gian trong hỗn độn, bây giờ nó và Tịch có ý kiến bất đồng nên định trục xuất Tịch.

“Vù…”

Tịch biết năng lực của Không mạnh tới đâu nên nó không cho phép tên kia trục xuất mình một cách tùy tiện như vậy. Trước tiên không nói tới không gian Tắc San, nếu tùy tiện trục xuất tới một góc nào đó của hỗn độn, Tịch cũng cần có thời gian để trở lại thế giới mẹ.

“Loảng xoảng, loảng xoảng…”

Thân thể khổng lồ của Tịch bắn vọt lên, phía trước xuất hiện từng bức tường không gian trong suốt. Mỗi bức tường không gian này có sức chống đỡ ngang với giới bích, nhưng khi ở trước mặt Tịch thì chúng yếu ớt như thủy tinh vậy, chỉ cần chạm vào là vỡ nát…

Mặc dù tường không gian bị đụng nát liên tục nhưng cuối cùng vẫn làm tốc độ của “Tịch” chậm lại. Khi “Tịch” vọt tới trước mặt Không, sức mạnh không gian trong con mắt lớn của Không đã tiếp nối xong, một luồng sáng màu xanh lam cực lớn chiếu trực tiếp lên người Tịch.

Ánh sáng màu xanh lam biến mất thì Tịch cũng biến mất theo.

“Ha ha ha…”

Tiếng cười khẩy của Không vang vọng trên không trung. Sau đó thân thể của “Không” bắt đầu thu nhỏ lại, từ một cá thể có thân hình lớn tới mức không thể nhìn hết được biến thành kích thước của một người bình thường. Đồng thời, sau khi thân thể biến đổi, nó đã biến thành dáng vẻ của một con người. Đương nhiên đó là diện mạo của “Sơn”, hoặc có thể nói đây mới là một “Sơn” hoàn chỉnh.

Tiếp theo, “Không” xuất hiện ở bên cạnh Cơ Hiên Viên, đưa tay làm động tác kéo trong không trung. Không gian của toàn bộ Ly Hổ Châu bắt đầu đổi vị trí, những nhân vật chủ chốt đều bị nó kéo tới trước mặt.

Thần Nông hóa thành Dương Quái, Mẫn Hổ, đám người của Hắc Thuyền và Nữ Oa…

Bọn họ không cảm nhận được sóng dao động không gian, cũng chẳng kịp chuẩn bị bất cứ điều gì, cảnh sắc xung quanh đột nhiên biến đổi. Sau đó, họ đã bị kéo tới trước mặt “Không”.

“Không” đưa mắt nhìn xuyên qua Bất Kiến Chi Châu, nhìn thẳng vào La Chinh như đang nhìn một bảo vật vô cùng quan trọng. Nó làm động tác kéo trong không trung, định dịch chuyển La Chinh từ Bất Kiến Chi Châu tới đây. Nhưng động tác kéo này của nó không có tác dụng, La Chinh vẫn chẳng nhúc nhích tí nào. Chân lý không gian mà nó luôn dùng một cách nhuần nhuyễn, nay lại không có tác dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận