Bách Luyện Thành Thần

Chương 2510: Một giọt máu

Sắc mặt Minh Vi hơi trầm xuống, nàng ta đã dùng hết toàn lực trong đón tấn công vừa rồi, vậy mà gã Úy Nhàn này lại có thể đỡ được một cách nhẹ nhàng như vậy. Thực lực của người này còn cao hơn nàng ta một bậc!Nhưng nhân vật như nàng ta, một khi đã ra tay thì chắc chắn trong lòng sẽ không dao động một chút nào, đặc biệt là trong cuộc chiến ngươi sống ta chết như thế này lại càng không có bất cứ con đường nào để quay đầu.

Úy Nhàn vừa dứt lời, thân thể của Minh Vi liền xoay một cái rồi biến mất. Cùng lúc ấy, nàng ta dùng chân nguyên truyền âm cho lão Kim: “Lão Kim, liên thủ giết chết hắn ta!”

Chỉ trong nháy mắt sau khi biến mất, Minh Vi đã xuất hiện ở bên cạnh Úy Nhàn, một vầng sáng bảy màu bao phủ lấy gã!

Úy Nhàn cũng không ngờ người phụ nữ này lại dứt khoát như vậy, trong lúc bất cẩn liền bị vầng sáng bảy màu này bao phủ!

Không gian trong vầng sáng bảy màu đặc quánh, Úy Nhàn dùng ý nghĩ hòng thi triển dịch chuyển không gian để rời khỏi vầng sáng này nhưng không thành công.

Lão Kim cũng hành động ngay sau đó, một hơi thở hùng hậu truyền từ trong cơ thể ông ta ra ngoài. Ông ta nhảy bật lên, trong tay đột nhiên có thêm một cái búa và một cái dùi màu vàng kim. Khi bay tới đỉnh đầu của Úy Nhàn, sau lưng ông ta xuất hiện một hư ảnh hoàng kim khổng lồ, trông hư ảnh đó tựa như ác thần hạ phàm trong truyền thuyết, phóng thích ra sức mạnh cuồn cuộn.

Lão Kim nhắm cái dùi dài màu vàng vào Úy Nhàn, tay phải thì cầm búa vàng nện mạnh vào dùi.

“Coong!”

Trong hư ảnh kia toát ra luồng sức mạnh dồi dào, hội tụ toàn bộ trên dùi dài và nhắm thẳng về phía Úy Nhàn.

Đòn tấn công của lão Kim mang đến cho người khác cảm giác áp bách cực mạnh, ngay cả Minh Vi đang nhốt Úy Nhàn cũng cảm nhận được sức mạnh của chiếc dùi kia mà phải đành lui lại.

Song Minh Vi không hề thu vầng sáng bảy màu lại, bởi nếu làm vậy Úy Nhàn có thể dùng dịch chuyển không gian để chạy trốn.

“Vèo…”

Chiếc dùi dài hóa thành một luồng sáng màu vàng lóa mắt, đánh thẳng về phía Úy Nhàn.

Dù bị những người này đánh lén thành công, ngay từ đầu đã bị mất ba Hiên Viên Vệ, nhưng Úy Nhàn vẫn chẳng xem đối phương ra gì. Xưa nay gã luôn tự cao tự đại, sau khi gia nhập Thiên Thủ Các thì chưa bao giờ để cường giả Bỉ Ngạn cảnh vào mắt, huống chi lần này gã đã có chuẩn bị trước khi tới. Ai ngờ đám điên này lại liều mạng ngay từ khi vừa gặp như thế này…

Trong lòng Úy Nhàn thẹn quá hóa giận, nhưng lúc này gã vẫn phải ứng phó với nguy cơ trước mắt.

“Các ngươi đã muốn tìm chết! Thế thì ta sẽ cho các ngươi được như ý nguyện!”

Dứt lời, Úy Nhàn đứng yên tại chỗ không hề tránh né, mặc cho chiếc dùi dài bắn về phía mình. Nhưng chỉ trong chớp mắt, khi chiếc dùi dài đâm xuống đầu của Úy Nhàn, sắp đâm được vào giữa trán gã thì một giọt máu tươi lại bay ra từ đó.

Chiếc dùi đâm vào giọt máu tươi bay ra từ trán gã làm phát ra âm thanh vang giòn như kim loại va vào nhau.

Giọt máu tươi này lại có thể chặn được đòn tấn công như sấm sét của lão Kim!

“Choang…”

Một quả cầu màu máu giấu kín trên đỉnh đầu Úy Nhàn vỡ ra, lão Kim và Minh Vi đều sầm mặt.

“Bí giả thần thông!”

Bí giả thần thông không hề hiếm trong thế giới mẹ, nhưng mỗi người lại có thể thi triển bí giả thần thông với uy lực khác xa nhau.

Bí giả thần thông vừa rồi của Úy Nhàn chỉ dựa vào một giọt máu tươi đã có thể đỡ được một đòn tấn công toàn lực của lão Kim, đúng là khó mà tưởng tượng nổi.

“Hay lắm… Chỉ một đòn mà đã ép ta phải dùng tới bí giả thần thông! Đối với ta, giọt máu Không Linh này rất quý giá! Không ngờ hôm nay lại dùng để ứng phó với các ngươi…”

Giọt máu tươi mà bí giả thần thông vừa thả ra bay một vòng quanh người Úy Nhàn, sau đó đong đưa trên đầu ngón tay của gã. Khó mà tưởng tượng được bên trong giọt máu tươi này lại ẩn chứa uy lực đáng sợ như vậy.

“Máu Không Linh…”

“Không ngờ người này lại có được một giọt máu Không Linh!”

Trên mặt Minh Vi và lão Kim đều hiện ra vẻ kinh ngạc. Trong thế giới mẹ, máu Không Linh là loại cực kì hiếm thấy, ngay đến cường giả Bỉ Ngạn cảnh như Minh Vi và lão Kim cũng khó mà có được một giọt. Thật không ngờ lại có người chịu ban giọt máu Không Linh đã chế thành bí giả thần thông cho Úy Nhàn, điều này chứng tỏ địa vị của gã vượt qua cả tưởng tượng của bọn họ. Gã có thể là một nhân vật quan trọng trong Hiên Viên Vệ, hoặc gia thế của Úy Nhàn cực kì hiển hách.

“Nếu đã ép giọt máu tươi này ra rồi thì cũng chỉ có thể lãng phí trên người các ngươi thôi…”

Khi nói tới vế sau, giọng nói của Úy Nhàn trở nên cực kỳ bình tĩnh. Giọt máu tươi kia cũng lặng lẽ kéo dài ra, nhanh chóng lớn lên trong tay gã. Bọt máu tuôn ra không ngừng và hóa thành một cục máu lớn chừng một bàn tay, bên trong mơ hồ có tiếng răng nanh cọ vào nhau.

“Giết ông ta!”

Úy Nhàn vừa nói vừa đẩy nhẹ cục máu kia về phía lão Kim, để nó bổ nhào về phía ông ta. Sau đó, gã xoay người lại, bàn tay bắn ra một huyết phù.

Chỉ trong nháy mắt, huyết phù kia hóa thành một thanh huyết kiếm. Úy Nhàn khẽ động thân hình, thoắt cái đã xuất hiện ở bên cạnh Minh Vi, huyết kiếm trong tay chém mạnh về phía đầu của nàng ta.

“Keng…”

Ngón tay của Minh Vi khẽ đưa ra, một vầng sáng bảy màu lan rộng chặn lại nhát chém của huyết kiếm.

Nhưng dường như huyết kiếm của Úy Nhàn có thể khiến vạn vật bị ô uế, sau khi chạm vào huyết kiếm, vầng sáng bảy màu lập tức trở nên ảm đạm.

Úy Nhàn cũng không nương tay chút nào, lập tức bổ ra nhát kiếm thứ hai. Minh Vi chỉ đành bắn một vầng sáng bảy màu nữa ra.

“Keng keng keng keng…”

Sau vài nhát kiếm liên tục, Úy Nhàn vẫn giữ vững vẻ thong dong, còn Minh Vi thì có vẻ khá nhọc nhằn.

“Ta thật không ngờ đấy! Vì sao tộc Nữ Oa lại dây dưa cùng với đám Xi Vưu Vệ này?” Úy Nhàn vừa áp chế Minh Vi vừa nói.

Gã rất thích cảm giác bản thân khống chế toàn cục diện. Theo cách nghĩ của gã, mặc dù những cường giả Bỉ Ngạn cảnh ngoài vực này rất đáng ghét, song gã cũng phải tìm hiểu rõ lai lịch và lập trường của họ đã rồi mới ra tay. Thế nhưng đám người Minh Vi lại chẳng cho gã cơ hội ấy, làm cho Úy Nhàn gã cảm thấy rất buồn bực.

“Liên quan gì tới ngươi?” Minh Vi nói với giọng điệu lạnh lùng.

Hai tay nàng ta khẽ động, hai vòng sáng bảy màu đồng thời xuất hiện. Một vòng sáng ngăn cản thanh huyết kiếm của Úy Nhàn, một vòng sáng khác lại bay ngang về phía gã.

“Keng keng!”

Úy Nhàn lật tay khua huyết kiếm một cái, mũi kiếm đồng thời lướt qua cả hai vòng sáng kia. Sau khi phá hết các vòng sáng, gã cười khẩy một cái, động tác như nước chảy mây trôi đâm về phía ngực của Minh Vi: “Nếu tộc Nữ Oa các ngươi không quá thân thiết với Xi Vưu Vệ thì ta có thể tha cho nhóm các ngươi một mạng. Các ngươi nghĩ sao?”

Trong thế giới mẹ, tộc Nữ Oa và tộc Hữu Hùng không phải đối thủ một mất một còn, đề nghị này của Úy Nhàn nếu đổi thành người khác thì sẽ động lòng, thế nhưng Minh Vi là một người phân biệt ân oán rõ ràng. Nàng ta đã nhận ơn của La Chinh, chắc chắn vào lúc này sẽ không lui lại.

Thân thể Minh Vi nhẹ nhàng né sang bên cạnh, tránh thoát nhát kiếm của gã. Trên mặt nàng ta là nụ cười rất đẹp, nàng ta khẽ lắc đầu nói: “Không bao giờ!”

Giọng nói vừa dứt, thân thể nàng ta bỗng chốc vụt lớn. Giờ đây, nắm đấm nhỏ nhắn trắng mịn của Minh Vi hóa thành một nắm đấm khổng lồ to tới trăm mét, đập vào người Úy Nhàn.

Trong nháy mắt, sức mạnh hoang thần bộc phát tới trình độ tới mức khó mà tưởng tượng nổi. Úy Nhàn như một chiếc bao tải rách bị nện bay ra ngoài.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận