Bách Luyện Thành Thần

Chương 3095: Điều khiển

Có lẽ Hóa Hình Ma Khối kia cũng cảm thấy mình không còn cơ hội cò kè mặc cả nên không che giấu nữa.

Tộc Nguyên Linh cực kỳ thích coi Hóa Hình Ma Khối làm thú cưng, nguyên nhân là vì tộc Nguyên Linh không có hình thái ổn định.

Thật ra văn minh Nguyên Linh mạnh như vậy, bọn họ cố định thành một hình thái nào đó cũng là chuyện dễ dàng. Nhưng một văn minh sinh ra, ý thức của bản thân bọn họ không thể thay đổi, cho nên bọn họ vừa hâm mộ hình thái của những văn minh xuất sắc xuất hiện sau này, vừa cố chấp duy trì hình dáng vốn có, vì thế người của tộc Nguyên Linh đều có sở thích nuôi thú cưng, bắt giữ nô lệ.

Những tộc Nguyên Linh vô cùng cường đại kia có tư cách bắt giữ bất kỳ chủng tộc nào làm nô lệ, nuôi dưỡng thành thú cưng của mình, nhưng không phải tất cả tộc Nguyên Linh trong Bỉ Ngạn đều là tồn tại mạnh mẽ. Những tộc Nguyên Linh nhỏ yếu không thể kiếm được đủ nô lệ, thủ đoạn đơn giản nhất chính là nuôi dưỡng Hóa Hình Ma Khối.

Sau khi vật này được huấn luyện, gần như có thể biến đổi thành bất kỳ chủng tộc nào…

“Trước khi bị bán cho chủ nhân, ta cũng như những Hóa Hình Ma Khối khác, bị giam trong một thần miếu ở Nhị Thập Ngũ Trọng Thiên, bên trong thần miếu kia giam giữ rất nhiều chủng tộc văn minh, trong đó có hai nhân tộc, một nam một nữ” Hóa Hình Ma Khối nói.

Hóa Hình Ma Khối ở trong tay tộc Nguyên Linh bị đổi chác như hàng hóa, nhưng muốn trở thành một món “hàng hóa” phù hợp tiêu chuẩn thì nhất định phải học được nhiều cách biến hóa trước, mà những sinh linh bị nhốt trong tòa thần miếu kia chính là đối tượng để bọn chúng học tập.

“Nhị Thập Ngũ Trọng Thiên?” Lông mày La Chinh hơi nhướng lên.

“Là Tiêu Độ Thiên” Phượng Ca ở bên cạnh nói.

La Chinh gật đầu. Tiêu Độ Thiên vẫn nằm trong phạm vi Dục Giới, điều này nói rõ trong Dục Giới có nhân tộc tồn tại.

“Từ bao lâu trước?” La Chinh lại hỏi.

Nếu như ở trước kỷ nguyên Hỗn Độn này thì giá trị của tin tức đó cũng không lớn lắm. Nhân tộc thời kỳ thượng cổ từng tiến vào Bỉ Ngạn, hơn nữa còn dùng hình thái thân thể, khi đó tộc Nguyên Linh bắt được Cửu Lê, thậm chí nhân loại của Lê Sơn cũng không phải chuyện khó khăn gì, chuyện này cũng không liên quan gì mấy tới nhân tộc Bỉ Ngạn.

“Ta không nhớ, ít nhất cũng phải mười kỷ nguyên Hỗn Độn…” Hóa Hình Ma Khối trả lời.

Mười kỷ nguyên Hỗn Độn…

Vậy thì không có liên quan gì với nhân tộc sinh ra trong văn minh này, những người nó nhìn thấy đúng là nhân tộc Bỉ Ngạn.

“Tòa thần miếu kia tên là gì?” La Chinh lại hỏi.

“Đó là thần miếu của tộc Nguyên Linh, do mạch hệ hỏa xây lên, tên là Ám Hỏa thần miếu” Hóa Hình Ma Khối nói.

La Chinh ghi nhớ những tin tức nào vào trong đầu, sau đó mới xoay người leo lên cầu thang kim loại kia. Phượng Ca lặng lẽ theo sau La Chinh.

Khi bọn họ theo cầu thang leo lên tầng trên của căn phòng sắt, trên mặt hai người đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc.

So với tầng dưới bốn bên là vách tường trống trơn, tầng trên của căn phòng sắt hoàn toàn là một thế giới khác!

Cách cửa vào không xa là một cái vại lớn, mặc dù cái vại này đang đóng chặt nhưng cho dù đứng cách một khoảng, hai người cũng có thể cảm giác rõ ràng được bên trong đó tỏa ra khí tức linh hồn nồng đậm, hơn nữa khí tức vô cùng tinh khiết, không có bất kỳ ý niệm hỗn loạn nào trộn lẫn trong đó.

La Chinh và Phượng Ca nhìn nhau: “Kết tinh linh hồn!”

La Chinh bước tới bên cạnh cái vại, mở nắp ra.

Kết tinh linh hồn tinh khiết lấp đầy cả cái vại!

“Trời ạ! Nhiều như vậy!”

Cho dù Phượng Ca rất giỏi kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng sau khi nhìn thấy một vại đầy kết tinh linh hồn này vẫn phải thốt lên một câu.

La Chinh cũng hít một hơi khí lạnh…

Theo như lời Hóa Hình Ma Khối kia nói, người của tộc Nguyên Linh nuôi dưỡng Hóa Hình Ma Khối đều có địa vị không cao lắm trong văn minh Nguyên Linh, nhưng chỉ một người canh gác đã có được nhiều tài nguyên như vậy?

Phượng Ca còn đang ngẩn người trước cái vại đầy kết tinh linh hồn kia, La Chinh đã bình tĩnh trở lại, một mình đi vào bên trong căn phòng.

Bên cạnh cái vại lớn có một cái bàn sắt, hai bên bàn sắt đều được khắc hai hàng Phạn văn.

Khác với những Phạn văn ảm đạm không có ánh sáng trước kia, những Phạn văn này đang liên tục tỏa ra ánh sáng màu đỏ. Ở giữa hai hàng Phạn văn có một chỗ lõm xuống, chỗ lõm xuống khảm một lệnh bài kim loại hình dáng cổ quái.

La Chinh đưa tay định lấy tấm lệnh bài kim loại đó ra, nhưng dùng sức lại vẫn không lay chuyển được nó. Hắn tiếp tục tăng thêm sức mạnh, nhưng lệnh bài kim loại cứ như hòa làm một thể với cái bàn sắt, không lấy ra được…

Sau khi hắn suy nghĩ một lát, chỉ có thể một lần nữa nhờ La Niệm giúp đỡ.

Chẳng mấy chốc La Niệm đã thông qua Thanh Ngọc Chi Linh báo cho mình biết, trật tự của những Phạn văn này có hai loại, một là lấy ra, một là mở ra.

“Lấy ra thì dễ hiểu rồi, mở ra là có ý gì?”

La Chinh dựa theo chỉ thị của La Niệm, ấn vào những Phạn văn này. Lúc hai hàng Phạn văn màu đỏ hiện ra ánh sáng xanh lục, đúng là hắn có thể lấy lệnh bài từ trong bàn sắt ra dễ như trở bàn tay.

Có điều vì tò mò, hắn lại đặt lệnh bài kim loại trở về bàn sắt, ấn xuống những Phạn văn kia theo một trật tự khác.

Lần này, Phạn văn không hiện lên ánh sáng màu xanh lục mà là đủ mọi màu sắc ánh sáng giống như vòng xoáy năng lượng ở bên ngoài!

Cùng lúc đó…

Ở giữa căn phòng tầng trên bắt đầu hiện lên luồng sáng bảy màu, chỉ chốc lát sau, một vòng xoáy năng lượng nho nhỏ xuất hiện trước mặt La Chinh và Phượng Ca.

“Vòng xoáy năng lượng này…”

Thấy vật này, chân mày Phượng Ca dựng lên.

“Đừng sợ, chỉ là ảo ảnh mà thôi” La Chinh trấn an. Vòng xoáy năng lượng này không có một tia khí tức năng lượng nào.

Mặc dù là ảo ảnh, nhưng vòng xoáy năng lượng trước mắt có lẽ đồng bộ với vòng xoáy lớn ở bên ngoài, bây giờ cả hai lối đi trước sau vòng xoáy đều đang ở trong trạng thái đóng lại, giống như lúc trước La Chinh và Phượng Ca gặp.

“Người canh gác…”

“Mở ra…”

“Điều khiển…”

Tin tức do Hóa Hình Ma Khối và La Niệm tiết lộ giao hội trong đầu La Chinh. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn, hắn đưa tay về phía vòng xoáy kia, chỗ chạm tay vào mềm như bông.

Ngay khi La Chinh đưa tay khẽ kéo xuống dưới, trung tâm vòng xoáy năng lượng nho nhỏ vặn vẹo theo. Mà chính giữa vòng xoáy năng lượng ở bên ngoài bắt đầu vặn vẹo từ trung tâm…

Sau khi suy nghĩ một lát, La Chinh lại đưa tay quấn ở hai đầu, cuộn vòng xoáy nhỏ dài này lại.

Cùng lúc đó, các đệ tử Thiên Cung còn đứng ở bệ đá ở Dục Giới chờ đợi tức khắc hét ầm lên.

“Vòng xoáy năng lượng lại thay đổi rồi!”

“Không chỉ đóng cửa lối đi, lại còn cuộn lại, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?”

“Còn đang thay đổi hình dáng kìa, cái, cái, cái vòng xoáy năng lượng kia biến thành hình người? Ta không nhìn lầm đấy chứ?”

Các đệ tử Thiên Cung hoàn toàn không hiểu được cảnh tượng diễn ra trước mắt.

Lăng Sương cũng ngơ ngác nhìn vòng xoáy năng lượng đó. Mặc dù nàng xác nhận La Chinh còn sống, nhưng không thấy La Chinh đến Dục Giới, trái tim vẫn cứ treo lên, vì suy cho cùng thì hắn vẫn còn bị giam ở trong đó!

Lẽ nào vòng xoáy năng lượng thay đổi như vậy có liên quan tới La Chinh sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận