Bách Luyện Thành Thần

Chương 2314: Bí mật của Hàm Thanh Đế

Nhạc Ngâm Liễu và Đông Phương Thuần Quân là kẻ địch sống còn cả một đời. Toàn bộ Nhạc gia đã bị Đông Phương Thuần Quân phá hủyTrong lửa ký ức, La Chinh có thể cảm nhận được nỗi hận tản ra từ sâu trong linh hồn!

Nhạc gia bị hủy, thậm chí ngay cả đảo nổi cũng bị rơi vào biển Thời Gian, thế nhưng Nhạc Ngâm Liễu vẫn thuận lợi đầu thai nhờ thiên phú của chuột Thạch Lẫm.

Mặc dù ông ta không dám lấy họ “Nhạc”, nhưng lại lấy chữ “Ngâm”, biến thành họ “Hàm”, lấy tên là “Thanh Đế”. Đúng là cực kỳ to gan.

Nhưng Đông Phương Thuần Quân có đề phòng thế nào cũng không thể tưởng tượng được rằng Hàm Thanh Đế chính là kiếp sau của Nhạc Ngâm Liễu!

“Nhưng chuột Thạch Lẫm nói là ngoài Nhạc Ngâm Liễu ra còn có ba người khác cũng luân hồi đầu thai. Ba người kia là ai?” La Chinh trầm ngâm một lúc.

Bướm Bích Lân và chim Diễm Huyết không thấy ở trần gian, trong Thần vực chỉ có một mình Hàm Thanh Đế là người có tư cách luân hồi đầu thai…

Chẳng lẽ ba người còn lại là người quen của Hàm Thanh Đế? Do ông ta trợ giúp họ tiến hành chuyển thế?

Nghĩ tới đây, ánh mắt La Chinh lại nhìn về biển lửa ký ức một lần nữa…

Lửa ký ức của các sinh linh trong Thần vực được sinh ra một cách đồng bộ và tích chứa ở nơi này.

Theo nguyên tắc, La Chinh cũng có thể tìm được lửa ký ức của Hàm Thanh Đế, điều tra thông qua trí nhớ của ông ta nên có thể biết được.

Hắn nhắm mắt lại, tiếp tục sử dụng hồn khí Chuyển Thế để tiến hành kiểm tra.

Nhưng chẳng bao lâu sau, hắn lại mở mắt ra, trên mặt toát ra vẻ nghi hoặc: “Vì sao mình lại không tìm được lửa ký ức của Hàm Thanh Đế?”

Hàm Thanh Đế đã có chuột Thạch Lẫm, e rằng sẽ dùng thủ thuật nào đó.

Nghĩ tới đây, La Chinh lại trở lại tế đàn một lần nữa, móc thi thể của chuột Thạch Lẫm ra và ném về phía tế đàn.

Chỉ chốc lát sau, chuột Thạch Lẫm sống lại.

“Chít chít chít…. Ngươi nói ngươi không giết ta mà!” Chuột Thạch Lẫm lộ ra dáng vẻ vô cùng đáng thương.

La Chinh lạnh lùng nhìn chằm chằm nó, nói: “Ta biết thân phận thật sự của Nhạc Ngâm Liễu rồi”

Đôi mắt lớn bằng hạt đậu nành của chuột Thạch Lẫm nhìn La Chinh trừng trừng, hoảng hốt thốt lên: “Ngươi… Làm sao ngươi biết?”

Nó nghĩ một lúc, trong mắt lộ ra một tia hoảng sợ: “Ngươi đã vượt qua đợt kiểm tra?”

“Đương nhiên!” La Chinh mỉm cười.

“Điều này không thể xảy ra được, chủ nhân của ta mới có tư cách. Ngươi… ngươi không có tư cách!” Chuột Thạch Lẫm hét ầm lên.

Tình cảm của nó và Nhạc Ngâm Liễu rất sâu đậm.

Dựa theo quy củ, chỉ có bản thân chuột Thạch Lẫm mới có thể sử dụng thần thông của nó, nhưng nó lại không tuân theo quy tắc này, thậm chí còn dung hợp thần thông thiên phú của bản thân với Nhạc Ngâm Liễu bằng bí pháp nào đó.

Vì thế bây giờ Nhạc Ngâm Liễu có thể trực tiếp điều động lửa ký ức thông qua chuột Thạch Lẫm.

Dĩ nhiên… ngay đến chuột Thạch Lẫm cũng không thể tùy ý kiểm tra lửa ký ức giống như La Chinh. Vì vậy, Nhạc Ngâm Liễu không thể tùy ý chỉ định ký ức của ai.

“Ta không có tư cách? Thế thì Nhạc Ngâm Liễu càng không có tư cách!” La Chinh nói với giọng điệu lạnh lùng: “Ông ta không phải người của tộc Xi Vưu ta, chứ đừng nói gì tới huyết thống thuần khiết!”

“Huyết thống Xi Vưu thuần khiết? Chủ nhân của ta đã từng nói, khi ngài ấy tới vùng đất chuyển thế lần nữa sẽ mang tới!”

Có lẽ chuột Thạch Lẫm đã tức tới nổ phổi, đầu óc choáng váng mới nhào về phía La Chinh lần nữa.

Đáng tiếc bây giờ nó chỉ có tu vi ở Thần Biến cảnh, còn chưa đột phá tới võ giả chứng thần. La Chinh chỉ cần đưa tay bóp nhẹ một cái, nó đã không thể nào cử động được nữa.

La Chinh nghe được lời nó, lông mày khẽ nhíu lại.

Mặc dù hắn chưa từng tiếp xúc với Hàm Thanh Đế, nhưng hắn cũng biết được vị thánh nhân này gần như không tiếc bất cứ giá nào để tới gần Đông Phương Thuần Quân.

Trong Thần vực, ngoài La Chinh có huyết thống Xi Vưu ra, còn có một người nữa chính là mẫu thân hắn.

Mà căn cứ vào tin tức của Vũ Thái Bạch, rất có thể mẫu thân hắn đã rơi vào tay Đông Phương Thuần Quân. Không biết Hàm Thanh Đế có đặt Lê Lạc Thủy thành mục tiêu hay không?

Nghĩ như vậy, La Chinh càng cảm thấy bản thân phải tiếp tục tìm kiếm và nghiên cứu thêm.

“Ba người đầu thai khác là ai?” La Chinh tiếp tục hỏi.

“Ta sẽ không nói cho ngươi biết, chít chít chít, có bản lĩnh thì ngươi giết chết ta đi!” Chuột Thạch Lẫm hét to.

“Ngươi thật sự cho rằng ta không thể giết chết được ngươi? Việc tìm kiếm lửa ký ức của ngươi là việc rất dễ dàng đối với ta” La Chinh cười lạnh, nói: “Ta hủy diệt tất cả lửa ký ức mấy đời trước của ngươi, ngươi còn có năng lực đầu thai kiếp khác sao? Cho dù ngươi có sống lại đi nữa, lúc đó đã chẳng còn là ngươi”

Thân thể chuột Thạch Lẫm run lên…

Linh hồn chỉ là vật chứa, nếu mất đi phần ký ức của mình thì sao có thể chứng minh được bản thân là mình nữa?

Chuột Thạch Lẫm nghĩ tới lời Nhạc Ngâm Liễu từng hứa hẹn, cuối cùng nó đành thỏa hiệp.

Nhất định Nhạc Ngâm Liễu sẽ trở về, trở về giết tên nhãi này!

Chuột Thạch Lẫm vừa nghĩ vừa nói: “Ba người còn lại cũng không quan trọng, chẳng qua là ba người con của ngài ấy khi ngài ấy chuyển thế mà thôi!”

“Ba người con?” La Chinh hơi kinh ngạc, hỏi tiếp: “Ba người nào?”

“Hàm Thương Yên, Hàm Sơ Nguyệt và Hàm Lưu Tô…” Chuột Thạch Lẫm ngoan ngoãn trả lời.

“Sơ Nguyệt và Lưu Tô? Bọn họ chết rồi sao?” La Chinh hỏi.

Chuột Thạch Lẫm nghĩ một chút rồi thành thật trả lời: “Chết ư… cũng không thể xem là thế. Nhạc Ngâm Liễu chỉ đẩy lửa ký ức của bọn họ ra ngoài trong vòng mấy năm và rót lửa ký ức của vài người khác vào mà thôi!”

“Ta sẽ tự đi xem!”

La Chinh mang theo chuột Thạch Lẫm bay vọt lên bậc thang một lần nữa, sau đó đưa tay khẽ sờ.

Ba đốm lửa ký ức đang quay cuồng trong biển lửa ký ức nhẹ nhàng bay về phía hắn.

“Lửa ký ức của Hàm Lưu Tô là màu tím nhạt à?” La Chinh cho rằng Hàm Lưu Tô đã chết, trong lòng rất buồn, ngay cả ký ức của nàng cũng không đành lòng xem.

Sau khi đầu ngón tay của hắn chạm vào đốm lửa ký ức này, hắn nhanh chóng bị đắm chìm trong trí nhớ của Hàm Lưu Tô.

Giống với những gì La Chinh biết, thuở nhỏ Hàm Lưu Tô đã thể hiện ra thiên phú đáng kinh ngạc và thần thông thiên phú có tính hủy diệt – dị hỏa màu tím.

Mực dù địa vị của nàng ở Hàm gia cực cao, nhưng vô cùng cô độc, ít nhất là trước khi tới Thần Luyện cấm địa thì chính là như vậy.

Những chuyện xảy ra khi nàng tới Thần Luyện cấm địa, La Chinh biết được bảy tám phần. Ban đầu, cô nhóc này định lợi dụng mình, về sau phát hiện ra một loại sự việc, nàng mới bị mang về Thần vực.

Sau khi trở lại Thần vực một lần nữa, cô nhóc này ngày nào cũng nhớ tới mình.

Có một lần nàng còn dám lén lút đi tới Khương gia, định lén tiến vào vũ trụ Đại Diễn thông qua Khương gia.

Chân thần giáng xuống vũ trụ đều bị hạn chế gắt gao, huống chi dưới sự can thiệp của Vũ Thái Bạch, Khương gia đã gần như mất hết quyền khống chế vũ trụ Đại Diễn, làm sao mà nàng đi được?

Cô nhóc này đúng thật là…

La Chinh vừa xem vừa cười khổ.

Sau đoạn ký ức này chính là tái diễn lại quãng thời gian khi La Chinh ở đảo nổi, xông vào cấm địa biển Thời Gian…

Những chuyện này cũng xảy ra cách đây không lâu, có điều khi đổi thành góc nhìn của Hàm Lưu Tô khiến trong lòng La Chinh sinh ra một cảm giác kỳ lạ.

Sau khi La Chinh được Hàm Cửu Di dẫn rời khỏi biển Thời Gian, Hàm Thanh Đế bảo ba người Hàm Lưu Tô, Hàm Sơ Nguyệt và Hàm Thương Yên bắt đầu bế quan.

Vấn đề nằm ở chỗ này.

(Hết tập 137)

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận