Bách Luyện Thành Thần

Chương 2067: Oa Ảnh

Cái bóng màu tím bao trùm nàng rồi bắt đầu khuếch đại với tốc độ cực nhanhLa Yên đặt hai tay trước ngực, miệng lầm bầm.

Cái bóng màu tím ngày càng mở rộng, từ mười trượng, trăm trượng cho đến nghìn trượng…

Chỉ trong nháy mắt, cái bóng đó đã hóa thành một con quái vật lớn có thân hình uyển chuyển của phụ nữ, chẳng qua nó không có cánh tay mà là hai sợi roi mảnh dài.

Phần đầu của nó giống như chim ưng. Nó còn có một cái miệng sắc bén như mỏ chim.

La Yên bị bao gọn ngay giữa cái bóng ấy!

“Đó… Đó là gì vậy…”

Nam Lang Hoa trợn mắt há mồm trước con quái vật to lớn được biến ra từ cái bóng tím ban đầu.

Ít nhất hắn ta chưa từng nghe nói đến vật có hình thù kỳ quái như thế trong Thần vực!

Sau khi vào linh sơn Bất Chu, Vũ Thái Bạch từng nói cho La Yên biết rằng trong lòng của nàng có một con quái vật mạnh mẽ đang ẩn náu.

Con quái vật ấy sẽ từ từ mê hoặc tâm trí của nàng, cắn nuốt rồi thay thế nàng.

La Yên không hiểu vì nàng chưa từng nhận thấy sự tồn tại của con quái vậy đó.

Vũ Thái Bạch bèn nói đó là năng lực thiên phú của bộ tộc các nàng.

Mỗi người trong chủng tộc của nàng đều sẽ đối mặt với con quái vật trong nội tâm kể từ khi được sinh ra.

Nếu có thể khống chế nó thì sẽ sở hữu năng lực mạnh mẽ hơn những chủng tộc khác, còn không thì sẽ chết yểu.

Lúc còn ở Hạ giới, La Yên chưa từng phát hiện quái vật nên chỉ cho rằng lời nói của Vũ Thái Bạch là hão huyền.

Sau khi Vũ Thái Bạch đánh thức quái vật trong nàng bằng bí pháp, nàng mới nhận thấy sự tồn tại của nó và biết điểm đặc biệt của mình.

La Yên không lo lắng về bản thân mà lo cho ca ca trước.

Mãi đến khi Vũ Thái Bạch nói rằng huynh muội hai người cùng cha cùng mẹ nhưng không cùng một chủng tộc, La Chinh không gặp phải vấn đề này thì nàng mới yên lòng.

Dưới sự chỉ dạy của Vũ Thái Bạch, La Yên không ngừng đấu tranh với quái vật.

Nàng từng rơi vào tình thế xấu trong một khoảng thời gian, cũng nhờ có sự trợ giúp của Vũ Thái Bạch mới có thể cố gắng vượt qua.

Hiện La Yên đang chiếm lợi thế nhưng vẫn khó có thể điều khiển quái vật, nếu tùy tiện thả nó ra thì e rằng sẽ bị phản phệ.

Nhưng mà ca ca đang gặp nguy hiểm, La Yên đâu còn giữ được lý trí chứ?

Nàng quyết định thả nó ra mà gần như không hề do dự!

“Hồ đồ!”

“Đùng!”

Vũ Thái Bạch thấy thế thì nện một cú đấm lên xà ngang khiến cả tòa lầu các hơi rung lên.

“Cái bóng bao bọc đứa bé đó là Oa Ảnh trong truyền thuyết à?”

“Lần đầu tiên thấy đó, đặc biệt thật…”

Kiếm Vô Ngân và Kiếm Lôi Đình đều ngạc nhiên.

Người Thần vực biết rất ít về thế giới trong hỗn độn.

Con đường duy nhất giúp bọn họ hiểu biết về sinh linh bậc trên là chữ Phạn.

Thế nhưng những tin tức vụn vặt từ chữ Phạn chỉ giúp bọn họ có được kiến thức không toàn diện.

Hai vị thánh nhân cũng có nghe về hai người con của La Tiêu.

“Đúng thế, bây giờ nàng không đủ khả năng sử dụng Oa Ảnh, thả Oa Ảnh ra khỏi nội tâm chẳng khác nào tìm đường chết! Nếu như nàng bị phản phệ thì hậu quả khôn lường…” Vũ Thái Bạch vừa lo lắng vừa bất đắc dĩ.

Vũ Thái Bạch vốn mừng rỡ vì La Chinh đã khắc tên lên chỗ cao hơn Đông Phương Quỷ, thậm chí là vui sướng ngây ngất.

Thế thì việc La Chinh nhận được truyền thừa Đạo Tranh gần như là ván đã đóng thuyền.

Nào ngờ giữa chừng lại có một con ác ma xông ra.

Vũ Thái Bạch, Kiếm Vô Ngân và Kiếm Lôi Đình lập tức hiểu âm mưu của Đông Phương gia thông qua dáng vẻ điên cuồng của Đông Phương Quỷ.

Kiếm Vô Ngân vô cùng hối hận.

Nếu ông biết trước thì đã mặt dày bỏ tên đám người của liên minh các gia tộc quyền thế ra khỏi danh sách rồi.

Hiện tại Kiếm tộc còn chưa trở mặt với liên minh các gia tộc quyền thế, từ chối thì không tốt lắm nên Kiếm Vô Ngân đành giảm phân nửa số người tham gia của liên minh các gia tộc quyền thế.

Ai mà ngờ Đông Phương gia lại lên kế hoạch thả một con ác ma tại vùng đất Đạo Tranh từ sớm…

Ác ma vừa xuất hiện, mọi hy vọng đều tan biến.

“Cho dù không liều mạng thì cũng sẽ chết dưới tay ác ma thôi, La Yên làm không sai” Kiếm Vô Ngân nói với vẻ thản nhiên.

Thay vì trốn tránh hay lưỡng lự, chi bằng đánh một trận hết sức mình.

Động vật là vậy, con người cũng thế, đến cả thần cũng không tránh khỏi điều đó.

Suy cho cùng thì thần, thậm chí là đại viên mãn, á thánh lẫn thánh nhân, cũng đều chỉ đạt được tuổi thọ vĩnh hằng chứ không thật sự có được trí tuệ và tài năng toàn diện.

Bọn họ vẫn tuân theo luật rừng như con người bình thường, vẫn ôm ham muốn vô tận và chém giết nhau vì chính nghĩa hoặc lợi ích!

La Yên đang bị bao bọc trong quái vật, đôi mắt đã nhuộm đẫm ánh tím. Nàng hơi nheo mắt lại rồi đột ngột vung tay lên.

Cái bóng to lớn cũng vung đôi tay của mình hệt như nàng.

“Xoẹt! Xoẹt!”

Có điều phần tay của cái bóng là hai sợi roi sắc bén!

Cặp roi ấy vung mạnh xuống, một cái khe lớn màu đen lập tức xuất hiện trên không trung theo cú quất của nó.

Đến không gian của Thần vực cũng không chịu nổi cú quất ấy là biết nó ẩn chứa uy lực và khí thế kinh khủng đến nhường nào.

Đồ Ách không thèm để mắt đến bất cứ tên chân thần nào.

Dẫu sao thì ở trong Ma Vực và Thần Vực, gã ta cũng chẳng buồn tàn sát đám chân thần cấp cao như bọn họ.

Trước kia, ma sứ vực thẳm từng sử dụng cánh cửa ác ma để triệu hồi Đồ Ách đến tầng thứ nhất của vực thẳm Ma Vực.

Khi ấy liên minh các gia tộc quyền thế đang tổ chức một cuộc thi lớn.

Tuy vực thẳm Ma Vực khủng bố nhưng ma vật tại tầng thứ nhất không mạnh cho lắm. Đối với những đệ tử của gia tộc quyền thế, nơi đó không chỉ là nơi huấn luyện mình mà còn có thể tích lũy Thần Vũ tệ.

Do vậy, cứ cách một đoạn thời gian là các gia tộc quyền thế lại đưa đệ tử của mình vào đó sau khi đã chuẩn bị đầy đủ.

Thế nhưng bọn họ đâu ngờ mình sẽ gặp phải Đồ Ách tại tầng thứ nhất.

Đối với đệ tử thuộc liên minh các gia tộc quyền thế, việc Đồ Ách giáng lâm đã khiến cuộc thi trở thành một cuộc tàn sát.

Chưa đến mười nhịp thở, Đồ Ách đã tiêu diệt hơn năm trăm chân thần, trong đó có bảy mươi sáu chân thần cấp cao và bốn trăm bảy mươi chân thần cấp trung…

Do Đồ Ách ra tay nên các gia tộc quyền thế mới cẩn thận hơn trong việc đến vực thẳm Ma Vực rèn luyện, phải có đại viên mãn và á thánh đi cùng thì mới tổ chức đợt rèn luyện quy mô lớn.

Theo Đồ Ách, đám chân thần này không đáng để mình ra tay.

Thế nhưng gã ta gặp phải La Chinh. Thân pháp của kẻ này ẩn chứa khí thế cực kỳ đặc biệt khiến gã ta không thể nào bắt được, quả thực gã phải dốc hết sức mới trói buộc hắn được.

Khi gã ta đang cảm khái sự kỳ quái của tên này thì lại có một chân thần cấp cao khác ngưng tụ ra cái bóng kỳ dị.

Khí thế của cái bóng ấy mạnh trên cả dự đoán của Đồ Ách.

“Bọn Thần vực đã mạnh đến thế rồi sao?”

Thấy hai sợi roi mang khí thế khổng lồ ấy quất qua, Đồ Ách buộc phải vươn hai tay ra hòng bắt lấy chúng.

“Hừ!”

La Yên hừ lạnh với động tác của gã ta.

“Xoẹt…”

Ngay khi bắt lấy hai sợi roi, sắc mặt của Đồ Ách lập tức thay đổi.

Một lực xé mạnh mẽ khiến đôi tay của gã ta nổ thành một đống bọt máu chỉ trong nháy mắt, đúng là yếu như giấy vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận