Bách Luyện Thành Thần

Chương 3351: Đáy biển

“Chít chít! Toàn bộ Phạm Độ Thiên đều xảy ra vấn đề!” Một tên Nhĩ Thử cầm đầu nóiCon Nhĩ Thử này tên là Mô Nha, là một trong mười chín nguyên lão của tộc Nhĩ Thử, cũng có thể coi là kẻ quyền cao chức trọng trong tộc Nhĩ Thử.

“Sao Phạm Độ Thiên lại có vấn đề? Vấn đề gì?” La Chinh cau mày hỏi.

Quá trình La Chinh thông qua Hồn thành tương đối thuận lợi, vốn tưởng rằng thông qua vùng đất Kiếp Cốt cũng không phải việc khó, nhưng xem ra không đơn giản như vậy…

“Không ít động xương cốt đều xuất hiện hư hại! Không ít thứ ở bên ngoài động xương cốt tiến vào!” Trong giọng nói của Mô Nha còn có vẻ hoảng sợ.

Rất hiển nhiên, thứ từ bên ngoài chui vào động xương cốt tuyệt đối không chỉ có bọ Quỷ Thủ.

“Nhưng rõ ràng là các ngươi có thể rút lui khỏi Bỉ Ngạn, vì sao chỉ biết cắm đầu chạy như thế?” Lý Bôi Tuyết hỏi.

Đám quái vật bên ngoài động xương cốt cũng không một mực canh giữ ở một chỗ giống tộc Nguyên Linh, nếu thật sự đã đến đường cùng, trực tiếp tụng niệm Phá Huyễn Chú rút lui là được.

Lý Bôi Tuyết cũng không muốn giúp đám Nhĩ Thử này, nhưng nhìn ra La Chinh có ý đó nên không ngăn cản. Nếu thật sự rơi vào đường cùng, cùng lắm là nàng và La Chinh tạm thời rút lui khỏi Bỉ Ngạn là được. Có điều đám Nhĩ Thử bị đuổi thành như vậy vẫn không thoát ra khỏi Bỉ Ngạn chắc hẳn là có nguyên nhân…

“Chít chít, ngươi không thấy bàn chân chúng ta à?” Mô Nha trả lời.

La Chinh và Lý Bôi Tuyết đồng loạt cúi đầu nhìn, bất ngờ phát hiện trên chân đám Nhĩ Thử này lóe lên màu xanh nhạt.

“Nước Tị Hồn?” Mắt La Chinh khẽ nheo lại: “Sinh linh trong Phạm Độ Thiên biết dùng vật này?”

“Chuyện đó…”

Lý Bôi Tuyết đang muốn trả lời câu hỏi của La Chinh, Mô Nha ở bên cạnh đã cướp lời nàng, trả lời trước: “Chuyện này… Người anh em La Chinh, ngươi vào Phạm Độ Thiên mà không tìm hiểu trước gì à?”

Hôm nay bị người ta hỏi như vậy đến lần thứ hai rồi, trên mặt La Chinh lộ vẻ lúng túng: “Ngược lại là không có”

“Toàn bộ Phạm Độ Thiên đều bị ngâm trong nước Tị Hồn, toàn bộ tơ Triền Hồn, nước Tị Hồn, cát Đoạn Hồn trong Dục Giới đều được sản xuất ở đây” Mô Nha trả lời.

Đối với những thế lực siêu cấp này mà nói, sản xuất nước Tị Hồn ở bên trong Phạm Độ Thiên chính là thử nghiệm. Sau khi thu thập nước Tị Hồn, dùng lửa đun bốc hơi, loại trừ tạp chất là có thể lấy được cát Đoạn Hồn tinh khiết nhất, nếu tiếp tục chế biến cát Đoạn Hồn một chút là có thể hóa thành tơ Triền Hồn khó loại bỏ hơn…

Cho nên bên trong Phạm Độ Thiên không chỉ có vùng đất Kiếp Cốt, nó cũng được coi là một nơi giàu “tài nguyên khoáng sản”, chỉ có điều tài nguyên khoáng sản ở nơi này là một loại công cụ để các cường giả Bỉ Ngạn cảnh ở thế giới Hỗn Độn tự giết lẫn nhau mà thôi.

“Đám xương này đều ngâm ở trong nước Tị Hồn…” Trên mặt La Chinh lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Đây là thường thức, ta cho rằng ngươi biết chứ?” Lý Bôi Tuyết nhún vai một cái.

Từng có một số cực ít người đi qua thế giới cấm địa ở bên ngoài động xương cốt, thứ họ nhìn thấy chính là nước Tị Hồn nhiều như biển, mà khá nhiều bộ phận xương cốt xếp tầng tầng lớp lớp ngâm ở dưới “đại dương” này, một nửa còn lại thì trồi lên mặt biển.

Lúc phi thăng từ trong Ngọc Thắng Thiên lên sẽ tới phần đáy dưới cùng của những đoạn xương này, cho nên trên thực tế là bọn họ đang ở phần đáy đại dương.

Sinh linh quái dị như bọ Quỷ Thủ thường xuyên sinh sống trong nước Tị Hồn, biết rõ con mồi của mình là gì, thông thường mà nói bọn chúng sẽ ưu tiên công kích những sinh linh dính nước Tị Hồn trước. Cho nên trong lần truy đuổi vừa rồi, bọn chúng trực tiếp bỏ qua La Chinh và Lý Bôi Tuyết.

Cho dù La Chinh chặt đứt thân thể bọn chúng, những con bọ Quỷ Thủ kia vẫn không có ý định công kích La Chinh và Lý Bôi Tuyết. Bọn chúng không có quá nhiều trí khôn, chỉ cắn chết đám Nhĩ Thử không buông.

“Vèo…”

Ngay tại lúc này, bốn con bọ Quỷ Thủ tăng nhanh tốc độ, dọc theo vách động chợt tăng tốc, ba đầu ngón tay ở trên đầu xòe ra, muốn bắt đám Nhĩ Thử đi.

“Chít chít!”

Đối mặt với công kích của bọ Quỷ Thủ, ba con Nhĩ Thử này cũng không từ bỏ. Dù sao chúng cũng là cường giả Thánh Hồn cảnh, bây giờ cường độ linh hồn của bọn chúng cũng không yếu hơn thân xác!

Thân thể của Mô Nha chợt dán đất chạy như điên, sau đó đột nhiên chui lên theo vách động hình tròn, tránh thoát được cú chụp kia. Hai con Nhĩ Thử còn lại cũng thi triển thủ đoạn tương tự, thể hiện rõ sự linh hoạt của tộc Nhĩ Thử!

Nhưng hiển nhiên tốc độ của những con bọ Quỷ Thủ kia nhanh hơn một bước, ba ngón tay của một con bọ Quỷ Thủ trong số đó bỗng ngoắc một cái, chụp chính xác vào đầu một con Nhĩ Thử, ngay sau đó định kéo Nhĩ Thử về phía sau.

“Chít chít chít chít…”

Con Nhĩ Thử kia nôn nóng kêu to, thân thể điên cuồng giãy giụa.

“Vèo!”

Ngay lúc đó, một đường kiếm uyển chuyển bỗng lóe lên, chém trúng đầu con bọ Quỷ Thủ, cũng chính là trên cái tay kia.

“Ư oa!”

Một cái miệng há to từ trong lòng bàn tay của bọ Quỷ Thủ bị chặt đứt, phát ra tiếng thét đau đớn chói tai, ba đầu ngón tay cũng buông Nhĩ Thử ra, vẫn còn lăn qua lăn lại trên mặt đất…

Sau khi con Nhĩ Thử kia đi dạo một vòng ở Quỷ Môn Quan thì nhanh chóng khôi phục lại như cũ, vội vàng chạy như điên theo sau Mô Nha.

“Nếu những con bọ Quỷ Thủ đần độn này chỉ công kích Nhĩ Thử các hạ, vậy chuyện này dễ xử lý rồi” La Chinh nói.

Bản thân bọ Quỷ Thủ cũng không phải đao thương bất nhập, chúng chỉ có tốc độ nhanh, số lượng nhiều, lại có tính công kích, nhưng với thực lực của La Chinh bây giờ thì chém chết chúng cũng không khó.

“Chít chít! Đúng vậy!”

“Vậy thì làm phiền La Chinh huynh rồi!”

“Chít chít!”

Mô Nha và hai con Nhĩ Thử khác vui mừng quá đỗi. Phải biết bọn chúng đã bị những con bọ Quỷ Thủ kia đuổi theo không ngừng một thời gian rồi, các anh em cùng tộc cũng có mấy người phải bỏ mạng…

“Vèo vèo vèo…”

Lại có mấy con bọ Quỷ Thủ tăng thêm tốc độ xông lên.

La Chinh ngẩng đầu, hơi híp mắt, trường kiếm trong tay đã chém ra vô số ánh sao.

“Phập phập phập phập phập…”

Mấy kiếm liên tiếp đều đâm chính xác vào chỗ “cổ tay” của bọ Quỷ Thủ, bộ phận đó đại khái có thể coi là cổ của bọn chúng. Đám bọ Quỷ Thủ bị chém đầu rơi đầy xuống đất, lăn lộn kêu gào dưới đất nhưng không còn sức lực đuổi giết Nhĩ Thử nữa…

Sau khi xác định được cách đối phó với bọ Quỷ Thủ như thế nào thì tình hình trở nên rất đơn giản. Đám bọ Quỷ Thủ rậm rạp chằng chịt ở sau lưng, mặc dù số lượng khá nhiều nhưng chỉ cần có con dũng cảm dám thò đầu ra là La Chinh lập tức thuận tay lấy trường kiếm cắt, chém, chẻ, đâm, chém đầu ngay.

Sau thời gian một nén nhang, số lượng bọ Quỷ Thủ mà La Chinh giết có lẽ đã hơn ba mươi con…

Sau nửa canh giờ, bọ Quỷ Thủ trên vách tường chỉ còn lại lẻ tẻ vài con.

La Chinh bỗng dừng bước, trường kiếm huơ lên về phía bầu trời. Theo đường kiếm hình vòng cung đó, đầu của những con bọ Quỷ Thủ kia lại bị chém đứt, không ngừng giãy giụa trên mặt đất.

Đám Nhĩ Thử thấy tất cả bọ Quỷ Thủ đều đã phải đền tội, cuối cùng cũng dừng chân, thở phào nhẹ nhõm.

“Cuối cùng cũng thoát rồi!”

“Nếu không nhờ có La Chinh huynh, e rằng chúng ta đều phải chết ở đây!”

“Nhắc tới cũng trùng hợp, “Tấn Bạch” con ta ở trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới cũng nhờ La Chinh huynh cứu một mạng, khi đó huynh mới tiến vào Dục Giới, không ngờ bây giờ đã đến Phạm Độ Thiên, còn cứu ta một mạng…” Con Nhĩ Thử kia cảm thán.

Ngay khi ba con Nhĩ Thử còn đang biểu đạt lòng cảm kích, Lý Bôi Tuyết ở bên cạnh đột nhiên hỏi: “Mà bây giờ chúng ta đang ở đâu vậy?”

Vừa rồi bị bọ Quỷ Thủ đuổi, đám Nhĩ Thử đều hoảng loạn chạy lung tung, đã sớm không nhớ đây là khoang xương thứ mấy, động xương cốt thứ mấy nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận