Bách Luyện Thành Thần

Chương 3878: Những ký ức đó

Trong vùng đất Tuyệt Táng, những đám mây Khái Suất với quy mô chưa từng có vẫn lan tỏa khắp mọi ngóc ngách. Hình bóng Hàng Cách Giả không ngừng xuất hiện rồi không ngừng biến mất…Trong một khoảnh khắc gã có thể xuất hiện hàng trăm triệu hình bóng, đứng trước vô hạn, số lượng đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Hơn một nghìn phân thân của La Chinh trong mây Khái Suất đều bị đánh chết, bản thể của hắn nhanh chóng hóa thành trạng thái tan rã, thân thể phân tán khắp mỗi một góc trong vùng đất Tuyệt Táng.

Ý thức của hắn, Khởi Nguyên Thần Huyết của hắn, cả Năng Lượng Cực Thái của hắn, tất cả đều tồn tại.

“Ù…”

Tại mỗi một vị trí trong vùng đất Tuyệt Táng, La Chinh từ trạng thái phân tán đột nhiên tụ lại thành hình.

Nhưng hắn còn chưa kịp đứng vững thì vô số Hàng Cách Giả đã xuất hiện xung quanh.

“Chết đi”

Những Hàng Cách Giả đó nhẹ nhàng đánh ra một chưởng.

Uy lực trong một chưởng này cũng không lớn, ngay cả Bất Hủ cảnh cũng không đánh chết được.

Hàng chục tỷ Hàng Cách Giả đồng thời lao vào người La Chinh, tương đương với La Chinh phải chịu uy lực của hàng chục tỷ chưởng cùng một lúc, có thể khiến La Chinh lập tức tan thành mây khói.

Tại vùng đất sơ khai, La Chinh sẽ không thực sự chết đi, cho dù bản tôn bị đánh nát cũng sẽ biến thành trạng thái tan rã rồi phân tán khắp mọi nơi trong vùng đất Tuyệt Táng.

Nhưng chỉ cần La Chinh vừa ngưng tụ ra bản thể thì sẽ phải gánh chịu đòn tấn công với sức mạnh vô hạn của Hàng Cách Giả.

Năm lần…

Mười lần…

Năm mươi lần…

Một trăm lần…

Ngay cả việc ngưng kết thành hình người hoàn chỉnh cũng không thể chứ đừng nói tới phản kích.

“Ngươi đang rất tuyệt vọng… Ta có thể cảm nhận được” Hàng Cách Giả nói: “Ta đã cho ngươi cơ hội thần phục nhưng ngươi lại cự tuyệt, hiện tại đã không còn cơ hội để hối hận, kết cục duy nhất chính là hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này”

“Ầm…”

Dưới chân một ngọn núi cao hàng triệu trượng, thân thể La Chinh bắt đầu ngưng tụ.

Hình thể động lòng người vừa mới hình thành đã có vô số Hàng Cách Giả xuất hiện, cả ngọn núi lẫn La Chinh đều bị đánh thành phấn vụn.

La Chinh không muốn từ bỏ, vẫn muốn tìm nơi ngưng tụ hình thể.

Nhưng lúc này, giọng nói của Khởi Nguyên Thần Huyết đột nhiên vang lên trong đầu La Chinh: “Dừng lại, La Chinh”

“Sao thế?” La Chinh hỏi.

“Đừng làm chuyện vô dụng nữa” Khởi Nguyên Thần Huyết nói.

“Chẳng lẽ lại không làm gì cả?” Giọng nói của La Chinh mang theo vẻ phẫn nộ.

Hắn đã từng đối mặt với vô số đối thủ cường đại, nhưng chưa bao giờ yếu thế bất lực như hiện tại…

Thấy những sinh linh hỗn loạn kia cách Lê Sơn càng ngày càng gần, tất cả đều sẽ hủy hoại ngay trong chớp mắt, nhưng ngay cả đánh trả hắn cũng không làm được.

Đây là một đối thủ không cùng cấp bậc.

“Ta đã tìm được ký ức của Tòng” Khởi Nguyên Thần Huyết nói.

“Cái gì!” La Chinh kinh ngạc thốt lên.

Lúc mang Thiên Hoàn trượng về, Khởi Nguyên Thần Huyết đã nhận định trong tinh thạch có ký ức, nhưng nó mãi không thể hiểu miếng tinh thạch đó được.

Trước đây thân thể của La Chinh bị Hàng Cách Giả đánh vào trạng thái phân tán, dung nhập khắp vùng đất Tuyệt Táng, miếng tinh thạch kia cũng vậy, không ngờ ký ức trong đó lại chảy ra ngoài!

“Ngươi đến kế thừa trí nhớ của Tòng” Khởi Nguyên Thần Huyết lại nói.

“Vì sao?” La Chinh thắc mắc.

“Ta chỉ là một luồng linh trí mà Khởi Nguyên Thần Huyết tự sinh ra, không phải một phần của Tòng, ngươi thích hợp hơn”

La Chinh không kịp cự tuyệt đã cảm thấy trong đầu truyền đến cảm giác đau nhói, trí nhớ vô hạn không ngừng chảy vào trong linh hồn hắn.

“Ầm…”

Sau khi cơn đau thống thiết giống như đầu bị ép nổ tung truyền đến, tất cả đều trở nên tĩnh mịch.



Lúc La Chinh khôi phục ý thức, xuất hiện trước mặt hắn là một không gian tinh thuần sạch sẽ.

Rõ ràng không gian này chẳng có thứ gì, nhưng lại không khiến người ta cảm thấy trống vắng, ngược lại còn có cảm giác được lấp đầy.

“Đây là nơi nào…” La Chinh nhịn không được hỏi.

“Vùng đất hoàn mỹ” Một giọng nói vang lên.

“Nhưng rõ ràng nơi này chẳng có gì cả…” La Chinh nói.

Trên thế giới không tồn tại cái gọi là hoàn mỹ tuyệt đối, định nghĩa về hoàn mỹ của mỗi người mỗi khác.

Nhưng lúc La Chinh nói ra lời này, âm thanh hắn phát ra lại vẽ ra vô số gợn sóng trong không gian.

Gió nhẹ bắt đầu thổi quét khắp nơi trên thế giới, không trung bị bao phủ bởi một màu xanh tinh khiết, những tòa tường viện đột nhiên mọc lên từ dưới lòng đất, một đám trẻ chạy qua lối nhỏ, người lớn đi theo đằng sau, vừa đi vừa quát tháo.

Những tòa tường viện này có vài điểm giống như Tiên Phủ, nhưng càng giống La gia lúc trước hơn. Đám trẻ kia trông cực kỳ giống Ninh Vũ Điệp, Khê Ấu Cầm lúc nhỏ.

Đứng trong đình viện, La Chinh có cảm giác nội tâm vô cùng thỏa mãn, trong lòng bình lặng đến lạ.

Với thực lực của La Chinh, xây dựng một đình viện như vậy là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng không thể đạt tới hiệu quả như vậy.

“Đây mới là vùng đất hoàn mỹ của ngươi, không gian trống rỗng mà ngươi vừa thấy ban nãy là vùng đất hoàn mỹ của ta” Âm thanh kia vang lên.

“Một thế giới hoàn mỹ có thể đáp ứng tất cả…” La Chinh kinh ngạc cảm thán.

“Đúng vậy” Âm thanh kia trở nên trầm thấp: “Nhưng tất cả đều đã bị hủy hoại”

“Ầm ầm…”

Bầu trời xanh biếc bị những đám mây u ám che phủ, tường viện lần lượt sụp đổ, đường đá bị cuồng phong thổi bay, những đứa trẻ ngã rạp dưới đất, người đầm đìa máu, bóng tối nhanh chóng ập xuống…

Cho dù đã biết là giả, nhưng cảm giác đè nén nặng nề vẫn bóp chặt lấy trái tim La Chinh, thậm chí hắn còn không kìm nén được cơn giận mà chất vấn: “Vì sao lại hủy diệt thế giới này”

“Bởi vì sự xuất hiện của gã” Âm thanh kia đáp.

“Ai?” La Chinh hỏi.

“Ta gọi gã là Ác, các ngươi quen gọi gã là… Hàng Cách Giả” Âm thanh kia tiếp tục trả lời.

“Nếu đây là vùng đất hoàn mỹ của ngươi, vì sao lại sinh ra Ác?” La Chinh khó hiểu.

“Ác tách ra từ ý thức của ta, là do chính ta tạo nên” Âm thanh kia đáp.

La Chinh càng thêm mê hoặc: “Vậy vì sao lại phải tạo ra gã?”

“Lúc đó ta cho rằng thế giới không hoàn mỹ mới là hoàn mỹ, đương nhiên sẽ có sự xuất hiện của Ác. Sứ mệnh của gã chính là phá vỡ sự hoàn mỹ của ta, cho nên mới có những chuyện mà các ngươi đã trải qua, nhưng ta không ngờ sự việc lại đi xa đến mức ta không cách nào giải quyết…”

Lầu các tường viện sụp đổ, vùng đất hoàn mỹ xuất hiện một chấm đen. Chấm đen bắt đầu mở rộng, không gian trong vùng đất hoàn mỹ giống như một cái bong bóng không ngừng thổi phồng, cuối cùng nổ tung.

Nhưng vùng đất hoàn mỹ nổ tung rất có hình có dạng. Sau khi nổ, nó chia thành bốn khối, ghép lại với nhau, hình thành một hình thang vuông.

Đây là Hám Vô Lượng Giới, trong lòng La Chinh thầm nói.

La Niệm đã thuật lại hành trình trong tháp Liệt Duy của cậu cho bọn họ, La Chinh được biết sơ lược về mười hai ngăn thế giới, mà vùng đất hoàn mỹ La Chinh nhìn thấy vừa rồi hẳn là ngăn thứ mười ba – Hoàn Mỹ Vô Lượng Giới mà La Niệm chưa đi qua.

Thình thang vuông tiếp tục sụp đổ, hóa thành những mảnh vỡ ghép lại với nhau và tạo thành một hình thang vuông lớn hơn.

Thứ Vô Lượng Giới… sụp đổ.

Thiếu Vô Lượng Giới…

Hữu Hạn Vô Lượng…



Những cảnh tượng sụp đổ đó xuất hiện tổng cộng chín lần, cuối cùng dựng lại ở Tinh Mạn Giới, cũng chính là Thâm Không đã sụp đổ hơn phân nửa.

“Ta ý thức được Ác sẽ hủy diệt tất cả, nên đã thử đuổi giết nó, nhưng từ thế giới ngăn thứ mười hai tới thế giới ngăn thứ năm, ta đã thất bại hoàn toàn…” Âm thanh kia mang theo cảm xúc tự trách. Phá hủy dễ dàng hơn sáng tạo rất nhiều, mà một khi bắt đầu hạ xuống góc thấp hơn thì rất khó dừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận