Bách Luyện Thành Thần

Chương 3190: Con đường tự động xuất hiện

Để đi qua khu vực đầu tiên, Nguyệt Hỏa Nô từng tiến hành thu nhỏ thân thể mình lạiLúc đến khu vực thứ hai, bọn chúng đã khôi phục dáng người cao lớn mấy chục trượng.

Nguyệt Hỏa Nô số mười bốn nghĩ rất đơn giản, dùng thực lực tuyệt đối nghiền ép tên nhân loại này, chém đứt cánh tay ghi chép chìa khóa Bỉ Ngạn của hắn là được.

Tuy trên bản chất Nguyệt Hỏa Nô chỉ là nô lệ của tộc Nguyên Linh nhưng bọn chúng vẫn xem thường đám kiến hôi ở những tầng trời thấp hơn.

Lúc số mười bốn lao tới trước mặt La Chinh, cảnh tượng khiến nó không tưởng tượng được xuất hiện, cơ thể La Chinh bỗng nhiên bắt đầu to lên, một ngón tay đột ngột túm lấy đầu vai nó, cái tay còn lại đập thẳng vào ngực nó!

“Tay hắn…”

Giờ phút này số mười bốn gần như quên phòng ngự, chỉ dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn tay La Chinh.

Phần vai của áo giáp của Nguyệt Hỏa Nô là kiểu hở ra, La Chinh đưa tay thẳng vào trong bả vai, bị Huyễn Kim Tinh Hỏa trong cơ thể nó bao quanh! Cho dù là thứ gì, chỉ cần tiếp xúc với Huyễn Kim Tinh Hỏa trong cơ thể nó thì đều bị đốt sạch không còn một mống!

Nhưng cánh tay La Chinh lại bình yên vô sự?

Lúc số mười bốn còn đang sững sờ, một nắm đấm khác của La Chinh đã đánh thẳng vào ngực nó!

“Ầm!”

Áo giáp ở sau lưng số mười bốn trực tiếp bị đánh bay. Dưới lực xung kích từ nắm đấm của La Chinh, Huyễn Kim Tinh Hỏa màu xanh hóa thành một cột lửa phun trào từ sau lưng, và viên linh hạch kia cũng phun ra cùng cột lửa!

Dựa vào sức mạnh thì gần như không thể nào đánh nát linh hạch. Nhưng linh hạch coi như bản thể của Nguyệt Hỏa Nô, một khi rời khỏi cơ thể, thân xác của Nguyệt Hỏa Nô đương nhiên sẽ tan vỡ.

“Ào…”

Áo giáp của số mười bốn rơi đầy đất, ngọn lửa lan ra khắp nơi.

Nó từng bị vỡ nát một lần ở khu vực sa mạc này, phải tiêu hao một lượng lớn bụi sao mới có thể phục hồi như cũ, không ngờ lại vỡ nát lần nữa vì cú đánh này…

Huyễn Kim Tinh Hỏa lan ra trên mặt đất, ép Phượng Ca không ngừng lùi về phía sau.

Trong lúc buộc phải lùi lại, vẻ mặt Phượng Ca đầy kinh ngạc. Nàng nghĩ La Chinh có sức mạnh đủ để địch lại một tên Nguyệt Hỏa Nô nhưng cũng không tới mức đơn giản đến như vậy, chỉ một đấm đã giải quyết được nó rồi ư? Ngay cả chính bản thân La Chinh cũng hơi ngẩn ra.

Thứ quan trọng nhất bên trong thân thể Nguyệt Hỏa Nô chính là linh hạch. Có điều linh hạch được bọc trong Huyễn Kim Tinh Hỏa, lúc đang chiến đấu, có rất ít đối thủ dám xuyên qua Huyễn Kim Tinh Hỏa lấy linh hạch đi, điều này đồng nghĩa với việc đối thủ kia sẽ bị Huyễn Kim Tinh Hỏa đốt rụi.

Nếu gặp phải những đối thủ khó giải quyết, Nguyệt Hỏa Nô sẽ để linh hạch liên tục di chuyển trong cơ thể của mình. Suy cho cùng đó là tử huyệt của nó, tất nhiên không thể để yên tại chỗ được.

Nhưng Nguyệt Hỏa Nô số mười bốn tính tình lỗ mãng căn bản chưa từng nghĩ La Chinh lại biến lớn như vậy, càng chưa từng nghĩ hắn vốn không sợ Huyễn Kim Tinh Hỏa!

“Vèo…”

“Cạch cạch cạch…”

Sau khi viên linh hạch kia bay ra một đoạn thì rơi thẳng xuống sa mạc, lăn tới trước mặt số mười hai.

“Chìa khóa Bỉ Ngạn ở đây, không biết các vị còn ai muốn lấy cánh tay này của ta?” Sau khi phản ứng lại, La Chinh nói với giọng lạnh như băng.

Nguyệt Hỏa Nô và tộc Vô Không còn đang giữ mối quan hệ cân bằng, La Chinh sẽ để bọn họ biết muốn bắt mình cũng không dễ, lỡ như có hao tổn gì có khi sẽ bị đối thủ tiêu diệt!

Số mười hai khom người nhặt linh hạch kia vào tay, ánh mắt nhìn chằm chằm La Chinh trở nên phức tạp.

Cô gái Nhân tộc bên trong quả cầu màu đỏ cũng cau mày, chỉ một đấm đã giải quyết được một tên Nguyệt Hỏa Nô? Thực lực của tên nhóc Nhân tộc này thật sự vượt qua dự đoán của nàng ta.

Nếu tùy tiện ra tay với hắn, bên cạnh còn có hai tên Nguyệt Hỏa Nô đang nhìn chằm chằm như hổ đói.

Sau khi phân tích mối quan hệ lợi hại trong đó, cô gái Nhân tộc lại nở một nụ cười: “Đúng là nhìn nhầm, thực lực của ca ca Nhân tộc này mạnh như vậy, còn ai dám lấy cánh tay của ngươi? Ta thấy không bằng mọi người cùng nhau vượt qua vùng đất nguy hiểm này, cùng mở thần miếu ra được không?”

Nguyệt Hỏa Nô số mười hai giữ im lặng, nó cũng đang nghĩ tới tình thế bây giờ. Dưới tình huống cả ba bên đều có sức đánh một trận, sau khi liều mình ngươi chết ta sống, ắt sẽ có một phe ngư ông đắc lợi!

Nếu có thể cùng nhau mở thần miếu ra thì chắc chắn đó là lựa chọn tốt nhất.

“Hừ!”

La Chinh hừ lạnh đáp lại cô gái Nhân tộc kia.

Hắn mở ngôi thần miếu này ra vốn là hy vọng đi vào cùng Phượng Ca. Ai ngờ đâu thần miếu đã sớm bị tộc Vô Không và tộc Nguyên Linh theo dõi, cũng vì vậy càng chứng minh tầm quan trọng của ngôi thần miếu này!

Nhưng tưởng tượng đến cảnh để Nguyệt Hỏa Nô và Vô Không Chi Linh đi vào, trong lòng La Chinh lại khó chịu.

Cô gái Nhân tộc kia lại tỏ vẻ kiên nhẫn. Thực lực mà La Chinh bộc lộ ra đúng là có tư cách trở thành “cực thứ ba” ở nơi này, nhưng hắn vẫn không có quyền lựa chọn, ngoài việc đáp ứng đề nghị của mình thì không còn cách nào khác.

“Không trả lời chính là ngầm chấp nhận, vậy thì chúng ta dùng biện pháp hòa bình để giải quyết, coi như là đồng mình cùng chiến đấu” Cô gái Nhân tộc vừa nói vừa lùi về bên trong quả cầu màu đỏ.

Hai Vô Không Chi Linh bay về phía trung tâm sa mạc.

Sau khi nhặt linh hạch của số mười bốn, số mười hai nhìn La Chinh một cái rồi đi cùng số mười ba.

La Chinh biết bây giờ khó mà thoát thân, cũng không có ý định chạy trốn, huống hồ hắn cũng muốn mở thần miếu ra, nếu để Vô Không Chi Linh và Nguyệt Hỏa Nô mở đường, vượt qua vùng sa mạc này sẽ đơn giản hơn nhiều.

Sau khi quả cầu màu đỏ đi tới trung tâm sa mạc thì ngừng lại, cô gái Nhân tộc lại chui ra từ bên trong quả cầu màu đỏ.

Nàng ta từ từ tay thò ra phía trước, khi đầu ngón tay nàng ta thăm dò đến một mức nhất định, không gian phía trước bỗng dao động, một dấu chân vô hình tức khắc đạp xuống.

“Ầm!”

Dấu chân này xuất hiện ở ngay phía trước nàng ta.

“Thiên Địa Khí Hồn vô cùng cường đại, một khi đúc ra, đời đời kiếp kiếp khó mà tiêu diệt, từ Tam Thập Nhất Trọng Thiên trở lên có rất nhiều thần miếu đều dùng cách này để bảo vệ” Cô gái Nhân tộc nói thẳng. Hình như nàng ta nói lời này cho La Chinh nghe.

“Có điều Thiên Địa Khí Hồn cũng không phải là không có sơ hở, thứ này không phân biệt được địch ta, bất kỳ ai bước vào trong đó đều sẽ bị công kích” Cô gái Nhân tộc vừa nói vừa đưa tay ra khẽ phất một cái, từng luồng sương mù màu đỏ máu bay ra từ trong lòng bàn tay nàng ta.

Trong sương mù này ẩn chứa năng lượng như có như không, mà lúc sương máu bay về phía trước, một cảnh tượng kỳ quái xuất hiện.

Từng bàn chân khổng lồ lăng không đạp xuống, bắt đầu công kích đám sương máu này!

Nhưng đám sương máu kia không có hình thể, đương nhiên không hề bị ảnh hưởng chút nào.

“Thiên Địa Khí Hồn trấn thủ khu vực này chắc chắn phải có một con đường có thể đi qua an toàn, con đường này có thể tránh khỏi công kích của tất cả Thiên Địa Khí Hồn, chỉ dựa vào mắt thường quan sát đương nhiên là không thấy rõ, nhưng dùng sương máu dẫn dụ công kích của Thiên Địa Khí Hồn là có thể dễ dàng phân biệt” Nàng ta nói tiếp.

“Ầm ầm…”

Đồng thời khi vô số dấu chân đạp về phía đám sương máu, đám sương máu đó cũng phác họa đường viền của dấu chân.

Mà những dấu chân nhìn có vẻ vô cùng tán loạn kia lại phác họa ra một con đường mòn quanh co khúc khuỷu, không có bất kỳ dấu chân nào giẫm lên trên con đường này, hiển nhiên đó chính là con đường mà cô gái Nhân tộc kia nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận