Bách Luyện Thành Thần

Chương 2078: Kiên định

La Chinh hơi cảm khái trước câu chuyện ân oán đời trước mà mẫu thân vừa kểNếu như các thánh nhân hợp tác để tiêu diệt Hiên Viên Vệ thì có lẽ mọi người đều vui rồi!

Không ngờ cuối cùng tình thế lại chuyển biến theo hướng xấu nhất chỉ vì một người phụ nữ.

Khó trách lại có câu “Hồng nhan họa thủy”…

Có điều chuyện này không thể trách mẫu thân, bởi có lẽ dã tâm của tên Đông Phương Thuần Quân không chỉ nhằm vào bà mà còn bao gồm cả việc không muốn bị hạn chế trên chiếc thuyền này.

“Tên Hiên Viên Vệ được Đông Phương Thuần Quân thả ra đâu?” La Chinh lại hỏi.

Cả Xi Vưu Vệ và Hiên Viên Vệ đều là cường giả Bỉ Ngạn cảnh, cùng cấp bậc với Lão Viên.

Cường giả như vậy chưa từng xuất hiện trong Thần vực, đúng là không thể nói nổi.

Với tính cách của Đông Phương Thuần Quân thì khi có được sự trợ giúp hùng mạnh đến thế, có lẽ ông ta đã tiêu diệt Kiếm tộc và gia tộc Huyền Nguyệt, sau đó thống nhất Thần vực rồi, chứ nào có việc ông ta khoan thứ cho sự tồn tại của những gia tộc quyền thế độc lập này?

“Ông ta ẩn nấp rồi” Đôi mắt Lê Lạc Thủy trở nên sâu sắc: “Ta nấp dưới mặt đất sâu vì muốn tránh bị tên Hiên Viên Vệ kia đuổi giết, có lần Hiên Viên Vệ từng chui xuống đất nhưng đã bị ta đánh lui”

“Sức mạnh của mẫu thân tương đương với Hiên Viên Vệ ạ?” La Chinh lộ vẻ ngạc nhiên.

Tuy rằng Lê Lạc Thủy mạnh đến nỗi có thể giết ác ma như Đồ Ách trong một giây, nhưng so với sức mạnh của Hiên Viên Vệ thì chênh lệch không nhỏ.

“Mẫu thân đẩy lùi tên đó bằng Linh Ô và Sát Quái, huống hồ Hiên Viên Vệ cũng chỉ là một cái danh hiệu như Xi Vưu Vệ thôi, chứ thực tế thì sự chênh lệch sức mạnh giữa những người trong Hiên Viên Vệ là rất lớn. Tên Hiên Viên Vệ được Đông Phương Thuần Quân thả ra là kẻ yếu nhất” Lê Lạc Thủy giải thích.

“Thì ra là thế” La Chinh đã hiểu đại khái rồi.

Quả thật, con quái vật ẩn nấp trong tảng đá sâu dưới nền đất đủ mạnh để bảo vệ mẫu thân.

“Tuy tên Hiên Viên Vệ ấy không làm gì được mẫu thân nhưng cũng có thể giết những thánh nhân khác mà, chẳng phải chỉ cần chừa lại mỗi gia tộc của Đông Phương Thuần Quân là được rồi sao? Hay là tên Hiên Viên Vệ kia hoàn toàn có thể điều khiển cấm địa bằng năng lực của mình…” La Chinh lại hỏi.

“Tuy rằng con dân tộc Lê ta đều đã bị tiêu diệt nhưng không chết hết, không phải chúng ta không có sức sống mái một phen!” Lê Lạc Thủy bình tĩnh nói: “Huống hồ, phụ thân con đã từng nói với ta trước khi lên đường rằng đã sắp xếp xong mọi thứ và dặn chúng ta chờ ông ấy về!”

Mắt bà tỏa sáng khi nhắc đến La Tiêu.

Thấy vẻ mặt ấy của bà, La Chinh thầm than rằng mẹ mình vẫn rất tin tưởng phụ thân mặc dù bất mãn với sự sắp xếp của ông.

“Có điều, đến khi ta gặp Chinh Nhi thì mới hiểu dã tâm thật sự của phụ thân con không chỉ là dẹp yên nguy cơ của Thần vực” Lê Lạc Thủy nói một vòng lớn rồi cuối cùng chuyển đề tài về La Chinh.

“Con trai chưa rõ” La Chinh chớp mắt.

Lê Lạc Thủy cười nói: “Lúc ta ra đời, bộ tộc Lê Dân đã dần suy tàn nhưng vẫn là một trong những chủng tộc mạnh mẽ nhất thế giới mẹ. Trong số hàng trăm nghìn con dân Lê Dân, số người có thể ngưng tụ Phạn vực trước khi vào Bỉ Ngạn cảnh không nhiều lắm, dù có thì cũng chỉ là Thập Phạn vực hoặc Bách Phạn vực thôi. Duy chỉ có mười người ngưng tụ ra Thiên Phạn vực thôi”

“Chỉ mười người ư?”

Không có so sánh thì La Chinh cũng không biết nó có nghĩa là gì.

Lê Lạc Thủy mỉm cười: “Đúng, người đứng đầu trong mười người này chính là thủ lĩnh Xi Vưu của Lê Dân, chín người còn lại cũng là thủ lĩnh chín bộ của tộc Lê!”

Nghe thế, La Chinh nhướng mày.

Xi Vưu là người truyền dạy “Thủy Sơ kiếm pháp” cho Hoa Thiên Mệnh, đồng thời là cái bóng mà La Chinh từng gặp trong thần miếu thời gian. Người đó chính là cường giả tuyệt thế đã sáng lập nên thế giới này và xây dựng chiếc thuyền này!

“Ta nghĩ phụ thân con đã bồi dưỡng con theo cách xông bừa đánh bậy… Dù thiên phú của con cao đến đâu đi nữa, nếu chỉ dựa vào việc xem ‘bí thuật hỗn độn’ gà mờ của Cố Bắc thì cuối cùng chỉ có thể mở một Thần vực nhỏ chứ không thể mở nghìn Phạn vực!” Lê Lạc Thủy nói.

“Bí thuật hỗn độn” cũng có điểm đáng khen vì đây là phương pháp tu luyện hỗn độn, đến cả thế giới mở ra trong cơ thể cũng nằm trong hỗn độn.

Thế nhưng Phạn văn tại thế giới trong cơ thể La Chinh không tự dưng xuất hiện như vậy.

Hồi ở trong vũ trụ, La Chinh dẫn khí hồn của La Tiêu vào thế giới trong cơ thể. Sau khi quan sát một nghìn lẻ tám mươi Phạn văn trong đó, La Tiêu cũng tỏ ra khó tin vì không ngờ La Chinh tu luyện “bí thuật hỗn độn” tốt đến vậy, chẳng biết làm thế nào mà lại có hơn nghìn Phạn văn.

“Nghĩ kỹ lại thì huyết thống của ông ngoại con không hiện rõ trên người ta, chắc là di truyền cách thế hệ cho con rồi” Lê Lạc Thủy nhìn chằm chằm vào La Chinh.

“Ông ngoại?” La Chinh sửng sốt: “Ông ngoại của con là ai?”

Lê Lạc Thủy mỉm cười: “Ta là Lạc Thủy, con gái Xi Vưu. Con là La Chinh, con trai Lạc Thủy. Con nói xem ông ngoại mình là ai?”

“…”

Nghe đến đây, La Chinh im lặng.

Hắn chưa từng nghĩ rằng thân thế của mình lại phức tạp đến vậy.

Mỗi khi hắn cho rằng mình đã biết rõ chân tướng và mọi việc thì chân tướng bị vạch trần lại nằm ngoài dự đoán của hắn.

Lúc còn trong vũ trụ, hắn bỗng nhiên phát hiện phụ thân mình là người đứng đầu vũ trụ.

Đến Thần vực mới phát hiện ông ngoại của mình là người xây dựng Thần vực.

Chuyện này hơi quá…

Lê Lạc Thủy thấy La Chinh im lặng bèn bước đến nâng mặt hắn lên: “Mặc dù phụ thân đã từng nói với ta trước khi chạy nạn rằng chiếc thuyền này chở hy vọng của Lê Dân, thế nhưng ta biết rõ Lê Dân không còn lối thoát nào khi đã mất đi sự ủng hộ của thế giới mẹ! Trong suốt thời gian trước khi gặp được Chinh Nhi, ta vẫn luôn giữ mãi ý nghĩ ấy trong đầu. Suy nghĩ duy nhất giúp ta sống tiếp là được gặp mặt phụ thân con lần nữa! Nhưng giờ đây, ta đã hiểu ý của phụ thân, ông ấy thật sự đã giúp ta thấy được hy vọng. Đó chính là Chinh Nhi con đấy!”

Giọng nói nhẹ nhàng của Lê Lạc Thủy hơi run lên vì nỗi kích động trào dâng trong lòng.

Giờ phút này, tâm cảnh của La Chinh cũng xuất hiện thay đổi kỳ diệu.

Một ngọn lửa bốc cháy hừng hực trong lòng hắn và đốt sạch tất cả áp lực!

Hắn sẵn lòng thẳng tiến không lùi vì người phụ nữ trước mắt.

La Chinh nhìn chằm chằm vào Lê Lạc Thủy bằng ánh mắt cực kỳ kiên định, trả lời bà: “Mẫu thân, con sẽ không làm mẫu thân thất vọng”

Lê Lạc Thủy gật đầu, mỉm cười thanh thản.

Đúng lúc này, một giọng nói bỗng nhiên cắt ngang hai người: “Mẫu thân, Yên Nhi cũng sẽ không làm mẫu thân thất vọng!”

La Yên đã tỉnh lại.

“Yên Nhi, muội nghe lén…” La Chinh bất đắc dĩ bĩu môi.

Lê Lạc Thủy mỉm cười: “Thật ra ta biết con bé tỉnh từ lâu rồi”

La Yên làm mặt quỷ, nghịch ngợm xoay người ôm chặt lấy Lê Lạc Thủy.

Hai mẹ con trông không giống như người của hai thế hệ khác nhau mà ngược lại, giống một cặp tỷ muội ruột có khí chất trái ngược nhau hơn.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận