Bách Luyện Thành Thần

Chương 3588: May mắn bất ngờ

“Nguy hiểm!”“Đó là chim ưng sáu đầu đấy!”

“Mau rời đi!”

Con trai thủ lĩnh và vài người áo đen khác lớn tiếng nhắc nhở, bọn họ muốn ngăn cản La Chinh leo lên.

Nhưng Quỷ Quyệt đã khống chế thân thể La Chinh, đừng nói để ý tới thế giới bên ngoài, cho dù La Chinh ở ngay trong não cũng không thể nói chuyện với nó.

Hắn vẫn bất chấp tất cả tập trung leo lên trên, hiển nhiên ngọn Tháp Sơn nơi chim ưng sáu đầu xây tổ chính là đối tượng mà Quỷ Quyệt muốn đẩy ngã.

“Éc!”

La Chinh leo được một nửa, chim ưng mái đã vươn đầu xuống phát ra tiếng cảnh cáo.

Chim ưng sáu đầu vô cùng mẫn cảm với những thứ nguy hiểm, nhận thấy khí thức vừa mạnh mẽ vừa quỷ dị của La Chinh, nó không lập tức phun nước bọt tấn công.

Nhưng La Chinh lại chẳng hề có phản ứng gì trước lời cảnh cáo của chim ưng sáu đầu.

“Đừng lên nữa, nó đã cảnh cáo ngươi, nước bọt của nó sẽ hòa tan ngươi đấy!”

“Ồ, chim ưng sáu đầu tính tình hung hãn như vậy, sao lại chỉ cảnh cáo người kia?”

“Phản ứng của chim ưng mái có vẻ là lạ…”

Để ăn trộm trứng của chim ưng sáu đầu, nhóm người áo đen đã chuẩn bị và điều tra kỹ càng, cũng hiểu rõ về tập tính của chim ưng sáu đầu.

Chim ưng sáu đầu sẽ tấn công bất cứ sinh linh nào cả gan tới gần, không có cách nào giao dịch với chúng, mãnh thú hung hãn như vậy không đời nào chỉ phát ra cảnh cáo đối với kẻ xâm phạm tổ chim của mình như chim mái lúc này.

Nếu chim ưng sáu đầu thật sự làm như vậy thì chỉ có một khả năng, chính là người xâm phạm vô cùng cường đại, cường đại đến mức khiến cho chim ưng sáu đầu phải kiêng dè.

Chẳng lẽ thanh nhiên Nhân tộc này rất mạnh?

Trong tiềm thức mọi người phủ quyết giả định này, hắn có mạnh đến đâu thì cũng chỉ là một con người, không thể nào mạnh đến mức khiến cho chim ưng sáu đầu kiêng dè không dám tấn công…

“Éc!”

Chim ưng sáu đầu lại ré lên một tiếng, ý cảnh cáo quá rõ ràng, nó thật sự sợ hãi con người kia?

Nhóm người áo đen cực kỳ hoang mang, đồng thời trong lòng lại bắt đầu nhen nhóm một ngọn lửa hy vọng.

Có lẽ người này có thể đối phó với chim ưng sáu đầu?

Sau lần cảnh cáo thứ hai, cuối cùng chim ưng sáu đầu cũng không kìm chế nổi nữa, phun một ngụm nước bọt màu xanh xuống bên dưới.

“Xèo xèo…”

Nước miếng màu xanh biếc ăn mòn không trung, vẽ ra một đường mòn màu xanh lao thẳng xuống La Chinh.

“Vụt!”

Dưới sự khống chế của Quỷ Quyệt, thân hình La Chinh thoắt cái đã tránh sang một bên hệt như một bóng ma.

Đây là lần đầu tiên Quỷ Quyệt né tránh công kích!

Dường như nó biết rõ nước bọt màu xanh có thể gây ra thương tổn cho bản thân.

Chim ưng sáu đầu cũng nhận ra điểm này, sáu cái đầu ưng đột nhiên rướn lên, khói xanh cuồn cuộn trong miệng: “Xèo xèo xèo xèo…”

Từng ngụm nước miếng rơi xuống như mưa, đổ dồn về phía La Chinh.

Nhóm người áo đen im lặng nhìn cảnh tượng này. Tuy bọn họ và La Chinh chưa từng gặp mặt, nhưng dù sao đôi bên cũng có tướng mạo xấp xỉ, thấy La Chinh bị nước bọt ăn mòn sạch sẽ trong lòng vẫn có chút bi thương.

“Cạch!”

Hai tay hai chân La Chinh nhẹ nhàng bám vào vách núi giống như thằn lằn bò sát, sau đó hắn chợt há miệng, một thứ màu trắng chui ra. Thứ màu trắng này nhẹ nhàng lan rộng, hóa thành một cái màn màu trắng chặn lại toàn bộ nước bọt.

Tuy nước bọt có thể ăn mòn bản thể của Quỷ Quyệt, nhưng Quỷ Quyệt cũng không hề để ý.

Những người áo đen phía dưới thấy cảnh này cũng vô cùng khiếp sợ.

“Cái màn màu trắng kia là bảo vật gì vậy, ngay cả nước bọt cũng không ăn mòn nổi?”

“Lần đầu tiên nhìn thấy có thứ có thể ngăn chặn nước bọt ăn mòn…”

“…”

Đám người áo đen này không thể tưởng tượng được “tấm màn” màu đen kia chính là bản thể của Quỷ Quyệt, mà La Chinh chỉ là kẻ bị khống chế.

Trên một ngọn Tháp Sơn khác, mọi người đã thu hết cảnh tượng này vào đáy mắt.

“Một phần thân thể của Quỷ Quyệt đã chui ra từ miệng La Chinh, chúng ta có nên ra tay hay không?” Thắng Thiên Thử Vương hỏi.

“Ra tay? Ra tay thế nào? Kéo cái thứ kia ra?” Phục Hy hỏi ngược lại.

Thắng Thiên Thử Vương suy nghĩ: “Chẳng lẽ cứ đứng yên mà nhìn thế thôi?”

“Chỉ có thể theo dõi diễn biến” Nữ Oa nhẹ giọng nói: “Ít nhất Quỷ Quyệt cho rằng thân thể La Chinh không chịu được sự ăn mòn của nước bọt, còn muốn bảo vệ thân thể La Chinh”

Quỷ Quyệt vừa không diệt trừ linh hồn La Chinh, vừa bảo vệ thân thể La Chinh, tình hình quả thực không tồi tệ như mọi người tưởng tượng.

“Xèo…”

Sau khi ngăn chặn nước bọt một lúc, Quỷ Quyệt đã có suy đoán sơ lược về loại nước bọt này.

Thân thể màu trắng của nó bao phủ một lớp quanh cơ thể La Chinh, thoạt nhìn La Chinh như được bao phủ bởi một lớp vải trắng.

“Vù!”

Sau đó La Chinh tăng tốc, nhanh chóng leo lên tới tổ chim.

“Éc!”

Chim ưng cái phẫn nộ tới cực điểm, sáu cái đầu đồng loạt chọc về phía La Chinh.

Thân thể La Chinh chỉ rung nhẹ một cái giữa không trung, sau đó dễ dàng tránh thoát cú mổ của chim ưng, đồng thời còn vươn tay rạch một đường giữa không trung.

“Phựt phựt phựt phựt!”

Bốn cái cổ của chim ưng sáu đầu đã bị chặt đứt, bốn cái đầu lìa khỏi thân thể rơi xuống tổ chim, nước bọt ăn mòn trong miệng chảy xuống, tạo ra mấy cái lỗ lớn trong tổ.

“Éc!”

Con ưng này bị thương nặng, chỉ có thể giương cánh bay đi.

Nó chỉ còn hai cái đầu nhưng cũng không có gì trở ngại, nếu hai cái đầu còn lại cũng bị chặt đứt thì mới thật sự chết.

Trong lúc chim ưng mái bi phẫn tột độ từ bỏ tổ chim của mình thì cách đó không xa, chim ưng trống đã ngậm én răng đen trở về. Sau khi bắt được én răng đen, chim ưng trống không hưởng thụ một mình mà định chia với chim mái, nhưng không ngờ lại có kẻ to gan lớn mật xâm phạm tổ của mình.

“Éc éc…”

“Éc!”

Hai con chim ưng sáu đầu trao đổi qua lại, trong mắt chim ưng trống lập tức hừng hực lửa giận.

Với tính cách hung bạo của chim ưng sáu đầu, cho dù người ngoài không trêu chọc chúng chúng cũng sẽ hoành hành ngang ngược, càng đứng nói tới những kẻ xâm nhập vào sào huyệt của chúng!

“Vù!”

Chim ưng trống xoay một vòng giữa không trung, sau đó lao thẳng xuống chỗ La Chinh.

Sau khi vào Tháp Sơn, mục tiêu của Quỷ Quyệt chính là đẩy ngã những ngọn Tháp Sơn ở đây, nếu không chủ động trêu chọc nó, nó sẽ không phản kích.

Sau khi đuổi chim mái đi, nó liền chuẩn bị đẩy ngã Tháp Sơn phía Bắc.

Lúc chim trống lao xuống cách hơn mười trượng sau lưng La Chinh, La Chinh lại tung người nhào lộn một cú rồi đáp xuống sau lưng chim ưng trống.

“Vù!”

La Chinh vung tay lên, luồng sức mạnh vô hình kia như một thanh đao sắc bén, chặt đứt từng cái cổ của chim ưng trống.

Sáu cái cổ đã đứt mất năm cái, chỉ còn lại một cái đầu ưng còn treo trên đó…

Sau đòn tấn công này, La Chinh cũng không đuổi tận giết tuyệt, từ sau lưng chim ưng nhảy xuống.

Hắn từ trên đỉnh núi trượt dần đến mặt sau, hai tay đột nhiên vỗ một cái.

Cả ngọn Tháp Sơn phát ra tiếng bánh răng “răng rắc”, sau đó đổ sang một bên.

Lúc Tháp Sơn đổ xuống, ba quả trứng trong tổ chim cũng lăn ra.

Rơi từ độ cao mấy nghìn trượng xuống, trứng chim cũng không bị tổn hại gì, độ cứng không có gì để bàn cãi.

Mấy quả trứng chim lăn tròn một hồi, cuối cùng dừng lại trước mặt thủ lĩnh áo đen.

Có lẽ hạnh phúc tới quá đột nhiên, cả đám áo đen đều cứng đờ tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận