Bách Luyện Thành Thần

Chương 1678: Chênh lệch thời gian

Vô Giới Thiên Tôn đã sớm nhận ra uy thế của viên Ám Tinh này, gã còn chưa kịp biến sắc thì kết giới do gã bố trí đã bị vỡ tan hết lớp này đến lớp khác!Cho dù là Thiên Tôn có thực lực cường đại cũng không thể phá vỡ được kết giới của Vô Giới Thiên Tôn kết hợp với thần văn do Giới Chủ Thánh tộc kích phát trong một chốc một lát.

Nhưng đối mặt với viên Ám Tinh cuốn theo khí thế to lớn rơi xuống kia, những kết giới này bỗng chốc tựa như một trang giấy mỏng manh. Ám Tinh rơi thẳng xuống xé nát kết giới dễ như trở bàn tay!

“Đây…”

Mí mắt Vô Giới Thiên Tôn khẽ run, cảm nhận được nguy cơ cực lớn, gã định thi triển thuật dịch chuyển không gian thoát khỏi nơi này.

Nhưng vừa mới thi triển thuật dịch chuyển không gian, gã lại cảm thấy không gian xung quanh ngưng lại trong nháy mắt. Cho dù Vô Giới Thiên Tôn kích phát quy tắc không gian kiểu gì thì đều không thể xé rách được một chút không gian nào bên cạnh mình!

Sự lĩnh ngộ về quy tắc không gian của Thiên Tôn đã đạt đến trình độ cực kỳ sâu sắc, nhưng giờ phút này, không gian xung quanh lại trực tiếp bị khóa kín!

Ngoại trừ Ma Ha có bản lĩnh thi triển thuật Đại Thế Giới thay đổi quy tắc không gian ra, chỉ có thần mới có thể khóa kín không gian xung quanh Thiên Tôn!

Thần của Nhân tộc đã ra tay!

Ý nghĩ vừa lóe lên, Vô Cực Thiên Tôn liền nhìn thấy phía trên viên Ám Tinh có một ông lão râu tóc bạc phơ đang đứng sừng sững. Ông ta đứng trên đó, nhìn chằm chằm Vô Giới Thiên Tôn phía dưới với đôi mắt lạnh lùng, tựa như nhìn một người chết.

Ngay cả Vô Giới Thiên Tôn cũng không thể thoát khỏi nơi này, các võ giả Thánh tộc khác lại càng không có cách nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn vật thể khổng lồ kia đè ép về phía bọn họ.

Thế nhưng, viên Ám Tinh kia đè xuống chỉ trong khoảnh khắc, không hề có nhiều thời gian cho bọn họ sầu não. Bọn họ còn chưa kịp cảm nhận được sự đau đớn tột cùng thì đã thấy trước mắt tối sầm, thân thể bị hủy diệt, hồn phi phách tán.

“Ầm ầm!”

Kèm theo tiếng gầm lớn vang lên là toàn bộ Đại Giới đều rung chuyển không ngừng.

Sau khi Ám Tinh nện xuống thì làm dấy lên lớp đất cao mấy nghìn trượng. Đám đất này nhanh chóng cuộn lên, giống như một cơn sóng thần trên mặt đất, rồi lại giống như một ngọn núi lớn đang di chuyển nhanh như gió, cuốn về nơi sâu nhất trong Đại Giới.

Viên Ám Tinh trực tiếp nện lên lối đi trên bức tường than thở, cả ngôi sao bị khảm vào hơn một nửa, chặn lại lối đi một cách chặt chẽ!

Chỉ nhét mỗi viên Ám Tinh này ở đây thì chưa thể ngăn cản được võ giả Thánh tộc. Nếu bọn họ dùng thuật dịch chuyển không gian thì vẫn có thể dễ dàng vượt qua.

Lúc này trong đôi mắt Tinh Vĩ lóe lên một tia sáng, ông vươn tay bắn ra liên tục, mái tóc bạch kim không ngừng tung bay, một luồng khí thế mạnh mẽ lan tỏa khắp bầu trời. Giờ phút này tất cả ngôi sao trên bầu trời đều tỏa sáng rực rỡ.

“Chúng sao nghe ta truyền lệnh, dùng sức mạnh từ các vì sao, vĩnh viễn phong ấn vạn giới!”

“Vù vù vù!”

Tất cả ngôi sao trên khắp vũ trụ Đại Diễn đều phát ra ánh sáng chói mắt.

Vốn dĩ Tinh Vĩ muốn nắm giữ toàn bộ vũ trụ, nhưng sau khi nếm trải thất bại, ngay lúc đó ông chỉ có thể dựa vào thuật Tinh Phong trong thuật Đại Phong Ấn để hoàn toàn phong ấn vũ trụ này.

Kể từ đó, vũ trụ này cũng bị Tinh Vĩ khép kín hoàn toàn, mà lối đi cũng bị Ám Tinh phá hỏng.

Nhưng đó không phải là phương pháp giải quyết triệt để.

Tuy trọng lượng của Ám Tinh rất khổng lồ, nhưng Thánh tộc vẫn có cách đẩy ra. Dù dùng sức mạnh các vì sao để phong ấn vũ trụ có vẻ vô cùng chắc chắn, nhưng vẫn không thể ngăn cản được thần của Thánh tộc. Với bản lãnh cao siêu của thần thì vẫn xé rách được phong ấn này.

Nhưng cho dù là phá vỡ Ám Tinh hay là xé rách thuật Tinh Phong thì đều cần thời gian.

Mục đích của Tinh Vĩ chính là tranh thủ khoảng thời gian này!

Ngay từ khi Thánh tộc mới bước vào vũ trụ Đại Diễn, Tinh Vĩ đã cân nhắc đến thực lực hai bên.

Nhóm người đầu tiên của Thánh tộc hành quân đến vũ trụ Đại Diễn, chỉ cử năm mươi chín vị Thiên Tôn, cùng với một vị Đạo Tử là Ma Ha. Thánh chủ và Giới Chủ thì nhiều vô số kể, có thể bỏ qua. Trong năm mươi chín Thiên Tôn, La Chinh đã đánh chết ba tên, mới vừa rồi Tinh Vĩ lại giết thêm một tên nữa, bây giờ Thánh tộc chỉ còn năm mươi lăm tên!

Hiện tại, Tinh Vĩ chặn lối đi lại, chính là vì để tranh thủ thời gian, muốn phối hợp với lão tộc trưởng nhanh chóng đánh chết năm mươi lăm tên Thiên Tôn còn lại trong thời gian ngắn nhất.

Sau khi Tinh Vĩ chặn đứng lối đi, một số Giới Chủ Thánh tộc ở xa may mắn còn sống sót đều mặt xám mày tro ngơ ngẩn nhìn về phía đó. Đa số bọn họ vẫn chưa kịp phản ứng, còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra.

“Ông lão kia là ai?” Một vị Giới Chủ của Thánh tộc trợn mắt hỏi.

Không ai có thể trả lời câu hỏi của người đó.

Vẻ mặt Tinh Vĩ không hề thay đổi, hai chân ông đạp nhẹ lên Ám Tinh một cái, cả người lướt đi như làn gió. Ngón tay như cành khô kia khẽ khẩy lên không một cái, từng luồng sức mạnh vô hình theo ngón tay ông bắn ra.

Đám Giới Chủ Thánh tộc thấy tình hình không ổn, vừa định thi triển thuật dịch chuyển không gian thì lại phát hiện toàn bộ không gian đều bị khóa lại. Trong Đại Giới này hoàn toàn không thể thi triển thuật dịch chuyển không gian!

“Phập phập phập!”

Chỉ trong thoáng chốc, vài chục Giới Chủ Thánh tộc bị luồng sức mạnh vô hình kia xé nát, thậm chí còn chưa kịp kêu gào thảm thiết thì đã chết sạch!

Sau khi đánh chết những tên Giới Chủ Thánh tộc, Tinh Vĩ không hề nán lại nơi đây, mà lập tức rời khỏi Đại Giới này, xuyên thẳng về hướng trung tâm vũ trụ, ông muốn chạy về Quỳ Thủy giới ngay.

Tất cả Thiên Tôn còn sót lại của Thánh tộc đều núp sâu trong Quỳ Thủy giới. Lúc này, ông muốn dùng thuật Tinh Phong trong Quỳ Thủy giới, phong ấn toàn bộ nơi đó lại một lần nữa. Nếu không thì dựa vào năng lực di chuyển của Thiên Tôn, muốn đánh chết toàn bộ đám Thiên Tôn kia trong thời gian ngắn là chuyện không tưởng. Ngay cả bản thân Tinh Vĩ cũng không làm được, dù sao thuật dịch chuyển không gian của Thiên Tôn có thể vượt qua mấy Đại Giới, bọn họ muốn bỏ chạy thì thật sự quá dễ.

Trong lúc Tinh Vĩ đóng kín lối đi, Thánh tộc cũng đã bắt đầu hành động.

Sau khi Ma Ha ngã xuống, một ảo ảnh thánh đàn khổng lồ ầm ầm giáng xuống Quỳ Thủy giới.

“Ầm ầm!”

Vốn chỉ là ảo ảnh một thánh đàn khổng lồ, nhưng ngay giây phút này nó lại trở nên chân thực, chiếm giữ ngay trung tâm Quỳ Thủy giới.

“Vù vù vù!”

Bỗng nhiên, trung tâm thánh đàn bốc cháy lên một ngọn lửa, toàn bộ thánh đàn như được thắp sáng.

Giữa thánh đàn còn có một cái giếng hơi lớn, ngọn lửa không ngừng thiêu đốt xung quanh. Cùng lúc đó, một bài hát kỳ lạ nhưng làm lòng người phấn khởi vang lên từ trong thánh đàn. Chỉ trong thoáng chốc, âm thanh kia đã truyền khắp Quỳ Thủy giới. La Chinh cách thánh đàn không xa nên hiển nhiên là cũng nghe rất rõ.

“Thánh đàn này đang kêu gọi thứ gì đó trong giếng!”

Ánh mắt La Chinh chợt lóe lên, nắm chặt trọng kiếm Đại Thiên trong tay hơn.

Kể cả đối với thần hay thánh nhân thì Thánh tộc cũng là một chủng tộc khá thần bí, không chỉ có một mình Mục Hải Cực là người nghiên cứu về chủng tộc này. Như sư phụ Cố Bắc của La Chinh cũng có nghiên cứu về lai lịch của Thánh tộc, tựa như thử thách Chân Tuyệt Lộ trong Tiên Phủ cũng chính là do võ giả Thánh tộc tạo nên.

“U!”

Đột nhiên, sâu trong giếng ngay giữa thánh đàn chui ra một con quái vật đầu gà thân rắn. Cùng với tiếng kêu the thé của nó, chỉ trong thoáng chốc, dường như mọi người đều cảm nhận được quy tắc không gian trong toàn bộ Quỳ Thủy giới trở nên hỗn loạn. La Chinh không thể nào thi triển thuật dịch chuyển không gian khi quy tắc bắt đầu hỗn loạn!

Quái vật đầu gà thân rắn có được năng lực thần kỳ, dù khác cách làm nhưng kết quả lại giống thuật Đại Thế Giới của Ma Ha đến kỳ lạ, thế nhưng trên bản chất vẫn hơi khác biệt. Ma Ha thì trực tiếp thay đổi quy tắc trong đó, còn con quái vật kia thì không thể sửa đổi lực quy tắc gì mà vẫn có thể trực tiếp khiến cho một loại quy tắc rơi vào hỗn loạn, không thể sử dụng được.

Ngọn lửa trên thánh đàn vẫn tiếp tục bốc cháy, bài ca làm lòng người phấn chấn vẫn khẽ ngâm, thánh đàn vẫn kéo dài việc triệu hồi.

“Grào!”

Theo một tiếng gầm hung dữ vang lên, cả tòa thánh đàn bắt đầu rung chuyển liên tục. Ngay lập tức, có một con quái vật vọt ra, đó là một quái vật đầu hổ thân trâu, sau lưng có cặp cánh màu đỏ sậm, bộ lông trên người giống như gai nhím, trông rất hung ác.

Sau khi quái vật đầu hổ thân trâu lao ra khỏi thánh đàn thì không hề ngừng lại mà vội lao thẳng về phía La Chinh!

La Chinh không xác định được cấp bậc của con quái vật kia, nhưng nó tạo áp lực rất lớn cho La Chinh. Trong lòng hắn xuất hiện cảm giác nguy cơ rất lớn, dường như con quái vật kia còn khó giải quyết hơn cả Thiên Tôn!

Đối mặt với Thiên Tôn thì La Chinh còn có thể dùng Đoạn Nhân Thần Quang xóa bỏ số trời của đối phương.

Nhưng Thánh Đàn Thiên Tôn dùng thánh đàn triệu hồi những thú hoang thời viễn cổ thì La Chinh lại không thể dùng Đoạn Nhân Thần Quang giết chúng. Ngay lúc này, La Chinh chỉ mới tu thành Đạo Huyền tiền thiên, cũng chính là Trảm Nhân.

Thú hoang viễn cổ được thánh đàn triệu hồi ra, sinh ra “nhân”. Nhưng “quả” thì cần La Chinh nắm giữ Đạo Huyền hậu thiên mới có thể diệt được, mới có thể dễ dàng chống lại bọn chúng.

Ngay khoảnh khắc quái vật đầu hổ thân trâu kia nhào về phía La Chinh…

Một bóng người nhỏ gầy trực tiếp xuất hiện trên không trung trước người La Chinh, rồi thi triển Thiên Cân Trụy, vừa khéo giẫm lên mình con quái vật kia, chỉ một cước đã giẫm cho nó chia năm xẻ bảy!

“Mạnh quá!”

La Chinh thầm kinh hãi, khi nhìn rõ thì thấy người đó chính là lão tộc trưởng, một tay ông đang cầm hoa sen Đại Diễn!

Lão tộc trưởng cười ha hả: “Cùng Kỳ và Đào Ngột trong số bốn con thú dữ của Thánh tộc trong truyền thuyết cũng chỉ đến thế mà thôi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận