Bách Luyện Thành Thần

Chương 3592: Xâm nhập Hàn Nguyên

Sau khi lôi được viên đá hình vuông vào trong cơ thể La Chinh, lớp màng trắng bao quanh người hắn cũng đột nhiên mở ra. Một tia sáng xanh phóng ra từ trong màng trắng, là một tia sét lớn bằng ngón cái. Đó chính là bản thể của Lôi Sát…Hiện tại cái đầu của Lôi Sát cũng trở nên cực kỳ nhỏ bẻ, với thực lực của Quỷ Quyệt muốn tiêu diệt gã cũng không cần tốn quá nhiều sức lực.

Nhưng dường như Quỷ Quyệt lại không muốn lấy mạng Lôi Sát, sau khi rút màng trắng vào trong cơ thể La Chinh, nó cũng nghênh ngang bỏ đi.

“Lôi Sát” lớn bằng ngón cái hoàn toàn không dự đoán được Quỷ Quyệt sẽ tha cho mình, sau một hồi sửng sốt mới tỉnh táo nhớ ra chỗ này không phải một nơi an toàn.

Hiện tại thực lực của gã cực kỳ yếu ớt, ngay cả một Bất Hủ cảnh cũng có thể giết chết gã!

“Xẹt!”

Lôi Sát tuy đã thu nhỏ nhưng tốc độ lại không chậm chút nào, gã hóa thành một tia chớp rồi biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Ở trong đầu, thấy Lôi Sát có thể chạy trốn an toàn, La Chinh và Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng cảm thấy khó hiểu.

Quỷ Quyệt tuyệt đối không phải thứ gì tốt lành, vì sao lại chừa cho Lôi Sát một con đường sống?

“Ngay từ đầu phương thức hành động của con Quỷ Quyệt này đã xảo quyệt thất thường, cứ chờ văn minh Thiên Chấp giải mã câu nói kia của nó trước đi” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói.

Sau khi lấy được viên đá hình vuông kia, Quỷ Quyệt kêu lên một tiếng, tiếng kêu này truyền vào tai La Chinh liền biến thành tiếng niệm tụng. Đương nhiên La Chinh sẽ không bỏ sót lời nói của Quỷ Quyệt, hắn nhanh chóng truyền tiếng niệm tụng này vào thế giới trong cơ thể để văn minh Thiên Chấp tiến hành giải mã.

Có lẽ văn minh Thiên Chấp đã quen với đặc điểm ngôn ngữ của Quỷ Quyệt, cũng có lẽ là câu này của Quỷ Quyệt tương đối ngắn, chẳng mấy chốc văn minh Thiên Chấp đã đưa ra đáp án: “Nó nói tên của tảng đá này là đá thánh”

“Đá thánh?” Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm ngâm một chút, sau đó lắc đầu: “Chưa từng nghe tới loại đá này”

La Chinh suy nghĩ một chút rồi nói: “Loại đá ở mặt đất và cột trụ trong Vĩnh Hằng Thần Đình và hòn đá hình vuông kia rất giống nhau, về việc có liên quan gì đến nhau hay không thì ta không biết”

Có vài thứ nhìn thì giống y hệt nhau nhưng tác dụng thực tế lại khác nhau một trời một vực, La Chinh cũng chỉ nói ra phán đoán của bản thân mà thôi.

Mặc kệ thế nào, thứ khiến Quỷ Quyệt cảm thấy hứng thú thì nhất định không phải thứ gì bình thường.

Theo hành vi của Quỷ Quyệt có thể thấy ngay từ đầu mục tiêu của nó đã không phải Lôi Sát mà là viên đá này, còn Lôi Sát chỉ là tiện tay trừng phạt một chút mà thôi.

Quỷ Quyệt lại đi mấy trăm dặm, đoàn người Dực Vương và đoàn người áo đen cũng đi theo.

Lúc Quỷ Quyệt lại tiếp tục đẩy ngã một ngọn Tháp Sơn, dưới nền đất đột nhiên truyền tới những chấn động liên tiếp, chấn động này lan từ gần tới xa rất xa phía Đông.

“Thật sự mở ra rồi…” Nguyên Thủy Thiên Tôn vô cùng khiếp sợ.

Hiểu biết về Bỉ Ngạn của Nhân tộc thế hệ bọn họ, đặc biệt là kiến thức về Thượng Thanh Thiên đều chỉ dừng lại ở kỷ nguyên Hỗn Độn thứ 78, hơn nữa trước đây Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng chưa bao giờ giao lưu với thợ săn Bất Hủ.

“Sớm biết sẽ như vậy mà, cho nên thông qua cái hầm kia để tiến vào Ngọc Thanh Thiên chẳng qua chỉ là một giấc mộng của ngươi mà thôi” Giọng nói của Nữ Oa truyền tới.

Trước lúc này, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng cảm thấy thông qua cái hầm là nhất định có thể tiến vào Ngọc Thanh Thiên. Bây giờ xem ra chỉ là ông mơ mộng hão huyền…

Có lẽ con đường tiến vào Ngọc Thanh Thiên không dễ dàng như vậy.

“Quỷ Quyệt đã mở ra lối đi đó rồi sao?” La Chinh hỏi.

“Mỏi mắt mong chờ” Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiêm giọng nói.

“Vấn đề là ta phải làm sao mới có thể đoạt lại thân thể của mình” La Chinh thầm nói.

Hiện tại có vẻ Nguyên Thủy Thiên Tôn càng cảm thấy hứng thú với mục đích của Quỷ Quyệt.

Quỷ Quyệt khống chế thân thể La Chinh chạy băng băng về phía Tây, bay vút qua từng ngọn Tháp Sơn.

Sau khi đi tới tận cùng phía Tây của Ức Vạn Tháp Sơn, phía trước là một vùng đất phủ đầy tuyết trắng, chính là Hàn Nguyên nằm ở phía Tây Ức Vạn Tháp Sơn.

Sau khi lối đi được mở ra, hành động của Quỷ Quyệt đã nhanh nhẹn hơn rất nhiều, nó đã xác định chắc chắn hướng đi của mình, cứ thế đặt chân vào Hàn Nguyên mà không chút do dự.

Phóng tầm mắt nhìn ra, chỉ thấy cả Hàn Nguyên một màu trắng xóa, đều bị tuyết đọng bao trùm.

Trong Hàn Nguyên nhìn như không chút dấu hiệu sự sống lại ẩn giấu rất nhiều chủng loại sinh linh Bỉ Ngạn. Quỷ Quyệt vừa mới bay được một đoạn thì trong lớp tuyết dày đột nhiên chui ra một con Đoản Vẫn Ác Tước to cỡ nắm tay. Số lượng Đoản Vẫn Ác Tước rất nhiều, thích kết quần kết đội phát động tấn công đối với mục tiêu.

“Chíp chíp…”

Đoản Vẫn Ác Tước phát ra tiếng kêu chiêm chiếp liên hồi.

Sau đó hàng ngàn hàng vạn con Đoản Vẫn Ác Tước từ trong lớp tuyết chui ra.

Đoản Vẫn Ác Tước màu trắng giống như bão tuyết, kéo quân ồ ạt về phía con mồi.

Với sức mạnh kinh khủng của Đoản Vẫn Ác Tước, sinh linh Bỉ Ngạn bình thường sẽ bị rỉa cắn đến mức chỉ còn khung xương chỉ trong một hai nhịp thở.

Nhưng lần này tình hình lại nằm ngoài dự đoán của Đoản Vẫn Ác Tước, tất cả Đoản Vẫn Ác Tước mới chỉ tới gần “con mồi” khoảng chừng ba thước đã bị sức mạnh quỷ dị chém thành hai nửa.

Con đầu tiên là vậy, con thứ mười nghìn cũng vậy…

“Phập phập phập…”

Đoản Vẫn Ác Tước vốn đang ùn ùn kéo tới như vũ bão, bây giờ lại hóa thành một cơn mưa máu rơi xuống Hàn Nguyên tuyết đọng, để lại một mảnh đất đỏ tươi rùng rợn.

Dực Vương không nhanh không chậm đi theo đằng sau. Trông thấy cảnh này, Huyết Lang cũng sợ hãi cảm thán: “Sức mạnh của Quỷ Quyệt quả nhiên đáng sợ, Hàn Nguyên còn nguy hiểm hơn cả đầm lầy máu, đi theo đằng sau La Chinh đúng là bớt việc…”

“Đám người áo đen vẫn còn đi theo đằng sau, không biết bọn họ có ý đồ gì, muốn trò chuyện một chút hay không?” Phục Hy chỉ chỉ đằng sau.

Người áo đen tuy không lộ ra ý thù địch, nhưng không ai có thể yên lòng khi có người cứ bám đuôi mình như vậy.

“Để ta” Nữ Oa gật đầu. Nàng xoay người liếc nhìn những người áo đen này một cái, sau đó truyền âm nói: “Các ngươi là ai, vì sao lại đi theo bọn ta?”

Thủ lĩnh áo đen vốn còn hơi do dự, dù sao cứ bám đuôi một cách “quang minh chính đại” như vậy mãi cũng không phải cách hay, nghe được truyền âm hắn ta liền trả lời: “Bọn ta là tộc Dạ Nhân, bọn ta không có ác ý, đuổi theo chỉ để xem có việc gì cần hỗ trợ hay không…”

“Tộc Dạ Nhân?” Nữ Oa chưa từng nghe tới dị tộc này.

Ánh mắt Huyết Lang chợt sáng lên: “Là một chủng tộc sinh tồn trong Ám Vực, ngoại hình vô cùng giống với Nhân tộc các ngươi, nhưng mà bọn họ vẫn luôn sống trong Ám Vực, thân thể trắng bệch, cũng là một dị tộc cường đại”

Thật ra không cần Huyết Lang miêu tả, từ bộ áo choàng dày cộp này cũng có thể phán đoán hình dạng của bọn họ.

“Vì sao các ngươi lại muốn giúp bọn ta?” Nữ Oa lại hỏi.

“Trứng của chim ưng sáu đầu rất quan trọng đối với bọn ta, lúc trước bọn ta đã có hơn hai mươi người hy sinh, nhờ phúc của ân nhân bọn ta mới lấy được” Thủ lĩnh áo đen đáp.

Nhóm người Dực Vương cũng nhìn thấy tộc Dạ Nhân lấy trứng chim đi, bọn họ không ngờ những quả trứng chim đó lại quan trọng với tộc Dạ Nhân đến vậy.

Đương nhiên Nữ Oa hiểu được “ân nhân” mà tộc Dạ Nhân nói chính là La Chinh.

“Nơi này không cần các ngươi hỗ trợ, các ngươi có thể đi về” Nữ Oa lạnh lùng từ chối.

Hiện tại tình hình đã vô cùng phức tạp, nàng không muốn để dị tộc lai lịch không rõ ràng này cuốn vào, chỉ dựa vào mấy câu nói thì không thể kết luận rằng đối phương không có ác ý.

Thủ lĩnh áo đen lại đột nhiên nói: “Ta biết ân nhân đã bị Quỷ Quyệt chiếm thân, Quỷ Quyệt cấp Thù này tuy vô cùng lợi hại nhưng thiếu ý thức về bản thân, cũng chưa hẳn là không có cách nào đuổi nó ra ngoài…”

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận