Bách Luyện Thành Thần

Chương 1661: Đạo Tranh

Sau khi Hiên Viên Thần Phong tu luyện thần đạo Chân Lý, hắn có thể nhìn xuyên thấu quy luật vận hành, quy tắc tầng đáy của thế giới nàyTuy hắn không thể nhìn thấu triệt để, nhưng chỉ cần nắm giữ sự huyền bí ở một mức độ nhất định thì có thể nhìn thấy lỗ hổng và sơ hở của bất kỳ thứ gì.

Ví như một ngọn núi lớn sừng sững hoàn toàn lành lặn, Hiên Viên Thần Phong chỉ cần khẽ liếc nhìn là đã có thể nhìn rõ được nơi yếu ớt nhất của ngọn núi này. Sau khi sử dụng thương quy tắc, đánh trúng vào nơi đó thì cả ngọn núi sẽ sụp đổ theo hướng mà Hiên Viên Thần Phong đã biết từ trước.

Từ người bình thường đến Thiên Tôn trong vũ trụ, tất cả đều vận hành theo quy tắc cơ bản. Thần đạo Chân Lý ở Thần Vực vốn chính là quy tắc thiết lập nên quy tắc, cũng là thần đạo có sức hút nhất, là sự lựa chọn của rất nhiều vị thần!

Cho đến ngày nay, chỉ có một thứ mà Hiên Viên Thần Phong vẫn không thể nhìn thấu, đó chính là kết quả sau khi quy tắc ngũ hành dung hòa lại với nhau. Cho nên Cơ Lạc Tuyết – người tu luyện thần đạo Ngũ Hành chính là khắc tinh của Hiên Viên Thần Phong. Bởi vì khi thần đạo Ngũ Hành dung hòa với nhau, quy tắc trong đó vô cùng hỗn tạp, Hiên Viên Thần Phong rất khó để tách rời được.

Mà ngay giờ phút này…

Sau khi Ma Ha thi triển ra một luồng ánh sáng màu đỏ tía, che phủ cả khu vực này, mặc dù Hiên Viên Thần Phong không hề cảm nhận được sự tồn tại của quy tắc ngũ hành, nhưng ngay lúc này thần đạo Chân Lý của hắn lại mất đi hiệu lực!

Hiện giờ, tất cả những đường cong cũng như những chấm tròn đều hoàn toàn biến, giống như bị một lực lượng thần kỳ nào đó che phủ. Hiển nhiên lúc này, trong ánh mắt của Hiên Viên Thần Phong lộ ra sự kinh hoảng khi lần đầu tiên đối mặt với tình huống thế này.

Lúc trước vẻ mặt của Ma Ha chật vật bao nhiêu thì ở trong không gian toàn màu đỏ tía này lại là vẽ lạnh nhạt tự nhiên bấy nhiêu. Mặc dù trên mặt hắn vẫn là nụ cười nhạt, nhưng vẻ mỉa mai lại rất đậm!

“Thú vị không? Hiên Viên Thần Phong…” Ma Ha hỏi với vẻ thản nhiên. “Thật ra ta vẫn cảm thấy thần đạo Chân Lý rất vớ vẩn. Đừng nói ta và ngươi, cho dù là thần hay thánh nhân ở Thần Vực thì cũng có mấy ai thật sự nắm được chân lý trong tay? Chẳng qua chỉ là tự huyễn trong một thế giới nhỏ bé mà thôi!”

Vẻ mặt Hiên Viên Thần Phong dần nặng nề khi nghe những lời Ma Ha nói.

Những lời này của Ma Ha không chỉ truyền đi khắp thành Thiết Nguyệt, mà lúc này hắn cũng kích hoạt Thét Lệnh, đưa những lời nói này đi khắp vũ trụ.

Tất cả các Thiên Tôn trong vũ trụ Đại Diễn đều lộ vẻ kinh ngạc, cả các Thiên Tôn Thánh tộc cũng có vẻ mặt không được tự nhiên.

Theo như ý trong lời nói của Ma Ha thì ngay cả Thần Vực vô biên vô hạn kia cũng chỉ là một thế giới nhỏ bé mà thôi, hơn nữa hắn cũng không coi thần đạo Chân Lý ra gì.

“Móa nó, tên nhóc này lại vậy nữa rồi!” Mặt Thánh Đàn Thiên Tôn đầy vẻ không đồng tình.

“Nói riêng về thiên tư thì đúng là chẳng có gì để bàn, chắc chắn Ma Ha sẽ là người được phong thần, nhưng miệng lưỡi lại quá huênh hoang!”

“Còn rất dài dòng!”

Không ít Thiên Tôn Thánh tộc cũng không thích Ma Ha cho lắm.

Coi như dựa vào địa vị cao cũng như thiên phú xuất sắc của Ma Ha thì hắn muốn trở thành Thiên Tôn cũng dễ như trở bàn tay mà thôi. Thế nhưng ở giai đoạn đó, dù sao Ma Ha cũng chỉ là một vị Đạo Tử có tu vi Giới Chủ, một tiểu bối Thánh tộc lúc nào cũng có điệu bộ kiêu ngạo như vậy, tất nhiên sẽ dẫn đến sự bất mãn của những người ở tầng lớp cấp cao trong Thánh tộc.

Huống chi giờ phút này Ma Ha lại xem thường các thánh nhân ở Thần Vực. Đương nhiên, các Thiên Tôn không ưa Ma Ha không đồng ý, thậm chí cũng cảm thấy mất mặt Thánh tộc vì người này.

Đúng lúc này, trên một ngôi sao nào đó ở vũ trụ Đại Diễn, Tinh Vĩ chợt mở mắt.

Thiên Vị tộc bố trí toàn diện nhằm vào Thánh tộc, Tinh Vĩ cũng không cùng các Thiên Tôn khác ẩn nấp trong Quỳ Thủy giới, mà ẩn mình sâu trong một ngôi sao đen kịt trên bầu trời.

Ánh mắt sâu hút của Tinh Vĩ ẩn chứa một tia kỳ quái.

“Chắc tên tiểu tử này nhận được chân truyền của Mục Hải Cực? Trong lời nói của hắn có ý nghĩa của Đạo Tranh. Chỉ là cách nói ra quá kiêu ngạo…” Tinh Vĩ nói với vẻ thản nhiên: “Thế nhưng nếu sau này hắn có khả năng đặt chân lên Thần Vực, có lẽ sẽ đạt được một chút thành tựu”

Đạo Tranh, hay còn gọi là thần đạo Đại Thống Chi Tranh! Đây là một đề tài đã được tranh luận suốt hơn trăm kỷ nguyên thần qua!

Thần Vực đã diễn hóa suốt bao năm qua, sắp trở thành một xã hội phát triển vượt bậc, là một cực hạn không có điểm dừng để sinh mệnh theo đuổi. Cho đến ngày nay, người Thần Vực vẫn luôn đau khổ khi theo đuổi sự huyền bí trong đó.

Mà quá trình theo đuổi chia làm ba con đường. Con đường thứ nhất, cũng là con đường trực tiếp nhất: thánh nhân là người dẫn đầu, thăm dò trong Hỗn Độn. Nhưng cho đến nay vẫn chưa có chiến tích to lớn nào. Con đường thứ hai chính là: dịch giải chữ Phạn, từ đó tìm ra manh mối về sinh linh vượt cấp. Con đường thứ ba, chính là Đạo Tranh này. Dù sao sức người cũng có hạn, cho dù có là sức mạnh của thánh nhân thì không phải vô hạn, nhưng tư tưởng lại có thể phát huy xa hơn. Sau khi rất nhiều vị thần dốc hết tâm huyết để khẳng định đủ loại học thuyết, đã có người cố gắng đưa ra giả thuyết hoàn mỹ dựa trên tư tưởng đó. Sau đó, một lần nữa họ lại chứng minh điều đó là đúng.

Con đường thứ hai lý giải chữ Phạn là con đường thu hút nhất. Bởi vì sự tồn tại của chữ Phạn đã chứng minh những manh mối về sinh linh vượt cấp. Thế nhưng con đường thứ ba cũng rất quan trọng, cứ vài chục năm thần đạo Đại Thống Chi Tranh lại luân hồi, nó rất được coi trọng trong Thần Vực.

Tuy Ma Ha vẫn chưa có đầy đủ tố chất thực sự của Đạo Tranh, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là sinh linh thứ cấp trong một vũ trụ, vậy mà lại có thể nói ra những suy nghĩ mà bản thân lĩnh ngộ được một cách dễ dàng như vậy. Điều này đã cho thấy tiềm chất của Đạo Tranh rồi!

Hiên Viên Thần Phong nhìn chằm chằm vào Ma Ha, trên gương mặt anh tuấn lộ vẻ buồn bực. Trường thương khẽ nhấc lên, hắn lại hỏi Ma Ha: “Ngươi vẫn luôn như vậy sao?”

“Ta thì thế nào?” Ma Ha cười nhạt.

“Quá dài con mẹ nó dòng!”

Hiên Viên Thần Phong lạnh lùng quát lên. Trường thương vừa nhấc lên thì thân hình đã nhanh chóng tiến về phía Ma Ha.

Cho dù trong không gian toàn màu đỏ tía này, thương quy tắc đã hoàn toàn mất đi hiệu quả với Ma Ha thì Hiên Viên Thần Phong cũng không hề có ý định rút lui.

Có lẽ thực lực của Hiên Viên Thần Phong không phải mạnh nhất trong các Đạo Tử, nhưng việc xuất chiến của hắn lại có tác dụng rất quan trọng.

“Ta không hy vọng ngươi có thể đánh chết Ma Ha, thế nhưng cho dù ngươi có chết cũng phải chết trong tay Ma Ha” Đây là những lời lúc đầu Nguyên Tội Thiên Tôn đã nói với Hiên Viên Thần Phong.

Thế trong vũ trụ Đại Diễn rất dễ bị chèn ép, nhưng cũng rất dễ được kích phát. Nếu để mặc Ma Ha không ngừng giết chóc như vậy, khiến cho các sinh linh trong vũ trụ Đại Diễn mất đi niềm tin thì cái thế này sẽ thực sự bị chèn ép xuống tận đáy!

Nhưng nếu có một người có tính đại diện, ví như Hiên Viên Thần Phong bị Ma Ha giết, cái thế này không nhất thiết sẽ bị giảm đi. Bởi vì cái chết của Hiên Viên Thần Phong sẽ khơi dậy mối thù chung. Đây là đạo lý “ai binh tất thắng”, ngược lại thế trong vũ trụ sẽ tăng lên trên phạm vi lớn!

Tuy các trưởng bối đã chuẩn bị chu toàn cho Hiên Viên Thần Phong, Khóa Không Luyến của Vân Hồ Thiên Tôn và thuật trùng sinh của Phục Hoạt Thiên Tôn có thể đảm bảo an toàn cho hắn.

Nhưng không có gì là có tính tuyệt đối cả. Dường như thuộc tính của không gian toàn màu đỏ tía này đã bị Ma Ha dồn hết sức thay đổi. Không rõ cách Ma Ha đã dùng, nên Hiên Viên Thần Phong cũng không thể xác định khóa Không Luyến có thể kéo hắn về bên cạnh Vân Hồ Thiên Tôn hay không, bởi dù sao Khóa Không Luyến cũng là thần thông không gian. Nói cách khác, trong trận chiến giữa hắn và Ma Ha này, rất có khả năng Hiên Viên Thần Phong hắn sẽ thật sự chết đi.

“Liều mạng vậy…”

Hiên Viên Thần Phong vẫn là người khá sợ chết, hoặc có thể nói do sự kiêu ngạo nên hắn không cam lòng bỏ mạng một cách vớ vẩn.

Giờ phút này, sau khi Hiên Viên Thần Phong cảm thấy bản thân thật sự có khả năng chết đi, tâm trạng hắn đã bĩnh tĩnh lại!

“Vụt!”

Hiên Viên Thần Phong bắn nhanh về phía Ma Ha, ánh sáng trong đôi mắt càng lúc càng đậm. Hắn đã thúc giục thần đạo Chân Lý đến cực hạn. Dưới sự vận chuyển của thương quy tắc, xung quanh đồng tử hắn xuất hiện rất nhiều mạch máu, máu màu vàng nhanh chóng di chuyển, mạch máu nhỏ không thể chịu được lượng nhiều máu như vậy nên không ngừng nổ tung. Máu màu vàng chảy ra làm cho đôi mắt Hiên Viên Thần Phong lóe lên ánh sáng vàng chói lọi!

Giờ phút này, trong không gian màu đỏ tía hắn đã có thể nhìn thấy đường cong và chấm tròn hơi mờ mờ, lại một lần nữa có thể nhìn được sơ hở lúc ẩn lúc hiện trên người Ma Ha.

Rõ hơn một chút nữa!

Trong lúc Hiên Viên Thần Phong lao nhanh lên, cây trường thương vô cùng mạnh mẽ, giống như nhìn rõ điểm yếu của con mồi lại một lần nữa đâm thẳng vào sơ hở trên người Ma Ha.

Thế nhưng ở phút cuối cùng, Ma Ha cũng chỉ khẽ cười: “Đã nói rồi, thần đạo Chân Lý chỉ là thứ vô dụng thôi!”

Tiếng Ma Ha vừa dứt, màu sắc trong không gian toàn màu đỏ tía bỗng thay đổi. Thuộc tính cũng như quy tắc của toàn bộ không gian lại biến đổi một lần nữa, đường cong và điểm yếu mà Hiên Viên Thần Phong vất vả lắm mới nắm được, cũng đã biến mất ngay lập tức!

“Phập!”

Một thương này của Hiên Viên Thần Phong vẫn đâm vào ngực Ma Ha.

Ma Ha cũng không tránh né, thậm chí có thể nói hắn khinh thường việc phải tránh đi. Ma Ha cứng rắn nhận một thương này của Hiên Viên Thần Phong, trên mặt vẫn giữ nụ cười, đồng thời hắn giơ mạch đao trong tay lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận