Bách Luyện Thành Thần

Chương 2490: Chiến đấu ác liệt

Cưu Thánh đứng trên đỉnh núi, trong đôi mắt mơ hồ có làn sóng dao động không gian lan tràn ra. Ông có thể nhìn thấy bất cứ một chi tiết nào cách xa ngàn dặm, cho dù là một biến hóa cực nhỏÁnh sáng bạc bên ngoài núi Thánh Nhân càng lúc càng mạnh, như thể vô số dòng bạc nóng chảy đang đổ xuống từ đỉnh núi Thánh Nhân…

“Ầm ầm…”

Có âm thanh chấn động từ trong núi Thánh Nhân truyền đến.

Ngay phía dưới núi Thánh Nhân xuất hiện một cánh cửa khổng lồ cao tới nghìn mét.

Khoảnh khắc nhìn thấy cảnh cửa khổng lồ này, những á thánh và đại viên mãn dưới chân núi Thánh Nhân đều kích động ra mặt.

“Cửa mở rồi!”

“Nhanh! Tranh thủ tiến vào đầu tiên!”

“…”

Thời điểm những người này chen lấn xô đẩy lao về phía cánh cửa khổng lồ kia, phía trước cánh cửa đột nhiên xuất hiện một ánh lửa nhỏ.

Ngọn lửa này bỗng chốc bùng lên, hóa thành rắn lửa cao nghìn mét chắn ngang trước cánh cửa khổng lồ!

Một á thánh xông lên trước nhất, lần này gã đã quyết tâm dẫn đầu, lúc rắn lửa còn chưa che kín cánh cửa gã đã muốn thi triển dịch chuyển không gian để vọt vào.

Nhưng gã vừa dịch chuyển đến trước cửa thì rắn lửa đã chắn luôn góc chết cuối cùng, gã á thánh kia chỉ có thể chìm vào trong ngọn lửa.

Đường đường là một á thánh, vậy mà gần như không kịp giãy giụa, cũng không kịp kêu lên thảm thiết gì, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi, bị rắn lửa thiêu sạch sẽ…

“Đây là lửa gì vậy!”

“Vì sao muốn ngăn cản chúng ta tiến vào núi Thánh Nhân!”

Mọi người biến sắc.

Trong ngọn lửa này ẩn chứa uy thế vượt xa tưởng tượng của bọn họ, ngay cả Đường Lôn tinh thông thần đạo Sồ Hỏa cũng không thể sánh bằng.

“Ha ha ha, đừng kinh hoảng, đợi đến thời điểm thích hợp sẽ cho các ngươi đi vào. Còn nếu ai dám xông vào cánh cửa này thì đừng trách Hốt Diễm ta không cảnh cáo, kết cục của các ngươi sẽ như tên vừa rồi!”

Hốt Diễm đứng trước cửa, cười lạnh.

Tất cả các chân thần đại viên mãn và á thánh đều ngơ ngác lơ lửng giữa không trung, dáng vẻ không hiểu ra sao.

“Đây là cường giả Bỉ Ngạn cảnh trong truyền thuyết, là vị đứng đằng sau Hàm gia” Có người biết chuyện nhỏ giọng nhắc nhở.

“Nhóm cường giả này lợi hại hơn thánh nhân nhiều…”

“Không biết vì sao ông ta lại bịt kín cửa, lẽ nào ông ta muốn ngăn cản việc phong thánh?”

Tuy trong lòng mọi người buồn bực nhưng sau khi nghe nói về tu vi của người này thì không dám nhiều lời thêm, chỉ có thể ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ.

Cưu Thánh cách xa ngàn dặm nhìn thấy cảnh tượng này, lông mày cũng nhíu chặt.

Tuy lúc trước đã suy xét đến chuyện này, nhưng một gã Hiên Viên Vệ cứ mãi đứng ngăn cản trước cửa núi Thánh Nhân như thế thì quả thực rất khó giải quyết…

Vào giờ khắc này, bờ Bắc biển Thời Gian bỗng nhiên xuất hiện động tĩnh khác thường. Mặt biển phía Bắc bặt đầu hạ xuống, như thể dưới đáy biển có một con quái vật nào đó đang há miệng nuốt hết nước biển.

Đến khi mặt biển giảm xuống một mức nhất định thì lại bắt đầu trào ngược lên cao vút!

“Xoạt!”

Nước biển màu sắc sặc sỡ cuộn trào lên, biến thành một cơn sóng thần cao hơn trăm nghìn mét.

Những chân thần đại viên mãn và á thánh ở đây đều không phải hạng chưa thấy việc đời, nhưng khi chứng kiến cảnh tượng ấy vẫn trố mắt há miệng!

Đây chính là nước trong biển Thời Gian, những kẻ dưới tu vi thánh nhân chỉ cần chạm vào là chết!

“Đằng sau cơn sóng thần này là gì?”

“Là Đế Hận! Hung vật trong biển Thời Gian, Đế Hận!”

“Chạy mau! Bị nước biển Thời Gian văng trúng thì thân thể sẽ bị xé thành mảnh nhỏ!”

Người người này muốn có bao nhiêu buồn bực thì có bấy nhiêu buồn bực…

Họ chờ đợi ở đây mấy tháng liền, vốn dĩ chỉ cần xoa tay một cái là có thể nhảy vào trong núi Thánh Nhân, bỗng đâu một cường giả Bỉ Ngạn cảnh chạy tới chắn ngay cửa, sau đó thì biển Thời Gian lại dấy lên một cơn sóng thần lớn như vậy.

Cũng may cơn sóng thần này chỉ cao trăm nghìn mét. Đối với mấy người ở đây, độ cao tầm này thì chỉ cần dịch chuyển không gian là có thể tránh né dễ dàng.

Lúc sóng thần còn chưa tới gần, tất cả mọi người đã thi triển dịch chuyển không gian rời đi…

Hốt Diễm đứng trước cánh cửa khổng lồ nhìn sóng thần táp thẳng về phía mình, sắc mặt không hề thay đổi.

Biển Thời Gian không thể xé nát thánh nhân, càng không thể xé nát Hốt Diễm. Chỉ là ông ta có hơi bất ngờ, bởi vì ông ta thấy được một người ở trên đỉnh đầu “Đế Hận”, đó là một cường giả Bỉ Ngạn cảnh.

“Không ngờ tộc Lê còn sót lại một người, hơn nữa còn ẩn náu bấy lâu dưới biển Thời Gian. Ha… Phổ Triết, đến lượt các ngươi ra tay rồi!” Hốt Diễm hơi bất ngờ.

Hốt Diễm vừa dứt lời, nước biển Thời Gian đã bao phủ ông ta, thậm chí cơn sóng thần khổng lồ này còn che mất một nửa núi Thánh Nhân, nhưng biển Thời Gian không thể phá bỏ tầng ánh sáng bạc bên ngoài núi Thánh Nhân, cũng không thể xé nát Hốt Diễm.

“Ù…”

Một làn sóng dao động không gian truyền đến, tiếng cười điên cuồng của Phổ Triết vang lên: “Ha ha, không biết là con chuột nhắt vô danh nào của tộc Lê! Đến đánh với Phổ Triết ta một trận nào!”

Dứt lời, thân hình to lớn của Phổ Triết hóa thành một mũi tên nhọn, lao vút về phía đỉnh đầu Đế Hận.

“Au!”

Đế Hận kêu lên một tiếng trầm thấp và giơ tay lên, từng xúc tu to lớn chắc khỏe quấn về phía Phổ Triết.

Vũ Hưu đứng trên đỉnh đầu Đế Hận, trong tay xuất hiện một thanh giáo màu đồng. Y ẩn náu suốt bao năm qua, cuối cùng cũng được Vương nữ triệu hồi, hôm nay đã dám ra đây thì không có ý định sốt sót trở về.

Động tác của Phổ Triết vô cùng nhanh, những xúc tu chắc khỏe của Đế Hận linh hoạt ngoài sức tưởng tượng nhưng vẫn không thể quấn lấy Phổ Triết, chẳng mấy chốc ông ta đã vọt tới trước mặt Vũ Hưu.

“Xoạt…”

Bề mặt thanh giáo trong tay Vũ Hưu bắt đầu cuộn trào.

Bế quan ẩn nấp dưới biển Thời Gian nhiều năm như vậy, thực lực của y cũng đã tiến bộ đáng kể!

Y không chút do dự, cầm giáo đâm thẳng về phía Phổ Triết…

Đế Hận cũng bắt đầu toàn lực tấn công Hốt Diễm đang đứng trước cánh cửa, muốn ép Hốt Diễm rời đi.

Mặc dù Hốt Diễm là người có thực lực yếu nhất trong các Hiên Viên Vệ nhưng cũng không thể xem thường!

“Nghiệt súc! Chết đi!”

Hốt Diễm đưa hai tay ra đẩy, một ngọn lửa rừng rực khuếch tán ra thành từng vòng từng vòng.

“Xèo xèo xèo…”

Tuy Đế Hận da dày thịt béo nhưng dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa, từng cây xúc tu lập tức khét lẹt.

“Ư… Áu!”

Đế Hận rên rỉ một tiếng, đột nhiên mở rộng hàm răng bén nhọn, rít gào điên cuồng, từng luồng máu độc vừa thô vừa lớn bắn về phía Hốt Diễm. Máu độc này đủ để bao phủ toàn bộ cánh cửa khổng lồ, nếu Hốt Diễm muốn tránh thoát thì bắt buộc phải rời khỏi cửa.

Hốt Diễm vẫn chưa di chuyển một bước, thấy máu độc chỉ cách mình chưa tới mười mét thì Hậu Bá đã xuất hiện bên cạnh. Chỉ thấy Hậu Bá nhẹ nhàng phun ra một chữ: “Ngự!”

Một quả cầu ánh sáng hình trứng lập tức bao phủ quanh thân Hốt Diễm và Hậu Bá, đây là thần thông do chân ý Thánh Ngôn Thuật Diệt hóa ra, cũng là thần đạo mà Hậu Bá am hiểu.

Quả cầu ánh sáng này dễ dàng ngăn cản máu tươi bên ngoài.

Cách đó ngàn dặm…

Sóng thần Đế Hận dấy lên chạy xuôi khắp vùng, dọc đường phá hủy rất nhiều thôn xóm, thậm chí có một thần thành nhỏ cũng bị bao phủ. Ngoại trừ một vài chân thần cấp cao thì những người khác đều bị xé thành mảnh nhỏ, rơi vào trong khe hở thời gian.

Cưu Thánh và Thi Tiểu Xảo lơ lửng giữa không trung, lúc này trên mặt Cưu Thánh không giấu nổi vẻ lo lắng.

Hốt Diễm vẫn canh giữ trước cửa, ông căn bản không tìm được thời cơ thích hợp.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận