Bách Luyện Thành Thần

Chương 3460: Giữ sức

Chân thân của Tà Thần đang ở chung một chỗ với các thành viên Hắc Thuyền cách xa hơn mấy trăm nghìn dặmSau khi cắn nuốt Quỷ Thanh, hắn ta vẫn đang không ngừng thăm dò năng lực của bản thân. Hắn ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của thế giới mẹ, nhưng thế giới mẹ không hề đáp lại hắn ta, thực lực hiện tại không thể giúp hắn ta sử dụng sức mạnh của thế giới mẹ, chỉ giới hạn hắn ta trong phạm vi một châu.

Nhưng cho dù chỉ dựa vào một châu thì sức chiến đấu của Tà Thần cũng tăng lên một bậc. Không chỉ ngăn chặn Nữ Oa một cách chuẩn xác mà còn có thể lấy vách tường hóa thân thành tồn tại cường đại.

“Đúng là tự tìm đường chết, chỉ dựa vào ngươi mà cũng đòi giết ta” Tà Thần cười lạnh.

Nếu đám con cháu Nhân tộc khác đối mặt Phục Hy, cho dù bản thân có ưu thế đặc biệt đến đâu cũng sẽ thu lại sự kiêu ngạo. Nhưng Tà Thần lại là nhân vật không sợ trời không sợ đất, ngay cả Nhân Hoàng hắn ta cũng không thèm để vào mắt.

“Vậy ngươi đi chết đi!”

“Ầm!”

Ấn bát quái bùng lên quanh thân Tà Thần, theo đó là một vụ nổ lớn.

Thân thể màu hổ phách của Tà Thần chấn động một chút, tường ngăn còn sót lại của Ly Hổ Châu cũng chấn động, cứ thế đón lấy một đòn này của Phục Hy!

Thấy cảnh này, Phục Hi nhíu mày thật chặt. Tà Thần cũng giống như Quỷ Thanh, đều có thể dời chuyển sức mạnh tới vách tường, nhưng so với Quỷ Thanh thì thủ đoạn của Tà Thần cao siêu hơn nhiều.

Khi di dời sức mạnh, Quỷ Thanh chỉ có thể chuyển hết sức mạnh phải chịu đựng lên một nơi nào đó trên vách tường, như vậy một nắm đấm của Phục Hy có thể chọc ra một cái lỗ lớn. Nhưng dường như Tà Thần có thể phân tán đồng đều tất cả sức mạnh đến mỗi một vị trí trên vách tường!

Tuy lúc trước vách tường đã bị đánh ra vô số lỗ hổng lớn nhỏ, nhưng còn có một đoạn khá dài vẫn không chút sứt mẻ.

Sức mạnh có cường thịnh đến mức nào một khi bị phân tán khắp nơi trên vách tường đều sẽ trở nên cực kỳ nhỏ yếu, như vậy Tà Thần có thể chịu đựng nắm đấm của Phục Hy một cách thoải mái.

Phục Hy không biết vì sao Tà Thần lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn có được năng lực của Quỷ Thanh, nhưng có một điều không thể nghi ngờ chính là thủ đoạn sử dụng năng lực của thằng nhóc này cao siêu hơn Quỷ Thanh rất nhiều.

“Muốn ta chết cũng không dễ dàng như vậy đâu, muốn ngươi chết thì dễ hơn rất nhiều!”

Nói xong, Tà Thần vươn tay một cái, trường thương trong suốt màu hổ phách đã nằm trong tay.

Thật ra sau khi Tà Thần dung hợp Quỷ Thanh thì Hắc Thuyền cũng không ra lệnh Tà Thần ngăn chặn Nữ Oa và Phục Hy, hắn ta ra tay hoàn toàn là xuất phát từ suy tính của bản thân. Một mặt là hắn ta vẫn quyến luyến không quên La Chinh, một mặt khác là hắn ta còn muốn báo mối thù trúng tên tại Hồn Nguyên Đại Thế Giới năm xưa.

Với tính cách của Tà Thần, hắn ta sẽ không bao giờ quên Phục Hy từng nhục nhã mình. Hiện tại Phục Hy và Nữ Oa bị Thông Thiên giáo chủ đuổi giết, đương nhiên Tà Thần sẽ tính cả thù cũ lẫn nợ mới!

“Vù!”

Đối mặt với Tà Thần cầm thương mà tới, Phục Hy lại vươn tay lần nữa.

“Ầm!”

Ngoài thân Tà Thần hiện lên ấn bát quái, nắm đấm này của Phục Hy lại nổ tung trên thân Tà Thần.

Tà Thần đón đỡ nắm đấm của Phục Hy, nhưng không hề di dời sức mạnh trong nắm đấm này tới vách tường mà trực tiếp di chuyển tới đuôi thương.

Thanh trường thương này vốn nhắm thẳng vào Phục Hy, sau khi chuyển dời sức mạnh thì hoàn toàn tập trung ở phần đuôi thương.

Mấy trăm nghìn thần quân lực của Phục Hy đều nện vào phần đuôi thương như một chiếc búa lớn giáng xuống, thậm chí Tà Thần còn không làm động tác ném, trường thương trong tay đã lao thẳng về phía Phục Hy với tốc độ ngoài sức tưởng tượng.

Phục Hy cũng không ngờ nắm đấm của mình lại đổi lấy một thương chĩa thẳng vào mặt, chờ khi hắn ta bắt đầu né tránh thì đã muộn, trường thương đã đâm vào ngực phải hắn ta, chọc ra một cái lỗ lớn.

Tà Thần lại vẫy tay, trường thương lập tức bay về tay hắn ta, mũi thương vẫn chĩa thẳng vào Phục Hy, trên mặt hiện lên một nụ cười như có như không.

Chỉ cần Phục Hy dám ra tay, trường thương nhất định sẽ thu được sức mạnh to lớn, cảm giác gậy ông đập lưng ông này vô cùng thú vị!

Lúc này ánh mắt của Nữ Oa ở cách đó không xa đột nhiên lóe lên, như nghĩ tới điều gì, thân hình đã nhoáng lên rồi xuất hiện bên cạnh Phục Hy, cướp lấy La Chinh sau lưng hắn ta.

Sau đó thân thể Nữ Oa lại nhoáng lên, thoáng chốc đã xuất hiện trước người Tà Thần, Nữ Oa giơ cao La Chinh nện xuống Tà Thần.

Khoảng cách giữa Tà Thần và Nữ Oa quá gần, hắn ta thấy Nữ Oa tấn công mình cũng không hề tránh né, chỉ chĩa mũi thương về phía Nữ Oa.

Sức mạnh của Nữ Oa nương nương di dời vào trường thương, trường thương cũng có thể khiến Nữ Oa bị thương nặng.

Thậm chí Tà Thần còn cho rằng Nữ Oa nương nương chỉ đang đe dọa mình chứ không dám ra tay với mình.

Nhưng lúc thân thể La Chinh chạm tới Tà Thần và trường thương thì cả hai đều nhanh chóng trở nên mềm nhũn, biến thành chất lỏng màu hổ phách, đồng thời chất lỏng màu hổ phách này cũng nhanh chóng bị La Chinh hấp thu.

Thật ra chất lỏng màu hổ phách này là một loại năng lượng, còn vách tường khổng lồ thì được tạo thành từ loại năng lượng này và pháp tắc không gian. Về bản chất, vách tường hoàn toàn do năng lượng cấu tạo nên.

Thân thể La Chinh cũng không hề sứt mẻ, chỉ cần cấp bậc năng lượng không quá thấp thì hắn đều có thể hấp thu.

Tiếp xúc như vậy, phân thân của Tà Thần và thanh trường thương ngưng kết cao độ đã bị hấp thu sạch sẽ…

“Đi!”

Nữ Oa ngoảnh lại nhìn Phục Hy một cái bằng ánh mắt khinh bỉ.

Nhiều khi Phục Hy rất lỗ mãng, ban nãy hắn ta có chuẩn bị mà tới, hoàn toàn có thể dùng La Chinh đón đỡ phát thương kia.

Phục Hy nhún vai, sau đó cùng Nữ Oa khởi hành.

Lúc hai người chuẩn bị rời khỏi Ly Hổ Châu thì hai bên trái phải đằng trước đột nhiên truyền đến một luồng dao động không gian, sau đó A Hỏa và Thông Thiên giáo chủ đã chui ra từ đường hầm không gian.

“Hai vị hàng giả này có vài phần dáng vẻ của hàng thật đấy” Thông Thiên giáo chủ từ tốn nói: “Nhưng hàng giả dù sao cũng là hàng giả, dám cướp đồ của ta, chết còn chưa đủ!”

A Hỏa cũng nở một nụ cười dữ tợn: “Ta ghét nhất là bị lừa!”

Thấy hai vị này chặn đường, Phục Hy nhíu mày nhìn sang, bỗng có cảm giác như được giải thoát. Dù sao cũng trốn không thoát, không bằng đánh một trận cho sảng khoái.

“Hàng giả? Vậy ta cho ngươi xem thực lực thật sự của hàng giả nhé!”

Phục Hy nhìn Thông Thiên giáo chủ một cái rồi chộp tay trong không trung, trong tay đã xuất hiện một bàn bát quái.

Hắn ta ném bàn bát quái lên trên cao, bát quái đón gió mà lên, hóa thành một bàn bát quái lơ lửng giữa không trung.

Lúc bàn bát quái xoay tròn, khí tức của Phục Hy cũng thay đổi rất nhiều.

Ngay cả khi chiến đấu với Cơ Hiên Viên, Phục Hy cũng không thể hiện toàn bộ sức mạnh của bản thân. Bây giờ đối mặt với tồn tại mạnh hơn mình, ngoại trừ dốc hết sức ra ứng phó thì Phục Hy không còn cách nào khác.

Oa Ảnh ở bên cạnh Nữ Oa cũng phóng to, vô số chùm năng lượng như xúc tu lao về phía Thông Thiên giáo chủ và A Hỏa.

Năng lượng của những Oa Ảnh này tuy vô cùng khủng bố nhưng tốc độ không nhanh, ít nhất với tốc độ của A Hỏa và Thông Thiên giáo chủ có thể dễ dàng tránh đi.

“Vù, vù!”

Thông Thiên giáo chủ và A Hỏa lần lượt tránh được các chùm năng lượng, sau đó lao về phía Nữ Oa.

Ban nãy hai người vẫn còn liều mạng ngươi chết ta sống, bây giờ lại tạm thời hợp lực chiến đấu. Nhưng bọn họ còn chưa kịp tới gần thì đằng trước đột nhiên hiện lên một bóng đen khổng lồ, một cái đuôi to lớn ngoằn ngoèo mang theo châm độc vỗ mạnh về phía Thông Thiên giáo chủ và A Hỏa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận