Bách Luyện Thành Thần

Chương 3106: Phân chia

Người của tộc Hương Điệp thấy Quỷ Hạt đại nhân chết thì sắc mặt ai nấy đều vô cùng khó coi.

Quỷ Hạt đại nhân là vị vua của thế giới ngầm ở phía Bắc thành Vạn Linh, cũng là chỗ dựa của bọn họ. Nếu Quỷ Hạt chết, chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng lớn!

Trong lòng rối như tơ vò khiến các nàng quên việc chạy trốn, cứ ngơ ngác đứng tại chỗ.

Lúc này, mấy dương hồn trên sân thượng tòa nhà hình bầu dục cũng trợn tròn mắt…

“Thực lực của Quỷ Hạt kém vậy sao?”

“Là thằng nhóc kia quá mạnh. Thực lực của hai bên không cùng đẳng cấp!”

“Phán đoán trước đó là sai. Ta phải trở về trong tộc để bẩm báo!”

Những dương hồn này ở lại đây chính là để báo tin “Thiên Hành” và Phượng Ca tử vong. Vốn bọn họ cho rằng đây là chuyện chắc như đinh đóng cột, thế mà bây giờ lại đột nhiên đảo ngược tình thế, trong lòng ai cũng cô vùng kinh ngạc!

“Vụt…”

Một Nữ Yêu biến mất khỏi sân thượng, trở về Thần Nguyên Châu của thế giới mẹ.

Không phải lúc nào Nữ Yêu cũng ở trong Thần Sào. Phần lớn thời gian, các nàng đều sống trong những hốc cây Thần Nguyên màu đỏ vàng. Nữ Yêu này chui ra từ hốc cây lớn, mở hai cánh, bay thẳng về Thần Sào ở hướng Tây Bắc.

Khi một Nữ Yêu xuất hiện, sẽ có vô số Kim Ô bay lên trời, cùng nhau bay đi, cảnh tượng hết sức hoành tráng.

Chẳng mấy chốc, Nữ Yêu đã đến Thần Sào, quỳ gối trước mặt Phượng Nữ.

“Ngươi nói Quỷ Hạt ở Thập Tứ Trọng Thiên bị thằng nhãi nào đó tên là “Thiên Hành” chém chết dễ dàng?” Phượng Nữ lạnh nhạt hỏi.

“Hoàn toàn không có sức đánh trả”

Từ lúc tận mắt chứng kiến đến bây giờ, Nữ Yêu này vẫn khó có thể che giấu sự rung động trong lòng.

“Ta biết rồi” Ngược lại, Phượng Nữ khá bình tĩnh, gật đầu rồi nói: “Chỉ là một Quỷ Hạt mà thôi. Yên tâm đi, ngươi tiếp tục quan sát là được, sẽ có những người khác thay mặt ra tay”

Sinh linh Bỉ Ngạn ở Thập Tứ Trọng Thiên gần như là kẻ thấp kém nhất trong cả Dục Giới, có thất bại cũng không quan trọng. Nhưng cứ nghĩ mãi về chuyện này cũng khiến Phượng Nữ hơi khó chịu.

Xác suất “Thiên Hành” là La Chinh là rất lớn. Dù Phượng Nữ vẫn chưa thể chứng minh nhưng việc này đã không còn quan trọng nữa. Chỉ cần có thể diệt trừ hai kẻ này, thì trả giá thế nào cũng đáng.

Nàng ta nhẹ nhàng vẫy cánh, đôi mắt hút hồn vừa nhắm lại thì đã dịch chuyển đến Bỉ Ngạn.



Không chỉ có tộc Hữu Hùng, tộc Kim Ô và những dương hồn kinh ngạc mà ngay cả những sinh linh Bỉ Ngạn trốn trong bóng tối, định bụng xem trò hay hay cũng há hốc miệng, chết lặng tại chỗ.

Kẻ đứng đầu thế giới ngầm ở thành Bắc không khác gì sát tinh, người bình thường đừng nói là trêu chọc mà nhìn thấy Quỷ Hạt đã tránh thật xa, sợ rước họa vào thân. Không ngờ hôm nay, nó lại bị đánh chết trước cứ điểm của Thái Nhất Thiên Cung mà không hề có sức chống trả như vậy.

Trong mắt những sinh linh Bỉ Ngạn, Thái Nhất Thiên Cung chỉ là một thế lực linh hồn tầm thường mà thôi. Xưa nay ở thành Vạn Linh, những dương hồn bẩn thỉu này luôn dè dặt, khách sáo với bất kỳ sinh linh Bỉ Ngạn nào. Những sinh linh Bỉ Ngạn này cũng có không ít kẻ từng lừa gạt dương hồn. Ít thì mấy chục, mấy trăm viên hồn đan, nhiều thì thậm chí có thể lấy cả kết tinh linh hồn!

“Tên nhóc Nhân tộc kia do Thái Nhất Thiên Cung tìm đến hỗ trợ à?”

“Ta chưa từng thấy cô gái kia bao giờ, tên nhóc Nhân tộc kia còn dùng thân xác đi vào Bỉ Ngạn, bao nhiêu năm qua, ta cũng chưa từng thấy chuyện này…”

“Tiêu rồi. Trước đây không lâu, ta còn lừa mất hai chục nghìn viên hồn đan của Thiên Cung gì đó. Nếu bọn họ truy cứu, chẳng phải ta thảm rồi sao?”

Sinh linh Bỉ Ngạn không giống người ở thế giới mẹ, muốn rời đi chỉ cần suy nghĩ là được. Những sinh linh Bỉ Ngạn này mà thật sự đắc tội người nào thì ngoại trừ rời khỏi thành Vạn Linh, không còn lối đi nào tốt hơn.

Những sinh linh Bỉ Ngạn ở đây đều có phản ứng tương tự nhau, mấy Nhĩ Thử ngồi trên người con chuột lớn cũng ngơ ngác nhìn thi thể của Quỷ Hạt. Bọn chúng vốn định giúp La Chinh hóa giải mối nguy này, không ngờ kết quả lại không giống như chúng nghĩ…

Nhưng trong lòng mấy Nhĩ Thử cũng hơi vui mừng. Ít nhất, bọn chúng không có thù oán mà còn có chút tình nghĩa với La Chinh. Hôm nay, bọn chúng còn ra tay, hẳn có thể đổi lấy nhiều thiện cảm từ La Chinh hơn.

“Các anh em tộc Nhĩ Thử” La Chinh bỗng lớn tiếng gọi.

Nhĩ Thử dẫn đầu phát ra một tiếng “chít” rồi vội vàng nói: “Thiên Hành huynh, xin hỏi có chuyện gì?”

La Chinh liếc mắt nhìn thi thể Quỷ Hạt và hỏi: “Nếu Quỷ Hạt này đã chiếm cứ thành Bắc nhiều năm, hẳn là tích trữ nhiều của cải lắm nhỉ?”

Mấy Nhĩ Thử nghe La Chinh hỏi vậy thì đều giật mình.

Khi la Chinh ra tay, bọn chúng vô cùng kinh ngạc và chấn động, nhất thời không ai nghĩ đến chuyện này.

Trong mấy năm Quỷ Hạt chiếm cứ thế giới ngầm dưới thành Bắc, có thể nói là giàu nứt đố đổ vách. Nó vừa chết, chỉ sợ toàn bộ thế giới trong lòng đất ở thành Vạn Linh đều sẽ thay máu một lượt.

Chỉ cần tin Quỷ Hạt tử vong truyền về thành Bắc, những sinh linh Bỉ Ngạn đi theo Quỷ Hạt nhất định sẽ tranh giành sạch sẽ!

“Ta muốn một nửa, nửa kia thuộc về các ngươi” La Chinh nói.

Mấy Nhĩ Thử nhìn nhau, Nhĩ Thử cầm đầu bèn nói: “Tù Dung! Mau tập hợp Cự Thử bộ, đi tới thành Bắc!”

Tộc Nhĩ Thử cũng sống dưới lòng đất như Quỷ Hạt. Chỉ là Quỷ Hạt ở phía Bắc, Nhĩ Thử ở phía Nam, hai bên nước sông không phạm nước giếng. Bây giờ Quỷ Hạt đã chết, đây là một cơ hội tuyệt vời cho tộc Nhĩ Thử, không chỉ có thể vét sạch của cải Quỷ Hạt tích lũy nhiều năm nay mà còn có thể cướp địa bàn của nó. Về phần đề nghị của La Chinh, đừng nói là chia một nửa, có cho hết tộc Nhĩ Thử cũng không phản đối một lời!

Nhĩ Thử tên “Tù Dung” nghe lệnh liền điều khiển con chuột lớn chạy như điên.

La Chinh thờ ơ liếc qua mấy cô gái tộc Hương Điệp cách đó không xa. Những cô gái này định dùng phấn độc tấn công hắn.

Nhưng Quỷ Hạt đã chết, tộc Hương Điệp cũng không gây ra sóng gió gì được nữa, hắn bèn dứt khoát vẫy tay, nói với mấy cô gái tộc Hương Điệp: “Các ngươi có thể đi”

Các cô gái tộc Hương Điệp lại sững sờ thêm lần nữa.

Các nàng đợi ở đây, không dám chạy trốn là vì đợi quyết đinh của La Chinh. La Chinh để họ rời đi như vậy luôn sao?

Trong phút chốc, bọn họ đều khó mà tin vào lỗ tai của mình.

La Chinh nói xong thì không để ý đến các nàng nữa mà đi thẳng về phía Phượng Ca. Ngược lại, Phượng Ca còn vừa cười vừa trêu ghẹo hắn: “Mỗi cô gái tộc Hương Điệp ở đây đều có dung mạo xinh đẹp, thân hình quyến rũ, hoàn toàn có thể nhận lấy nha!”

“Ồ? Ngươi biết đùa giỡn kiểu như vậy từ khi nào thế?” La Chinh ngạc nhiên hỏi.

Hắn vừa nói vậy, Phượng Ca lại hơi bối rối.

Chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, tính cách của nàng đã sáng sủa hơn rất nhiều, có những lời nói thốt ra trong lúc lơ đãng mà bản thân nàng cũng không nhận ra.

Mấy cô gái tộc Hương Điệp thấy La Chinh thật sự không có ý định xử lý mình thì đồng loạt vẫy cánh chuẩn bị bay đi như được đại xá.

Mà ngay lúc này, một tiếng xé gió truyền tới!

“Vút vút vút vút vút vút…”

Từng mũi tên màu xanh lá sắc bén lao vút đến, trực tiếp đâm xuyên qua cánh và thân thể những cô gái tộc Hương Điệp.

Trong nháy mắt, mấy cô gái xinh đẹp lả lướt đã bị vô số mũi tên sắc nhọn bắn thành tổ ong vò vẽ.
Ngay đầu đường, mấy sinh linh Bỉ Ngạn có ngoại hình như dế nhũi đang cầm cung tên, bắn ra từng mũi tên sắc bén.

La Chinh đột nhiên nghe được âm thanh từ đằng sau thì quay đầu lại nhìn, rồi hơi nhíu mày.

Những mũi tên kia không bắn về phía La Chinh và Phượng Ca nhưng lại bắn chết những cô gái tộc Hương Điệp.

Sau khi bắn hết một loạt mũi tên, phía sau đám dế nhũi xuất hiện một con “gấu đen” to lớn. Con gấu đen này có dáng vẻ khôi ngô, uy vũ, ngang ngược, đôi mắt xanh của nó còn hàm chứa sự hung dữ, đáng sợ.

“Người phủ Thành Vệ đến…”

“Đến đúng lúc lắm!”

“Hình như người của phủ Thành Vệ với Quỷ Hạt vẫn luôn có mâu thuẫn. Chắc là bọn họ không giúp Quỷ Hạt đâu nhỉ?”

Một vài sinh linh Bỉ Ngạn không biết rõ sự thật bắt đầu tự suy đoán.

Thế nhưng, trên sân thượng hình tròn, những dương hồn Hữu Hùng, Kim Ô đều hưng phấn mỉm cười.

Nếu Quỷ Hạt không đủ năng lực giết La Chinh, vậy phủ Thành Vệ hẳn là đủ khả năng!

“Thành Vệ đại nhân!”

“Chít! Thành Vệ đại nhân!”

Mấy Nhĩ Thử vừa thấy con gấu đen kia kiền cung kính đi lên hành lễ.

Thành Vệ là một thế lực đặc biệt trong thành Vạn Linh. Bởi vì trong thành Vạn Linh có rất nhiều chủng tộc Bỉ Ngạn sinh sống, vô cùng hỗn loạn, lại thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, Thành Vệ vừa phải lập ra một bộ luật hiệu quả, lại cần phải có đủ thực lực để trấn áp các chủng tộc Bỉ Ngạn.

Tuy tộc Nhĩ Thử khá có thế lực ở thành Nam nhưng cũng cần nể mặt phủ Thành Vệ, đối mặt với con “gấu đen” này, đương nhiên phải khách sáo.

Gấu đen không để ý đến mấy Nhĩ Thử mà sải bước đi qua thi thể các cô gái tộc Hương Điệp, lại nhìn lướt qua Quỷ Hạt nằm trên đất, trong lòng thầm mắng một câu vô dụng rồi mới trợn mắt nhìn La Chinh, hỏi: “Là ngươi giết Quỷ Hạt?”

“Đúng vậy” La Chinh trả lời.

“Ngươi có biết ở thành Vạn Linh, phạm tội giết hại kẻ khác sẽ có kết cục gì không?” Gấu đen lại hỏi.

Các Nhĩ Thử vừa nghe hắn nói vậy, trong lòng liền thầm nói không ổn.

Trong đó, một con Nhĩ Thử trực tiếp lên tiếng muốn giải thích: “Thành Vệ đại nhân, là Quỷ Hạt muốn…”

“Cút đi!”

Gấu đen vung tay tát con chuột lớn một cái, con chuột liền bị đánh bay.

Cũng may Nhĩ Thử kia phản ứng nhanh trí, trực tiếp nhảy xuống khỏi lưng con chuột lớn mới thoát được một kiếp.

Nhưng “gấu đen” cũng không có ý định đánh chết Nhĩ Thử. Dù sao thì con chuột to xác kia có thể đỡ được một tát này nhưng Nhĩ Thử chỉ là thân thể dương hồn, một cái tát này đủ để khiến nó hồn bay phán tán.

Sau khi thấy gấu đen ngang ngược như vậy, Phượng Ca cũng hơi lạnh mặt, lặng lẽ nhấc trường kiếm cắm ở bên cạnh lên.

La Chinh không tỏ thái độ gì nhưng trong hơi thở cũng ẩn chứa cơn nóng giận.

“Ngươi có biết tội giết hại kẻ khác sẽ có kết cục như thế nào chưa?” Gấu đen hỏi lại.

“Không biết” La Chinh lạnh giọng trả lời.

Nếu người đến là kẻ địch chứ không phải bạn thì đương nhiên La Chinh sẽ không khách sáo gì nữa.

“Dựa theo luật của thành Vạn Linh, đương nhiên là do phủ Thành Vệ bắt giữ và xử lý theo luật pháp. Phiền hai vị đi cùng ta đến phủ Thành Vệ một chuyến” Gấu đen lại nói.

“Luật pháp của thành Vạn Linh…” La Chinh sờ cằm, nhìn thi thể những cô gái tộc Hương Điệp và hỏi ngược lại: “Thành Vệ đại nhân vừa xuất hiện đã giết chết những cô gái tộc Hương Điệp vô tội này, không biết dưa theo luật phát phải xử lý như thế nào?”

Gấu đen không ngờ La Chinh sẽ nói đến chuyện này. Sắc mặt nó trầm xuống, hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Phủ Thành Vệ chúng ta chính là đại biểu cho luật pháp ở thành Vạn Linh. Có giết mấy cô gái tộc Hương Điệp thì đã sao?”

La Chinh nghe vậy thì khẽ thở dài một tiếng: “Theo như lời của Thành Vệ đại nhân, ai mạnh thì người đó có thể đại biểu pháp luật của thành Vạn Linh, chẳng hay ta hiểu như vậy có đúng không?”

“Đúng là như vậy!” Gấu đen khẳng định.

“Thế à…” La Chinh nở một nụ cười châm biếm: “Nếu đã vậy, thì để ta đại biểu cho luật pháp thành Vạn Linh đi!”

Gấu đen còn chưa hiểu La Chinh có ý gì thì La Chinh đã lao về phía nó trong nháy mắt.

Khi gấu đen phát hiện tốc độ của La Chinh khủng bố nhường nào thì đôi mắt xanh của nó đột nhiên mở to. Giờ thì nó đã hiểu vì sao Quỷ Hạt lại chết một cách khó hiểu trong tay thằng nhãi này!

Nhưng Quỷ Hạt chỉ là sinh linh Bỉ Ngạn ở tầng lớp thấp nhất, luận về thực lực thì vẫn không thể nào so sánh với phủ Thành Vệ được!

Gấu đen rống lên một tiếng, xòe đôi móng vuốt sắc nhọn, một trái một phải vồ về phía trước.

Nếu La Chinh không muốn bị đánh thành một đống thịt nát thì chỉ có cách lùi lại phía sau!

Nhưng La Chinh hoàn toàn không có ý định lùi lại. Hắn lao đến trước người gấu đen rồi vung tay ra nhanh như chớp, một trái một phải bắt lấy hai tay của nó.

“Này…” Lần đầu tiên, trong đôi mắt xanh của gấu đen hiện lên vẻ kinh hoàng.

Bàn về thực lực thì ở Thập Tứ Trọng Thiên, hiếm có sinh linh nào có thể là đối thủ của nó!

Nhưng thằng nhóc Nhân tộc này mới đập một cái, nó đã cảm thấy hai tay hắn như hai cánh cửa sắt kiên cố, hoàn toàn không thể đẩy ra!

“Thì ra hai ngàn ba trăm thần quân lực là có thể đại biểu cho luật phát thành Vạn Linh…” La Chinh nói trong sự thất vọng.

Gấu đen cắn răng, đột nhiên nhấc hai tay lên, nhấc cả La Chinh lên, đồng thời xoay người, đưa La Chinh ra trước mặt những xạ thủ dế nhũi rồi gầm lên: “Bắn chết hắn!”

Những xạ thủ dế nhũi này đều là quân tinh nhuệ của phủ Thành Vệ. Cung Bích Lân mà chúng sử dụng có lực xuyên thấu cực mạnh, dù tên nhóc Nhân tộc này có thần lực của Thiên Thần thì cũng không chống cự được mũi tên của cung Bích Lân.

Nhưng khi gấu đen gầm xong, nó lại đột nhiên trợn tròn mắt.

Những xạ thủ dế nhũi và cả cung Bích Lân trong tay chúng đều biến thành từng mảnh vụn, dòng máu màu vàng sẫm cũng chảy ra từ giữa những mảnh vụn ấy.

Phượng Ca đứng sau những mảnh vụn, vừa lau chùi trường kiếm trong tay, vừa nhìn chằm chằm La Chinh và nói: “Để ta thử một chút xem luật pháp của thành Vạn Linh mạnh đến mức nào?”

“Đón lấy!”

La Chinh không chút do dự túm lấy hai tay gấu đen nhấc lên, đồng thời phát ra ba nghìn thần quân lực Bỉ Ngạn!

“Bịch!”

Con gấu đen kia bị ném văng lên trời rồi rơi xuống trước mặt Phượng Ca.

Khi ở Thập Tam Trọng Thiên, La Chinh không thể mang dung dịch Phong Thạch vào Bỉ Ngạn, cường độ thân thể cũng có hạn, sức mạnh có thể phát ra chưa đến một ngàn thần quân lực, nếu gặp phải những sinh linh Bỉ Ngạn nhỏ yếu như tộc Ly Uyên thì La Chinh hoàn toàn có thể nghiền nát. Nhưng sau khi đến Ám vực ở Thập Tam Trọng Thiên thì chút sức mạnh này chẳng là gì cả.

Chỉ sợ ngay cả Nữ Oa cũng không ngờ người được lợi lớn nhất từ thành quả của Hồn Nguyên cảnh chính là La Chinh!

Khi chân ý Lực Phạt Thánh Thể chưa bị cấm, sau khi Hoang Thần tiến vào Bỉ Ngạn có thể dựa vào Phạt Thể Cương Ngọc rèn luyện thân thể, lần lượt tiến hành tăng cường thân xác.

Sau khi chân ý Lực Phạt Thánh Thể bị cấm, con đường này không đi được nữa, các cường giả ở thế giới mẹ chỉ có thể dựa vào Hồn Nguyên Chi Linh. Mà La Chinh lại vô tình mang Hồn Nguyên Chi Linh về Bỉ Ngạn, trực tiếp dẫn đến hắn có thể một bước lên trời ở Thập Tứ Trọng Thiên!

Hôm nay, sau khi La Chinh đạt được Hồn Nguyên cảnh, dựa vào Văn Minh Chi Khí liền có thể dễ dàng phát ra ba nghìn thần quân lực Bỉ Ngạn.

Nếu như thả La Chinh của bây giờ vào Ám vực ở Thập Tam Trọng Thiên thì đương nhiên hắn sẽ không chật vật như lúc đầu, cũng không đến nỗi phải nhờ Phượng Ca trợ giúp mới có thể thoát khỏi Ám vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận