Bách Luyện Thành Thần

Chương 3665: Nghiệm chứng

“Thỉnh cầu nhỏ nhoi?”Sát khí trên gương mặt Đế Tuấn càng lúc càng nặng, sát ý càng lúc càng mạnh.

Quỷ Quyệt là bất tử, nhưng sinh linh dung hợp Quỷ Quyệt lại có thể giết chết.

Đế Tuấn chậm rãi nâng tay lên, giữa hai tay ông ta có thứ gì đó chậm rãi nhô cao. Đó là hai cái gai được hình thành từ thể Quỷ Quyệt…

Đế Tuấn nói với vẻ mặt dữ tợn: “Ta cũng có một thỉnh cầu nhỏ nhoi, chính là khiến Vu Hãn ngươi biến mất khỏi núi quỷ”

Vu Hãn cảm nhận được sát ý đáng sợ, trong lòng nó run bắn lên: “Ngươi, ngươi dám ra tay?”

Tại núi quỷ, nếu muốn khiêu chiến đối thủ cần phải xin các Hầu Chủ mở riêng một nơi để tiến hành. Tùy tiện ra tay là vi phạm quy định của núi quỷ, sẽ bị các Hầu Chủ trừng phạt.

“Đế Tuấn, ngươi ra tay tại đài Quỷ Tế, các Hầu Chủ sẽ không tha cho ngươi!”

“Ngươi sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc nhất của núi quỷ”

“Ngươi dám…”

Năm Đại Quỷ Tế dị tộc khác cũng nhao nhao cảnh cáo.

Nhưng Đế Tuấn lại không hề ngừng lại. Hai mắt ông ta tỏa ra ánh sáng vàng giống như hai vầng thái dương, khí tức của Quỷ Quyệt cấp Hận cũng dâng lên như sông sâu biển lớn.

Ngay tại lúc này, Nguyên Thủy Thiên Tôn lại đặt tay lên vai Đế Tuấn: “Dừng tay thôi”

“Sợ chúng à?” Đế Tuấn lạnh giọng nói.

Suốt bao nhiêu năm qua, Nhân tộc vẫn luôn có tiếng nói tuyệt đối trong núi quỷ. Đám Đại Quỷ Tế dị tộc vẫn luôn cúp đuôi mà sống. Bây giờ văn minh Nguyên Linh vừa xuất hiện, cả đám đã lập tức nhảy ra, làm sao Đế Tuấn chịu được?

“Đương nhiên không sợ, nhưng nếu ra tay thì tình hình sẽ càng thêm rắc rối” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói.

Trong các anh kiệt Nhân tộc ở đây, Nguyên Thủy Thiên Tôn là tồn tại nhất ngôn cửu đỉnh. Ông đã lên tiếng, Đế Tuấn chỉ có thể cố nén lửa giận tránh sang một bên.

Nguyên Thủy Thiên Tôn thản nhiên liếc nhìn Vu Hãn một cái.

Thật ra trong mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn, những Đại Quỷ Tế dị tộc như Vu Hãn mới chính là tồn tại nhỏ bé không đáng nhắc tới.

Ánh mắt ông dời xuống Mục Linh ở bên dưới, lạnh nhạt nói: “Trực tiếp mang theo răng sói đến đảo Dạ Kiến đúng là một nước đi hay, xem ra ngươi đã nắm rõ mọi chuyện tại núi quỷ”

Mục Linh vẫn im lặng.

Nguyên Thủy Thiên Ton lại nói: “Nhưng ngươi có biết trước kia Quỷ Chủ dựa vào Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên mới qua được một kiếp nạn lớn, Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên đã bị gãy, mười ba cái răng sói này đã bị hỏng rồi”

“Đương nhiên ta biết” Mục Linh nói.

Bề mặt răng sói giăng kín những vết nứt loang lổ, răng sói không có khí tức huyết mạch, sức mạnh huyết mạch bên trong đã biến mất không chút dấu vết.

Nói khó nghe một chút thì chính là một đống rác rưởi.

“Nhưng chấp niệm của Quỷ Chủ chính là Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên, chỉ cần mười ba răng sói trở về vị trí cũ thì nó sẽ tự động thức tỉnh” Mục Linh nói với lòng tin tràn trề.

Ai ngờ Nguyên Thủy Thiên Tôn lại mỉm cười nói: “Ngươi nói sai rồi, chấp niệm của Quỷ Chủ không phải Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên mà là sức mạnh huyết mạch chứa đựng trong mười ba răng sói. Mười ba loại sức mạnh huyết mạch dung hợp, đây chính là sức mạnh sánh ngang với tứ đại sức mạnh huyết mạch bản nguyên! Số răng sói này không có, sao có thể thỏa mãn chấp niệm của Quỷ Chủ”

Nghe Nguyên Thủy Thiên Tôn nói vậy, đồng tử của Mục Linh như có chút lay động.

Nhưng nó chỉ suy nghĩ một chút mà thôi, nhanh chóng bình tĩnh trở lại, thậm chí còn cười nhạo: “Chấp niệm của Quỷ Quyệt luôn gắn liền với một vật nhất định, lời nói của ngươi chẳng qua chỉ là nói nhăng nói cuội!”

Tuy lời của Nguyên Thủy Thiên Tôn có vẻ rất thật, nhưng chấp niệm là do bản thân đương sự sinh ra, chấp niệm cũng muôn hình vạn trạng, trước lúc thử nghiệm thì ai cũng không thể nói chính xác.

Sao nó có thể để Nguyên Thủy Thiên Tôn nhiễu loạn tâm trạng?

“Nếu ngươi đã mang đến toàn bộ răng sói, vậy đương nhiên có thể kiểm chứng nhanh thôi” Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói.



Đại Quỷ Tế Thanh Bì mang theo chiếc răng sói kia đi thẳng đến khu vực trung tâm tại tầng ba núi quỷ.

Nó đi ngang qua bức bích họa Quỷ Chủ to lớn, ánh mắt chỉ dừng lại giây lát, đồng thời cầm răng sói trong tay múa may một hồi trước Tam Thập Tuyệt Chân Nha Liên trên bích họa.

Giống y như đúc.

Đại Quỷ Tế Thanh Bì thoáng kích động. Xem ra có hy vọng thức tỉnh Quỷ Chủ rồi, nó cũng có thể chấm dứt kiếp sống buồn tẻ trong núi quỷ, đi tới thế giới rộng lớn hơn.

Lướt qua bức bích họa, lần theo đường hầm, đi đến tận cùng lối đi. Hai vách tường ở đầu cùng cũng là bích họa dài mấy trăm trượng, trong bức bích họa này vẽ toàn khỉ, đủ loại khỉ.

Đại Quỷ Tế Thanh Bì gõ nhẹ lên vách tường.

Vách tường không có phản ứng gì.

Nó chỉ có thể gõ mấy lần liên tiếp…

Qua hồi lâu, một con khỉ trên bích họa dần dần trở nên “sưng phồng” rồi bước ra khỏi vách tường.

Đó chính là Hầu Chủ!

Là tùy tùng cũ của Hầu Linh Vương!

“Thanh Bì, chuyện gì?” Vị Hầu Chủ này nói với vẻ bực dọc: “Chẳng phải ta đã dặn, ngoại trừ tình thế khẩn cấp thì đừng liên hệ với bọn ta à?”

Trong núi quỷ chỉ có Nguyên Thủy Thiên Tôn mới có đặc quyền thức tỉnh Hầu Chủ bất cứ lúc nào, bởi vì công việc của Nguyên Thủy Thiên Tôn quá quan trọng.

Còn các Đại Quỷ Tế khác đều là phế vật trong mắt các Hầu Chủ.

Đại Quỷ Tế Thanh Bì cung kính chắp tay khom lưng với Hầu Chủ: “Hầu Chủ đại nhân, tại hạ tìm được một thứ”

“Thứ gì?” Hầu Chủ càng bực dọc.

Mấy thứ trong núi quỷ thì khỏi nói, trên đảo Dạ Kiến có thể có thứ gì tốt?

Đại Quỷ Tế Thanh Bì bèn dâng răng sói lên bằng cả hai tay.

Hầu Chủ lạnh lùng liếc nhìn răng sói một cái, lập tức hốt hoảng, đoạt lấy nó từ tay Đại Quỷ Tế Thanh Bì.

Hầu Chủ hết ngửi lại cắn, lật qua lật lại xem xét một hồi, sau đó cánh tay tráng kiện của nó đấm mạnh lên vách tường.

“Rầm rầm rầm!”

“Dậy hết cho ta!”

Bầy khỉ sống động trên vách tường lần lượt “phồng” lên.

Sau khi thức tỉnh, bọn chúng đều có hơi bất mãn. Nhưng khi nhìn thấy răng sói trong tay Hầu Chủ, chúng vừa kinh ngạc vừa vui sướng.

“Răng sói?”

“Lấy đâu ra vậy?”

“Chỉ có một cái thôi sao?”

Lúc này Hầu Chủ đi ra đầu tiên mới hỏi Đại Quỷ Tế Thanh Bì: “Răng sói ở đâu ra?”

“Có người đưa tới” Đại Quỷ Tế Thanh Bì trả lời chi tiết: “Chúng đến từ thế giới bên ngoài đảo Dạ Kiến”

“Chỉ có một cái này thôi?” Hầu Chủ lại hỏi.

Đại Quỷ Tế Thanh Bì suy tư một chút: “Hẳn là không chỉ có một, nghe giọng điệu của chúng thì có lẽ mười cái còn lại đều nằm trong tay chúng”

Mục Linh có vẻ rất có lòng tin về việc thức tỉnh Quỷ Chủ. Hơn nữa nó có thể dễ dàng giao ra một răng sói, chứng tỏ trong tay còn có rất nhiều răng sói khác.

Các Hầu Chủ ở hai bên đường hầm như một nổi nước sôi, cả đám nhao nhao cả lên.

“Ta đi kiểm chứng thật giả trước đã”

Vị Hầu Chủ thức tỉnh đầu tiên cầm lấy răng sói, tiến vào một cánh cửa lớn ở góc trong cùng.

Cửa mở ra một khe hở, Đại Quỷ Tế Thanh Bì lén nhìn một góc bên trong. Nó nhìn thấy một cái chân khổng lồ, đó hẳn là chân của Quỷ Chủ…

Đại Quỷ Tế bình thường chưa bao giờ được tận mắt nhìn thấy Quỷ Chủ. Trong số các Đại Quỷ Tế tại núi quỷ, có lẽ cũng chỉ mình Nguyên Thủy Thiên Tôn từng thấy Quỷ Chủ.

Hầu Chủ chỉ cần hơn mười nhịp thở để tiến vào cửa.

Sau khi đi ra, Hầu Chủ nghiêm mặt nhìn Đại Quỷ Tế Thanh Bì, nói với giọng run rẩy: “Răng sói là thật! Đưa ta đi gặp chúng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận