Bách Luyện Thành Thần

Chương 3564: Ám độ

Thiên Nhãn Nham Đằng cũng là yêu quái sống vô số năm tháng. Nó cảm nhận được sóng dao động không gian xuất hiện trên không trung rất dày đặc, trong lòng cực kỳ ngạc nhiên và sợ hãi. Nếu cứ chạy trốn thì chỉ có con đường chết. Bây giờ, nó chỉ đành gửi gắm hết hy vọng vào La Chinh. Dù sao hắn cũng vừa mới dùng tay không bẻ nát một chiếc rìu vàng khổng lồ!Thế là Thiên Nhãn Nham Đằng vừa né tránh vừa coi La Chinh như một tấm chắn để chắn rìu khổng lồ màu vàng kim. Trên thực tế, nếu Thiên Nhãn Nham Đằng không làm như vậy thì La Chinh cũng sẽ di chuyển trên dây leo, chủ động đánh trả. Mỗi lần cái rìu lớn chém xuống, cái miệng ở trên vai La Chinh lại đột nhiên hút vào một cái, tất cả Kim Linh Phệ Diễm đều bị hút vào bên trong. Chiếc rìu vốn lấp lánh ánh vàng, lập tức mất hết hào quang biến thành một chiếc rìu sắt thông thường.

Mặc dù chiếc rìu sắt thường này vẫn mang theo thế chặt chém nhưng La Chinh chỉ khẽ bóp rồi vặn một cái là nó sẽ bị bẻ gãy ngay. Sau đó, La Chinh sẽ tiện tay vứt rìu sắt sang bên cạnh.

“Xoảng!”

“Tạch tạch tạch!”

“Ầm!”

Có chiếc rìu bị La Chinh dùng tay không bẻ gãy, có chiếc thì bị nổ thủng một lỗ lớn, có chiếc thì lại bị đập vỡ. Tóm lại những chiếc rìu vàng đột nhiên xuất hiện đều bị La chinh nện thành một đống sắt vụn. Lúc đầu, không biết người nào đó dùng thần thông không gian thu tất cả những chiếc rìu đã vỡ về nhưng chẳng mấy chốc, đối phương hiểu được rằng những chiếc rìu bị vỡ không còn tác dụng nữa nên đành vứt bỏ.

Thế là ở những nơi mà Thiên Nhãn Nham Đằng đi qua, một đống rìu lớn gãy, thủng nằm ngổn ngang trên mặt đất…

Lúc La Chinh mới ra tay, Phục Hy, Nữ Oa và những người khác cảm thấy kinh hãi không thôi. Thế nhưng La Chinh càng lúc càng thuần thục hơn, hắn chẳng coi những chiếc rìu vàng này ra gì, xử lý một cách nhẹ nhàng, vì thế tâm trạng của bọn họ cũng nhẹ nhõm hơn.

Ngay trước mặt bọn họ chính là điểm cuối cùng của nấc thang đầu tiên, ở đó có khoảng hơn một trăm sinh linh có hai cánh trong suốt. Những sinh linh này chỉ cao chừng nửa người bình thường, đầu to thân nhỏ trông rất buồn cười.

Thân thể của những sinh linh này đều có một màng không gian bọc ở bên ngoài. Chính lớp màng không gian này đã thay đổi tia sáng xung quanh, giúp những sinh linh này và đám người đầu trâu có thể “ẩn núp” một cách triệt để. Dù người ta có dùng thần thức để càn quét đến nơi đây cũng sẽ lặng lẽ xuyên qua.

Mấy sinh linh thấp bé này chính là tinh linh Diệt Không của Thái Thanh Thiên. Thiên phú của bộ tộc này chính là khống chế không gian. Tinh linh Diệt Không và người đầu trâu gặp nhau ở giữa đường, chúng không tranh giành cấu xé nhau như trước nữa mà lựa chọn hợp tác với nhau.

Hai dị tộc này đều muốn lấy được “Toái Cốt Bí Hồn”. Sau khi bàn bạc với nhau, tinh linh Diệt Không và người đầu trâu ẩn nấp và tiến hành phục kích tại điểm cuối cùng ở tầng thứ nhất của cao nguyên Thiên Thê. Người đầu trâu có sức chiến đấu cực mạnh, nếu phối hợp với tinh linh Diệt Không thì đúng là dệt hoa trên gấm (*), hoàn toàn bổ sung được nhược điểm của chúng.

(*) Dệt hoa trên gấm: thành ngữ chỉ việc tô điểm thêm cho cái đẹp, ở đây chỉ việc hai bên kết hợp với nhau sẽ bổ sung cho nhau giúp việc cần làm được thực hiện thuận lợi hơn.

Hơn nữa, bọn chúng ở trong bóng tối còn đám La Chinh lại ở chỗ sáng. Dưới sự công kích đột ngột, có lẽ đám người La Chinh sẽ bị tiêu diệt một cách dễ dàng.

Nhưng kết quả lại khác hẳn so với tưởng tượng của bọn chúng. Tinh linh Diệt Không giúp lưỡi rìu của người đầu trâu được truyền đi nhưng lại bị La Chinh chặn được một cách dễ dàng. Sau đó, hắn còn đập chúng thành đống sắt vụn.

Rìu của người đầu trâu không phải thứ được rèn đúc một cách tùy tiện. Sau khi người đầu trâu trưởng thành và là chiến sĩ chân chính, chúng sẽ nhận được một chiếc rìu chiến Kim Linh. Phần lớn người đầu trâu chỉ có một chiếc rìu này trong suốt cả đời. Chỉ lúc chúng lập được chiến công lớn lao thì mới được gia tộc ban thưởng cho chiếc rìu chiến Kim Linh thứ hai.

Người đầu trâu trong chuyến đi này đều là những chiến sĩ tinh nhuệ mạnh nhất trong tộc. Đám tinh nhuệ này gần như ai cũng có hai chiếc rìu chiến Kim Linh, thậm chí có một số người còn có chiếc rìu chiến thứ ba. Khi vừa mới ném rìu chiến Kim Linh, đám người đầu trâu vẫn ổn. Nhưng khi thấy La Chinh bẻ nát rìu chiến Kim Linh thì đám người đầu trâu này đều đau lòng chết đi được. Những người đầu trâu chỉ có hai chiếc rìu chiến Kim Linh không chịu ném rìu của bản thân đi nữa mà còn quay lại cãi nhau với đám tinh linh Diệt Không.

“Đám người lùn các ngươi đưa ra ý kiến quái quỷ gì thế này!”

“Tên nhãi kia vốn không sợ…”

“Rìu của ta, grào!”

Đám tinh linh Diệt Không cũng không chịu yếu thế cãi lại: “Là do chúng ta đã đánh giá cao đám rác rưởi như các ngươi!”

“Chẳng phải các ngươi được gọi là kẻ có sức chiến đấu mạnh nhất Thái Thanh Thiên sao?”

“Nhiều tinh nhuệ như vậy mà không bắt được một người…”

Lúc hai bên đang tranh cãi kịch liệt, một tinh linh Diệt Không có tóc màu xanh lam lên tiếng: “Tất cả câm miệng đi!”

Một người đầu trâu sừng vàng trong đám người đầu trâu cũng gào lên: “Đừng có tranh chấp vô vị nữa!”

Tinh linh tóc lam và người đầu trâu sừng vàng là thủ lĩnh của hai đội quân tinh nhuệ. Hai người quát lớn khiến cả đám vốn đang tranh chấp yên tĩnh lại.

Người đầu trâu sừng vàng tiếp tục nói: “Bọn họ còn chưa xác định được vị trí của chúng ta, đang đi về phía của chúng ta. Lát nữa, chúng ta cứ xông thẳng tới là được!”

“Đúng!” Mắt của tinh linh tóc lam lấp lánh: “Ta sẽ dùng mê cung không gian để nhốt tên loài người kia. Những người khác có thể giết hắn một cách dễ dàng”

La Chinh có năng lực cắn nuốt Kim Linh Phệ Diễm, việc này hoàn toàn vượt ra khỏi tính toán của người đầu trâu và tinh linh Diệt Không. Nhưng trong mắt bọn họ, thân thể cường đại của La Chinh vẫn có hạn chế, cũng không khó đối phó. Hai đội ngũ dị tộc này vẫn phục kích ở điểm cuối cùng của tầng thứ nhất cao nguyên Thiên Thê. Chúng đang lặng lẽ đợi đoàn người La chinh tới gần.

Một nghìn dặm…

Ba trăm dặm…

Một trăm dặm…

Lúc đám La Chinh tiến vào tầm mắt của bọn chúng thì khoảng cách giữa hai bên chỉ còn ba, bốn mươi dặm đường mà thôi.

“Vù vù…”

Đám tinh linh Diệt Không khẽ vỗ cánh, sức mạnh không gian nồng đậm tản ra. Ý chí chiến đấu của người đầu trâu cũng đang dần dần nổi lên, chúng nắm chặt rìu chiến Kim Linh trong tay, phun hơi thở nóng bỏng ra.

Hai ngươi dặm…

Mười dặm…

Năm dặm…

Với những sinh linh như bọn chúng, mấy dặm đường và ngay trước mặt chẳng khác gì nhau.

“Ra tay!”

Người đầu trâu sừng vàng gầm lên ra lệnh. Đám tinh linh Diệt Không lập tức thu hồi không gian ngụy trang, hai cánh trong suốt vỗ nhẹ, từng mảnh vỡ không gian hình tam giác bắn về phía Thiên Nhãn Nham Đằng như mưa. Rìu chiến Kim Linh của đám người đầu trâu lại phát ra hào quang màu vàng kim rực rỡ. Đám người đầu trâu vác rìu chiến Kim Linh xông tới!

“Hành Lang Vô Hạn…”

Hai tay tinh linh tóc lam kia nhẹ nhàng đẩy ra một chiêu. Trước người nó xuất hiện một hành lang không gian quanh co.

“Vù!”

Kèm theo một sóng dao động không gian truyền ra, tinh linh tóc lam đã xuất hiện phía trên Thiên Nhãn Nham Đằng. Hai tay tinh linh tóc lam đột nhiên vỗ xuống phía dưới một cái, hành lang không gian đã phủ xuống đầu La Chinh. Chỉ trong nháy mắt, hắn đã biến mất và rơi xuống hành lang không gian.

“Cộc cộc cộc cộc cộc…”

Thiên Nhãn Nham Đằng vốn chẳng có cách nào trốn thoát khỏi mảnh vỡ tam giác mà tinh linh Diệt Không thả ra. Thân thể to lớn của nó bị đánh nát nhừ. Ba tên thợ săn Bất Hủ, Phục Hy, Nữ Oa, Đông Hoàng, Thắng Thiên Thử Vương và lão Anh gần như không có cơ hội phản kích khi đối mặt với đám người đầu trâu. Bọn họ bị chém ngã xuống vũng máu.

Quá trình này thuận lợi tới không thể thuận lợi hơn được nữa…

“Đơn giản vậy sao?” Tinh linh tóc lam nhìn thoáng qua đám Nhân tộc bị chém giết kia với ánh mắt kinh ngạc, nó bắt đầu kiểm tra La Chinh ở trong “ Hành Lang Vô Hạn”. Trong Hành Lang Vô Hạn có luồng sức mạnh không gian cường đại đang liên tục bóp méo, nhưng đối với La Chinh thì chẳng có hiệu quả mấy. Mục đích của nó là nhốt La Chinh mà thôi.

Khi tinh linh tóc lam đang thăm dò, mắt nó đột nhiên trừng lớn. Trong Hành Lang Vô Hạn, thân thể La Chinh đã bị không gian vặn xoắn thành từng đoạn bánh quẩy. Thân thể cường đại tới mức có thể giết chết được Hắc Mông, thế mà lại chết vì bị không gian vặn xoắn?

“Giả!” Lúc này, tinh linh tóc lam đã kịp phản ứng lại nên la lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận